Vào Ngày Xem Mắt, Tôi Đã Chọn Nhầm Alpha Mạnh Nhất Tinh Tế

Chương 6: Cứu Người




Khi thấy thông báo mới tự động xuất hiện với hai từ "di ngôn", Quý An Lê hoàn toàn ngơ ngác: Di ngôn? Di ngôn gì cơ? Ai lại gửi di ngôn cho cậu chứ?

 

Khi cậu bấm vào và nhìn thấy ảnh đại diện quen thuộc, Quý An Lê ngồi thẳng dậy, là Manfred? Không phải là vị quân đoàn trưởng sắp mất mạng trong kiếp trước sao?

 

Cậu nhanh chóng bấm vào và quả nhiên đó là di ngôn. Nhưng tại sao Manfred lại gửi lời cuối cùng của mình cho cậu, chẳng lẽ là muốn cậu đến cứu anh ta?

 

Cậu lần theo ảnh đại diện của Manfred, vì trước đây hai người đã từng có giao dịch qua lại nên đã kết bạn trên diễn đàn. Diễn đàn này có một chức năng, nếu đang trực tuyến, bạn bè có thể nhìn thấy vị trí thời gian thực của nhau.

 

Khi Quý An Lê vào thì tài khoản của Manfred vẫn đang trực tuyến, hiển thị một điểm xanh đầu tiên. Cậu bấm vào thì thấy xuất hiện một định vị. Không biết là đối phương may mắn hay như thế nào mà vị trí của Manfred lúc này lại ở gần khách sạn nơi cậu đang ở. Khi biết rõ Manfred có thể đã bị hại hoặc sắp bị hại, cậu không thể nào làm ngơ. Cậu không thể để một quân đoàn trưởng bảo vệ tinh cầu và liên bang như vậy mà mất đi.

 

Nếu chỉ có mình cậu thì chắc chắn cậu không dám, nhưng giờ cậu có hai vệ sĩ, một người cấp 3S và một người cấp 2S, cũng đều đến từ quân đội, vậy chắc họ biết Manfred chứ? Nếu cậu nhờ họ cứu giúp, liệu Giải Liệt có đồng ý không?

 

Bất kể có đồng ý hay không, Quý An Lê quyết định hỏi trước rồi tính. Cậu nhanh chóng đứng dậy, mở toang cửa khách sạn, gần như ngay lập tức, trong hành lang vốn không có ai đã xuất hiện hai người với trang phục như trước:

 

" Quý tiên sinh, cậu có điều gì muốn sai bảo sao?"

 

Họ luôn canh gác bên ngoài mà không ai vào được, nên đoán rằng cậu Quý có gì muốn chỉ thị.

 

Quý An Lê cũng không vòng vo mà nói thẳng vào vấn đề:

 

"Các anh có biết Manfred không? Anh ta gặp nguy hiểm và sắp chết, các anh có thể cùng tôi đi một chuyến không? Tiện thể có thể thông báo thêm vệ sĩ được không?"

 

"Manfred? Quân đoàn trưởng của Quân đoàn số một? Quý tiên sinh quen biết anh ta thế nào?" Giải Liệt nói rất nhanh, trong giọng nói bình tĩnh rõ ràng không còn bình thản như trước.

 

Quý An Lê thở phào nhẹ nhõm:

 

"Biết là tốt rồi, anh ấy đang ở gần đây, không biết có phải vì gửi di ngôn cho người khác mà nhầm gửi cho tôi không, thời gian không còn nhiều nữa, vừa đi vừa nói."

 

Hai anh em Giải Liệt nhìn nhau, khi nghe nói là di ngôn của Manfred, họ ý thức được tình hình nghiêm trọng. Mỗi khi họ thực hiện nhiệm vụ, đều mang theo một bản di ngôn, chỉ khi xác định không thể sống nổi nữa mới gửi đi. Manfred đã gửi di ngôn này, nghĩa là hoặc là cận kề cái chết, hoặc là... đã mất rồi.

 

Ba người rời khách sạn, Giải Liệt ra ngoài lập tức bắn pháo hiệu mang theo bên người, một tiếng nổ vang lên trong màn đêm, đồng thời ba người không ngừng di chuyển đến vị trí định vị của Manfred.

