Chương 106. Cống phẩm
Tháng mười đầu đông thời tiết lạnh dần, mọi người bắt đầu mặc những tấm áo dầy tránh cái lạnh đầu mùa. Trong cung Càn Nguyên mọi không khí lại nóng lên vì lúc này nhà vua cũng đang bàn việc phải triều cống cho nhà Nguyên trong dịp đầu năm. Đức Vua nói.
-Ta nhận được tin sau khi thất bại ở Đại Việt, Hoàng đế Hốt tất liệt rất tức giận và ra lệnh hai tháng sau xuất chinh phục thù cho thất bại vừa rồi. Tuy nhiên do thiếu lương và một số cuộc khởi nghĩa của nông dân nên đang tạm thời hoãn cuộc xâm lược lần này. Ta thấy nên nhân dịp này cử một đoàn đi sứ để xoa dịu tức giận của Hoàng Đế nhà Nguyên và tranh thủ các mối quan hệ để trì hoãn cuộc xâm lược lần thứ ba này. Sau cuộc chiến chúng ta cần thời gian để phục hồi kinh tế, cho triều đình và dân chúng có thời gian để khắc phục hậu quả sau cuộc c·hiến t·ranh. Các khanh thấy thế nào.
Thái sư Trần Quang Khải phụ trách văn quan triều đình đứng ra nói.
-Hoàng thượng nói rất đúng, tuy chúng ta thắng nhưng c·hiến t·ranh cũng làm chúng ta tổn thất rất nhiều về kinh tế, chúng ta cần thời gian để khắc phục những tổn thất này. Nếu c·hiến t·ranh xảy ra ngay năm sau thì chúng ta cũng khó mà duy trì được ổn định của triều đình, lòng dân sẽ ai oán.
Quan ngự sử kiêm nhà sử học Lê Văn Hưu cũng nói.
-Theo ý thần ta lên cử phái bộ sang để tỏ lòng thần phục thiên triều xoa dịu sự thất bại của hoàng đế Hốt Tất Liệt, tranh thủ tìm sự ủng hộ của một số vương gia hoặc các quan trong triều nhà Nguyên trì hoãn cuộc chiến để chúng ta có thời gian nghỉ ngơi dưỡng sức. Nếu triều cống mà tránh được c·hiến t·ranh là tốt nhất.
Nhà vua nói.
-Vậy theo các khanh ai có thể thay trẫm gánh bớt nỗi lo có thể đảm nhiệm đi sứ nhà Nguyên lần này.
Đại Việt vẫn phải ba năm sang triều cống Thiên Triều một lần với cống vật gồm vàng, bạc, đồi mồi, sừng tê giác, ngoài ra còn phải nộp cả nho sĩ, thầy thuốc, thầy bói, thầy tướng số và thợ thuyền, mỗi hạng ba người. Năm nay đến lượt nhưng do c·hiến t·ranh lên giờ mới tiến hành. Các quan lại nhìn nhau, mới c·hiến t·ranh với nhà Nguyên, Thiên Triều lại thảm bại nên lần này đi sứ chắc chắn sẽ bị các quan lại nhà Nguyên căm ghét tìm cách chèn ép thậm chí hãm hại. Việc đi sứ lúc này độ nguy hiểm rất cao chẳng khác gì dấn thân vào miệng hổ. Lúc này có một người bước ra, mọi người nhận ra đó là vị quan bên Lễ bộ là Đào Tiêu đỗ trạng nguyên năm 1275 là người huyện Đức Thọ, Phủ Diễn Châu đứng ra tâu.
-Bẩm Hoàng Thượng, cách đây ba năm thần có đi sứ nước Nguyên nên có quen thuộc đường xá và một số mối quan hệ với các quan lại bên đó, thần nguyện vì bệ hạ chia sẻ nỗi lo này.
Đào tiêu năm nay gần bốn mươi, nhưng dáng đi vẫn nhanh nhẹn đôi mắt tỏa ra vẻ tinh anh và tinh thần sung sức. Hoàng thượng gật đầu.
-Được ái khanh đi thì ta cũng yên tâm.
Hoàng thượng hỏi sang Bộ Hộ.
-Năm nay đồ triều cống có gì phải thay đổi hay thiếu vật gì do ảnh hưởng c·hiến t·ranh không.
Bộ hộ nói.
-Chúng thần chuẩn bị sẽ chuẩn bị đầy đủ như mọi lần. Tuy nhiên bên Công bộ có đề xuất đưa thêm một số vật phẩm mới, chúng thần đang chuẩn bị soạn tấu để đề xuất với hoàng thượng.
Mạnh lúc này đứng ra tâu
-Thưa bệ hạ, chúng ta đã sản xuất được một số đồ lưu ly cao cấp, thần muốn lần này lấy vật đó để thêm vào cống phẩm cho tăng thêm giá trị. Ngoài ra cũng là dịp để giới thiệu sản phẩm mới với các quan chức Thiên Triều.
