Chương 111. Bầu tộc trưởng
Thấm thoát đã đến cuối tháng, trong tiểu viện nhỏ trong phủ đệ gia tộc họ Nguyên, Nguyên Chương đang ngồi trầm tư bên chén trà, nửa tháng qua chờ không thấy tin tức từ phía Mạnh anh đoán việc mình nhờ cũng không thành công. Anh biết sứ thần các nước cũng khó có tiếng nói với các thương gia kinh doanh của nước mình vì ít liên quan đến nhau trừ khi có thông báo từ triều đình. Tối nay tộc trưởng sẽ họp và thông báo người kế nhiệm nên họ hàng những người phụ trách việc kinh doanh từ những nơi xa đã về Phủ đệ từ hôm qua. Em của anh đã tổ chức tiệc chiêu đãi và quá nửa những người đó tham dự, hầu hết người trong tộc cũng nghĩ rằng em anh sẽ là người được thừa kế tước vị của cha anh. Thấy chồng đang đăm chiêu suy nghĩ, vợ của anh đến an ủi.
-Thôi dù sau em anh cũng là anh em ruột, em có thừa kế thì chắc vẫn để vợ chồng mình sống ở đây và cũng chẳng đến nỗi khó khăn.
Anh gật đầu.
-Chắc chú ấy cũng chẳng dám làm quá dù sao thì bố vẫn còn sống, chỉ lo sau này lúc ông cụ mất.
Anh cũng không dám nói với vợ rằng, có một lần vô tình anh nghe thấy người em trao đổi với quản gia rằng “ Nếu cậu ta lên chức sẽ để anh sang bên Đại Việt mở chi nhánh để phát triển cho gia tộc “. Làm nghề kinh doanh phần lớn ai cũng vô tình, dù là anh em hay đối tác thì lợi ích cũng là điều cân nhắc đầu tiên. Phương châm của nghề kinh doanh là “ Không có tình bạn lâu dài, chẳng có kẻ thù vĩnh viễn chỉ có lợi ích là trên hết “.
Lúc này ở đại sảnh, gia tộc cũng đang họp hết sức căng thẳng. Hội nghị diễn ra gồm có tộc trưởng và tám vị trưởng lão. Chỉ có hai vị trưởng lão là lão tam và lão Lục ủng hộ cho Nguyên Chương còn lại ủng hộ cho người em. Lão tam giọng oang oang.
-Từ trước đến nay bỏ trưởng lập thứ là loạn, hơn nũa Nguyên Chương là người biết nhìn xa trông rộng mở rộng giao thương với những nước lân bang như Đại Việt, Ba Tư. Riêng nước hoa và xà phòng từ Đại Việt đã mang lợi nhuận rất cao một vốn đến tám chín lời, chưa mặt hàng nào của Nguyên Gia chúng ta có lợi nhuận lớn như vậy.
Lão nhị vốn ủng hộ cho người em thì phản bác.
-Chúng ta làm nghề kinh doanh chỉ nhìn kết quả không nói lý do. Rõ ràng đứa thứ hai mang về lợi nhuận nhiều hơn, chúng ta không quan tâm cách nó làm miễn là không gây ngụy hại đến gia tộc là được. Tôi thấy đứa thứ hai sẽ làm cho gia tôc tiếp tục phát triển hưng thịnh.
Người cha trong vai trò tộc trưởng, nhưng ông cũng hiểu hai đứa con mình. Nếu để con cả làm tộc trưởng thì gia tộc sẽ phát triển bền vững, còn đứa thứ hai sẽ phát triển nhanh hơn nhưng cũng có ẩn họa vì đứa thứ hai cũng rất cương quyết nên nhiều khi vì lợi nhuận sẽ bỏ qua việc quan tâm đến gia tộc. Ông cũng đang lưỡng lự trong việc này. Lão Lục lúc này lên tiếng.
-Tôi thấy gia tộc cũng đến lúc phải phát triển kinh doanh rộng ra các nước, thỏ khôn cũng phải có hai cái hang. Việc cháu cả làm phát triển ra các nước lân bang là kế hoạch tuyệt vời, hơn nữa nó có tính nhân hậu hay giúp đỡ người dưới thì mọi người cũng nể phục.
