Về Thời Trần Bán Thực Phẩm Chức Năng

Chương 81: . Thiếu thốn




Chương 81. Thiếu thốn
Trong khi cánh quân của Chiêu Văn Vương đã giành thắng lợi thì tình cảnh tại Ải Chi Lăng lại đang lâm vào hoàn cảnh khó khăn. Con đường bằng xác người và các bao cát vẫn ngày càng tiến sát ải dù nó chậm hơn và số dân phu bỏ mạng ngày càng nhiều. Hiện đã lên đến gần hai vạn dân phu bỏ mạng, quân Nguyên đã phải tự cắt cử người nấu ăn vì lượng dân phu tụt giảm. Nhiều dân phu đã bỏ trốn nên Bột La Hợp Đáp Nhĩ phải tăng cường giá·m s·át đám dân phu và g·iết mấy chục người bỏ trốn để làm gương tình hình mới lắng xuống.
Phía Quân Đại Việt do thời tiết nồm ẩm nên ảnh hưởng nhiều đến thuốc súng. Có lần lính coi kho đã sấy thuốc súng nhưng vô ý để bén lửa làm nổ tung một kho thuốc súng làm cho tình hình thiếu thuốc súng lại càng thêm trầm trọng. Kho dự trữ thuốc súng đã cạn Triều đình cũng phải cho tăng thêm thợ để sản xuất thuốc súng nhưng do trời ẩm nên tốc độ sản xuất thuốc súng cũng bị ảnh hưởng. Để tiết kiệm thuốc súng Phạm Ngũ Lão phải hạn chế dùng súng thần công và hỏa hổ dùng cung tên và gỗ đá thay thế nhưng làm t·hương v·ong của quân Đại Việt tăng lên.
Một toán quân đang mang thuốc súng từ kho lương thảo ở Bắc Ninh đi chi tiếp tế cho Ải Chi Lăng, viên chỉ huy cưỡi ngựa đang suốt ruột giục đám lính áp tải đang mệt mỏi vì đi quãng đường đã dài mà chưa được nghỉ.
-Các ngươi cẩn thận canh phòng qua đoạn dốc phía trước ta nghỉ ngơi.
Tên lính già nhất trong đám có vẻ quen thân với viên chỉ huy nói.
-Tướng quân cẩn thận quá, chúng ta còn xa nơi chiến trận làm gì có tên địch nào mò đến chỗ này. Bọn c·ướp cũng chẳng dám t·ấn c·ông hàng của Triều đình, hơn nữa đây là thuốc súng chúng có c·ướp thì cũng chẳng làm được gì ? có chăng mang về làm pháo đốt chơi.
Viên chỉ huy nói.
-Ta cũng biết thế nhưng cẩn thận vẫn hơn, giờ thuốc súng đang rất thiếu ở chiến trường, chúng ta mang đến sớm chừng nào quân ta đỡ đổ máu chừng ấy.

Khi đang đi lên con dốc, khi những tên lính đang phụ những người dân phu đẩy xe hàng bỗng nhiên từ vách đá những mũi tên bắn ra nhằm vào những người lính áp tải. Gần hai mươi tên lính bị trúng tên m·ất m·ạng, dân phu vội bỏ chạy toán loạn. Viên chỉ huy cũng bị trúng mũi tên vào ngực nhưng may có áo giáp nên chưa m·ất m·ạng, y nén đau rút gươm hô binh lính tập hợp đội hình, dùng khiên đỡ tên chuẩn tổ chức phòng thủ. Lúc này trên sườn núi xuất hiện ba mươi tên áo đen bịt mặt lao xuống. Những tên này võ công rất cao cường nên mặc dù đám lính và viên chỉ huy liều mạng chiến đấu nhưng chỉ một lát sau thì chống cự không nổi, thấy quân mình c·hết ngày càng nhiều mà đối phương toàn những người võ công cao cường nên viên chỉ huy giục ngựa bỏ chạy. Mấy tên áo đen định đuổi theo nhưng tên chỉ huy gạt đi.
-Để hắn về báo tin, các ngươi tiến hành làm theo kế hoạch.
Một tên bịt mặt cao lớn tiến đến lật tấm da trâu che xe hàng lên nhìn và nói với tên chỉ huy.
-Tất cả đều là thuốc súng.
Tên chỉ huy gật đầu.
-Cho đốt hết rồi rút lui, chỗ này không thể ở lâu.
Mấy tên áo đen cầm đuốc lật tấm da trâu che hàng lên rồi vứt vào xe, sau đó vội rút lui. Một lát sau những t·iếng n·ổ vang con dốc, toàn bộ số thuốc súng tiếp cho Ải Chi Lăng nổ tung.
Ngày hôm sau Phạm Cự Địa một viên tướng dưới quyền của Trần Ích Tắc mang thuốc súng đến tiếp tế cho ải Nội Bàng. Lúc này để đề phòng gian tế lẻn vào đ·ốt p·há kho thuốc súng và để tránh kho thuốc súng dễ c·háy n·ổ lây sang kho lương nên Trần Quốc Tuấn cho kho thuốc súng lui lại phía sau hậu phương xa doanh trại và kho lương thực. Khi Phạm Cự Địa dẫn hai trăm quân và một trăm dân phu mang hai mươi xe thuốc súng đến viên chỉ huy kho thuốc súng ra đón. Nhận ra Phạm Cự Địa viên chỉ huy cười nói.