 

Khoảng cách không xa, chỉ mất năm phút, chỉ hy vọng vẫn còn kịp.

 

Manfred cảm thấy mình sắp chết hắn nằm đó, máu che mờ mắt khiến hắn không thể mở mắt ra được. Trong màn đêm, hắn có thể cảm nhận rõ ràng máu đang chảy ra từ khắp cơ thể, tinh thần lực đã cạn kiệt không thể nào tiếp tục lưu chuyển. Lúc này điều ước duy nhất của hắn là có thể giữ được toàn thây, ít nhất để lần cuối cùng gặp lại thượng tướng và lão Ander không phải là một cơn ác mộng, mà là một hình ảnh đẹp và nguyên vẹn.

 

Không biết bao lâu sau, có tiếng bước chân lần theo vết máu đến. Khi nhìn thấy Manfred nằm như một con chó chết, một tên sát thủ mặc đồ đen dẫn đầu cười nhạo: "Dũng tướng số một của Quân đoàn số một cũng chỉ có vậy."

 

Xoẹt một cái, lưỡi dao rút ra khỏi vỏ trên lưỡi dao sắc bén dưới ánh trăng lóe lên ánh xanh lục, mang theo chất độc, khiến người ta cảm thấy đau đớn như bị hàng ngàn con kiến cắn xé đau đớn trước khi chết, sống không bằng chết.

 

Ngón tay Manfred khẽ động, muốn cố gắng đứng dậy nhưng đã kiệt sức, chỉ có thể chửi thầm bằng hơi tàn: "Chó... chết..." Có giỏi thì cho ông đây chết nhanh một chút.

 

Người dẫn đầu tiến lên, một người phía sau mang cái hộp ở bên cạnh đưa lại, mở ra thì trống không, tức giận đến mức sắc mặt đen lại.

 

Họ đã bị lừa!

 

Người dẫn đầu cũng chẳng buồn đôi co với Manfred, giơ tay lên định đâm một nhát vào tim Manfred. Ngay lúc này, một đòn tấn công tinh thần cực mạnh ập đến, cảm nhận được nguy hiểm hắn liền nhanh chóng né sang một bên, một tên không tránh kịp bị đánh bay vài mét, đau đến mức đầu muốn nổ tung, phun ra một ngụm máu.

 

Người dẫn đầu nhanh chóng quay lại, nhìn thấy trang phục của người vừa đến, sắc mặt liền biến đổi, quay sang nhìn Manfred rồi thầm chửi, coi như hắn ta gặp may: "Rút lui!"

 

Vốn định tiện tay giải quyết Manfred, nhưng người đến có tinh thần lực quá mạnh, chỉ cần sơ sẩy một chút khi ra tay, đối phương có thể bảo vệ Manfred hoặc có thể tấn công trực tiếp hắn, lúc đó bị bắt và lộ danh tính sẽ không đáng.

 

Đoàn người nhanh chóng biến mất, chỉ còn lại Manfred nằm đó như một con chó chết, chỉ còn chút hơi thở cuối cùng. Hắn không nhìn thấy những gì vừa xảy ra, tai ù đi, trước khi ngất lịm chỉ nghe thấy một giọng nói êm tai: "Không phải đã chết thật chứ?"

 

Manfred nghĩ thầm, đúng là tiểu Quý tiên sinh nói đúng, hắn thực sự gặp tai nạn đẫm máu, chắc là oán hận quá sâu, nếu không sao lại nghe thấy giọng của tiểu Quý trong giấc mơ chứ?

 

Quý An Lê cúi xuống kiểm tra mạch, chắc chắn vẫn còn nhịp đập yếu ớt, lập tức cứu người, dùng sức mạnh chữa trị để kéo lại tinh thần của Manfred đang sắp sụp đổ. Nhưng Manfred bị thương quá nặng, cậu chỉ có thể làm dịu tinh thần đang tan rã, còn vết thương trên người phải nhờ người khác cứu chữa.

 

Quý An Lê dốc hết sức mạnh chữa trị mới thở phào, chống tường đứng dậy. Giải Liệt, người luôn đứng nhìn không dám quấy rầy, định vươn tay đỡ nhưng nghĩ đến sự khác biệt giữa AO, chỉ đành nhìn Quý An Lê đứng lên:

 

"Quý tiên sinh, cậu không sao chứ?"

