Chương 58: Thanh Nguyệt Rèn Thể Công.
Sau khi Dương Tiêu nói xong, thấy mọi người ở đây đều ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào linh thú trứng trên bàn.
Hắn mới hài lòng tiếp tục lên tiếng.
"Tuổi thọ của yêu thú cũng không giống chúng ta nhân loại, bình thường đều có gấp đôi chúng ta thọ nguyên".
"Nếu có thể bồi dưỡng thành nhị giai đại yêu, như vậy cho dù chư vị có c·hết đi, vẫn có thể truyền lại cho hậu bối, làm trấn tộc linh thú".
"Đương nhiên, có được cũng có mất".
"Tuy tuổi thọ của yêu thú dài dằng dặc, nhưng tốc độ trưởng thành cũng rất chậm, nếu không có số lớn tài nguyên nuôi dưỡng".
"Như vậy muốn Hiên Phong Điêu đột phá nhị giai, cũng cần trên dưới 200 năm mới có thể".
Nhiều người nghe xong cần đến 200 năm mới có thể đào tạo thành nhị giai linh thú, ngay lập tức tắt đi ánh mắt lửa nóng.
Dương Tiêu thấy vậy cũng không thèm để ý, dù sao hai món vật phẩm đấu giá cuối này chủ yếu dành cho trúc cơ tu sĩ.
"Giá khởi điểm 5000 linh thạch, mỗi lần ra giá không được thấp hơn 500 linh thạch,
Chỉ vài giây sau lời Dương Tiêu nói giá khởi điểm, liền có một thanh âm từ tầng hai vang lên.
"Ta ra 6000 linh thạch".
Người báo giá chính là Kiều Hân Lan.
Trúc cơ thế lực không giống luyện khí tán tu hay luyện khí gia tộc, đối với bọn họ 200 năm là quá dài, nhưng đối với trúc cơ thế lực thì lại khác.
Với lại chỉ cần có đủ tài nguyên, linh thú hoàn toàn có thể rút ngắn thời gian trưởng thành, cho nên chỉ cần giá cả hợp lý, nàng cũng không ngại cầm xuống quả này trứng Hiên Phong Điêu.
Đối diện nàng Tô Ngạn Minh cũng không chịu thua kém, lên tiếng báo giá.
"Ta ra 6500 linh thạch".
Những người khác thấy thế cũng bắt đầu báo giá theo.
"Ta ra 7000 linh thạch, ta ra 8000 linh thạch, 8500 linh thạch".
Cuối cùng Mặc Thanh Kỳ dùng 14000 linh thạch cầm tới tay.
Giao xong linh thạch, Mặc Thanh Kỳ thu lại trứng của Hiên Phong Điêu.
Trên mặt hắn lúc này cũng có chút hài lòng.
Dương Tiêu thấy Mặc Thanh Kỳ thấy vậy cũng thu lại tầm mắt, sau đó xuất ra một thanh trường kiếm.
Thanh này trường kiếm có chủ thể màu bạch ngọc, trên thân kiếm được điêu khắc những đường sóng lượn bằng màu lam.
"Lạc Thủy Kiếm, nhị giai hạ phẩm linh khí cấp bậc".
"Giá khởi điểm 10 nghìn linh thạch, mỗi lần ra giá không được thấp hơn 500 linh thạch".
Dương Tiêu cũng không giải thích rõ về tác dụng của trường kiếm, chỉ thông báo giá khởi điểm.
Sau khi Lạc Thủy Kiếm được mang ra, ngay lập tức Triệu Khánh Dương đứng bật dậy, hai mắt nhìn chằm chằm vào trên bàn trường kiếm.
Mọi người ở đây đều khẽ giật mình nhìn Triệu Khánh Dương, hắn cũng phát hiện bản thân thất thố, ngay lập tức ổn định lại ngồi tựa lưng vào ghế.
Triệu Khánh Dương mới đột phá trúc cơ cách đây tầm chục năm, vẫn chưa có cho mình nhị giai linh Khí.
Mà thanh này Lạc Thủy Kiếm lại cùng với hắn đồng tu công pháp có chút thích hợp, cho nên mới thất thố như vậy.
Lúc này hắn cũng mở miệng hô giá.
"Ta ra 12 nghìn linh thạch".
Sau khi Triệu Khánh Dương báo giá, vài giây sau cũng có một thanh âm nữ tử dễ nghe vang lên.
