Chương 10: khôi lỗi truyền thừa.
Lão giả thấy đã nhận xong linh thạch liền xuất ra năm bình đan dược để lên bàn.
"Ở đây có năm bình thanh linh đan giá mở đầu là 50 linh thạch".
Trần Nguyên thấy là thanh linh đan cũng ra giá 80 linh thạch, nếu có thể tích kiểm chút linh thạch vậy hắn cũng không ngại đấu giá.
Sau một lúc có một tên tu sĩ đấu giá được với 95 linh thạch.
Sau đó là một vài món trung phẩm pháp khí, cùng một chút đan dược lần lượt được đem ra đấu giá.
Nhưng Trần Nguyên cũng không ra giá, những thứ này hắn đều đã có, hoặc hiện tại không dùng được.
Cũng là lúc này, sau khi một người nữa đấu giá được vật phẩm xong, Vương An lão giả lên tiếng.
"Chư vị đạo hữu, sau đây là một môn nhất giai thượng phẩm truyền thừa khôi lỗi thuật, có hoàn chỉnh chín cách chế tác nhất giai hạ phẩm, cùng năm cách chế tác nhất giai trung phẩm, cùng ba cách chế tác nhất giai thượng phẩm khôi lỗi".
"Khôi lỗi sức chiến đấu có lẽ cũng không cần ta phải nói nhiều nữa, nếu như người nào có thể luyện chế thành công, không chỉ có thể bán đổi lấy tài nguyên tu luyện, thậm chí nếu để phòng thân chính là một con át chủ bài không thể thiếu".
"Giá khởi điểm 500 linh thạch, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn 10 linh thạch".
Tên này Vương An lão giả vừa nói xong, ngay lập tức có người hô.
"Ta ra 600 linh thạch".
Tên này ra giá cũng đeo mặt lạ, cũng ẩn dấu khí tức, không phát hiện được hắn là cảnh giới gì.
Nhưng ngay sau đó có tiếng tiếp theo vang lên.
"Ta ra giá 620 linh thạch".
Lần lượt có tiếng ra giá được vang lên, một lúc sau đã là 800 linh thạch.
Lúc này Trần Nguyên cũng lên tiếng đấu giá.
"Ta ra 850 linh thạch".
Trần Nguyên lên tiếng đấu giá cũng ngay lập tức được mọi người chú ý đến.
Nhưng Trần Nguyên đeo mặt lạ có ẩn nấp tu vi cùng ngăn cách linh thức, cho nên mọi người cũng không biết rõ Trần Nguyên sâu cạn.
Nhưng có thể bỏ ra 850 linh thạch cũng không thể nào là tu sĩ bình thường.
Đợi một lúc lâu sau, không thấy còn có người lên giá, lão giả đang định gõ xuống bàn thành giao, thì bỗng nhiên lúc này có một thanh âm lên tiếng.
"900 linh thạch".
Trần Nguyên hơi nhíu mày nhìn sang, thì thấy là tên kia Mặc Thanh Sơn báo giá.
Trần Nguyên hơi suy nghĩ một chút tiếp tục lên tiếng.
"950 linh thạch".
Trong hai ngày này ở phường thị, Trần Nguyên bán ra thêm 200 tấm phù lục, giờ trong túi trữ vật hắn có hơn 1500 linh thạch, cho lên nếu giá không quá cao hắn vẫn muốn cầm xuống.
Mặc Thanh Sơn sắc mặt hơi khó coi một chút, tên này cũng không cho Mặc Gia hắn mặt mũi, một phần hắn không che dấu thân phận cũng là vì muốn nhặt ở đây chút tiện nghi
Chỉ hơi suy nghĩ chút Mặc Thanh Sơn lại báo giá.
"1000 linh thạch".
Trần Nguyên hơi nhíu mày, tiếp tục lên giá.
"1050 linh thạch".
Trần Nguyên cũng quyết định 1050 linh thạch là hắn giá cuối cùng, nếu tên kia nhị công tử Mặc Gia còn lên giá vậy hắn liền từ bỏ.