 

Quý An Lê vẫy tay:

 

"Tôi không sao, chỉ là cạn kiệt sức mạnh trị liệu, cần nghỉ ngơi một chút. Các anh mau đưa Manfred đến bệnh viện, tôi để Giải Tửu đưa tôi về khách sạn, bên này các anh có thể xử lý được không?"

 

Cậu cần tìm chỗ để nằm nghỉ, sức mạnh trị liệu mới thức tỉnh này không thể sử dụng nhiều lần, dù rất mạnh nhưng lại gặp toàn bệnh nặng, mỗi lần đều tiêu hao hết sạch.

 

Giải Tửu lập tức bước lên:

 

"Không sao, pháo hiệu đã bắn lên, đồng nghiệp của Cục an ninh sẽ nhanh chóng tới, tôi sẽ đưa  Quý tiên sinh về khách sạn trước."

 

Nhìn sắc mặt Quý An Lê tái nhợt như vậy, hắn ta sợ vừa mới tìm được một trị liệu sư để bảo vệ lại vì cứu người mà sức khỏe của cậu ấy bị hủy hoại, thì họ sẽ không tránh khỏi trách nhiệm.

 

Khi Quý An Lê rời khỏi con hẻm và vừa lên xe bay, một nhóm người như những bóng ma trong đêm nhanh chóng xuất hiện từ phía bên kia, di chuyển với tốc độ nhanh chóng. Khi xuất hiện ở cửa hẻm, Lận Cảnh ngửi thấy mùi máu tanh nồng trong không khí, gương mặt anh thay đổi.

 

Giải Liệt cảm nhận được tiếng động liền quay đầu lại, nhìn thấy nhóm người đó, anh lập tức có tư thế phòng thủ, nhận ra ánh mắt của những người vừa đến tập trung vào Manfred ở góc hẻm, có lẽ họ đến để tìm hắn ta.

 

Khi Lận Cảnh tiến đến gần, gương mặt quen thuộc đó xác nhận suy đoán của Giải Liệt: "Thượng tướng Lận."

 

Lận Cảnh thu lại tinh thần lực quanh mình, khi nhìn thấy bộ đồng phục cảnh Cục an ninh trên người Giải Liệt, anh ngay lập tức không coi anh ta là kẻ địch, bởi vì kẻ đến tấn công, ám sát hoặc cướp tài liệu mật sẽ không hành động công khai như vậy: "Là cậu cứu anh ta à?"

 

Giải Liệt lắc đầu, nhanh chóng giải thích:

 

"Không phải, là Quý An Lê đã cứu quân đoàn trưởng Manfred. Quý tiên sinh đã giúp anh ấy ổn định lại tinh thần đang tan vỡ, nhưng anh ta bị thương quá nặng, cần phải được đưa đến bệnh viện ngay lập tức."

 

Lận Cảnh rõ ràng không ngờ Quý An Lê lại cứu Manfred, anh vừa ra hiệu cho thuộc hạ bên cạnh nhanh chóng đưa Manfred đi chữa trị, vừa tiến lại gần Giải Liệt:

 

"Sao cậu và Quý An Lê lại ở đây? Cậu ấy đâu rồi? Cậu ấy đã cứu Manfred, Quân đoàn số một chúng tôi nợ cậu ấy một mạng."

 

Giải Liệt ngạc nhiên:

 

"Thượng tướng không biết sao? Quân đoàn trưởng Manfred đã gửi di ngôn và định vị cho Quý tiên sinh, hiện tại tôi là hộ vệ của cậu ấy. Cậu ấy đã dùng hết tinh lực để chữa trị và cơ thể đang suy yếu trước khi Thượng tướng đến, cậu ấy đã ngồi xe bay trở về khách sạn nghỉ ngơi."

 

Lận Cảnh tuy bất ngờ nhưng lúc này cũng không còn bận tâm đ ến chuyện khác, trên khuôn mặt không để lộ cảm xúc. Vì phải cứu Manfred và không tin tưởng những người khác trong quân bộ lúc này, anh chỉ bày tỏ lời cảm ơn, hứa sẽ tìm gặp Quý An Lê sau khi giải quyết xong chuyện này, rồi cùng mọi người vội vàng rời đi.

