Về Thời Trần Bán Thực Phẩm Chức Năng

Chương 69: . Đón Tết




Chương 69. Đón Tết
Thời tiết mùa đông, những cây khô khẳng khiu trụi lá. Những cơn gió mùa đông bắc rét tê người. Thành Thăng Long đường phố vắng lặng mọi người đều muốn ở nhà trốn rét. Quán của Mạnh bây giờ lại tấp nập khách ăn lẩu và nướng tìm kiểm sự ấm áp giữa những con gió lạnh.
Trong ngự thư phòng của Hoàng Cung, Hoàng đế đang ngồi suy nghĩ cả canh giờ đống tấu chương để đầy trên bàn còn chưa phê duyệt. Viên phó tổng quản nội vụ thấy Hoàng thượng trầm tư cả canh giờ liền khẽ nói.
-Trời đã khuya Hoàng thượng mệt mỏi nên nghỉ ngơi mai làm việc tiếp.
Đức vua lắc đầu.
-Tình hình chiến sự đang bất lợi, ta sao đã ngủ được. Ta còn nhiều việc lắm không chỉ có việc binh đâu .
Như tìm được người để tâm sự san sẻ Hoàng Thượng nói.
-Thái thượng hoàng đang nhắc ta Tên Oanh thiên lôi tướng quân Trần Mạnh nên trọng dụng hắn. Ta cho người âm thầm điều tra về tận làng của hắn thì chỉ biết hắn đột nhiên xuất hiện cách đây hai năm. Còn nơi cũ hắn nói ở miền quê núi xa thì không xác minh được. Ta chỉ sợ trọng dụng hắn lúc nước sôi nửa bỏng quan trọng nhất hắn lại trở cờ thì lúc đó Đại Việt lâm nguy.
Viên phó tổng quản nhắc khéo.
-Lúc trước Thái thượng hoàng cân nhắc việc trọng dụng Trần Hưng Đạo cũng có nhờ đến một người.

Đức vua như bừng tỉnh.
-Ngươi nhắc đến ta mới nhớ, để sang mai ta qua vấn an người đó nhân tiện hỏi luôn việc này.
Huệ túc phu nhân là phi tần của Trần Thái Tông đang ngồi nghiên cứu kinh dịch. Bà vốn là người Tống theo cha là quan nhà Tống chạy sang Đại Việt lúc rối ren. Bà là người tinh thông tử vi bói toán là người xem tử vi cho các tướng nhà Trần. Bà nói về lá số của Trần Quang Khải “ Trước hết mệnh của vương gia đóng tại Mão, Cự, Cơ thủ mệnh, có Hóa-lộc phù trì đó là cái cách của bậc tể thần, cách của một văn thần. Thế nhưng cung quan tại Mùi, ngộ Hình. Hình là thanh kiếm, trong khi mệnh ngộ Tang-môn. Thế thì vương gia còn có tài đại tướng bách chiến, bách thắng. Thêm Lộc-tồn cư thiên di, là cái cách song lộc, văn chương quán thế “
Bà cũng thấy rõ Trần Quốc Tuấn là anh hùng dân tộc, sự nghiệp và tên tuổi của ông sẽ lưu lại thiên thu, nên dù cho mâu thuẫn trong gia tộc họ Trần bà vẫn khuyên nhà vua nên giao chức Quốc Công Tiết Chế cho Trần Quốc Tuấn. Huệ Túc phu nhân tâu với vua rằng “ Th·iếp xem tử vi cho các thiếu niên trong hoàng tộc thấy họ đều là các vị anh hùng xã tắc mai sau. Sự nghiệp của Trần Quang Khải, Trần Quốc Tuấn mai sau rực rỡ vô cùng. Số của Quốc Tuấn là số của một vị anh hùng, là bậc thánh nhân chắc không có việc tạo phản đâu”. Chính vì vậy Trần Thái Tông mới trao quyền và tin dùng Trần Quốc Tuấn.
Lúc này ngoài cửa cung có cung nữ báo Hoàng thượng đến vấn an. Bà đứng dậy và ra nghênh đón, sau khi hai bên an tọa nhà vua mở lời.
-Trẫm có một người muốn dùng nhưng thân thế không rõ ràng muốn Thái hoàng phu nhân cho lời khuyên.
Huệ túc phu nhân hỏi.
-Xin vua cho ngày tháng năm sinh và giờ sinh người đó.
Sau khi biết thông tin ngày tháng năm sinh bà bấm tay và nói.