-Mấy hôm nay thuốc súng cũng sắp cạn, Quốc Công cũng đang lo ngươi mang thuốc súng đến thật đúng lúc.
Phạm Cự Địa thân mật nói.
-Việc quân gấp nên chủ tướng của ta cũng rất nóng lòng sai ta ngày đêm mang đến cho Quốc công. Ngươi cũng mời ta chén trà cho bõ công đường xa vất vả chứ.
Viên chỉ huy sai lính nhận hàng, còn mình đích thân mời Phạm Cự Địa và lều chỉ huy hàn huyên. Một lúc sau hàng đã dỡ xong vào kho Phạm Cự Lạng đi ra cùng viên chỉ huy hai người tạm biệt hẹn gặp lại rồi Phạm Cự Địa cho quân đi về. Không ai để ý thiếu hai người dân phu trong đám người đó. Nửa canh giờ sau khi đoàn hộ tống cách kho vài dặm, trong kho thuốc súng xuất hiện bóng đen đang trên mái nhà nảy xuống. Những tên này là tử sĩ được phái đến để phá kho thuốc nổ hai tên đã giả làm phu khuân vác hàng vào kho rồi lợi dụng lính canh sở hở trốn vào một chỗ kín. Khi kho đóng lại một thời gian chờ cho đoàn người chở thuốc nổ đi xa thì nhảy xuống, mỗi tên bật đá lửa châm bùi nhùi vứt vào chỗ thuốc súng. Nghe t·iếng n·ổ lớn từ phía kho thuốc súng, Phạm Cự Địa nói với viên tùy tùng thân tín.
-Thả bồ câu về báo vương gia các tử sĩ đã thực hiện thành công theo kế hoạch.
Nhận được tin dữ thấy tình thế bất lợi, Quốc Công viết thư cho người gửi cho Phạm Ngũ Lão chuẩn bị để rút quân khỏi Ải Chi Lăng đồng thời thúc giục xưởng thuốc súng ở Vạn kiếp mang tiếp tế gấp. Ở Vạn Kiếp triều đình đã cho chuyển nhiều xưởng sản xuất thuốc súng, khí giới về đây. Quân Đại Việt đã tích trữ lương thảo, mở kho đúc tiền và vợ Hưng Đạo Vương là Thánh Thiên công chúa còn cho trồng nhiều cây thuốc Bắc trên núi để quân lính có thể chữa bệnh, người dân quanh vùng còn gọi là Dược sơn. Lúc này Vạn Kiếp trở thành căn cứ chiến lược của quân Đại Việt ở phía Bắc.
Ải Chi Lăng, Phạm Ngũ Lão nhận được thư của Quốc Công do chim bồ câu mang đến liền gọi Nguyễn Địa Lô lên bàn việc. Đưa thư của Quốc Công anh nói.
-Hiện tình hình không chỉ ải của chúng ta, mà phía Quốc Công cũng đang rất thiếu thốn thuốc súng. Quốc Công ra lệnh cho ta rút về hội quân với Quốc Công ở Nội Bàng. Còn ngươi và năm nghìn thổ binh thì sẽ phân tán c·hiến t·ranh du kích với địch. Nhiệm vụ của ngươi sẽ chặn đánh các đoàn xe lương hoặc các toán quân tuần tra của địch.

