Chương 39. Âm mưu
Trong sứ quán nhà Nguyên ở Thăng Long viên phó sứ cùng Sài Thung và một số người lạ mặt đang bàn chuyện. Viên phó sứ kể lại việc điều tra v·ũ k·hí Đại Việt
-Qua điều tra thì các công tượng người Tống phần lớn có thù với Thiên triều nên họ không hợp tác. Hơn nữa họ bị giá·m s·át rất chặt rất ít giao tiếp bên ngoài. Công việc sản xuất v·ũ k·hí chia nhiều công đoạn các quân nô mỗi người chỉ nắm một công đoạn nên muốn thu thập đủ mất rất nhiều thời gian. Tuy nhiên qua thu thập thông tin và so sánh với v·ũ k·hí Thiên Triều thì v·ũ k·hí Đại Việt đang nổi trội hơn rất nhiều.
Viên phó sứ dừng lại quan sát biểu cảm mọi người xung quanh. Thấy Sài Thung lộ vể suốt ruột y nói tiếp.
-Ta đã găp tên Mạnh là người phát minh và triển khai sản xuất v·ũ k·hí. Đã dùng vàng bạc và cả đe dọa nhưng hắn tỏ ra không bận tâm.
Sài Thung suốt ruột nói.
-Vậy ta sẽ tổ chức b·ắt c·óc hắn, trường hơp không thành công thì g·iết luôn trừ hậu họa. Cuối tháng này ta sẽ về Thiên Triều, ta sẽ tổ chức b·ắt c·óc hắn rồi bí mật cho hắn đi cùng đoàn xe của ta, bọn Đại Việt sẽ không dám ngang nhiên khám xét đoàn xe của ta. Các ngươi bàn bạc tổ chức làm việc này sớm.
Tên phó sứ có vẻ lo lắng.
-Giờ thành Thăng Long xét duyệt ra vào rất nghiêm ngặt, nếu chúng ta cố làm sợ là các cơ sở ngầm mà chúng ta gây dựng bao năm sẽ bị lộ hết.
Sài Thung nói.
-Hải nước sắp giao tranh không thể lo được nhiều như vậy, nếu tên Mạnh này có thể làm tổn thất đến Đại quân khi xuôi nam thì ta còn mất nhiều hơn. Ý ta đã quyết các ngươi cứ bàn bạc cho kỹ.
Sài Thung đi ra, còn mấy người và viên phó sứ ở lại bàn bạc kế sách. Phần lớn ở đây là quản gia hoặc tay chân thân tín của đám quan lại, vương gia có quan hệ với quân Nguyên. Một tên gia chủ nói.
-Không phải chúng tôi không muốn giúp, nhưng làm loạn ở kinh thành dưới chân thiên tử, khi bị tra ra một là xét nhà đi đày, nặng thì tru di tam tộc ai mà dám manh động. Việc này chỉ có thể để đám tử sĩ đi làm, mà mỗi nhà có vài người, giỏi lắm thì có hai ba chục liệu có nên cơm cháo gì không. Tử sĩ chứ có phải rau muống ngoài chợ đâu mà muốn bao nhiêu có bây nhiêu.
Tất cả đám im lặng như đồng ý với lời nói viên quản gia. Có câu nuôi nghìn gia binh còn dễ hơn nuôi mười tử sĩ. Tử sĩ thường là trẻ mồ côi cha mẹ, hoặc bị bán lúc còn bé nuôi dậy từ nhỏ, đứa nào có năng khiểu võ thuật và liều mạng mới chọn làm tử sĩ. Tử sĩ không chỉ giỏi võ mà còn phải trung thành tuyệt đối với gia chủ, là cỗ máy g·iết người tàn nhẫn và lạnh lùng. Thường bốn mươi tuổi sẽ cho giải nghệ làm người huấn luyện gia binh hoặc làm vệ sĩ cho gia chủ, nhưng trăm tử sĩ may có mười người sống đến tuổi bốn mươi đủ thấy tử sĩ đào thải như thế nào.
Thấy vậy viên phó sứ nói.
-Đây là việc quan trọng của Thiên triều, các ngươi dốc hết vốn đi Thiên triều sẽ không bạc đãi. Sau này sẽ luận công ban thưởng lúc đó chủ các người thành công thần làm quan nhất phẩm nhị phẩm chứ chẳng chơi?
Sau một hồi bàn bạc thống nhất kế hoạch triển khai viên phó sứ quyết định.
-Việc này sẽ tổn thất một số tử sĩ nhưng vẫn phải làm, các ngươi về báo gia chủ tính sẵn việc trốn về Thiên Triều trước khi bị lộ để tránh tổn thất. Hẹn cuối tháng sẽ triển khai không thể chậm trễ.
Lúc này Mạnh cũng đang chuẩn bị cho kế hoạch để trở về. Anh không thường xuyên đến Gia Trang nữa vì công việc cũng đã ổn thỏa, mà thường xuyên đến chơi các phủ đệ một số vị vương gia và vào một số hàng đồ cổ để mua đồ. Gần đây một số nhà Vương gia có hiện tượng bị mất đồ vặt lúc thì chén rượu, binh rượu như nhà Chiêu Văn Vương gia nhân hốt hoảng khi thấy chiếc chậu rửa mặt bằng đồng hàng ngày của Vương Gia đang phơi nắng để khô thì tự nhiên biến mất.
