Vạn Biến Hư Ảo

Chương 98: Nỗi Cảm Thán Của Leo. Trần chiến Leo vs Bera




Chương 98: Chương 98: Nỗi Cảm Thán Của Leo. Trần chiến: Leo vs Bera
Phập!
Song Thánh Đao cắt qua chiếc cánh bao bọc Doris ở bên trong, nhìn thấy một bên cánh bị xé đứt rơi xuống để lộ thân hình ghê tởm kia, Luke dữ tợn chém ra cùng lúc hai đòn dồn toàn lực, một về phía cổ, đao còn lại găm thẳng vào tim. Đối với Vampire chỉ có hai cách để g·iết chúng, đó là chém rơi đầu hoặc đâm thủng trái tim, mà hai đòn Luke đang xuất ra chính là về hai nơi trí mạng này.
Vù!
Ngay thời khắc đó, đột nhiên Luke cảm thấy rùng mình, đây chính là cảm giác vô cùng nguy hiểm mà bao nhiêu năm chiến đấu đã tạo ra cho hắn, một thứ linh cảm như giác quan số 6.
Hắn hãm lại một nhịp rồi giậm chân nhảy lùi lại, thì có mùi kim loại kèm theo sự sắc bén lạnh lẽo vụt qua ngay trước mũi, mặc dù không phải v·ết t·hương nghiêm trọng nhưng mũi hắn đã bị cắt đứt, máu ồ ạt chảy ra khiến hắn phải vội vàng vận chuyển Ki phong bế lại động mạch ở cánh mũi- một nhánh động mạch rất khó cầm, có thể gây mất máu trầm trọng đối với người bình thường.
Hắn nghĩ lại mà rùng mình, nếu thời điểm đó hắn quyết g·iết c·hết con ả kia thì lưỡi kiếm đó sẽ không phải cắt qua mũi mà là xuyên qua đầu hắn. Nhớ tới hình dáng thanh kiếm, Luke kinh hãi, vì đây chính là thanh kiếm mà ả ma cà rồng kia đã ném v·út đi lúc trước.
“Ả ta có khả năng điều khiển kiếm giữa không trung? Trong cái tình trạng hoàn toàn cần sự tập trung này?”
Âm thanh chiến đấu hung hãn nổ ra ở phía bên phải khiến hắn dường như có sự suy đoán, thời khắc thanh kiếm bị Doris ném đi hoàn toàn không có bao nhiêu giá trị, nhưng khi lưỡi kiếm quay về lại đúng thời khắc hắn ra đòn trí mạng. Như vậy ... là hỗ trợ đồng đội của ả ở bên kia?
Nhìn thanh kiếm sau khi bay đi đang cắm phập trên nền đá hoa cương mà không có dấu hiệu tiếp tục bay lên t·ấn c·ông, hắn lập tức khẳng định suy đoán của mình. Hiểu được điều ấy, hắn tức điên.
“Ả ta chiến đấu với mình mà còn khinh thường ném kiếm đi? Khốn kiếp!”
Luke cảm thấy danh dự sát thủ của mình bị sỉ nhục thậm tệ, hắn lao v·út đi nhắm về hai vị trí khi nãy, vì Song Thánh Đao được chúc phúc bởi các loại kinh thánh nên chiếc cánh bị đứt kia hồi phục cực chậm, tới giờ nó vẫn chỉ mọc lại chưa được quá một gang tay, lần này ả ta chắc chắn phải c·hết.
Ở phía xa, Leo thở phào khi nhát kiếm kia vừa khéo giúp Doris tránh một đòn c·hết người, tâm trạng tuy còn chưa hết lo lắng, nhưng cảm ứng được sức mạnh của vợ đang bắt đầu mãnh liệt phục hồi trở lại, hắn thoải mái thở ra một hơi, chỉ là lòng vẫn rất tức giận.
“Đơn đấu mà còn dám đứng im một chỗ triệu hồi thứ đó, nhất định về em sẽ biết tay anh. Hừ!”
- Đánh với ông nội ngươi mà còn dám phân tâm? Muốn c·hết!

Một tên cao lớn đầy lông lao tới, bộ móng vuốt to đùng vả xuống, Leo lách người né tránh. Nhìn kẻ dùng thứ vaccin kì tiêm vào người rồi hóa thành một con gấu đen lớn, khóe miệng Leo có chút giật giật.
