Vào Ngày Xem Mắt, Tôi Đã Chọn Nhầm Alpha Mạnh Nhất Tinh Tế

Chương 13: Thời Hạn




Sau khi lễ đính hôn kết thúc, những người khác lần lượt rời đi, Quý An Lê vẫn chưa rời khỏi ngay sau khi Lận Cảnh bị các cấp cao gọi vào phòng họp nhỏ để tham dự cuộc họp video. Cậu đứng ở góc như thể đang ăn gì đó, nhưng thực ra là đang hỏi hệ thống.

 

Quý An Lê: "Giờ tao và Lận Cảnh đã đính hôn rồi, làm sao để có thể liên kết với anh ta và nhận điểm bạn đời? Nhiệm vụ giá trị chạm cần phải làm sao?"

 

Cậu đã chọn Lận Cảnh làm bạn đời của mình thì sẽ không hối hận, thậm chí còn rất mong chờ và tò mò về những nhiệm vụ giá trị chạm mà hệ thống đưa ra, nếu hiệu quả X10, chắc chắn sẽ rất tuyệt, chỉ nghĩ thôi đã thấy vui rồi.

 

Tất nhiên còn có một lý do khác là Lận Cảnh đã trúng độc, cần tạo ra thuốc giải và cần rất nhiều giá trị trị liệu để chế tạo, chỉ dựa vào việc cậu cứu người thì chắc chắn trong thời gian ngắn sẽ không đủ, cậu có thể chờ nhưng Lận Cảnh không thể chờ lâu với loại độc này, nên chỉ có cách để Lận Cảnh tự "kiếm" điểm chạm thôi.

 

Giọng của hệ thống kịp thời vang lên trong đầu cậu:

 

"Có tổng cộng ba cách."

 

Quý An Lê nghĩ rằng thật nhiều sự lựa chọn, tâm trạng càng thêm vui vẻ:

 

"Ba cách nào?"

 

Hệ thống: "Cách thứ nhất, ký chủ và bạn đời cần liên kết đăng ký kết hôn để trở thành chồng chồng theo đúng nghĩa pháp luật, đạt được liên kết bạn đời hợp pháp."

 

Quý An Lê im lặng, cậu không thể đính hôn vào tối nay, rồi ngày mai kéo Lận Cảnh đi đăng ký kết hôn được, nếu cậu dám nói ra Lận Cảnh chắc chắn sẽ nghi ngờ rằng cậu có ý đồ gì không tốt, hoặc cậu vội vàng kết hôn vì có bẫy nào đang chờ mình. Nôn nóng cũng không thể gấp đến mức kết hôn kiểu này được.

 

Quý An Lê đành hy vọng vào hai cách còn lại:

 

"Vậy còn cách thứ 2?"

 

Hệ thống: "Cách thứ hai là ký chủ và bạn đời cần có một mối liên hệ huyết thống, ví dụ như có một đứa con chung của hai người."

 

Lần này, Quý An Lê im lặng lâu hơn, cậu gần như bật cười vì giận:

 

"Mày nghĩ điều này hợp lý sao? Có khả thi không? Nếu bọn tao đã có một đứa con rồi, còn hỏi mày làm sao để liên kết không?"

 

Cậu sẽ kéo người kia đi đăng ký ngay lập tức, chẳng tốn thêm một giây nào cả.

 

Nghĩ đến điều này, cậu lại cảm thấy không yên tâm:

 

"Đừng nói với tao, cách thứ ba là... thực hiện một bài học s1nh lý với Lận Cảnh nhé?"

 

Hệ thống lập tức phản bác:

 

"Chủ Nhân đang nói gì vậy? Chúng tôi là Hệ thống vũ trụ toàn năng vì lợi ích nhân đạo, sao có thể làm như vậy?"

 

Quý An Lê vừa thở phào thì nghe hệ thống tiếp tục nói:

 

"Chúng tôi tuyệt đối không gọi tên thẳng thắn như vậy, chúng tôi có cách diễn đạt tinh tế hơn cho trường hợp này, đó là Hoàn thành kế hoạch sinh mệnh tiến hóa của loài người."

 

Quý An Lê cảm thấy mệt mỏi: Có khác biệt gì sao? Cậu muốn hỏi, điều này có khác biệt gì không?