Một hôm có một đoàn các lang y đến phủ gặp Mạnh để trao đổi về sơ cứu, đoàn này đến theo lệnh của Hưng Đạo Vương. Lúc còn trong q·uân đ·ội Mạnh cũng đã được học về sơ cứu, xử lý v·ết t·hương nên anh rành năm ngày để hướng dẫn những kiến thức mình biết, đặc biệt là cách dùng rượu nổng độ cao để xử lý v·ết t·hương tránh nhiễm trùng. Những kiến thức này với thời của Mạnh là kiến thức phổ thông nhưng thời Trần thì hoàn toàn mới mẻ nên các lương y rất quan tâm.
Một buổi chiều đang ngồi ở nhà nghỉ ngơi sau buổi huấn luyện thì có một vị tướng xưng là phó tướng phụ trách cấm vệ quân ở kinh thành xin vào gặp. Mạnh thấy một người trạc tuổi mình, mày kiếm mũi thẳng, mặt chữ điền chiều cao xấp xỉ mình, thời Trần cao như Mạnh đã được coi là cao to. Thấy Mạnh tướng quân hành lễ.
-Xin chào các hạ, tại hạ là Phạm Ngũ Lão phó tướng phụ trách cấm vệ quân.
Mạnh mừng rỡ, vị tướng làng Phủ ủng giáo đâm vào đùi chảy máu vẫn điềm nhiên đan sọt ở ngay trước mắt, thời anh chắc phải tranh thủ xin chữ ký idol này. Anh nhiệt tình mời ngồi uống trà. Sau khi an tọa Phạm Ngũ Lão nói.
-Gần đây chúng tôi tra ra có một đám người lạ mặt đang rục rịch ở quanh đây. Chúng tôi đoán chúng sẽ ra tay với ngài nên Hưng Đạo Vương ra lệnh đề nghị ngài phối hợp với chúng tôi để bắt hết mẻ này.
Mạnh ngạc nhiên.
-Nếu phát hiện thì cứ cho lính canh giữ bảo vệ ta thật chặt hoặc bắt hết chúng nếu có chứng cứ cần gì ta phối hợp.
Phạm Ngũ Lão giải thích.
-Hưng Đạo Vương muốn nhân dịp này giăng lưới bắt một mẻ hết những gian tế có liên quan đến giặc Thát ở kinh thành để trừ hậu họa.
Mạnh thầm kêu khổ, giờ mình là chim mồi, nhỡ lúc chúng ra tay tên bay đạn lạc thì chắc hết đường về quê mẹ. Như đoán ý nghĩ của anh Phạm Ngũ Lão giải thích.
-Chúng tôi đoán cuối tháng này bọn chúng sẽ ra tay, nên sẽ bố trí người mai phục trong phủ và quanh đây. Ban ngày chúng không dám làm loạn chắc là vào đêm tối trời, mong tướng quân cẩn thận.
Mạnh gật đầu, vậy để ta bàn với chủ nhà cách giải quyết và phối hợp với tướng quân. Phạm Ngũ Lão cám ơn rồi ra về, chờ chú Tưởng về Mạnh bàn bạc nói với chú Tưởng kế hoạch của Hưng Đạo Vương. Chú Tưởng nói.
-Để an toàn ta sẽ lấy cớ đưa vợ con về Trúc Gia Trang một thời gian, còn ta sẽ ở lại Phủ Chiêu Văn cho tiện làm việc. Cậu ở đây cứ cẩn thận ta sẽ bảo Chiêu Văn Vương cử thêm người trợ giúp.
Mạnh xua tay
-Thôi không cần thêm người sẽ có động tĩnh lớn có thể làm hỏng kế hoạch chú cứ ở bên đó cho an toàn, bên này có tướng quân Phạm Ngũ Lão bảo vệ chắc sẽ không sao. Cháu sẽ gửi một số đồ về quê tránh lúc xảy ra chuyện làm tổn thất.
Để tăng tính ăn toàn, Mạnh đành hy sinh lọ nghiên mực bằng ngọc của Chiêu Văn Vương và cây kiếm của Trần Khánh Dư để qua hệ thống đổi lấy nhuyễn giáp của châu âu thế kỷ 15 và hai cây súng ngắn hỏa mai. Nhuyễn giáp là những sợi thép đan kết thành có thể chống được tên và kiếm chém. Nhìn số điểm thưởng PV vị mất mà lòng anh đau như cắt, thầm chửi bọn giặc Thát mình sắp về rồi muốn yên thân cũng chẳng được. Cẩn thận hơn anh dành ra vài ngày để chế tạo thêm thùng hỏa hổ loại nhỏ để ở nhà phòng bất trắc. Loại hỏa hổ này chứa hỗn hợp chất oxy hóa kim loại pháo hoa của magiê và chất oxy hóa kali nitrat khi đốt lên nó sẽ phát ra ánh sáng trắng cực mạnh tạm thời làm đổi phương lóa mắt mắt không nhìn thấy trong vòng nửa phút. Thời đại của Mạnh các đội biệt kích chống khủng bố dùng nó để trấn áp t·ội p·hạm gọi là lựu đạn gây choáng.