 

Khi Giải Liệt gặp lại những người còn lại của bộ phận An ninh , thì Lận Cảnh đã rời đi, hắn giải thích sơ qua rồi chia tay họ. Anh quay về khách sạn, còn những người khác thì quay về báo cáo. Việc liên quan đến Quý An Lê lại gây ra động tĩnh lớn như vậy, không thể giấu được, chỉ còn cách báo cáo lên cấp trên.

 

Quý An Lê về khách sạn nghỉ ngơi, khi đang mơ màng thì nghe tiếng gõ cửa, cậu mở cửa với gương mặt tái nhợt, bên ngoài là hai anh em Giải Liệt.

 

"Có chuyện gì sao? Manfred đã được cứu chưa?"

 

Giải Liệt lắc đầu: "Vẫn chưa rõ, Thượng tướng Lận đã đưa Manfred đi. Đây là món quà nhỏ mà Thượng tướng vừa nhờ người chuyển đến quầy lễ tân khách sạn, đích danh gửi cho cậu. Ngài ấy nói sau này sẽ gửi thêm quà để cảm ơn."

 

Quý An Lê cúi đầu, nhìn chiếc hộp quen thuộc, mở ra, quả nhiên là tinh thạch năng lượng để bổ sung và phục hồi tinh lực.

 

Cậu đã dùng hết tinh lực để cứu Manfred, giờ nhận được tinh thạch năng lượng, cậu đương nhiên không từ chối, dù sao cậu cũng không phải loại người làm ơn mà không cần báo đáp, cậu nhận lấy:

 

"Được, tôi cũng đang cần cái này." Thượng tướng Lận? Chắc hẳn là cấp trên của Manfred, người đã đến biệt thự lần trước.

 

Quý An Lê trở lại phòng, hấp thụ tinh thạch năng lượng, khi tinh thần đã hồi phục, cậu mới gọi hệ thống ra:

 

"Lần này, tao được tính là đã chữa trị cứu người đúng không không? Tao sẽ nhận được bao nhiêu điểm trị liệu?"

 

Kiếp trước, để có cơ hội tái sinh, cậu đã nợ quá nhiều. Lúc vừa trở lại, cậu không muốn kích hoạt hệ thống ngay lập tức vì cậu nghĩ mình không có tinh lực trị liệu bẩm sinh, nếu không có thì cũng không thể kiếm được điểm trị liệu, vì vậy cậu rất chán ghét con số khổng lồ mà mình nợ, tạm thời không muốn kích hoạt.

 

Nhưng thật không ngờ cậu lại có tinh thần lực bẩm sinh, nếu đã như vậy thì đành phải ngoan ngoãn trả nợ thôi.

 

Giọng máy móc của hệ thống vang lên: "10 điểm trị liệu đã được cộng, trả nợ +10 điểm trị liệu, hiện còn nợ -99,990 điểm trị liệu."

 

Quý An Lê nghe một chuỗi số 9 liên tiếp đó, khóe miệng giật giật:

 

"Tao không đến mức quên mình đã nợ bao nhiêu đâu, không cần phải đọc ra làm tao tổn thương như vậy." Nợ mười vạn điểm trị liệu, điều này đã biết từ sớm, nhưng biết là một chuyện, có cần phải đọc ra khoản nợ không? Có cần phải nhắc nhở cậu không?

 

"Ký chủ, phải đối mặt với thực tế thì mới thúc đẩy được việc trả nợ chứ? Dù gì cậu cũng đã tái sinh được mấy ngày rồi, mới trả được có 10 điểm thôi đấy."Trước đó chỉ là giao dịch đổi chác, không tính là trả nợ.

 

Quý An Lê: "Cứu người sao lại chỉ được 10 điểm? Lần trước tuy là giao dịch, nhưng việc trị liệu chẳng phải cũng là cứu người sao?"

 

Quý An Lê: "Mười vạn, tôi phải trả đến bao giờ đây? Không có cách nào tăng tốc độ nhanh hơn sao?"

 

Hệ thống: "Tất nhiên là có, dù sao chúng tôi cũng là Hệ thống Y Đức Toàn Diện Vô Địch Vũ Trụ. Ký chủ có thể dùng các điểm khác như điểm thuốc, điểm chạm, điểm bạn đời, điểm hậu duệ để đổi, hoặc làm nhiệm vụ, tất cả đều là cách trả nợ tốt. Tỷ lệ đổi là 1:1 với điểm trị liệu."