 

Hệ thống: "Ba cách liên kết chỉ có vậy, dù sao cũng là bạn đời, dựa trên sự hiểu biết của tôi về ký chủ, hiện tại cách thích hợp nhất và dễ đạt được nhất là cách thứ nhất. Thân ái nhắc nhở: Đã phát hiện độc tố trong cơ thể bạn đời cậu tồn tại 72 ngày, thuốc giải chỉ hiệu quả trong vòng 120 ngày kể từ khi bị nhiễm độc."

 

Quý An Lê hiểu ra, nghĩa là từ hôm nay cậu có chưa đầy năm mươi ngày để chế tạo thuốc giải cho Lận Cảnh, nếu không thì dù có chế tạo ra cũng không còn tác dụng.

 

Khi Lận Cảnh từ phòng họp nhỏ đi ra và tìm Quý An Lê, anh thấy cậu đang một mình cầm một đĩa bánh ngọt và ăn từng chút một, ánh mắt lơ đãng như đang suy nghĩ về một việc hệ trọng trong đời.

 

Bước chân của Lận Cảnh chậm lại, rồi anh tiếp tục tiến về phía Quý An Lê. Tiếng bước chân khiến Quý An Lê tỉnh lại khi nhìn thấy Lận Cảnh, cậu ăn hết miếng bánh còn lại chỉ trong vài miếng, rồi nhấc ly champagne lên uống hết, lấy lại dũng khí. Dù sao để cứu mạng người bạn đời tương lai của mình, cậu lại phải... bắt đầu "diễn" rồi.

 

Lận Cảnh nghĩ đến những gì các cấp cao vừa thảo luận trong cuộc họp và nhìn vào ánh mắt đầy mơ hồ của Quý An Lê khi anh ra ngoài, anh quyết định cho Quý An Lê một cơ hội để suy nghĩ lại, liệu cậu ấy có hối hận không? Nếu giờ cậu ấy thay đổi quyết định, vẫn còn kịp.

 

Lận Cảnh: "Cậu có chuyện muốn nói với tôi đúng không? Vừa hay tôi cũng có chuyện muốn bàn, trước tiên để cậu nói."

 

Nếu Quý An Lê muốn thay đổi quyết định, thì anh cũng không cần nói điều mình định bàn nữa.

 

Quý An Lê bắt đầu bằng một chủ đề để làm nhẹ bầu không khí:

 

"Tôi có chuyện muốn nói với anh, anh biết là giờ anh đã trúng độc rồi đúng không?"

 

Lận Cảnh bất ngờ khi cậu không nói về chuyện hủy bỏ đính hôn mà lại đề cập đến việc trúng độc của mình, trong lòng dâng lên cảm giác phức tạp:

 

"... Đúng vậy."

 

Quý An Lê giả vờ lộ ra vẻ mặt thất vọng không mấy thuyết phục:

 

"Tôi quên mất, vừa mới nhớ ra thôi độc mà anh nhiễm có thể giải được nhưng thuốc giải thì rất phức tạp và phải uống trong vòng 120 ngày từ khi nhiễm độc."

 

Nghe xong, Lận Cảnh là người bình tĩnh nhất, anh đã chuẩn bị tinh thần cho tình huống xấu nhất khi biết mình bị trúng loại độc này. Giờ nghe vậy, anh chỉ đơn giản an ủi:

 

"Không sao, Cậu cứ cố gắng hết sức, đến khi..."

 

Anh ngừng lại, định nói rằng nếu không thể giải độc, họ có thể hủy hôn trước thời hạn, và anh sẽ cố gắng tìm cho anh một người bạn đời đáng tin cậy khác có gen thú nhân.

 

Nhưng lời chưa kịp nói hết, Quý An Lê đã vỗ tay, hoàn thành nốt câu nói:

 

"Vậy nên, khi nào chúng ta đi đăng ký kết hôn đây?"

 

Lận Cảnh im lặng, mọi lời định nói nghẹn lại, anh ngẩn người một lúc lâu mới có thể giữ bình tĩnh, nhưng giọng nói thấp hơn thường ngày đã tiết lộ sự ngạc nhiên của anh:

 

"... Gì cơ?"

 

Quý An Lê: "Đây chính là việc hệ trọng tôi muốn nói, tôi quên mất anh cần phải giải độc trong thời gian ngắn, mà phương thuốc gia truyền của nhà tôi lại cần có một điều kiện đặc biệt để lấy được vị thuốc cuối cùng, đó là tôi phải kết hôn dùng giấy kết hôn để đổi lấy."

 

Lận Cảnh: "......"