- Đồ hàng giả! Ta sẽ cho ngươi biết thế nào là chủng dã thú thực sự.
Con gấu vạm vỡ tên Bera gào rú lên một tiếng, cái mông hắn vẫn đang rất đau vì đòn đánh lén kia, chẳng hiểu vì sao khi hắn chuẩn bị vả c·hết con sư tử ngốc này thì đột nhiên có một thanh kiếm lao tới cắm phập vào mông khiến nó đau tới mức suýt ngất đi. Điều này khiến hắn lỡ thời cơ lấy mạng kẻ địch, nhưng càng khắc sâu thêm nỗi tức giận, Bera quyết định đập nát con sư tử lông vàng này rồi sang kia xé nát kẻ đã đâm lén sau ... mông mình.
Leo cười ha hả, nhìn dáng đi có chút miễn cưỡng kia, hắn cũng hơi lạnh gáy vì lần chơi quá lố của vợ, nếu thanh kiếm này đâm vào mông hắn thì ... nghĩ tới thôi đã rùng mình rồi.
- Cuộc vui đã hết, có thể bán ngươi cho nhà hàng chuyên làm món thịt gấu được rồi.
Nói xong, từ sâu trong cổ họng phát ra một tiếng gầm uy mãnh, Leo không còn bộ mặt đầy lông lá nữa, hắn hoàn toàn hóa hình thành một con sư tử lớn gần 4m, không nhỏ hơn quá nhiều so với con gấu giả kia nữa.
Sự chấn nh·iếp từ sâu trong tâm linh của các loài dã thú giờ đây vẫn phát huy tác dụng. Trong rừng xanh Sư tử chính là chúa tể muôn loài.
Leo há cái miệng đỏ như máu với hàm răng nhọn hoắt, tứ chi mạnh mẽ, ẩn giấu bên dưới lớp lông là những bộ móng sắc bén, hơn hầu hết các loại v·ũ k·hí trong lịch sử nhân loại đã từng phát minh ra được.
Bộ dáng lười nhác đi chậm dãi từng bước trên thảm cỏ xanh mượt, đôi mắt hơi lim dim nhắm lại, hắn đi vòng quanh Bera. Mỗi bước con sư tử đi, áp lực càng lúc càng lớn dần khiến người ta có cảm giác nó đang vờn một con chuột chứ không phải một con gấu đen hung hãn. Ấy vậy mà, con gấu ấy lại đang vô cùng lo lắng, đôi mắt đen mở to nhìn từng cử chỉ của sư tử, đôi tay thô to đã sẵn sàng đập nát kẻ địch nếu nó t·ấn c·ông.
Nhưng Bera không biết rằng, hành động mang theo nỗi sợ hãi âm thầm của hắn đã khiến cục diện trận đấu thay đổi. Hắn không còn là kẻ chủ động t·ấn c·ông, nghiền ép kẻ địch nữa, mà giờ hắn chỉ chú tâm chờ đối phương ra đòn rồi phản công. Chỉ có điều, việc này lại đúng là sở trường của sư tử.
Rình mồi!
Đột kích!
Ra đòn trí mạng!
Xé xác con mồi!
Một chuỗi những hành động quen thuộc đã đi vào bản năng của loài dã thú mạnh mẽ nhất rừng sâu.

Ngay khi Leo chớp thời cơ lao tới, Bera chật vật phản kháng, cục diện đã được an bài.
Leo như tia chớp vàng, vồ tới cắn xé rồi lại nhảy ra, tứ chi linh hoạt nhanh chóng vờn quanh, tìm được điểm yếu tiếp theo lập tức nhảy vào t·ấn c·ông. Kẻ địch phản kháng nhưng v·ết t·hương càng lúc càng nhiều, máu chảy ướt sũng cả vùng đất dưới chân từ lúc nào không hay biết, mắt đã hoa đi, đứng bắt đầu có sự loạng choạng.