Mặc Thanh Sơn hơi nhíu mày chút, có vẻ như định lên tiếng thả ra lời nói đe doạ Trần Nguyên, nhưng có thể là kiêng kị đấu giá hội quy củ cùng thực lực lên cũng đành thôi
Hơn 1000 linh thạch đã vượt qua hắn tài chính, nếu như bình thường hắn vẫn đủ khả năng mua, nhưng lần trước hắn mới dùng 900 linh thạch đấu giá thanh kia phi kiếm, giờ tài chính hắn cũng có chút không đủ.
Hắn vốn muốn mua bộ này truyền thừa về, làm phong phú nội tình gia tộc, nhưng đã vượt qua nó giá trị vậy cũng không cần thiết.
Một lúc sau vẫn không ai ra giá thêm, Trần Nguyên thành công đấu giá được khôi lỗi truyền thừa, khôi lỗi truyền thừa khá rẻ hơn so với đan khí phù trận.
Vương An lão giả phất tay bên cạnh thị nữ đem ngọc giản truyền thừa đến Trần Nguyên, Trần Nguyên đưa linh thạch, sau đó dùng linh thức dò vào ngọc giản kiểm tra một chút thật giả, thấy là thật cũng liền thu vào bên trong túi trữ vật.
Trần Nguyên chuyến này đi tới đấu giá hội cũng khá hài lòng, còn về những phần sau nữa hắn cũng không định tiếp tục đấu giá, bây giờ Trần Nguyên đã lộ ra hơn nghìn linh thạch, nếu còn lộ ra hắn cũng không dám chắc còn an toàn hay không.
Dù sao hắn cũng không có trúc cơ tu sĩ chống lưng giống Mặc Thanh Sơn, hay có cường đại tu vi, với lại Trần Nguyên chỉ còn hơn 500 linh thạch, cần để làm vốn sản xuất tài nguyên, không thể tiêu hết một lúc được.
Khôi lỗi này truyền thừa là do bình thường trên thị trường khác có bán.
Với lại, nếu có thể chế tạo ra vài cỗ nhất giai tru·ng t·hượng phẩm khôi lỗi, vậy trong luyện khí cảnh giới chính là hắn một át chủ bài.
Tiếp tục sau đó là một món thượng phòng ngự pháp khí, giá khởi điểm 500 linh thạch mỗi lần tăng giá không được thấp hơn 10 linh thạch, Vương An lão giả tiếp xuất ra kiện tiếp theo đấu giá vật.
Giá cuối cùng được đấu giá là 1070 linh thạch, được một tên luyện khí chín tầng tu sĩ đấu giá đi, còn cao hơn truyền thừa khôi lỗi thuật của Trần Nguyên.
Hai canh giờ sau, đấu giá hội kết thúc, tên là Vương An lão giả cười hiền hòa nói.
"Chư vị đạo hữu, hôm nay buổi đấu giá đến đây kết thúc, ta sẽ sắp xếp để cho bảy người đấu giá được vật phẩm cao nhất đi trước, để có thể làm cho vài vị đạo hữu an toàn có thể rời đi".
Nói xong lão giả liền ra hiệu cho bảy tu sĩ đứng ở lối ra tránh đường.
Trần Nguyên cũng là một trong số các tu sĩ đi ra đầu tiên, hắn cũng không chần chừ trực tiếp đi tới lối ra gần nhất rời đi.
Đi ra ngoài phòng đấu giá, Trần Nguyên đi quẹo vài chỗ kiểm tra một chút phía sau, thấy không có ai theo dõi cũng liền thở phào.
Đi về động phủ của mình, Trần Nguyên tháo bỏ mặt lạ cùng ngụy trang, lấy trong túi trữ vật ra khối kia truyền thừa ngọc giản xem xét.
Dùng linh thức thăm dò vào bên trong ngọc giản, một số lớn tin tức truyền vào trong đầu của Trần Nguyên.
Hơi kiểm tra một chút trong đầu ký ức Trần Nguyên hơi hài lòng, trong này truyền thừa có dò xét khôi lỗi, phi hành khôi lỗi, chiến đấu khôi lỗi, ba loại này khôi lỗi đều có đủ.