Chưa dứt lời lão bát nhỏ tuổi nhất đã phản bác.
-Tôi lại thấy gia tộc nể phục nhất là đứa thứ hai. Hơn nữa từ những quan hệ làm ăn với đối tác nó đã phát triển ngày càng tốt hơn mang lại nhiều lợi nhuận hơn. Nếu thằng cả làm tốt phát triển thì sau này để nó phụ trách mảng các nước lân bang là được.
Thấy ồn ào, tộc trưởng ra hiệu cho mọi người im lặng. Ông nói
- Khi có nhiều ý kiến như vậy chúng ta làm theo tộc quy, bỏ phiếu ai được phiều nhất thì người đó làm tộc trường, giờ cứ tranh cãi đến đêm cũng chẳng xong.
Mọi người nhất trí bỏ phiếu, tộc trưởng sai người mang giấy bút tới để các trưởng lão điền tên người mình bầu. Khi mọi người vừa bỏ phiếu vào chuẩn bị kiểm tra để công bố thì đột nhiên thấy quản gia đi vào. Tộc trưởng nhíu mày, ông đã dặn nếu không có việc gì khẩn cấp thì không được làm phiền các trưởng lão họp. Thấy quản gia cúi chào mọi người và nói.
- Có hội trưởng hội kinh doanh Tam Phật Tề sai người gửi thư tới lão gia.
Tộc trưởng nghe thấy vậy thì rất ngạc nhiên, bản thân ông và hai con trai cũng tìm nhiều cách để liên hệ với hội trưởng, nhưng ông ta luôn lấy cứ bận nên không gặp mặt trao đổi được bữa nào. Hiện hàng hóa Tam Phật Tề rất phong phú và buôn bán với nước Nguyên rất lớn, người nào được tham gia sẽ có lợi nhuận rất tốt tuy nhiên họ rất khắt khe trong việc chọn đối tác. Kiểm tra niêm phong cẩn thận sau đó bóc dấu niêm phong cẩn thận mở phong thư ra Tộc trưởng đọc tin xong nhíu mày. Lão Lục thấy vậy suốt ruột hỏi.
-Đại Ca có vấn đề gì với bên hội kinh doanh Tam Phật Tề vậy.
Tộc Trưởng nói
- Trong thư họ nói sẽ làm ăn với chúng ta và cho chúng ta độc quyền kinh doanh một số mặt hàng tuy nhiên có một điều kiện.
Lão Lục vui mừng nói.
-Đừng nói là một điều kiện, mười điều kiện mà được làm ăn với họ chúng ta cũng nên đồng ý.
Tộc trưởng trầm ngâm nói.
-Trong thư họ đưa ra điều kiện chỉ hợp tác với chúng ta nếu để Nguyên Chương làm tộc trưởng.
Mọi người sửng sốt, Hội Tam Phật Tề lại quan tâm đến việc bầu tộc trưởng của họ Nguyên làm không ai ngờ tới. Lão Nhị thấy vậy cũng nói.
- Chắc phải để Nguyên Chương lên giải thích sao lại có việc này ?
Tộc trưởng gật đầu, và cho người xuống nhà dưới gọi Nguyên Chương. Lúc này thấy lão quản gia lại đi vào và nói.
- Hội thương gia bên Cao Ly cũng gửi thư cho ngài.
Lão tộc trưởng ngạc nhiên, hôm nay ngày gì mà hội thương gia lại thi nhau gửi thư cho ông. Mở thư ra đọc xong ông nhíu mày, nếp nhăn ở trán tạo thành chữ xuyên. Lão Lục hỏi
- Không phải cũng liên quan đến Nguyên Chương chứ.
Tộc trưởng gật đầu.
-Bên đó nói để chúng ta làm độc quyền kinh doanh Sâm Cao Ly tại Đại Đô với điều kiện Nguyên Chương làm tộc trưởng.
