Tu Tiên Từ Mê Vụ Sơn Lâm Bắt Đầu

Chương 118: Kim Đan Đại Chiến.




Chương 118: Kim Đan Đại Chiến.
Tịnh Vũ chân nhân đang ngồi tĩnh toạ trên một đỉnh núi, bất thình lình bị một thanh âm lên tiếng hù doạ không nhẹ.
"Nơi này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?".
Tịnh Vũ nghe được thanh âm, đầu tiên là trong lòng nhảy một cái, tiếp đó là sợ hãi cùng đề phòng đan xen.
Hắn có thể yên tâm tại nơi đây tĩnh toạ mà không bố trí phòng thủ cũng là có nguyên nhân, linh thức hoàn toàn tại hơn 500 mét phạm vi, 180 độ không góc c·hết làm dự cảnh.
Bây giờ lại có người vô thanh vô tức xuất hiện bên cạnh, mà bản thân một cái báo động dự cảnh cũng không có, làm sao không khiến hắn trong lòng sợ hãi.
Vẻ mặt đề phòng quay qua nhìn đến, khi thấy dung mạo người đến mới triệt để thả lỏng tâm tình, tiếp đó cung kính chắp tay thi lễ.
"Ra mắt Trường Phong Chân nhân".
Người mới đến không ai khác chính là kim đan trung kỳ, một trong ba vị thái thượng trưởng lão của Thanh Hà Tông, Trường Phong Chân nhân.
Trường Phong chân nhân gật đầu coi như đáp lại, tiếp đó lên tiếng thúc giục: "Nơi này rốt cuộc xảy ra chuyện gì?".
Tịnh Vũ nghe được thúc giục, vội vàng cung kính giải thích tường tận sự tình hắn biết.
Một lúc sau nghe xong mọi chuyện, Trường Phong Chân nhân cũng coi như hiểu sơ về đại khái tình huống.
Hắn hai mắt ngưng thần, toàn bộ đồng tử biến thành kim quang vàng nhạt, hai mắt giống như có thể xuyên thấu trận pháp nhìn thấy hình ảnh một nữ tử mặc bạch y, dung mạo tú lệ, có một bộ tóc màu đỏ đậm giống như máu.
Phía trước nàng này đang ngồi dựng đó một thanh toàn thân đỏ rực Huyết Kiếm, khí tức từ thanh kiếm tỏa ra cũng cực kỳ kinh người.
Hắn thu lại tầm mắt cười lạnh âm trầm lên tiếng.
"Thật lớn uy phong, lại dám mang mình đệ tử tới chúng ta Thanh Hà Tông địa vực làm huyết tế".
"Rất tốt, rất tốt".
Nói xong bốn chữ cuối gần như đã không kìm được trong lòng mãnh liệt phẫn nộ.
Trường Phong một bước bay lên bên trên vài trăm mét cao, khí tức kim đan trung kỳ cũng không còn che giấu phóng thích ra ngoài.
Khí tức ngưng tụ, phạm vi một dặm xung quanh lập tức biến thành gió nổi mây đen, cuồng phong gào thét không ngừng.