Địa Lô đọc xong thư cũng đồng ý.
-Vậy đêm nay tướng quân cho rút quân đi, tôi ở lại nghi binh. Các pháo lớn của chúng ta chắc phải phá huy vì mang theo sẽ chậm sợ quân địch đuổi kịp.
Phạm Ngũ Lão gật đầu.
-Chắc đành phải làm như vậy, bỏ mấy khẩu pháo ta cũng thấy tiếc. Mấy khẩu nhỏ ta mang theo và để lại cho ngươi một ít cùng số thuốc pháo còn lại.
Hôm sau thấy Quân Đại Việt không có phản ứng nhưng cờ quạt trên ải vẫn bay phất phới nên tướng giặc sinh nghi nhưng sợ bị mắc mưu nên tận hôm sau mới cho quân t·ấn c·ông ải. Lúc này mới biết quân Đại Việt đã rút đi. Sau khi chiếm được Ải Bột La Hợp Đáp Nhĩ cho quân hội hợp với quân của Thoát Hoan. Phạm Ngũ Lão mang quân trở về hội họp với Hưng Đạo Vương.
Mấy ngày sau tin dữ bay tới, Trần ích Tắc đã cùng một số tông thất là Trần Văn Lộng là cháu nội thái sư Trấn Thủ Độ và Trần Tú Viên mang gia đình đầu hàng giặc Nguyên, không chỉ có vậy hắn còn dâng cho Thoát Hoan ba mươi khẩu đại bác các cỡ trong kho. Đi cùng với Trần Ích Tắc là một số tướng sĩ như Phạm Cự ĐỊa, Lê Diễn, Trịnh Long. những người này rất hiểu binh tình và cách bố phòng của quân Đại Việt. Nhận được hỏa pháo Thoát Hoan rất mừng lập thức trọng thưởng nhiều vàng bạc cho Trần Ích Tắc và cho người đưa gia đình Ích Tắc về thiên triều. Sau khi cánh quân Nguyên ở Chi Lăng hội họp với Thoát Hoan y ra lệnh toàn lực t·ấn c·ông ải Nội Bàng.
Súng thần công là chỗ dựa của quân Đại Việt thì bây giờ quân Nguyên cũng có, nó làm thế trận nghiêng về phía quân Nguyên. Cánh quân ở Ải Nội Bàng lâm vào tình thế cực kỳ khó khăn. Sau khi cân nhắc Trần Hưng Đạo quyết định rút quân về Vạn Kiếp để bảo toàn lực lượng sau một thời gian dài cầm chân và tiêu hao sinh lực địch. Tướng Đoàn Thai b·ị t·hương khá nặng nhưng được Quốc Toản đưa thuốc mà anh được Mạnh tặng để dùng nên khôi phục khá nhanh tuy nhiên chưa thể cưỡi ngựa đi xa được. Để không ảnh hưởng đến đại quân rút lui Đoàn Thai tình nguyện cùng một nghìn quân cầm cự với địch ở Ải Nội Bàng cho toàn quân rút lui. Thủy quân cũng hỗ trợ chở quân về Vạn Kiếp.
Quân địch t·ấn c·ông dữ dội nên mặc dù quân giữ Ải quyết tử nhưng cũng chỉ cầm cư được một ngày địch tràn lên ải, do b·ị t·hương nên tướng Đoàn Thai chỉ chém g·iết được một lúc thì mất sức nên bị địch bắt. Lúc này sau khi chỉ huy mấy vạn quân rút lui Trần Hưng Đạo định xuyên rừng trở về Vạn Kiếp nhưng Dã Tượng nói tướng Yết Kiêu vẫn chờ Trần Hưng Đạo dưới bến. Anh nói
- Chúa Công chưa có lệnh thì Yết kiêu sẽ không cho thuyền rời bến.
Hưng Đạo đi xuống bến thì quả nhiên thuyền Yết Kiêu vẫn chờ, mọi người xuống thuyền thì kyk binh địch đuổi đến Yết kiêu cho lính dùng súng thần công trên thuyền bắn vào đám kỵ binh và cho thuyền chèo đi. Thuyền chèo rất nhanh, một lúc sau lúc đó có đoàn chim hồng hạc bay qua, tức cảnh Hưng Đạo Vương cảm khái nói.
-Chim hồng, chim hạc bay cao là nhờ có trụ lông cánh cứng của mình, các ngươi chính là trụ lông cánh cứng của ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.