-Người này Mệnh có Phủ tướng triều viên đáng ra vinh hiển văn võ song toàn, nhưng gặp triệt nên thời thiếu niên khổ cực, học hành cũng không đỗ đạt. Năm hai tư tuổi có hạn lớn về phụ mẫu, từ sau hạn đó muốn phất lên phải ly hương mới thành dạt. Từ hạn năm hai mười lăm tuổi đến ba mươi lăm tuổi có Tham lang ngộ hỏa linh và linh tinh thì sẽ phất lên giàu có và có danh tiếng nhưng lại gặp sao thiên không thì chỉ được nửa đầu, nửa sau lại mất đến bảy phần. Về cuối đời an nhàn sung túc chứ không giàu lớn được.
Nhà vua hỏi.
-So với Trần Khánh Dư thì sao ?
Huệ túc phu nhân cười.
-Không thể so sánh được kém hơn nhiều.
Nhà vua phân vân.
-Kỳ lạ thật người này đúng là mất mẹ năm hai tư tuổi nhà nghèo vất vả chưa đỗ đạt, sau có cơ duyên gặp kỳ nhân giờ có thể làm nhiều vật có thể nói là đoạt xảo thiên công giúp Đại Việt rất nhiều. Ngoài ra còn làm những bài thơ nổi tiếng kinh thành chứng tỏ tài học không tầm thường. Thái Thượng Hoàng đang muốn ta trọng dụng người này.
Huệ túc phu nhân nói.
-Có thể là sai ngày giờ sinh. Hoàng thượng muốn chắc chắn thì có thể triệu vào cung ta bí mật quan sát về tướng mạo xem sao.

