Chương 60: Nửa Năm.
Về phía Trần Nguyên, tuy rằng không muốn giao du quá nhiều bằng hữu, nhưng cũng không cự tuyệt làm quen với một tên tiền đồ rộng lớn, luyện khí viên mãn tu sĩ.
Sau khi chào hỏi nhau xong, Ân Nguyên Hải cũng ngồi xuống ghế, còn Ân Lương Dịch vẫn có chút cung kính đứng bên cạnh cha mình.
Trần Nguyên cùng Vũ Kim Phi nhìn thấy vậy, cũng có chút đánh giá cao tâm tính của đứa trẻ này.
"Ân đạo hữu, ngươi đã kiểm tra qua linh căn cho Tiểu Dịch chưa ?".
Vũ Kim Phi nhìn thêm một lúc, lên tiếng hỏi thăm.
Ân Nguyên Hải nghe được vị này thượng phẩm luyện đan sư, có chút đánh giá cao nhi tử của mình, vẻ mặt cũng có chút đắc ý lên tiếng.
"Ta đã kiểm tra qua cho nhi tử, phát hiện có linh căn hạt giống, nhưng không có cao thâm hơn năng lực dò xét, cho nên cũng không biết được rõ ràng loại gì phẩm chất linh căn".
Nhân loại cần có linh căn mới có thể tu tiên, đây là quy tắc của tu tiên giới, mà linh căn phẩm chất, cũng quyết định 9/10 tương lai của một người.
Ân Nguyên Hải lúc này cũng có ý để lộ tương lai của Ân Lương Dịch.
"Ta quyết định tương lai nếu Dịch nhi 10 tuổi, đo ra không kém linh căn, như vậy sẽ gửi tiểu gia hoả tới tham gia Thanh Hà tông nhập môn".
"Sau đó toàn bộ gia tộc sẽ ủng hộ hắn để cố gắng trúc cơ".
Thanh Hà tông tuyển nhận đệ tử, yêu cầu phải dưới 15 tuổi, phải là thượng phẩm tam linh căn cấp độ, mới có thể tiến vào tông môn.
Bởi vì dưới 15 tuổi gia nhập tông môn, như vậy khi đệ tử trưởng thành lên, sẽ có tối đa lòng chung thành với tông môn.
Có nhiều vụ tiểu gia tộc gửi gắm thiên tài gia tộc vào tông môn tu luyện, nhưng sau khi tên này thiên tài đột phá trúc cơ, thì lại đoạn tuyệt qua lại cùng với chính gia tộc của mình.
Còn trên 15 tuổi thì lại khác, lúc đó tâm trí đã tương đối thành thục, cũng rất khó để tạo ra lòng chung thành.
Cho nên Trần Nguyên cùng Vũ Kim Phi nghe được Ân Nguyên Hải nói vậy, đều có chút kinh ngạc nhẹ bộ dáng.
Sau một lúc ngồi hàn huyên, Trần Nguyên cảm thấy Ân Nguyên Hải định nói gì đó với Vũ Kim Phi, nhưng có vẻ ngại hắn ở đây, có chút ấp úng dáng vẻ.
Biết ý, Trần Nguyên lúc này cũng chắp tay rời đi trước.
"Hai vị! Cũng đến giờ ta đi mở cửa tiệm rồi, tại hạ xin phép rời đi trước".
Hai người cũng hiểu ý không giữ lại.
"Hàn đạo hữu đã có việc, như vậy ta cũng không giữ lại nữa".
Vũ Kim Phi cũng đứng dậy tiễn Trần Nguyên rời đi.
Còn Ân Nguyên Hải thì chắp tay với Trần Nguyên một cái.
"Hàn đạo hữu đi thong thả, sau này có thời gian ta sẽ tới bái phỏng".
Trần Nguyên khẽ gật đầu đáp lại, quay người rời đi.
Rời khỏi Phi Vân Đan Các, Trần Nguyên cũng không đi tới cửa hàng, hắn một mạch đi thẳng về động phủ bắt đầu tu luyện.
Nửa năm sau, trong Xích Viêm Sơn Mạch, trước mặt Trần Nguyên đang nằm đó một con nhất giai hậu kỳ yêu lang t·hi t·hể, cùng hai cỗ tu sĩ t·hi t·hể.
Khẽ bấm pháp quyết, Trần Nguyên thu lại huyết dịch của tên tu sĩ, sau đó dùng một đoàn hoả cầu t·hiêu r·ụi hai cỗ da bọc xương t·hi t·hể thành tro.
Còn t·hi t·hể yêu thú thì bị hắn thu lại vào túi trữ vật.
Lấy ra một tấm địa đồ được vẽ khá đơn sơ, nhắm chuẩn một hướng chạy tới, trước khi đi không quên thu lại Đại Hắc vào túi linh thú.
