Tu Tiên Từ Mê Vụ Sơn Lâm Bắt Đầu

Chương 74: Khai Trương Vân Các, Tinh Xảo Khôi Lỗi.




Chương 74: Khai Trương Vân Các, Tinh Xảo Khôi Lỗi.
Do Trần Nguyên từ lúc tu hành đến giờ, hầu hết đều một đường tương đối bằng phẳng, đương nhiên không hiểu tầng dưới chót gian nan sinh hoạt.
Những tu sĩ không có một nghề bàng thân, lại còn tu vi thấp kém, kiếm một viên linh thạch cũng rất khó.
Cho nên khi Dạ Cẩn thấy ngoài định mức được thưởng thêm ba viên linh thạch, mới tỏ ra vui vẻ như vậy.
Phất tay thúc dục Dạ Cẩn nhanh rời đi, Trần Nguyên liền mở ra trạch viện trận pháp.
Tên này tuổi trẻ thiếu niên cảm ơn thật sự có chút nhiệt tình, khiến hắn cũng không tiện mặt lạnh xuống, chỉ còn cách đuổi đi liền xong.
Thả ra Đại Hắc cùng Tiểu Kim, dặn dò bọn nó ở nơi này chơi liền có thể, đừng có chạy loạn linh tinh xong, liền đi vào tĩnh thất nghỉ ngơi một giấc.
.
Hai Tuần sau, Trần Nguyên thuê lại một gian đại lâu hai tầng, khai trương lại Vân Các.
Trong ngày đầu tiên khai trương, tuy rằng đã rất điệu thấp, không làm cái gì khai trương các kiểu, nhưng vẫn có người đến chúc mừng.
Người này tên Đỉnh Văn, luyện khí tầng chín tu vi, ở đối diện mở bán một cửa tiệm khôi lỗi.
Sau khi biết Trần Nguyên mở cửa tiệm là pháp khí cùng phù lục, mà lại đều là tự bản thân chế tạo thời điểm, Đỉnh Văn lại càng thêm nhiệt tình.
"Hàn đạo hữu, nơi này ta có một bình Nguyệt Linh Tửu, cùng một cỗ thị nữ khôi lỗi, làm ngươi quà khai trương".
Nói xong Đỉnh Văn đưa trên tay bình linh tửu cho Trần Nguyên, sau đó lấy ra một cỗ thị nữ khôi lỗi đặt kế bên.
Khi cỗ này thị nữ khôi lỗi xuất hiện, Trần Nguyên có chút giật mình kinh ngạc.
"Đỉnh Văn đạo hữu, cái này là ngươi luyện chế khôi lỗi?".
Hắn thất kinh cũng là có nguyên do.
Cỗ này khôi lỗi bề ngoài nhìn bằng mắt thường không khác gì người thật, thậm chí hắn còn sờ thử qua.
Làn da cũng mịn màng cùng đàn hồi, cực kỳ giống với người thật.
Chỉ khi hắn dùng linh thức quét, xuyên qua lớp da cùng tầng gỗ bên ngoài, phát hiện hạch tâm linh kiện bên trong mới dám tin tưởng đây thật sự là khôi lỗi.
Đỉnh Văn thấy Trần Nguyên thất kinh biểu hiện, hắn có chút tự đắc lên tiếng.