Một tay dơ lên, như có vạn sơn trấn áp đánh ra một chưởng.
Tam giai trận pháp tuy đối với giả đan tu sĩ mà nói rất cường đại, giống như không thể phá nổi cự sơn.
Nhưng nơi đây tam giai trận pháp chỉ là hạ phẩm cấp bậc, lại chỉ là lâm thời bố trí, không có linh mạch chèo chống.
Còn Trường Phong Chân Nhân đã là kim đan trung kỳ, đối với hắn truớc mặt tòa này đại trận lại không phải chuyện lớn gì.
Một chiêu toàn lực vung ra, không phá được đại trận cũng nhất định làm ra cực lớn hủy hoại.
Chín lưỡi phong nhận dài hơn 10 mét áp xúc vào nhau, đánh thẳng về hướng bình chắn trận pháp.
Bỗng nhiên lúc này trong trận pháp đi ra một bề ngoài đã gần 60 tuổi lão giả.
Người này mặc một bộ hắc bào, trên đầu mái tóc đã hơi chút hoa râm, trên mặt cũng có một vài nếp nhăn ẩn hiện.
"Ha ha, đều là tiểu bối sự tình, Trường Phong đạo hữu cần gì phải tự mình xuất thủ?".
Ra khỏi trận pháp, người này lên tiếng cười khẽ, tiếp đó một tay vung lên, sau lưng hắn năm sợi Hắc Xích vô hạn kéo dài, tại trên hư không cản lại phong nhận.
"Ầm Ầm".
Phong nhận bị màu đen dây xích trói lại, ép buộc tại giữa không trung tiêu tán, năm sợi hắc xích như làm xong mình nhiệm vụ quay trở lại phía sau lưng của người này.
Trường Phong Chân Nhân nhìn thấy cảnh này, sắc mặt càng thêm âm trầm khó coi.
"Cửu Huyết, ngươi tự ý phá bỏ ăn ý giữa đại thế lực, dám một mình đến ta Thanh Hà Tông địa vực gây chiến, không sợ ngay ngày mai bản toạ sang đồ sát toàn bộ trúc cơ tu sĩ của Huyết Hà Tông?".
Huyết Cửu Chân Nhân nghe được lời này, cũng không có gì e sợ hay định thối lui dáng vẻ, lên tiếng đính chính lại.
"Trường Phong đạo hữu nhầm rồi, ta sang các ngươi Thanh Hà Tông địa vực chưa từng g·iết bất kỳ một ai, lớn nhỏ việc đều là ta cái này hậu bối một mình làm".
"Đạo hữu nói như vậy là không đúng".
Giữa các đại thế lực cũng có riêng phần mình quy củ ngầm, kim đan tu sĩ không được tùy ý đồ sát cấp thấp tu sĩ bên đối địch thế lực.

Kim đan tu sĩ không có quy củ trói buộc, tùy ý đối với cấp thấp tu sĩ tàn sát, chính là giống như chém dưa thái rau.
Cho nên các đại thế lực cũng tự mình có ăn ý, kim đan tu sĩ không được tùy tiện sang bên nhà khác thế lực đồ sát cấp thấp tu sĩ.
Trường Phong Chân Nhân vẻ mặt càng thêm khó coi, hắn hừ lạnh lên tiếng.
"Bản toạ cũng không quan tâm nhiều như vậy, hôm nay các ngươi đừng ai nghĩ có thể yên ổn rời đi nơi này".
Nói xong trong tay xuất hiện Thanh Phong Phiến vung nhẹ, tứ phía lập tức hình thành chín cơn gió lốc bao phủ toàn bộ chiến trường.
Cửu Huyết Chân Nhân vẻ mặt từ tùy tiện ý cười cũng chuyển sang nghiêm túc.
Trường Phong Chân Nhân với lão đều là người cùng một thế hệ, chênh nhau không quá 30 năm.
Hai người giao chiến cũng không phải ít, lão biết trước mặt địch nhân cũng không phải dễ trêu hạng người.
"Tốt, hôm nay bản toạ cũng muốn cùng đạo hữu tái đấu vài chiêu".
NóI xong phía sau lưng Hắc Thiên Xích cũng toàn lực hiển uy, bay ra đỡ lấy thế công.
Hai người vừa mới ra tay đã tạo ra sơn băng địa liệt cảnh tượng, trong phương viên vài dặm phạm vi dị tượng nổi lên, cuồng phong bão cát không ngừng xuất hiện.
Tịnh Vũ chân nhân lúc này cũng cảm thấy kinh hãi, hai người giao chiến quả thật đáng sợ, lão tuy là giả đan, nhưng lúc này cũng không dám ở gần hai người giao chiến địa phương, vội lui lại tới khoảng cách an toàn.
Trước khi rời đi hắn nhận được truyền âm của Trường Phong Chân Nhân.
"Chuyến này ta rời tông còn dẫn theo một người, vài ngày nữa tiểu tử Hoài Nhân sẽ tới nơi đây".
"Đợi sau khi người bên trong trận pháp huyết tế đi ra, lúc đó tam giai đại trận sẽ tự mình tiêu tán, ngươi cùng tiểu tử kia liên thủ nhất định phải tìm mọi cách diệt sát con ranh đó".
Truyền âm xong mấy câu căn dặn, thanh âm của Trường Phong Chân Nhân cũng không tiếp tục vang lên nữa, lúc này Tịnh Vũ mới triệt để rời đi xa.
Nhìn hai người giao chiến cảnh tượng, mấy người ở phía xa đi tới tìm hiểu tin tức không ai là không bị kinh trụ.
Ngay cả như Tịnh Vũ chân nhân cũng không dám đến gần hai vị kim đan trung kỳ chiến đấu nơi, chứ đừng nói chỉ là trúc cơ cùng luyện khí đám người.
Nhưng mặc dù đã cách xa ngoài vài dặm, đám người vẫn có thể thấy được hai người đánh ra các loại dị tượng, cùng vô hình lực ạp bách đè ép lên bản thân.
"Kim đan oai chính là như này đi".