 

Lúc này trong đầu Lận Cảnh xuất hiện vô số suy nghĩ, nhưng anh không thể hiểu nổi tại sao một Quý An Lê với vẻ mặt nghiêm túc và chân thành lại nói ra những lời vô lý như vậy, chắc cậu không đùa với anh chứ?

 

Nếu Quý An Lê nói rằng chỉ có kết hôn mới có thể nhận được gia sản từ tổ tiên để lại, anh còn tin, nhưng... chỉ kết hôn mới có thể lấy được vị thuốc cuối cùng, mà anh không hiểu mình có gì đáng để cậu mạo hiểm đến vậy? Chẳng lẽ vì "căn bệnh" mà cậu nói sao?

 

Quý An Lê vẫn giữ vẻ mặt nghiêm túc và chân thành:

 

"Tôi nghĩ rằng độc của anh cần được giải sớm, hôn nhân mà đăng ký kết hôn cũng chỉ là một thủ tục, sớm hay muộn cũng không quan trọng anh thấy sao? Hay là, Thượng tướng Lận anh hối hận rồi?

 

Lận Cảnh lắc đầu: "... Không." 

 

Ban đầu, anh nghĩ đối phương đang lo lắng và muốn từ chối, nhưng hóa ra cậu ta không từ chối mà muốn thúc đẩy tiến độ nhanh hơn. Anh đột nhiên nghĩ đến kỳ ph át tình tháng sau của Quý An Lê, có lẽ đối phương lo rằng nếu không kết hôn kịp, "bệnh" của mình sẽ không có cách nào kiểm soát sao?

 

Nghĩ vậy, Lận Cảnh thấy dễ hiểu hơn và cảm thấy yên tâm hơn:

 

"Vừa nãy trong cuộc họp, cấp trên nói rằng chúng ta nên tiến hành kiểm tra tiền hôn nhân trong vòng hai ngày tới, nếu không có vấn đề gì thì có thể đăng ký kết hôn bất cứ lúc nào. Nhưng, tôi nghĩ chúng ta mới gặp nhau chính thức ngày hôm nay, đăng ký ngay có vẻ hơi vội, vậy cậu thấy chúng ta nên đợi đến trước ngày ph át tình của cậu thì sao?"

 

Quý An Lê cẩn thận tính toán thời gian rồi lắc đầu:

 

"Không được, thời gian quá dài còn hơn hai mươi ngày, dù sao anh chỉ còn chưa đầy năm mươi ngày nữa."

 

Lận Cảnh suy nghĩ, muốn nghe thời gian lý tưởng của đối phương:

 

"Vậy cậu thấy bao lâu thì phù hợp?"

 

Quý An Lê: "Tối đa là 48 ngày, làm tròn thôi."

 

Lận Cảnh nghĩ, có phải cậu ta muốn là hai mươi ngày không? Bỏ đi số lẻ anh ta nói trước đó sao?

 

Nhưng ngay sau đó, Quý An Lê rất thản nhiên đáp: "8 ngày thôi."

 

Lận Cảnh: "......" Làm tròn, cậu ấy bỏ luôn 40 ngày sao?

 

Đúng lúc đó, Hội trưởng An cũng từ phòng họp đi ra bước chân bà như đang bay, khi thấy trong sảnh tiệc chỉ còn hai người, bà liền tiến đến, trên mặt vẫn còn vẻ phấn khích khó tả, tối nay là khoảnh khắc huy hoàng nhất trong sự nghiệp của bà, đủ để ghi vào lịch sử các Tinh cầu.

 

"Hai cậu đang nói gì thế? Có cần người đưa hai cậu về không?"

 

Hội trưởng An mỉm cười: "Hai cậu quyết định thời gian rồi chứ?"

 

Quý An Lê nhìn Lận Cảnh, ánh mắt chăm chú dõi theo anh, cuối cùng Lận Cảnh đành gật đầu nhẹ một cái đồng ý

 

Quý An Lê không giấu nổi nụ cười rạng rỡ, vui vẻ nói với Hội trưởng An:

 

"Chúng tôi quyết định rồi, 7 ngày nữa."

 

Lận Cảnh không nhịn được nhìn lại, 7 ngày nữa? Lại giảm thêm một ngày nữa sao?

 

Quý An Lê nở nụ cười ngoan ngoãn: Cậu nói 7 ngày, 7 ngày nữa là ngày thứ 8, không sai.