"Tuy rằng th·iếp thân không phải tu thủy chi công pháp, nhưng cũng không thể để đạo hữu dùng 12 nghìn linh thạch dễ dàng cầm đi nhị giai linh khí như vậy được".
Nói xong nàng cũng báo giá 13 nghìn linh thạch.
Triệu Khánh Dương thấy vậy, chỉ khẽ liếc nàng một cái, cũng không cái gì tức giận ý tứ.
Dù sao hắn cũng biết, 12 nghìn linh thạch muốn cầm xuống Lạc Thủy Kiếm là chuyện không thể.
Tiếp sau đó cũng có thanh âm vang lên.
"Kiều đạo hữu nói đúng, vậy ta cũng ra giá thêm cho vui".
"14 nghìn linh thạch".
Người ra giá là Khương Cẩn, hắn đang một mặt ý vị không rõ nhìn Triệu Khánh Dương cười cười.
Triệu Khánh Dương thấy vậy liền có chút nhíu mày.
"Tên này Khương Cẩn chẳng lẽ muốn phá đám hắn ?".
Tiếp sau đó cũng lần lượt có người khác hô giá, nhưng chỉ đến 18 nghìn linh thạch đều đã thối lui.
Chỉ còn lại mình Khương Cẩn là vẫn vẻ mặt có chút trêu tức nhìn Triệu Khánh Dương.
Triệu Khánh Dương vừa mới đột phá trúc cơ không lâu là điều ai cũng biết, bây giờ có lẽ vẫn chưa có được cho mình nhị giai linh khí.
Như vậy càng không thể để Triệu Khánh Dương dễ dàng đoạt tới tay được thanh này Lạc Thủy Kiếm.
Trần Nguyên ở dưới nhìn thấy cảnh này, cũng không tự chủ được nghĩ thầm.
Tuy rằng nhìn bề ngoài Khương Cẩn ăn chắc Triệu Khánh Dương, nhưng cũng rất nguy hiểm.
Nếu Triệu Khánh Dương thật sự không có nhị giai linh khí còn tốt, nếu có như vậy hoàn toàn có thể bày nhẹ một cái bẫy, khiến Khương Cẩn mất số lớn linh thạch.
Thậm chí là không có đi nữa, vẫn hoàn toàn có thể không tiếp tục đấu giá, để Khương Cẩn dùng số lớn linh thạch cầm về một thanh nhị giai pháp khí, mà bản thân không thể thi triển toàn bộ uy lực.
Cũng may, điều này Khương Cẩn cũng biết, cho nên sau khi Lạc Thủy Kiếm được độn lên thành 21 nghìn linh thạch, hắn cũng không tiếp tục báo giá nữa.
Cuối cùng Triệu Khánh Dương dùng 21 nghìn linh thạch cầm được tới tay Lạc Thủy Kiếm.
Thấy Triệu Khánh Dương đã cầm được tới tay Lạc Thủy Kiếm, Dương Tiêu lúc này cũng lên tiếng kết thúc buổi đấu giá hội.
"Cảm ơn chư vị đã đến đây, buổi này đấu giá hội cũng đã kết thúc, mọi người có thể giải tán được rồi".
"Nhưng trước khi rời đi ta nhắc chư vị một câu, trong phường thị cấm chỉ giao đấu".
Nói xong liền nhoáng cái biến mất tại bình đài.
Mọi người lúc này cũng lần lượt đứng dậy rời đi.
Trần Nguyên để ý thấy sau khi tên kia áo choàng đen tu sĩ rời đi, hơn 20 người cũng lần lượt bám theo.
Hầu hết đều là luyện khí tầng chín cùng viên mãn tu sĩ, chỉ có thêm năm tên là luyện khí tầng tám.
Còn luyện khí bảy tầng cùng trung kỳ đều không có ai đi theo.
Còn bám theo để làm gì thì ai cũng rõ ràng, tám chín phần là muốn tay không cầm xuống trúc cơ linh vật rồi.
Trần Nguyên thấy người rời đi cũng đã không sai biệt lắm, hắn cũng động thân đi tới gian phòng vừa nãy gửi bán đồ vật, để nhận về linh thạch.
Cầm lệnh bài đi vào trong phòng, Trần Nguyên nhìn thấy một lão giả đang ngồi nhắm hờ hai mắt trên ghế.
Thấy vậy hắn cũng chắp tay một cái, xuất ra lệnh bài đưa tới, sau đó lên tiếng.