"Hàn đạo hữu thấy thế nào? Đây chính là độc nhất vô nhị bản sự chế tạo khôi lỗi của ta, không khiến ngươi thất vọng đi".
Trần Nguyên sau một lúc xem xét cũng đánh giá, cũng gật đầu đồng ý.
"Tài chế tác khôi lỗi của đạo hữu rất cao minh, cỗ này thị nữ khôi lỗi đã rất tiếp cận giống người thật".
"Ngoài không có sinh mệnh khí tức cùng dao động thần hồn ra, mọi thứ nhìn qua đều rất giống".
"Ta có 70% chắc chắn, nếu để cỗ này thị nữ khôi lỗi ở phàm nhân trước mặt, nhất định có thể giả dạng làm một tên người thật".
Trần Nguyên cái này đúng là có chút hâm mộ, hắn trong thoáng chốc cũng nảy sinh ý định mua lại kỹ thuật chế tác khôi lỗi của Đỉnh Văn để tham khảo.
Hắn trong vừa rồi giây lát, đã dùng trúc cơ thần thức tìm tòi nghiên cứu cỗ này khôi lỗi không dưới 10 lần, thật sự cảm thấy bản thân vẫn còn kém tương đối xa.
Hắn chế tác khôi lỗi thô giáp chưa nói tới bề ngoài, ngay cả tận dụng tối ưu về tài liệu cũng không sánh bằng trước mặt người này.
Đỉnh Văn nghe được Trần Nguyên đánh giá về mình khôi lỗi như vậy, tương đối hài lòng có chút vui vẻ lên tiếng.
"Hàn đạo hữu ngươi quá khen, nếu đạo hữu ngươi còn thích, có thể ghé sang bên ta cửa tiệm, còn nhiều loại khác khôi lỗi xịn xò hơn nhiều".
Hắn tặng cỗ này thị nữ khôi lỗi cũng là có ý thể hiện bản thân một chút tài nghệ cùng thực lực.
Dù sao muốn kết giao một vị luyện khí chế phù đều đạt tới thượng phẩm cấp độ, ít nhất bản thân cũng cần ngang hàng địa vị mới dễ nói chuyện.
Trần Nguyên gật đầu chắc chắn.
"Đạo hữu yên tâm, ta nhất định sẽ ghé thăm xem thử".
Đỉnh Văn nghe được cái này lời nói, vẻ mặt vui vẻ bảo tốt, tiếp đó hai người hàn huyên thêm một lúc, hắn cũng quay người trở lại bản thân cửa tiệm.
Sau khi Đỉnh Văn đã rời đi, Trần Nguyên không nhịn được lại đánh giá cỗ này thị nữ khôi lỗi vài lần.
"Động tác tương đối linh hoạt, kèm thêm có thể điều chỉnh một chút thiết lập giọng nói bên ngoài ra, thì không còn cái gì đặc biệt nữa".
"Sức chiến đấu của thị nữ khôi lỗi gần như bằng không, chủ yếu là xinh đẹp, tinh xảo làm chính, để trong cửa tiệm làm trang trí, chào hỏi khách nhân cũng là không tệ một lựa chọn".
.
Hôm nay Trần Nguyên khai trương cửa tiệm sinh ý cũng không quá tôt, chỉ có vu vơ vài ba khách nhân tò mò ghé thăm.
Trong đó chỉ có hai người là mua đi vài tấm phù lục, còn lại đều lắc đầu chê đắt rời đi.

Hắn cũng không có cái gì buồn bã ủ rũ, vẫn ung dung không vội đóng lại cửa tiệm về lại động phủ sinh hoạt.
Cái này tu tiên giới cũng không giống xã hội hiện đại, chỉ cần chất lượng tốt, giá cả hợp lý, một thời gian sau dần dần sẽ có khách quen, không cần vội vàng làm gì.
.
Một năm sau, trong tĩnh thất, Trần Nguyên toàn thân khí huyết bàng bạc, nhưng lại vô cùng ôn hòa, như mộc xuân phong.
Cái này trái ngược cảnh tượng, đối với bình thường tu sĩ luyện thể chính là không thể nào xảy ra chuyện.
Thể tu chi lộ, một phần khá lớn là dựa vào khí huyết lớn mạnh cùng cuồng bạo, nhưng Trần Nguyên tu Thanh Nguyệt Rèn Thể Công thì ngược lại.
Khí huyết lưu động mãnh liệt, nhưng lại không thoát ra ngoài, mà được mộc chi nguyên khí tẩm bổ thân thể dần dần ôn dưỡng cùng hấp thu, dẫn tới có thể duyên thọ năng lực.
Thậm chí có nhiều bộ thể tu sở hữu cho mình siêu cao chiến lực, có thể vượt cảnh giới chém g·iết là chuyện bình thường, nhưng đều là một đám đoản mệnh tu sĩ.
Giống như trúc cơ có thể sống từ 220 tuổi đến 250 tuổi mới thọ hết c·hết già, nhưng tu siêu cao chiến lực thể tu, sống tới 180 tuổi đã coi là không tệ.
Trần Nguyên đối với loại này công pháp cũng là kính sợ tránh xa, tu hành là vì cầu trường sinh, sống được lâu hơn.
Còn cái gì vượt cấp g·iết địch, hắn đối với chuyện này có chút động tâm, nhưng phải dùng tuổi thọ để đánh đổi vẫn là quên đi thôi.
Lấy ra một tấm hạ phẩm quáng thạch, Trần Nguyên khẽ xuất lực cánh tay nắm chặt.
"Cạch cạch".
Lập tức khối này hạ phẩm khoáng thạch dùng để chế tạo hạ phẩm pháp khí, trực tiếp bị bóp nát.
Hắn lại xuất ra một thanh hạ phẩm phi kiếm, đang tính dùng nó để thử xem sức mạnh bản thân thì hơi khựng lại.
"Ây, vẫn là quá lãng phí đi, thôi được rồi, không cần thiết phải thử nữa".
Nói xong liền thu lại phi kiếm cùng khoáng thạch vào túi trữ vật.
Khoáng thạch bị bóp nát cũng không sao, cho vào lò tinh luyện vẫn có thể dùng để luyện chế pháp khí, nhưng phi kiếm đã hoàn toàn thành hình, làm như vậy chính là lãng phí.
Tuy không thử nữa, nhưng Trần Nguyên cũng hiểu rõ về bản thân luyện thể cơ bản chiến lực.