 

Quý An Lê nghe mà mặt mũi ngơ ngác: "Điểm thuốc, điểm chạm thì tao hiểu, nhưng điểm bạn đời và điểm hậu duệ là gì?"

 

Hệ thống: "Điểm bạn đời là điểm cứu người mà người gắn bó với cậu suốt đời nhận được cũng có thể cộng tương đương cho cậu, điểm hậu duệ cũng tương tự, con cháu của cậu một khi sinh ra cũng có thể gắn kết, điểm số nhận được cũng có thể cộng tương đương.】

 

Quý An Lê cảm tê liệt: "Thôi bỏ đi, tao sẽ chọn điểm thuốc, cái này là gì?"

 

Gần như ngay sau khi cậu nói xong, một màn hình trong suốt hiện ra trước mắt cậu, trên đó hiển thị hàng loạt các loại thuốc chờ mở khóa, mỗi loại thuốc đi kèm với một hình ảnh, trên hình có ghi tên thuốc.

 

Khi cậu nhấn vào tên thuốc, lập tức hiện ra các dược liệu cần thiết để chế tạo, thậm chí cả công thức pha chế và cách nghiền nát dược liệu cũng rõ ràng, bao gồm cả công dụng của thuốc.

 

Quý An Lê nhìn vào đó hoàn toàn sốc, đúng là hệ thống toàn diện thật. Những viên thuốc này đều là phương thuốc của cổ Lam tinh đã tuyệt chủng từ lâu sao? Khi cậu nhấn vào Giải Độc Đan, nhìn danh sách dài các dược liệu cần thiết, cậu lặng người:

 

"Mày bảo tao tìm đâu ra những dược liệu cổ Lam tinh này, tao biến ra từ không khí à?"

 

Hệ thống:"Những dược liệu này có thể được đổi bằng điểm trị liệu."

 

Mắt Quý An Lê mắt lên: "Để tao xem những dược liệu này cần bao nhiêu điểm trị liệu..." Nếu như vậy thì cũng không tệ lắm.

 

Khi hệ thống hiển thị những giá trị cần quy đổi, Quý An Lê choáng váng: 

 

"Tao đột nhiên cảm thấy, đã là thời đại liên hành tinh rồi, mấy phương thuốc của cổ Lam tinh cứ để nó qua đi thôi, dù gì thì cũng có ai bào chế thuốc độc để hại người nữa đâu?"

 

Hệ thống: " Ký chủ cậu có thể thử xem giá trị chạm, biết đâu lại có bất ngờ. Cậu mỗi tháng đều có kỳ ph át tình, nếu gắn kết với một người bạn đời, không chỉ có thể nhận được điểm chạm bất cứ lúc nào, mà còn có thể lấy thêm lợi ích từ người đó nữa."

 

Quý An Lê: "Không, tao từ chối."

 

Tuy từ chối nhưng xem thử cũng chẳng sao, cậu yêu cầu hệ thống hiển thị lên. Khi nhìn thấy danh sách hiện ra trước mắt, cậu nhíu mày:

 

"Bốn lựa chọn này là gì? Giá trị tương ứng là bao nhiêu?"

 

Danh sách hiển thị giá trị chạm tương ứng với bốn lựa chọn:

 

Cấp 1 bạn đời quý hiếm (người có gen thú nhân và tinh thần lực cấp 3S siêu mạnh) điểm chạm X10

 

Cấp 2 bạn đời cao cấp (người có tinh thần lực cấp S trở lên) điểm chạm X6

 

Cấp 3 bạn đời trung cấp (người có tinh thần lực) điểm chạm X4

 

Cấp 4 bạn đời thấp cấp (người không có tinh thần lực), điểm chạm X1.

 

Hệ thống: "Đúng như nghĩa đen, nhiệm vụ chạm với bạn đời là như nhau, chỉ là điểm trị liệu nhận được sau khi chạm phụ thuộc vào cấp độ, cấp càng cao thì điểm nhận được càng tăng gấp bội."

 

Quý An Lê: "Tao thấy rồi, nhưng gen thú nhân là sao?"

 

Kiếp trước, cậu ít tiếp xúc với xã hội, lại thường sống rất kín đáo nên không quan tâm nhiều đến thế giới bên ngoài, thực sự chưa từng nghe qua gen thú nhân là gì.