Nếu không có Đại Hắc phụ trợ, hắn cũng không thể giải quyết trận chiến một cách dễ dàng vậy được.
Nửa năm trước, Trần Nguyên từng đưa cho Vũ Kim Phi xem qua đan phương của Thanh Nguyệt Rèn Thể Công.
Vũ Kim Phi cũng khẳng định chắc chắn, nếu đúng như đan phương này ghi chú, như vậy hắn có đến 80% chắc chắn thành công luyện chế.
Từ lúc đó Trần Nguyên liền bắt đầu tìm mua tài liệu được ghi chú trong đan phương.
Trong vòng 5 tháng, hắn đã thu thập được bảy phần tài liệu để luyện chế Thanh Nguyệt Rèn Thể Đan.
Nhưng thiếu một loại tài liệu chính là Thanh Đồng Quả, loại này quả được xếp là nhất giai cực phẩm cấp độ, muốn tìm kiếm có chút khó khăn.
Mãi tới gần đây, Lâm Túc mới đem đến cho hắn một tin vui, có một tên tu sĩ đồng ý bán tin tức Thanh Đồng Quả.
Đương nhiên Trần Nguyên không chịu nỏ lỡ, hắn tới tìm tên kia muốn bán tin tức tu sĩ.
Tên này tu sĩ giải thích là, hơn một năm trước, hắn từng tiến vào Xích Viêm Sơn Mạch săn yêu, nhưng trong một lần bị cường đại yêu thú t·ruy s·át, vô tình đi vào lãnh địa của một con Cự Viên.
May mắn con kia yêu thú t·ruy s·át hắn cùng Cự Viên đánh nhau, hắn mới có cơ hội t·ẩu t·hoát.
Nhưng trước khi rời đi thì nhìn thấy ở cách đó không xa có một cây đại thụ, phía trên có những trái cây màu xanh nhạt.
Ngoài lớp màu xanh đó ra, ở bề mặt ngoài còn thỉnh thoảng sẽ xuất hiện những đường hoa văn màu đồng.
Sau khi trở về hắn từng đi kiểm tra các loại thông tin đến loại trái cây đó, nhưng vẫn chưa có tin tức.
Mãi về sau nhìn thấy Trần Nguyên cầu mua Thanh Đồng Quả, hắn mới đến đây thử vận may.
Sau đó Trần Nguyên cũng hứa hẹn, nếu tin tức của tên này tu sĩ là đúng, sau khi xác thực hắn sẽ trả 200 linh thạch coi như tiền công.
Tên này tu sĩ chỉ là luyện khí tầng bốn, cũng không quá tin tưởng, mãi về sau Trần Nguyên phát thiên đạo lời thề mới đồng ý.
Hắn vẽ cho Trần Nguyên một cái sơ lược bản đồ, bởi vì khi đó chạy đi có chút gấp, nên không quá chắc chắn.
Cho nên hiện tại hắn mới xuất hiện trong Xích Viêm Sơn Mạch.
Còn vì sao có hai cỗ t·hi t·hể tu sĩ cùng một yêu lang t·hi t·hể là bởi vì.
Trên đường di chuyển, hắn gặp phải một con nhất giai hậu kỳ yêu lang, bị con này yêu lang coi là con mồi.
Sau một hồi chém g·iết, Trần Nguyên cũng hạ được yêu lang thì hai tên tu sĩ đi ngang qua muốn làm ngư ông đắc lợi.
Hai người tu vi không kém, đều là luyện khí bảy tầng, có tự tin ăn chắc Trần Nguyên dáng vẻ.
Trong lúc khinh xuất bị hắn nhất kích tất sát hạ được một người, còn tên kia thì bị Đại Hắc cùng hắn liên thủ xử nốt.
Sau bảy bảy bốn chín lần mò mẫm, cuối cùng Trần Nguyên cũng tìm được đến nơi tên kia miêu tả.
Dán lên thân ẩn hình phù cùng liễm tức phù, thu lại khí tức cùng hơi thở chầm chậm đi tới.
Một lúc sau, Trần Nguyên thấy tại một khu đất trống trước mặt 70 mét, có một cây đại thụ, trên cây đúng là Thanh Đồng quả, đếm sơ qua trên cây ít nhất cũng có 50 quả.
Nhìn chăm chú một chút, hắn phát hiện đám này Thanh Đồng quả vẫn chưa hoàn toàn thành thục.
Nhưng cũng không còn quá lâu, dự tính chỉ trong ba đến bốn ngày nữa dáng vẻ.
Trần Nguyên quyết định cũng không quay trở lại phường thị nữa, ba ngày này hắn sẽ ở tại đây để canh chừng cho chắc ăn.
