Chương 42. Giác ngộ
Mấy ngày sau đó tâm trạng anh cũng dần đỡ hơn, anh bắt đầu đi dạo quanh Gia Trang. Trước đó do bị bệnh hơn nữa chuẩn bị ra về nên phần lớn anh ở trong phòng ít ra ngoài tiếp xúc mọi người. Đi về phía hậu trang viên đột nhiên anh nghe tiếng hô của nhiều người như đang luyện võ, tò mò anh đi về hướng đó. Qua một rặng cây, nhìn ra bãi cỏ phía xa có khoảng năm chục người đang luyện võ. Tốp thì múa gậy, tốp đang luyện quyền, có người thì múa kiếm trông rất sôi động. Có một người đàn ông tầm bốn mưới tuổi cụt một tay, mặt có vết sẹo như bị kiếm chém làm hỏng một bên mắt đang đứng quan sát. Thỉnh thoảng ông hướng dẫn hoặc làm thị phạm cho các thí sinh ở đây. Mạnh quan sát một lúc rồi ra về.
Tối hôm đó khi gia nhân mang cơm đến cho anh, anh tò mò hỏi thăm về người võ sư đó thì được biết. Ông vốn là một tiểu tướng dưới quyền tướng quân Phạm Cự Chính. Trong lần chống quân Nguyên Mông lần thứ nhất ở trận Bình Lệ Nguyên ông đã tham gia vào cánh quân chặn đường quân Nguyên để nhà vua rút lui an toàn. Tướng Phạm Cự Chích và phần lớn cánh quân này t·ử t·rận. Ông b·ị c·hém vào mặt và mất một cánh tay tưởng c·hết. Sau đó may mắn tỉnh lại và được người dân cứu giúp tuy nhiên hỏng một mắt. Sau này c·hiến t·ranh kết thúc tìm về nhà mới biết vợ con bị quân Thát g·iết hại, thành phế binh và thành kẻ cô đơn may mắn run rủi ông lại gặp ông chủ Trúc Gia Trang trong một lần đi buôn ngang qua làng. Mến mộ lòng dũng cảm và thương cho hoàn cảnh của ông nên Ông Chủ Trúc Gia Trang mời ông về huấn luyện đám gia binh của Trang. Từ đó ông theo ông Chủ Trúc Gia Trang về đây huấn luyện cho đám gia binh của Trang.
Trúc Gia Trang không chỉ buôn bán ở kinh thành mà còn buôn bán ở nhiều nơi từ miền núi đến miền biển nên lúc nào cũng cần gia binh đi theo để hộ tống đoàn buôn. Việc thuê bảo tiêu chỉ có ở Thăng Long mà chi phí cũng cao nên ông chủ tự đào tạo gia binh để bảo vệ cho đoàn buôn khỏi bọn trộm c·ướp. Mạnh như bừng tỉnh sau giấc ngủ đông, ông lão hoàn cảnh còn khó khăn hơn mình vừa tàn tật vừa mất người thân mà vẫn làm việc hăng say cho cuộc sống ý nghĩa, mình có chút khó khăn mà đã muốn u sầu bỏ cuộc. Ngắm những cành đào đang khoe sắc sau mùa đông lạnh giá anh biết mình phải cố gắng tranh đấu để có tương lại tươi sáng hơn ở nơi xa lạ này.
Từ đó chiều nào anh cũng đến để xem mọi người luyện tập và bắt chuyện với người võ sư. Biết anh là khách quý của Gia Trang nên võ sư cũng nói chuyện với anh rất vui vẻ. Dần dần anh cũng hỏi ông về các chiêu thức võ công và kinh nghiệm chiến trường, ông lão cũng không giấu diếm anh để chỉ dạy. Ông yêu cầu anh biểu diễn bài quyền với con dao của anh. Hồi ở đặc công anh có học sử dụng nhiều binh khí tuy nhiên chủ yếu vẫn là dao găm và tay không. Nhìn bài quyền với con dao đi rừng của anh người võ sư trầm ngâm một lúc rồi nói.
-Bài dao này khá hay thích hợp để chiến đấu với một hoặc vài người. Tuy nhiên cậu luyện chưa đủ hỏa hầu, hơn nữa nếu ra chiến trường trong đám vạn quân thì chưa đủ. Để ta dạy cậu đao pháp dòng họ Dương gia, hồi trẻ v·ũ k·hí ưa thích của ta là đao .
Từ đó hàng ngày người võ sư dạy cho anh Đao pháp của Dương gia, qua tìm hiểu mới biết ông cũng là dòng dõi của Dương Đình Nghệ một người đã từng đứng lên đánh đuổi giặc ngoại xâm. Mạnh phải học lại đứng tấn, nạp thổ khí và luyện chém đao mỗi ngày. Mấy ngày đầu về lên nhà người mềm nhũn chỉ muốn lên giường nằm chẳng muốn làm gì, cũng không thiết ăn uống. Nhưng cũng may do anh tăng cường dùng thực phẩm chức năng Omega 3 tăng cường trí, LC base tăng cường cơ bắp thay cho bữa ăn tối và Enjuvante tăng cường trẻ hóa tế bào nên một thời gian sau anh cũng thích nghi với cường độ luyện tập và người trở lên săn chắc hơn.