 

Hội trưởng An cũng thấy thời gian này rất phù hợp:

 

"Đúng... đúng, vừa tròn một tuần đến lúc đó có thể từ từ tiến hành kiểm tra tiền hôn nhân."

 

Quý An Lê nhìn bà một cách ngạc nhiên:

 

"Không phải... kiểm tra có thể làm vào chiều mai."

 

Buổi sáng mai cậu có lớp, nhưng chiều thì rảnh.

 

Hội trưởng An ngạc nhiên:

 

"Hả? Vậy 7 ngày nữa là gì?"

 

Quý An Lê lại tung ra một quả bom: "Đăng ký kết hôn."

 

Hội trưởng An: "???"

 

Đêm đó, Quý An Lê ngủ rất ngon, không chỉ vì đã đạt được mục tiêu mà còn vì 7 ngày sau, sau khi đăng ký kết hôn liên kết bạn đời được thiết lập, cậu có thể thoải mái tận dụng lợi thế của mình như một người bạn đời.

 

Cậu đã quyết định rồi, vào đêm đăng ký cậu nhất định phải ôm chú sói tuyết đó ngủ, nghĩ đến cảnh mình chìm vào bộ lông mềm mại, cả khuôn mặt có thể vùi sâu vào đó, chỉ nghĩ thôi đã thấy hạnh phúc...

 

Quý An Lê ngủ mà vẫn cười, còn trên tinh võng thì làn sóng lại bùng lên, nhiều người không thể nào ngủ nổi.

 

Phấn khích là một chuyện, nhưng sự thật thì lại là sốc, từ khi bài viết đầu tiên xuất hiện còn đang nghi ngờ, đến khi thông báo chính thức được đưa ra, tất cả đều mơ hồ. Trời ơi, Quý An Lê này rốt cuộc còn bao nhiêu bất ngờ mà họ chưa biết?

 

Lúc này, người khó chịu nhất có lẽ chính là nhà họ Văn. Kể từ khi kết quả báo cáo gen lần thứ hai của Quý An Lê xuất hiện, họ biết đối phương đã tiến hóa thành trị liệu sư cấp 3S. Vì trước đó đã đơn phương hủy hôn, giờ đây dù vẫn còn hôn ước, họ cũng không còn mặt mũi nào để xin tái hôn.

 

Họ biết rằng việc tái hôn cũng vô ích, ngược lại chỉ khiến danh tiếng thêm xấu đi, chỉ có thể cắn răng chịu đựng, nghĩ rằng chẳng qua chỉ mất một cuộc hôn nhân, không có gì lớn cả...

 

Nhưng mới có mấy ngày, tất cả các dự án mà doanh nghiệp gia tộc nhà họ Văn gửi đi đều bị từ chối. Mỗi khi hỏi nguyên nhân đều nhận được một lời từ chối mơ hồ, nhưng họ rất rõ ràng, đây chỉ mới là khởi đầu và họ thật sự bắt đầu hối hận.

 

Nếu có thể chờ thêm một chút, dù chỉ cần không vội vàng đơn phương hủy hôn, có lẽ trị liệu sư cấp 3S hiếm có này giờ đây đã trở thành quân bài chủ lực của nhà họ Văn. Thật đáng tiếc...

 

Chưa kể đến chuyện mấy ngày trước Quý Thần Hạo gây chuyện và bị bắt giữ để điều tra, đến giờ vẫn chưa được thả ra. Nếu thực sự có đầy đủ bằng chứng, e rằng danh tiếng của nhà họ Văn sẽ bị hủy hoại hoàn toàn.

 

Ở một nơi khác, Lận Cảnh đưa Quý An Lê về khách sạn, sau đó anh trở về biệt thự của mình thì đã là nửa đêm, nhưng trong biệt thự vẫn sáng đèn. Khi anh mở cửa, người đang ngồi trên ghế sofa trong phòng khách lập tức đứng dậy.

 

Manfred dẫn đầu, chống gậy với đầu và tứ chi gần như bị băng bó như xác ướp, khập khiễng nhảy đến, đôi mắt đầy sự ngạc nhiên và không thể tin nổi nhìn anh, những người còn lại cũng như vậy.

 

Ander đến giờ vẫn còn bàng hoàng, hắn chỉ rời đi có một đêm, trước khi ra ngoài vẫn sếp hắn vẫn là một kẻ độc thân, vậy mà khi trở về sếp đã có vị hôn phu rồi sao?

 

Quan trọng nhất là, sếp đã có vị hôn phu nhưng họ lại là những người biết sau cùng?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.