Cảnh giới tương đương với luyện khí tầng năm đi, nhưng chiến lực thì chỉ ngang luyện khí tầng bốn, còn duyên thọ bao nhiêu thì hắn không quá rõ ràng.
Rời khỏi tĩnh thất, ra ngoài sân hít thở một chút không khí, hắn thấy Đại Hắc cùng Tiểu Kim đang ở bên hồ trêu đùa một con Thanh Lý Ngư.
Thanh Lý Ngư dài gần một mét, toàn thân lam nhạt, ở miệng có hai cái râu rồng ve vẩy.
Tuy rằng được đồn thổi Thanh Lý Ngư có một tia giao long huyết mạch, nhưng thực chất chỉ là một loài bất nhập giai yêu thú, ở nhiều nơi chăn nuôi loài này linh ngư làm thức ăn.
Chỉ thấy lúc này Thanh Lý Ngư đang trốn ở dưới đáy hồ run lẩy bẩy không dám ngó đầu lên, thật sự hai tên kia ở trên bờ nhìn hắn thèm chảy nước dãi, khiến nó có chút sợ.
Thấy Trần Nguyên đi ra, Đại Hắc cùng Tiểu Kim mới thôi nhìn Thanh Lý Ngư chảy nước dãi, hướng Trần Nguyên phương hướng chạy tới ủi ủi.
"Bò bò! chíp chíp".
Hắn hơi cười mắng hai tiểu gia hỏa bài câu.
"Thôi được rồi, hai tên các ngươi cũng không cần phải suốt ngày bắt nạt Tiểu Thanh nữa".
Đại Hắc một bên như không nghe thấy giả bộ không hiểu, còn Tiểu Kim thì ngẩng cao đầu gật nhẹ một cái, biểu thị đồng ý.
Tiểu Kim hiện tại thân hình đã dài gần một mét, khi dang rộng sải cánh, đã dài hơn hai mét.
Về phần chiến lực đã có thể đấu qua lại với luyện khí tầng bảy tu sĩ một thời gian.
Còn Đại Hắc bề ngoài vẫn không có gì thay đổi, tu vi đã là nhất giai hậu kỳ đỉnh phong, ngang bằng luyện khí tầng chín tu sĩ, đương nhiên, lượng cơm ăn cũng tăng theo.
Một năm tiêu tốn gần 3000 linh thạch chi tiêu, gấp 5 lần có hơn luyện khí tầng bảy tu sĩ một năm tu hành tài nguyên.
Nếu không phải hắn kiếm linh thạch tương đối nhiều, e rằng nuôi không nổi Đại Hắc.
Đi đến một bên hồ nước, Thanh Lý Ngư cũng thò đầu lên đôi mắt long lanh ủy khuất nhìn tới.
Hắn hơi cười cười, tiện tay vứt xuống hồ nước một viên linh thú hoàn, sau đó dặn dò hai tiểu gia hỏa ở lại trông nhà, còn mình thì đi tới mở cửa tiệm.
Đáng nói là ở Ly Hoả Tiên Thành phạm vi xung quanh, mỏ khoáng thạch tương đối nhiều, khiến hắn sưu tầm được không ít trân quý tài liệu luyện khí.
Địa hình ưu thế, khiến nơi này phạm vi, thổ cùng hoả linh khí tương đối dồi dào, cũng khiến cho tài liệu luyện khí ở đây tương đối phổ biến cùng giá rẻ.
Trong thời gian này dựa vào cái này ưu thế, luyện khí tài nghệ ẩn ẩn đã chạm tới cực phẩm pháp khí cấp bậc, cộng khôi lỗi cũng đã đạt tới thượng phẩm trình độ.
Đáng tiếc, phù lục kỹ nghệ thì tương đối đình trệ, phù lục khác với luyện khí, nếu không có đầy đủ truyền thừa rất khó tấn thăng.
Trừ khi bản thân chính là một cái thiên tài, tự mình có thể sáng tạo ra cách vẽ mới, nếu không cũng chỉ có thể thông theo thường lệ, đi tìm cao hơn truyền thừa.
Trần Nguyên không phải loại này thiên tài, có thể tự mình sáng tạo ra cách chế vẽ phù lục, cho dù là có thạch bia phụ trợ, hắn cũng chịu c·hết.
Hết chương !.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.