Nhà vua ra về mấy hôm sau cho triệu Mạnh vào chầu. Mạnh được Phó tổng quản dẫn vào ngự thư phòng. Sau khi hành lễ được vua ban cho ghế ngồi, sau một lúc hàn huyên chuyện trò Nhà vua hỏi.
-Cuối năm nay ta muốn tổ chức một ngự yến để ủy lạo các tướng đang trấn giữ nơi biên ải ở Hoàng Cung. Được biết nhà người có quán làm các món Hải sản rất ngon nên muốn ngươi hỗ trợ ngự thiện phòng làm các món ăn hải sản ngươi thấy thế nào.
Mạnh tâu.
-Khởi bẩm bệ hạ thần sẽ cố gắng hết sức để hoàn thành để không phụ lòng của bệ hạ với tướng sĩ.
Nhà vua hài lòng và cho anh một lệnh bài để có thể tự do ra vào ngự thiện phòng. Lúc ra về viên phó tổng quản chúc mừng anh có cơ hội để quảng bá món ăn của mình và được vua trọng dụng. Anh khéo đưa cho viên tổng quản mười lạng bạc và nói nhờ y giúp đỡ sau này. Lúc này trong ngự thư phòng vua hỏi Huệ túc phu nhân về Mạnh.
-Thần thấy người này dáng đi nhanh chứ không khoan thai, tuy mặt tươi sáng chứng tỏ gặp vận nhưng không phải là người đại phú đại quý mà chỉ đang gặp thời. Tuy nhiên có một luồng hồng khí vô hình đang quấn lấy anh ta nên không thể xem rõ được chắc là thiên cơ che lấp, nhưng thần chắc đây không phải là người xấu nên hoàng thượng có thể cân nhắc sử dụng.
Cuối năm, những cành đào đã nở hoa báo hiệu mùa xuân đến không khí thành Thăng Long lại rộn rã tiếng pháo của trẻ con. Để phục vụ trăm mâm yến tiệc ủy lạo tướng sĩ của Triều đình vào ngày 28 tết, Mạnh phải bố trí bốn cỗ xe tứ mã chạy liên tục ngày đêm từ biển Vân Đồn về Thăng Long. Cũng may tiết trời lạnh nên tôm, mực, cua, ngao vẫn bảo quản tốt rất tươi ngon. Mạnh và các bếp phải dậy từ đầu giờ Dần để làm cỗ, dưới hướng dẫn của anh các món ăn bưng lên được Hoàng Thượng và các tướng sĩ khen ngon và lạ. Nhà vua hài lòng ban thưởng cho anh một miếng ngọc bội. Có miếng ngọc bộ tương đương với anh có thể xin một lần ân tình của Hoàng thượng đó là do viên Phó tổng quản tiết lộ.
Hệ thống sau mấy năm không giao nhiệm vụ, đột nhiên cuối tháng này khi giao dịch đồ vật thì hệ thống báo anh có nhiệm vụ mới là tham gia trực tiếp vào cuộc chiến kháng Nguyên Mông với phần thưởng là một vạn điểm PV và một bộ áo giáp kiểu nhà Trần nhưng chất liệu là thép đặc biệt thế kỷ 23 có thể chống lại tên và đao kiếm thông thường. Ngoài ra mỗi trận chiến nếu giúp triều đình đánh thắng thì anh lại được thưởng thêm năm nghìn điểm PV.
Anh cho rằng hệ thống muốn thu thập hình ảnh cuộc kháng chiến chống Nguyên Mông để làm tư liệu nên mới cho thưởng cao như vậy vì mỗi tháng anh chỉ được thưởng một nghìn PV. Có nhiều PV như vậy anh có thể mua nhiều nguyên liệu và các phương pháp sản xuất mới để tăng cơ hội kiếm tiền cho mình. Do sát tết nên anh quyết định cân nhắc việc tham gia như thế nào cho an toàn vì cũng không muốn bị tên bay đạn lạc, không còn cơ hội về quê mẹ.
Năm nay anh và Quỳnh Dao lại về quê của vợ để thăm họ hàng bên ngoại nên cũng không sắm sửa nhiều ngoài cành đào và nồi bánh chưng. Sau khi dự Yến tiệc trong cung ngày đầu năm dành cho các quan lại, Mùng hai tết anh cùng mọi người và các thân binh lên đường. Tất nhiên không thể thiếu con Dần, đã hơn một tuổi lúc này Dần đã là một chú hổ trưởng thành nặng hơn môt trăm cân. Mỗi ngày nó có thể ăn được mươi cân thịt, cũng may trang trại có chăn nuôi để cung cấp cho nhà hàng nên hàng ngày nó được phần riêng thủ lợn và bốn cái chân giò. Thỉnh thoảng anh cũng dẫn nó đi săn, nhiều buổi nó đã bắt được hươu nai và cả lợn rừng.
Về quê do năm ngoái anh mừng tuổi mẹ Quỳnh Dao tờ ngân phiếu năm mươi lạng bạc nên bà cũng đã sửa lại căn nhà rất khang trang và rộng rãi. Năm nay do biết trước hai người về ăn Tết nên bà chuẩn bị đầy đủ bánh chưng, giò lụa, giò xào, dưa hành cho mọi người về ăn tết. Gặp lại con gái bà rất mừng giục hai người sớm có cháu cho bà bế, bà giục bố Quỳnh Dao bốc thuốc bổ cho con gái để nhanh có thai. Bố Quỳnh Dao giờ đã trở thành lương y khám bệnh cho mọi người trên phố huyện nên cuộc sống cũng sung túc hơn xưa.
Vui nhất là con Dần, về khu rừng nó nhanh chóng trở thành chúa sơn lâm. Hàng ngày nó bắt về thỏ và nai cho mọi người cải thiện nhiều đến mức mẹ Quỳnh Dao phải cho bớt hàng xóm. Anh và Quỳnh Dao ăn tết và dự hội làng đến mùng Mười tết thì về Thăng Long vì chiến tranh sắp xảy ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.