Tu Tiên Từ Mê Vụ Sơn Lâm Bắt Đầu

Chương 27: Ấn ký.




Chương 27: Ấn ký.
Thấy Hoắc Chiến ngã xuống, Trần Nguyên làm theo thủ tục bổ thêm vài đao cho chắc ăn, sau đó hắn thu dọn chiến lợi phẩm.
Nhìn trong tay hai túi trữ vật, lần này Trần Nguyên cũng không vui mừng được, tên kia nữ tu vẫn đang ở ngoài đợi hắn một trận chiến.
Lần này cũng không còn có ưu thế trận pháp nữa, mà linh lực của hắn chỉ còn có một nửa, nhưng nếu không muốn bỏ đi nơi này tu hành, như vậy cũng đành phải cắn răng đi ra chiến đấu.
"Bỏ đi, nếu không được thì thu dọn trốn đi cũng không sao".
Tới đây Trần Nguyên cũng không quên làm một chút thay đổi dung mạo, để tránh trường hợp tên này chạy thoát sau đó tìm trưởng bối đến trả thù.
Sau khi làm xong chút che dấu, hắn cũng đi ra khỏi trận pháp.
Đi tới chỗ Tần sư tỷ đang đợi, Trần Nguyên dừng lại ở cách đó không xa, cũng tế ra phi kiếm cùng phòng ngự pháp khí.
Tần sư tỷ thấy tên kia thần bí tu sĩ cuối cùng cũng chịu đi ra, nàng một mặt âm trầm cười lạnh lên tiếng.
"Hừ, ta còn tưởng ngươi dự định trốn trong đó suốt đời cơ chứ ? bây giờ chịu đi ra rồi"
Trần Nguyên cũng không làm nói nhảm, trực tiếp dán lên thân ba tấm kim quang phù, sau đó tế ra phi kiếm phóng tới tên này nữ tu.
Tần sư tỷ thấy tên này tu sĩ không trả lời mình mà trực tiếp động thủ, nàng cũng không tức giận mà điều khiển trâm cài tóc đánh tới phi kiếm.
Keng một tiếng, phi kiếm cùng trâm cài tóc v·a c·hạm vào nhau, chỉ thấy phi kiếm b·ị b·ắn ngược về sau, hơi lung lay một chút.
Trần Nguyên nhìn cảnh này sắc mặt vẫn bình tĩnh, hắn đã đoán trước được cảnh này sẽ xảy ra, bấm pháp quyết triệu hồi lên 10 cây dây leo đánh tới tên kia Tần sư tỷ.

Tần sư tỷ thấy 10 cây dây leo mọc lên từ dưới đất, sau đó đánh tới bản thân lúc, nàng cũng không hoảng hốt, dồn linh lực vào thượng phẩm phòng ngự pháp khí, tạo ra một cái màn chắn xung quanh bản thân.
"Ầm ầm ầm".
Lần này Tần sư tỷ cũng không nhàn nhã như lúc trước, 10 cây dây leo tần độ cao t·ấn c·ông, nàng cảm nhận được sức ép mạnh mẽ.
Trong lòng hơi kinh hãi, lúc này Trần Nguyên cũng không có trận pháp che dấu, tu vi lộ ra bên ngoài chỉ có luyện khí năm tầng, vậy mà ẩn ẩn có chiếm thượng phong xu thế.
Tần sư tỷ cảm thấy không ổn, sau khi né tránh được một đòn t·ấn c·ông, cũng không đợi tiếp theo dây leo kịp đánh tới, nhanh chóng bấm pháp quyết.
Lúc này xung quanh bản thân Tần sư tỷ bắt đầu xuất hiện màu máu sương mù, dần dần lan rộng ra ngoài, sau đó bao trùm toàn bộ 10 mét xung quanh bản thân.
Trần Nguyên thấy cảnh này cũng một mặt nghiêm trọng ứng đối, hắn dự định điều khiển dây leo tiếp tục t·ấn c·ông lúc.
Lúc này có những tiếng xì xèo phát ra bên trong sương mù màu đỏ, Trần Nguyên lúc này trong lòng cũng hơi kinh, dây leo đang bị cái này màu máu sương mù ăn mòn.
Thu về dây leo thuật, sau đó trong tay xuất hiện năm tấm hoả cầu phù ném tới màu đỏ sương mù.
Chỉ thấy hoả cầu phù cùng sương mù v·a c·hạm vào nhau, tạo ra một tiếng p·hát n·ổ, nhưng sương mù cũng không giảm đi bao nhiêu, ngược lại còn không ngừng lao tới chỗ Trần Nguyên.
"Ha ha, tiểu tử thối, ép ta dùng ra chiêu này ngươi cũng coi như là có chút thực lực, nhưng cũng chỉ đến đây thôi".
Trần Nguyên thấy sương mù không ngừng tăng tốc muốn lao tới nuốt trọn bản thân lúc, hắn liền dán thêm lên thân một tấm phi hành phù, sau đó lùi về sau.
Cái này sương mù tuy chưa tiếp xúc tới, nhưng hắn cảm nhận được uy h·iếp mãnh liệt đến từ cái này sương máu.