Vừa tìm xong chỗ núp cách đó không xa, thì Trần Nguyên cảm nhận được một cỗ khí tức của yêu thú tiến về.
Ẩn giấu kỹ thân hình, hắn hơi ngưng thần quan sát.
Vài giây sau xuất hiện là một con Cự Viên cao hơn ba mét, có bộ lông trắng như tuyết, đôi mắt thỉnh thoảng sẽ hơi lóe lên chút giảo hoạt.
Cầm trên tay một con nhất giai trung kỳ yêu thú t·hi t·hể, tiến lại dưới cây đại thụ bắt đầu động thủ thưởng thức con mồi.
Đại Thụ cao hơn 20 mét, tán cây bao trùm 30 mét phạm vi xung quanh, vừa vặn tạo thành chỗ nghỉ ngơi cho Cự Viên.
Trần Nguyên nhìn con này Cự Viên, vẻ mặt càng thêm nghiêm trọng.
Khí tức này đã là nhất giai hậu kỳ đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa liền tiến vào nhất giai đỉnh, có nghĩa con này Cự Viên sức mạnh ngang bằng luyện khí tầng chín tu sĩ.
Thực lực hiện giờ của Trần Nguyên liên thủ cùng Đại Hắc, cũng chỉ nắm chắc 60% có thể đánh bại.
Còn g·iết c·hết lại càng khó, trừ phi Cự Viên không bỏ chạy, chỉ một lòng ở lại cá c·hết lưới rách.
Nhưng như vậy sẽ rất nguy hiểm, trước khi c·hết liều mạng phản kích, hắn không c·hết cũng sẽ b·ị t·hương nặng.
Nhưng để hắn từ bỏ Thanh Đồng quả thì lại không cam lòng.
Sau một lúc suy tư, hắn cuối cùng vẫn quyết định ở lại cùng con này Cự Viên giao chiến một hồi.
Ba ngày sau, thời gian Thanh Đồng quả thành thục chỉ cách vài tiếng nữa, Cự Viên có vẻ cũng nhận thấy điều này.
Cho nên cả ngày hôm nay nó đều không đi săn, chỉ ở yên tại chỗ chờ đợi.
Nhưng chỉ vài phút sau, có một cỗ yêu thú khí tức không kém cạch đang tiếp cận.
Chỉ qua chốc lát, cỗ này khí tức chủ nhân cũng đã lộ mặt.
Là một đầu Cự Đà khổng lồ cao gần ba mét, thân dài 10 mét có hơn, xung quanh được bao phủ bởi một lớp độc khí nhẹ.
Mỗi nơi Cự Đà đi qua đều để lại một chút độc khí nhẹ ở dấu chân mình vừa giẫm lên.
Con này Cự Đà Trần Nguyên cũng không biết là loại gì huyết mạch, nhưng nhìn bề ngoài có lẽ là biến dị dáng vẻ.
Khá giống với kiếp trước rồng komodo, nhưng có gai ở trên lưng, thể hình cũng lớn hơn rất nhiều.
Thấy con này Cự Đà, Trần Nguyên không giận ngược lại còn mừng.
Nhìn đầu này Cự Đà xuất hiện tại đây liền biết không có ý tốt, tám chín phần là có thù cùng Cự Viên, hoặc là nhớ thương Thanh Đồng quả.
"Tốt tôt ! Tốt nhất là hai tên các ngươi tự đánh nhau sau đó lưỡng bại câu thương, hoặc đồng quy vu tận lại càng hợp lý".
Trần Nguyên hiện tại vẻ mặt, chỉ hận không thể ngay lập tức để hai con này yêu thú lao vào đại chiến, để hắn ngư ông đắc lợi.
Cự Viên cảm nhận được chút bất an nhẹ, nó liền gào lên một tiếng thị uy, ý bảo rằng Cự Đà đã x·âm p·hạm bản thân địa bàn, mau thối lui.
Nhưng Cự Đà không thèm để ý con khỉ này bộ dáng, nó chỉ chằm chằm nhìn phía sau lưng Cự Viên Thanh Đồng quả.
Cự Viên thấy tên này đã vậy còn quá kiêu ngạo, liền không nhịn được tức giận vỗ ngực mấy cái, sau đó lao tới.
Cự Đà lúc này cũng thu lại ánh mắt tham lam, một vẻ mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm Cự Viên.
Nó cũng cảm nhận được khí tức áp bách từ Cự Viên phát ra, nhưng vẫn không lùi bước.
Gào lên một tiếng, sau đó Cự Đà toàn lực lao lên đón lấy thế công.
"Ầm ầm".
Hai con yêu thú lao vào vật lộn với nhau.
Hết chương !.