Xin hoàng thượng đợi một lát, thần sẽ cho người mang sang. Một lát sau hai người bên Bộ Công kệ nệ mang một rương gỗ to sang. Đợi hai người đặt xuống, Mạnh lấy một số đồ mang lên bày trên bàn, một đôi chó sói làm bằng pha lê màu trắng cao chừng 40 phân đang ngửa cổ lên trời như tru lên rất sống động, một con rồng đang uốn lượn giữa các đám mây dùng thủy tinh màu vàng. Mạnh giới thiệu.
- Người Mông Cổ vẫn coi là con cháu của Lang thần, nên thần đã cho làm đôi sói trắng để dâng lên Hoàng Đế nhà Nguyên. Còn đây là con rồng thần làm để hoàng thượng dùng bày trong ngự thư phòng.
Mọi người đều trầm trồ về cặp sói bằng pha lê này, Hoàng thượng gật đầu.
-Ta nghĩ món quà độc đáo này hẳn Hoàng Đế nước Nguyên sẽ rất hài lòng. Riêng con rồng ta sẽ để tặng Thái Thượng Hoàng.
Mạnh cầm lên mấy chuỗi thủy tinh kết thành vòng đeo cổ và đeo cổ tay nhiều màu sắc và giới thiệu.
-Những cặp vòng cổ tay và đeo cổ này để tặng cho các mệnh phụ phu nhân các quan lớn trong triều để tạo quan hệ.Ngoài ra còn một số món đồ nữa thần đang cho làm sẽ dâng để bệ hạ xem xét sau.
Hoàng thượng hài lòng nói.
-Lễ vật lần này ta thấy khá hài lòng, hy vọng sẽ mang lại nhiều may mắn cho chuyến đi này của sứ thần nước ta.
Mạnh bước lên nói.
-Thần xin phép được đi cùng đoàn để mở mang tầm mắt và học hỏi những tiến bộ khoa học của Thiên Triều.
Mọi người xì xào bàn tán, Hưng Đạo Vương cũng khuyên anh.
-Việc này ngươi phải suy nghĩ cho chuyến đi này trách nhiệm của sứ đoàn rất lớn và sự hung hiểm cũng có. Nếu chỉ đi học tập thì còn nhiều cơ hội để đi sau này.
Hoàng Thượng cũng ngần ngừ vì ông biết Mạnh không chỉ có tài về sản xuất đồ vật còn giúp sức rất nhiều cho việc phát triển kinh tế. Ông đang có ý định sau Tết sẽ cất nhắc anh sang Bộ Hộ. Nếu để anh đi sứ nếu có bất trắc xảy ra thì lợi không bằng hại. Mạnh thấy vậy anh nói.
-Thần đã có tính toán cho mình, với các mối quan hệ với các thương gia Trung Hoa thần tin có thể giúp cho chánh sứ có thêm các mối quan hệ với tầng lớp quý tộc của nhà Nguyên. Đồng thời chuyến đi này thần tin chắc sẽ mang về nhiều mối hàng cho triều đình cho việc sản xuất ngọc lưu ly.
Hoàng Thượng thấy Mạnh nói vậy thì đành gật đầu.
-Vậy trẫm ban cho ngươi chức phó sứ, hai người đi đồng lòng giúp đỡ nhau để hoàn thành nhiệm vụ lần này. Hai ngươi phải nhớ việc chính là tránh họa binh đao cho nước nhà.
Lúc tan triều về, đang chuẩn bị về nhà thì có tiếng gọi, anh quay lại thì ra đó là Hưng Đạo Vương gọi anh lại hai người vửa đi vừa nói chuyện.
-Ta thấy cháu quyết định đi lần này có phần vội vàng vì giữa hai nước đang có nạn binh đao. Tuy nhiên việc này Hoàng thượng quyết định thì ta chỉ khuyên cháu nên cẩn thận, bên đó ta có một số cơ sở ngầm ta sẽ bảo họ liên lạc và hỗ trợ cho ngươi. Giờ đến lúc đi còn hai tháng nữa cứ chuẩn bị cho kỹ càng và ăn Tết cho vui vẻ.
Mạnh trở về nhà, anh còn hai tháng để chuẩn bị và đón Tết cùng gia đình. Theo như hệ thống thì thời đại này nhà Nguyên trở thành nước giao thương lớn nhất thế giới với việc giao dịch với bốn mươi nước trên thế giới bằng đường biển. Các nước ở Tây Á và Châu Âu đều giao thương với nhà Nguyên, đặc biệt nhà Nguyên còn dùng một số người Châu Âu vào làm quan trong triều trong đó có nhân vật nổi tiếng thế giới sau này là thương gia người Ý Marco Polo. Đây là cơ hội không thể tốt hơn để phát triển hệ thống kinh doanh của mình không chỉ với Trung Hoa mà còn toàn thế giới và cũng là lúc có thể thu thập nhiều cổ vật không chỉ của Trung Hoa mà còn các nước trên thế giới. Nhiều cổ vật nổi tiếng vùng Trung Á cũng bị quân Mông Cổ c·ướp trong các cuộc xâm chiếm và hầu hết chúng được mang về Bắc Kinh thủ đô của nhà Nguyên với sự hỗ trợ của hệ thống anh sẽ tìm cách mua lại nó với giá hời, một cơ hội kiếm tiền đang mở ra trước mắt.