Mùi máu càng làm Leo trở lên điên dại, hắn không ngại v·a c·hạm, mỗi lần lao tới hắn đều ngoạm đi một miếng thịt trên cơ thể to lớn kia. Ở đòn cuối cùng, hắn gầm một tiếng khiến con gấu giật mình, khi tinh thần nó đang thanh tỉnh nhất thì cũng là lúc phần cổ bị cắn đứt, máu ở động mạch cảnh (động mạch lớn ở cổ) phun ra như suối. Con gấu mất đi ý chí, cứ thế theo đà bị xô ngã xuống, hơi thở mong manh. Nhưng Leo không nhả ra, bộ hàm tiếp tục cắn sâu xuống, cổ hắn mạnh mẽ lắc, giật, giằng, xé khiến Bera vừa mất máu vừa gãy cổ, rồi lập tức m·ất m·ạng!
Một chuỗi những kỹ năng của dã thú được thể hiện hoàn mĩ, Leo hóa thành hình người, nhổ ra bãi máu ở miệng, tay chỉnh lại khuy cổ áo, tay áo sơ mi thì thấy toàn bộ cúc đã bị giật đứt, hắn thở dài thườn thượt lắc đầu rời đi, vừa đi vừ tự nhủ: “Lần này phải đòi Elise làm cho mình một bộ áo giáp thoải mái co dãn biến hình mới được, chứ không thì tiền mua quần áo thay cũng đủ làm mình nghèo rồi, ài, vẫn là không có tiền, đàn ông nghèo nên bị phụ nữ khinh.”
Hắn tự cho đó là lý do khiến bản thân luôn bị vợ mắng như tát nước vào mặt. Rồi mỗi lần như thế lại chạy show, ký hợp đồng quảng cáo, chăm chỉ đóng phim. Chỉ là, không biết tiền trong tài khoản cứ như không cánh mà bay, khiến hắn còn tưởng mình là ngôi sao điện ảnh tốt nhất địa cầu, khi mà, hắn chỉ đóng phim vì “niềm đam mê nghệ thuật” chứ không biết đến tiền cát-xê (cachet) là gì.
Nhìn về phía kia, trận chiến của Doris cũng đã đi tới lúc cao trào.
...
Ngay khi Luke chém xuống hai đao, bộ xương đỏ chót đã được Doris nôn ra trọn vẹn. Khi đó, sức mạnh trong cơ thể cô vốn cực kỳ yếu nhược bỗng chốc điên cuồng tăng lên. Máu trong cơ thể sục sôi, đôi tay trắng nhỏ vung lên bộ xương người. Trong quá trình ấy, các khớp xương rất nhanh biến đổi. Phần đầu lâu rất lớn thu nhỏ lại, cột sống cổ xoắn lại tạo thành phần tay cầm chắc chắn, phần xương bả vai biến thành cán kiếm, chuỗi đốt sống ngực, lưng và phần xương chân bỗng quặt ngược lên, gia cố vào đó, khiến lưỡi kiếm có bản rất rộng, phần xương chậu cũng quặt lại, tạo thành mũi kiếm hung mãnh, to hơn thân kiếm.
Khi thanh kiếm được vung lên thẳng tới đỉnh đầu thì nó đã hoàn toàn biến đổi xong, cỗ xương màu đỏ rực giờ hóa thành một thanh kiếm rất lớn so với dáng người của Doris, nhìn trông giống một thanh đao hơn. Nhưng, cô thích gọi nó là kiếm.
Blood Bone Sword!
Thanh kiếm này ngay khi xuất hiện đã tạo ra một thứ không gian tràn ngập sương đỏ, hạn chế hoàn toàn tầm nhìn xung quanh 100m, và còn đang tiếp tục khuếch tán ra xung quanh.
Máu của Vampire vốn là thứ rất độc với con người, nó có thể hóa một người bình thường thành nô lệ của ma cà rồng. Càng là máu của tầng lớp cao quý trong xã hội Vampire, thì độc tính lại càng mạnh mẽ hơn.
Luke dồn Ki vào Song Thánh Đao khiến nó tỏa ra một lớp hào quang dịu nhẹ bao bọc lấy bản thân, đồng thời cũng thúc dục tạo thành lớp Ki hộ thân xung quanh. Hai tầng phòng thủ, hắn không dám chủ quan.

Nhưng điều này không khiến hoàn cảnh hắn dễ chịu hơn, khi tầm nhìn đã hoàn toàn bị một màn sương đỏ phủ xuống. Dưới ánh sáng từ những ngọn đèn cao áp trong căn cứ, khả năng nhìn trong bóng tối của một cao thủ cấp Thân Vương, vậy mà, hắn vẫn chẳng thể thấy rõ thứ gì.