"Tiền bối, tại hạ tới đây để nhận lấy linh thạch vật phẩm được bán ra".
Lão giả thấy Trần Nguyên đưa tới lệnh bài, cũng nhận lấy kiểm tra, sau đó xuất ra một đống lớn linh thạch đặt lên bàn.
"Ngươi bán ra Hoả Viêm Kiếm, được 1300 linh thạch, trừ đi 10% phí gửi bán, còn lại 1170 linh thạch".
"Trên bàn là đủ số, ngươi có thể tự mình kiểm tra lại".
Trần Nguyên cũng không nề hà, dùng linh thức quét qua liền có thể biết rõ toàn bộ, thấy đã đủ linh thạch, hắn cũng thu lại vào tui trữ vật sau đó cầm ơn một tiếng rời đi.
Lão giả thấy Trần Nguyên rời đi cũng khẽ nhíu mày.
Vừa nãy hắn cảm nhận được có chút gì đó không đúng, nhưng lại không phát hiện là ở đâu vấn đề.
Đang nghĩ một lúc thì có thanh âm mở cửa đi vào, thì ra là người tiếp theo tới nhận linh thạch, lão giả liền không tiếp tục nghĩ chuyện vừa nãy nữa, bắt đầu kết toán linh thạch cho người tiếp theo.
Hai ngày sau, trong tĩnh thất.
Lúc này Trần Nguyên đang cầm trên tay một khối ngọc giản truyền thừa, bản thân thì nhắm hờ hai mắt dùng linh thức quan sát nội dung bên trong.
Khối này ngọc giản chính là bản luyện thể công pháp, mà hai ngày trước hắn đấu giá được.
Một lúc sau, giống như đã đọc xong toàn bộ nội dung, Trần Nguyên cũng thu lại linh thức ngoại phóng.
Mở ra hai mắt, hắn khẽ thở nhẹ một hơi.
Bản này công pháp tên là Thanh Nguyệt Rèn Thể Công.
Một bản thiên về luyện thể dưỡng sinh công pháp, có khả năng gia tăng tuổi thọ cho người tu luyện.
Đạt đến nhất giai sơ kỳ, có thể gia tăng thêm hai đến năm năm tuổi thọ, trung kỳ có thể đạt được sáu đến 10 năm tuổi thọ, hậu kỳ có thể gia tăng thêm 11 đến 15 năm tuổi thọ.
Tuy có khả năng gia tăng thêm số lớn thọ nguyên cho người tu hành, nhưng vẫn không được tu sĩ ưa chuộng.
Chỉ bởi vì luyện thể công pháp xưa nay nổi tiếng với việc tu luyện khó khăn, lại còn mất rất nhiều thời gian cùng tài nguyên, khiến người có khả năng kiêm tu luyện thể lại càng ít.
Nhưng Thanh Nguyệt Rèn Thể Công lại càng khắc khe hơn, điều đầu tiên là yêu cầu công pháp chính của tu sĩ phải là mộc thuộc tính.
Cái thứ hai là tốc độ tu luyện của Thanh Nguyệt Rèn Thể Công dài hơn bình thường luyện thể gần gấp đôi, tài nguyên dùng để phụ trợ tu luyện cũng quý hiếm hơn rất nhiều.
Trong khi đó uy lực lại được xếp trong hạng chót, nếu so với càng bản luyện thể công pháp khác.
Là một loại dưỡng sinh rèn thể công pháp, cho nên Thanh Nguyệt Rèn Thể Công không khuyến khích người tu luyện cận thân chiến đấu.
Bởi vì trong lúc chiến đấu, nếu b·ị t·hương, công pháp sẽ tự động vận chuyển, tiêu hao mộc chi nguyên khí để chữa thương.
Như vậy càng khiến tốc độ tu luyện chậm chạp lại.
Tuy rằng có nhiều khuyết điểm như vậy, nhưng Trần Nguyên vẫn lựa chọn cầm xuống bản này công pháp, chỉ bởi vì cảm thấy nó có chút thích hợp với Thủy Mộc Dưỡng Linh Công của bản thân.
Lúc đầu Thủy Mộc Dưỡng Linh Công là một bản duyên thọ công pháp, nhưng sau khi đột phá tiểu thành, lại có thêm công hiệu dưỡng sinh duyên thọ.
Đều chung một loại năng lực, cho nên Trần Nguyên mới muốn thử xem, đồng thời tu luyện cả hai, như vậy có hỗ trợ lẫn nhau hay không.
Hết chương !.