Ba loại nhất giai thượng phẩm chiến đấu khôi lỗi hiện tại Trần Nguyên cũng chưa có nghĩ tớI, chủ yếu là vài loại trung phẩm chiến đấu cùng dò xét khôi lỗi.
Giá trị cùng độ khó chế tác của ba cỗ thượng phẩm khôi lỗi là cao nhất, nhưng với tài lực của hắn hiện tại không đủ để chế tạo bất kỳ một cái gì thượng phẩm khôi lỗi.
Trần Nguyên cũng dự định sau hai ngày nữa sẽ rời đi phường thị, quay lại Mê Vụ Sơn Lâm tu luyện, dù sao ở khu này linh khí hơi kém không thể so với Mê Vụ Sơn Lâm.
Trần Nguyên linh căn không được tốt, nếu đánh chắc căn cơ dùng ít đan dược, như vậy tỉ lệ đột phá trúc cơ của hắn sẽ tăng cao
Thông thường hai ngày Trần Nguyên mới sử dụng một lần đan dược, nếu không bây giờ tu vi của hắn rất có thể đã đột phá luyện khí năm tầng đỉnh rồi,
Phải biết Trần Nguyên hiện tại cũng không thiếu linh thạch để mua đan dược, nhưng hắn hiện tại đột phá luyện khí bốn tầng không lâu, cũng là vì Trần Nguyên ít sử dụng đan dược.
Là thuốc ba phần độc, đan dược cũng thế, sử dụng lâu ắt sẽ có đan độc, lúc bình thường đương nhiên sẽ không phát hiện được, chỉ khi động tới bình cảnh mới cảm thấy được nó
Cho lên không bất đắc dĩ, Trần Nguyên cũng sẽ không nhiều phục dụng đan dược.
Hai ngày sau.
Trần Nguyên đi tới trước một động phủ, sau đó lấy ra truyền tin phù rót vào bên trong một chút lời nói.
Một lúc sau bên trong động phủ bước ra một tu sĩ, người này cũng không phải ai xa lạ, chính là Vũ Kim Phi.
Hắn cùng Vũ Kim Phi hàn huyên được một lúc, sau đó Trần Nguyên lên tiếng nói
"Kim Phi đạo hữu, không biết ngươi ở đây Thanh Linh đan giá cả bao nhiêu ?
Vũ Kim Phi nghe được Trần Nguyên hỏi về Thanh Linh đan cũng liền trả lời.
"Hàn đạo hữu, Thanh Linh đan một bình có ba viên, giá bán 20 linh thạch một bình, nhưng nếu là đạo hữu mua, vậy ta chỉ lấy ngươi 18 linh thạch".
"Trần Nguyên nghe vậy hơi trầm tư chốc lát sau đó lên tiếng.
"Tốt, vậy lấy cho ta 20 bình đi".
Vũ Kim Phi nghe được Trần Nguyên muốn mua 20 bình cũng hơi kinh ngạc, sau đó thử lên tiếng hỏi.
"Hàn đạo hữu ngươi đây làm gì mà mua nhiều như vậy đan dược cùng một lúc".
Trần Nguyên cũng không trả lời, chỉ lắc đầu biểu thị bản thân cần đi xa một chuyến, nhưng cũng không giải thích là đi đâu.
Vũ Kim Phi thấy Trần Nguyên không muốn nói cũng không hỏi nữa, lấy ra trong túi trữ vật 20 bình đan dược sau đó lên tiếng.
"Đạo hữu ngươi tới đúng lúc, đám này đan dược là ta mới luyện chế ra được trong mấy ngày nay, đang chuẩn bị đi bán thì ngươi tới vừa đúng lúc".
Trần Nguyên nhận lấy kiểm tra đan dược, sau khi thấy không vấn đề gì liền lấy ra 360 linh thạch đưa cho Vũ Kim Phi, rồi thu đan dược vào túi trữ vật, sau đó lên tiếng.
"Kim Phi đạo hữu, ta còn có chuyện, tại hạ xin đi trước".
Nói xong Trần Nguyên quay người rời đi.
Hết chương !