Trần Nguyên nhìn xa xa cảnh tượng, hắn trong hai mắt loé lên màu vàng nhạt, nuốt một ngụm nước bọt.
"Lần này vậy mà lại dính dáng tới như vậy đại nhân vật chuyện, cũng may mắn ta có thể bình an thoát ra ngoài".
"Chuyến này mạo hiểm quay trở lại xem xét nơi đây tình huống, chứng kiến được như vậy hoành tráng cảnh tượng cũng coi như đáng".
Tại một bên khác, chủ nhân Chợ Quỷ cùng Tề Minh hai chân đạp không nhìn phía xa chiến trường cũng bị rung động đến.
Chủ nhân chợ quỷ tuy sống thời gian cũng rất lâu, nhưng so với đám người Trường Phong Chân Nhân, hay Cửu Huyết Chân nhân thì vẫn chỉ là hậu bối.
Hắn nhìn hai người giao chiến trong mắt càng thêm khát vọng lực lượng, trong lòng âm thầm thề.
"Kim đan chân nhân, ta nhất định phải đạt đến".
Trường Phong Chân nhân vung ra một lưỡi phong nhận đánh lùi lại dây xích, hắn lập tức quay trở lại phản đòn, trong tay Thanh Phong Phiến ném ra, bay lên bầu trời không ngừng xoay mạnh.
Ở giữa không trung tạo ra một cỗ gió xoáy không ngừng lớn mạnh.
Sau khi gió xoáy đã triệt để vững chắc, bên trong bay ra ba đầu Phong Giao gầm rú, mang theo nguy hiểm áp bách lao tới cắn trước mặt địch nhân.
Cửu Huyết thấy như vậy một màn, phía sau chín sợi dây xích triệt phóng to ra lao tới đón đầu Phong Giao.
Lão lấy danh hiệu Cửu Huyết cũng là có nguyên nhân, đằng sau chín sợi dây xích này chín là lão bản mệnh pháp bảo Hắc Thiên Xích.
Hai bên càng đánh càng hăng, càng không thêm kiêng nể gì cứ thế mà đánh qua lại vài ngày.
Đến ngày thứ tư giao chiến, thân hình mập mạp Hoài Nhân phi hành đáp xuống cạnh bên Tịnh Vũ, hắn hai mắt híp thành nguyệt nha lên tiếng cười chào hỏi.
"Aiz nha, Tịnh Vũ huynh đã lâu không gặp, lão đệ cái này nhớ ngươi muốn c·hết".
Nói xong thân hình mập mạp còn dự định dang tay ôm một cái.
Tịnh Vũ thấy vậy kịp thời lắc đầu cản lại.
"Hoài Nhân lão đệ đã lâu không gặp, ta cũng rất hoài niệm ngươi, nhưng ôm thì thôi không cần thiết".
Cảm ơn mọi người duy trì cùng ủng hộ, hôm nay 1 chương.
Hết chương !.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.