 

Hệ thống: "Có một loại gen thú nhân từ thời cổ đại còn sót lại có xác suất di truyền thấp, người sở hữu gen này sẽ có tinh thần lực vượt trội, khi gặp nguy hiểm có thể bộc phát tiềm năng to lớn, biến hóa thành hình thái thứ hai, sức mạnh tăng gấp đôi."

 

Quý An Lê: "Khiếm khuyết gen?"

 

Hệ thống: "Tuy có khiếm khuyết, nhưng vật hiếm thì quý, theo quan điểm của hệ thống bọn tôi, đây không phải là khiếm khuyết mà là một dạng tiến hóa cao cấp hơn, là giống loài cao cấp hơn."

 

Quý An Lê đã hiểu, nhưng nghĩ đến hình thái thứ hai, chẳng lẽ là nửa người nửa thú sao? Cậu tưởng tượng một chút nhưng không tài nào hình dung nổi.

 

Đêm đó, Quý An Lê ngủ rất sâu, sáng hôm sau khi mặt trời đã lên cao mới thức dậy. Lúc này, bên phía Lận Cảnh mới nhận được tin Manfred đã qua cơn nguy hiểm, anh thở phào nhẹ nhõm.

 

Sau đó, sắp xếp đưa Manfred trở về biệt thự và bắt đầu lo liệu công việc tiếp theo. Lần này, thông tin về giáo sư Trần và tài liệu mật hoàn toàn được bảo mật, anh đã cử người đưa giáo sư Trần đến nơi an toàn, nhưng cũng phải trả giá rất đắt. May mắn là không có thương vong nào xảy ra.

 

Lận Cảnh rất biết ơn Quý An Lê vì đã cứu Manfred, tinh thạch năng lượng dĩ nhiên là không đủ. Sau khi có thời gian rảnh rỗi, anh bảo Ander chuyển một khoản tiền lớn, đồng thời gửi thêm nhiều tinh thạch năng lượng và nhờ Giải Liệt chuyển lời rằng anh nợ Quý An Lê một mạng và một yêu cầu. Sau này, nếu cậu có điều gì cần giúp đỡ, có thể liên lạc trực tiếp với Manfred.

 

Khi Quý An Lê biết chuyện cậu đã nhận lời, không nói đến việc có cần dùng hay không, nhưng thái độ của Thượng tướng Lận đã khiến cậu rất hài lòng. Dù sao, cậu đã giúp giải quyết tình thế cấp bách, được tặng tiền và quà, lại còn được hứa hẹn, một ông chủ hào phóng như vậy có thêm một tá nữa cậu cũng không ngại.

 

Hai ngày tiếp theo, Quý An Lê tiếp tục đến lớp như thường lệ, mọi việc đều ổn thỏa, chỉ có một điều là các lãnh đạo cấp cao của Đế quốc vẫn chưa từ bỏ ý định liên hôn với cậu.

 

Không biết từ đâu mà họ có được liên lạc của cậu, liên tục thay đổi cách thức thuyết phục. Họ thậm chí còn đề nghị tổ chức một buổi xem mắt, mời những ứng cử viên ưu tú có độ tương thích trên 90%, gia cảnh tốt, năng lực mạnh, đến để cậu chọn một người vừa mắt.

 

Không chỉ lãnh đạo cấp cao, mà ngay cả các quý tộc cũng liên tục có động thái, cố gắng tiếp cận, mong giành được sự ưu ái từ cậu và chiếm lợi thế trước.

 

Quý An Lê hoàn toàn choáng váng.

 

Ở một nơi khác, Lận Cảnh cũng nhận được một tin tức kỳ lạ khiến anh bối rối: "Cậu nói gì? Nhân chứng gì?"

 

Ander gãi đầu: "Không biết trên cấp trên lấy tin từ đâu, nói rằng Sếp và Quý An Lê có mối quan hệ tốt, nếu Quý An Lê đồng ý tham gia buổi gặp gỡ, thì vì tình quen biết, để cậu ấy yên tâm hơn, họ muốn mời Sếp làm... nhân chứng cho buổi gặp gỡ này, một khi chọn được người, thì làm chứng cho khoảnh khắc của hai người." 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.