Vừa phi hành vừa ném ra trung phẩm hoả cầu phù làm chậm lại sương mù tốc độ lao tới.
Đạo này sương mù có thể tạo cho Trần Nguyên cảm giác nguy hiểm, như vậy có linh lực để duy trì cái này sương máu cũng không thiếu, hắn chỉ cần thu lại dây leo thuật, sau đó chờ tên này nữ tu cạn kiệt linh lực là được.
Dù sao đi ra khỏi Mê Vụ Sơn Lâm cũng là đất hoang không có linh khí, hắn không tin không mài c·hết được tên này nữ tu.
CáI này ý đồ cũng không khó đoán, Tần sư tỷ bên trong sương mù nghĩ một chút là có thể đoán ra ý định của Trần Nguyên.
Nàng hơi cười lạnh: "Nếu dễ như vậy liền có thể hóa giải, vậy còn gì là ta át chủ bài nữa chứ".
Nghĩ tới đây nàng bấm thêm vài đạo pháp quyết, sương mù lúc này tự nhiên tăng nhanh gần như gấp ba lần tốc độ lao tới.
Trần Nguyên thấy cảnh này hơi kinh hãi, nhưng với này tốc độ hắn cũng không thể né tránh, chỉ có thể dán lên thân ba tấm kim quang phù, sau đó dồn linh lực vào phòng ngự pháp khí để đỡ đòn.
Sau khi làm xong chuẩn bị thì lập tức sương mù máu cũng đã đánh tới.
Vừa vào sương mù Trần Nguyên cảm nhận ngay được, đó là khí huyết của bản thân như đang không ngừng nhảy lên.
Dùng linh lực điều hòa lại khí huyết trong cơ thể, sau đó vẻ mặt nghiêm túc nhìn về đạo thân ảnh lờ mờ trước mặt, trong tay cũng xuất hiện ba tấm hoả cầu phù ném tới.
Chỉ thấy phù lục vừa bay ra khỏi vòng phòng ngự, chưa kịp tạo thành hoả cầu thì trên lá phù bị ăn mòn sau đó mất tác dụng rơi xuống đất.
Trần Nguyên nhìn cảnh này vẻ mặt càng nghiêm trọng thêm. "Không ngờ cái này sương mù còn có thể ăn mòn cả phù lục đang trong quá trình kích phát".
Lúc này đạo kia thân ảnh lại lên tiếng nở nụ cười.

"Ha ha, đạo hữu, ngươi hãy trở thành ta sương máu một bộ phận đi thôi".
Lúc này sương máu xung quanh cũng xao động lên, sau đó vòng phòng ngự của hắn không ngừng bị ăn mòn với tốc độ nhanh chóng.
Với này tốc độ, không đến hai phút hắn chắc chắn phải c·hết không nghi ngờ, đến đây Trần Nguyên bấm pháp quyết triệu hồi lên hai cây dây leo công kích tới Tần sư tỷ.
Nhưng kỳ lạ một màn phát sinh, dây leo vậy mà đánh xuyên qua kia đạo thân ảnh, giống như cái kia thân ảnh chỉ là một cái huyễn ảnh vậy.
Trần Nguyên nhìn cảnh này thần sắc càng khó coi, dùng linh thức quét xung quanh sương máu, nhưng vẫn không thể tìm ra được Tần sư tỷ thân ảnh.
Tần sư tỷ thấy Trần Nguyên làm một loạt các cái này động tác, cũng liền lên tiếng cười đắc ý.
"Vô dụng thôi, vào ta cái này sương máu kết cục duy nhất của ngươi là hoá thành ta một bộ phận".
Trần Nguyên sau một hồi phản kích nhưng không có tác dụng, hắn liền an tĩnh lại không tiếp tục làm ra phản ứng nữa.
Tần sư tỷ thấy Trần Nguyên không tiếp tục làm ra phản ứng liền lên tiếng giễu cợt.
"Ui, đây không phải là muốn từ bỏ rồi đi".
Trần Nguyên nghe được Tần sư tỷ nói vậy cũng một mặt bình tĩnh lên tiếng.
"Nãy giờ ta đã dùng phạm vi lớn công kích, nhưng vẫn không thể đánh chúng ngươi, thậm chí linh thức của ta lặp đi lặp lại kiểm tra cũng không thể tìm ra ngươi".
"Theo ta có thể nghĩ ra, như vậy chỉ có hai cách có thể làm được, một là ngươi phải sở hữu một loại ẩn nấp thủ đoạn cực kỳ cao minh, kèm theo bản thân ngươi cũng không ở trong này sương máu, mà đang ở phía ngoài xem ta làm trò hề".
"Hai là cái này sương máu chính là ngươi dùng một loại bí pháp đặc biệt nào đó hoá thành, nhìn các ngươi thủ đoạn có lẽ là người của Huyết Hà tông đi, vậy có cái này bí pháp cũng không hiếm lạ".
Hết chương !

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.