“Lui!”
Luke rất xảo trá, hắn làm sát thủ, đã nhận mục tiêu để trừ khử, nhưng đối với hắn mạng vẫn quan trọng hơn nhiệm vụ. Quan niệm rõ ràng, hắn lập tức nhảy lùi lại hòng thoát ra khỏi màn sương khốn kiếp này.
Chỉ là, mọi việc không đơn giản như hắn nghĩ.
Trong môi trường thuộc về mình, Doris cầm thanh kiếm đỏ rực lặng lẽ biến mất trong màn sương.
Khi cô di chuyển, màn sương sẽ che chắn cho cô, xóa bỏ hoàn toàn mọi dấu vết, thậm chí là cả âm thanh. Còn Luke di chuyển thì lập tức cô biết chính xác, bởi vì, lớp sương do Blood Bone Sword tỏa ra, từng hạt phần tử nhỏ bé đã liên kết với máu, với Ki của cô. Cho nên, mọi thứ trong không gian này dù chỉ là di chuyển một chút, hoặc ngay cả kẻ địch đứng yên một chỗ, cô cũng dễ dàng xác định được chính xác vị trí của chúng.
Luke hoàn toàn đã hiểu, hắn dù có bứt tốc chạy đi thế nào thì cũng không thoát khỏi màn sương này, nó giống như một thứ mê cung, khiến hắn tưởng mình cắm đầu chạy thẳng nhưng chính là đi một vòng tròn, khi dừng lại, chính là đứng ở vị trí ban đầu.
Trốn thoát không được, hắn bắt đầu chú tâm hơn vào việc phòng thủ, nhưng một chút âm thanh, một chút động tĩnh cũng không thấy. Hắn là Ki hệ phong, rất n·hạy c·ảm với gió, vậy mà trong thứ sương mù khốn kiếp này, một chút gió cũng không cảm nhận được.
Màn sương hóa giải bất cứ thứ âm thanh nào từ trong truyền ra, từ ngoài truyền tới, hắn ở giữa bãi chiến trường, khi nãy còn ồn ào nhức óc, vậy mà hiện giờ chỉ còn một mảnh yên tĩnh tới lạnh người.
- Aaaa.
Hắn hét lên, đột nhiên thấy màn sáng bị chọc thủng dễ dàng, phần eo hắn b·ị đ·âm một nhát sâu hoắm. Hắn không biết, không nghe thấy cả âm thanh “phập” quen thuộc khi b·ị đ·âm. Luke đã hoàn toàn hoảng loạn.
Trong địa phương này, hắn như một người mù, một người điếc.
Những nhát kiếm hung tàn đâm từ hướng rất quái dị, Luke đã cố gắng phòng thủ những chỗ yếu hại. Thấy những địa phương này còn ổn, hắn hơi yên tâm, nhưng sau bao nhiêu nhát chém, hắn nhận ra một vấn đề nghiêm trọng: Kẻ địch không phải không đâm được những chỗ trí mạng kia, mà ... con ả này chính là muốn đâm những chỗ không yếu hại, muốn hắn đau đớn, mất máu mà c·hết!
Đúng vậy!
Doris chính là muốn hắn nếm được cảm giác khi nãy của mình, v·ết t·hương ở hai bả vai và cánh đã lành nhưng thứ ánh sáng chúc phúc từ Song Thánh Đao vẫn làm nơi đó đau đớn. Cô phải cho hắn nếm trải cảm giác này gấp trăm nghìn lần rồi c·hết.
Leo từ xa nhìn màn sương thì cũng lờ mờ đoán ra được dụng ý của vợ. Hắn chậc chậc:
- Bị vợ mắng cũng tốt, còn hơn b·ị c·hém. Tên kia quá thảm rồi. Chắc chắn chưa có vợ, không đúng, ngay cả bạn gái chắc cũng chưa có. Thứ đáng sợ nhất thế gian này không phải cạm bẫy xã hội, mà chính là trêu chọc phải một người phụ nữ khiến họ “âm thầm” ghi hận.
Nhát đao cuối cùng cắt đứt mạch máu cổ, chưa đã, Doris đâm thêm một nhát vào chính giữa trái tim Luke khiến hắn c·hết trong uất ức cùng cực. Đời này, ... hắn còn chưa kịp có bạn gái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.