Mọi người cùng ổ lên, tuy gia tộc Nguyên khá có tiếng tăm ở đế đô nhưng để các hội kinh doanh Cao Ly, Tam Phật Tề chú ý là điều nằm mơ cũng chưa ai nghĩ đến. Lúc này Nguyên Chương cũng đi vào, anh cũng hơi buồn vì nghĩ rằng có khả năng hội nghị đã quyết định trong sáng nay và báo cho anh không cần chờ đến buổi tối. Bước vào thấy các trưởng lão tề tựu đông đủ nhìn anh bằng ánh mắt khác lạ làm anh cảm thấy hơi ngạc nhiên. Lúc này bố anh hỏi.
-Nguyên Chương ta có việc muốn hỏi con, con phải trả lời thành thật trước các trưởng lão và ta. Con có quan hệ thế nào với hiệp hội kinh doanh của Tam Phật Tề và Cao Ly.
Nguyên Chương ngạc nhiên với câu hỏi của bố anh, tuy nhiên anh cũng thành thật trả lời.
- Con có người bạn chơi là sứ thần của nước Đại Việt chính là người đã bán xà phòng và nước hoa cho chúng ta. Anh ta nói có là có mối quan hệ với một số nước nên sẽ giúp con liên hệ với Hội Tam Phật Tề để kết nối làm ăn với gia tộc chúng ta.
Tộc trưởng gật đầu.
- Con có mối quan hệ này rất đáng quý, cố giữ mối quan hệ này sẽ mang lại nhiều lợi ích cho gia tộc trong tương lai. Nếu có điều kiện mời anh ta đến nhà chơi để làm quen với các trưởng lão trong gia tộc.
Nguyên Chương gật đầu.
-Con hiểu ý bố, con sẽ giữ quan hệ tốt với anh ta.
Hai bố con đang nói chuyện thì thấy lão quản gia đi vào, Lão Lục thấy vậy hỏi.
-Lại có thư nữa à, lần này của nước nào.
Lão quản gia gật đầu.
-Vâng, lần này là thư của hiệp hội kinh doanh nước Ba Tư.
Mọi người nhìn Nguyên Chương như quái vật, ông trưởng họ thấy vậy thì cười và cầm lá thư nên, cẩn thẩn bóc xi rồi đọc thật cẩn thận. Sau khi đọc xong ông chậm rãi nói.
-Cũng như các thư trước nước Ba Tư sẽ cho chúng ta kinh doanh độc quyền một số mặt hàng với điều kiện là Nguyên Chương là tộc trưởng để đàm phán với họ. Bây giờ có ai có ý kiến gì nữa không.
Tự nhiên có cái bánh to từ trên trời rơi xuống nên ai cũng thấy phấn khích, mọi người đều nhất trí và tin tức nhanh chóng lan truyền khắp gia tộc. Lúc này người em của Nguyên Chương đang đắc ý ngồi uống trà với các nhân vật chủ chốt trong kinh doanh của gia tộc, ai cũng ra sức nịnh nọt để mong sau này cậu chủ lên chức tộc trưởng mọi người được chiếu cố nhiều hơn. Lúc này một người được cử đi nghe ngóng tin tức vội vàng chạy vào nói.
- Cậu chủ hỏng rồi, các trưởng lão đã nhất chí để cậu cả Nguyên Chương làm tộc trưởng thay thế lão gia.
Đang đắc ý, cậu em tái mặt quát to.
-Làm sao có chuyện hoang đường đó được, chắc ngươi nghe nhầm rồi.
Người đó giải thích
-Lúc đầu các trưởng lão đều ủng hộ cậu, chuẩn bị bỏ phiếu cho cậu nhưng rồi hiệp hội kinh doanh các nước Tam Phật Tệ, Cao Ly, Ba Tư đều gửi thư tới và nói sẽ để gia tộc làm ăn độc quyền với họ một số mặt hàng với điều kiện là cậu Nguyên Chương làm tộc trưởng thay thế lão gia.
Nghe tin này người em cảm thấy trước mắt như tối sầm lại, phun ra một ngụm máu tươi rồi ngất đi. Mọi người vội xúm lại dìu người em vào giường nằm và cho người gọi đại phu đến chữa trị. Tối hôm đó trước mắt đầy đủ các thành viên quan trọng của gia tộc, Tộc trưởng đã thông báo và trao cho Nguyên Chương đảm nhiệm vị trí tộc trưởng, ông lui về sau làm đại trưởng lão.