Sau hai tháng thì anh đã khỏe hẳn và thành thạo đao pháp, lúc này anh nhận được tin có quốc thư của Hoàng đế Mông Cổ gửi sang cho vua Đại Việt “Nếu vua nước Nam không sang chầu được thì phải đưa vàng ngọc sang thay, và phải nộp hiền sĩ, thầy âm dương bói toán, phải dâng một trăm cỗ hỏa pháo và các công tượng trong đó có tên anh” đổi lại sẽ không x·âm p·hạm Đại Việt trong ba năm nếu không sẽ t·ấn c·ông Đại Việt. Trong triều lúc này lại nổi lên phong ba, Trần Ích Tắc cầm đầu phái chủ hòa yêu cầu tìm bắt anh và đưa các công tượng người Tống cùng hỏa pháo sang Thiên Triều để cầu hòa, nhóm chủ chiến là Trần Hưng Đạo, Trần Nhật Duật lại kiên quyết phản đối cho rằng nếu để Thiên Triều biết cách làm hỏa pháo thì chẳng khác nào hổ them cánh, sau ba năm việc xâm lược Đại Việt còn dễ dàng hơn. Trong triều xảy ra tranh cãi liên tục nhà vua quyết định đưa chú là Trần Duy Ái thay mặt mình sang chầu để tạm thời hoà hoãn.
Mạnh nhận được thư của Chiêu Văn Vương dặn anh tạm thời ở ẩn của Trúc Gia Trang chờ tin mới không nên lộ diện ở Thăng Long sẽ bất lợi. Ông và Hưng Đạo Vương sẽ tìm mọi cách để bảo vệ anh. Mạnh thấy mình lúc này như chiếc lá giữa cơn bão dữ của thời đại chưa biết mình sẽ trôi dạt về đâu chỉ biết tạm thời ẩn nhẫn luyện tập chờ thời. Hàng này ngoài luyện đao cùng người võ sư già anh còn lấy cuốn Binh thư của Hưng Đạo Vương ra tìm hiểu, chỗ nào khó thì hỏi người võ sư già là tiểu tướng dòng dõi Dương Đình Nghệ nên ông cũng có những kiến giải riêng khá độc đáo làm Mạnh cũng lĩnh ngộ được ít nhiều.
Ba tháng sau lại có tin từ kinh thành hoàng đế Nguyên không bằng lòng việc Trần Di Ái sang chầu thay vua, muốn lập ngay bộ máy cai trị Đại Việt, bèn xuống chỉ lập tòa Tuyên phủ ti, đặt quan liêu thuộc để sang giám trị các châu huyện. Thế nhưng khi quan nhà Nguyên đến nơi, nhà Trần không chấp nhận và đuổi về.
Hoàng đế Nguyên tức tối bèn phong Trần Di Ái làm An Nam quốc vương, phong cho Lê Mục làm Hàn lâm học sĩ, Lê Tuân làm Thượng thư rồi đưa về nước cùng lá thư cho vua Trần: “Ngươi cáo bệnh không vào chầu, nay cho người được nghỉ để thuốc thang điều dưỡng. Ta lập chú ngươi là Di Ái thay ngươi làm quốc vương An Nam cai quản dân chúng”
Trần Di Ái cũng mừng thầm, hy vọng dựa vào sức mạnh của quân Nguyên thì mình sẽ được làm vua, còn nếu không được thì sẽ viện lý do bị ép. Hoàng đế Nguyên là Hốt Tất Liệt sai Bột Nham Thiết Mộc Nhi cùng Sài Thung đưa một nghìn quân cùng Trần Di Ái về nước.
Khi Trần Di Ái đến ải Nam Quan, tin lập tức báo về kinh thành. Vua Trần Nhân Tông sai tướng đón đánh đội quân này, quân Nguyên b·ị đ·ánh tan, Sài Thung bị trúng tên mù một mắt. Trần Di Ái b·ị b·ắt sống đưa về triều, Lúc này Phủ Doãn thành Thăng Long đã tìm được chứng cứ kẻ đứng sau cuộc t·ấn c·ông là Sứ nhà Nguyên và tiếp tay là Trần Duy Ái nên nhà vua quyết định xử hai tội cùng một lúc. Lúc đầu vua định xử chém nhưng do Thái Thượng hoàng có cầu tình nên quyết định đưa Trần Duy Ái vào đi đầy xứ Châu Hoan. Nhà Vua đã quyết theo phái chủ chiến, ra lệnh dồn toàn lực cho cuộc chiến sắp tới. Lúc này Chiêu Văn Vương có thư báo anh về kinh để lo việc sản xuất v·ũ k·hí.