Chương 83. Ngày đầu đi làm
Sau ba ngày nghỉ ngơi, hôm nay là buổi đầu tiên Mạnh đi đến Công Bộ. Quỳnh Dao dậy sớm chuẩn bị bộ y phục mới cho anh. Do không phải vào triều nên giờ làm bắt đầu từ giữa giờ Mão ( sáu giờ sáng ). Không khí tháng ba vẫn đang tiết xuân nên khá mát mẻ, sau khi đến cửa anh đưa thẻ bài lính gác cho anh vào. Bước qua Cổng anh thấy một toàn nhà lớn mái ngói đỏ, tường xây gạch trát vữa với những hàng cột gỗ to. Thấy anh bước vào một viên quan hàng lục phẩm bước ra hỏi thăm.
-Xin hỏi ngài có phải là Trần Mạnh hiệu Thần Oai tướng quân không ?
Mạnh gật đầu, đưa thẻ bài ra
-Chính là tại hạ.
Viên quan xun xoe.
-Quý hóa quá hôm nay đại nhân đã đến, triều đình thông báo ba ngày ngài đến tại hạ mong từng ngày hôm nay đại nhân đã đại giá quang lâm. Mời đại nhân vào trong này.
Mạnh bước vào trong sảnh thấy căn nhà khá rộng rãi, mời anh lên ghế ngồi viên quan pha trà và tự giới thiệu.
-Tại hạ là Xung phụ trách nơi này.
Qua cuộc trò chuyện anh biết Công bộ có khoảng hai mươi viên quan phẩm hàm cao nhất là lục phẩm còn lại chủ yếu là thất phẩm. Làm ở Công Bộ là nghề làm dâu trăm họ bị các bộ khác sai bảo, đổ lỗi, bổng lộc lại ít nên ít người muốn vào đây. Mấy hôm trước có lệnh của triều đình xuống tên Xung có đi nghe ngóng biết anh là người sáng tạo súng thần công, cần cẩu ngoài ra còn có quan hệ tốt với hai Vương Gia là Trần Nhật Duật và Trần Khánh Dư nên hắn quyết định bám lấy anh. Từ trước đến nay ở Công Bộ quan to nhất là hàm ngũ phẩm, chưa có quan tứ phẩm nào thèm vào đây. Ngồi một lát thì các quan lục tục bước ra chào hỏi Mạnh cũng lịch sự đáp lễ. Đợi một lát Xung hỏi.
-Sao vẫn không thấy hai tên Dần và Mão đâu ?
Một viên quan thất phẩm nói.
-Hai tên đó còn đang nghiên cứu làm gì đó, tại hạ đã báo chắc tý bọn ra chào.
Xung nổi giận nói.
- Hôm nay quan lớn đến nhậm chức mà chúng nó còn lấy cớ bận không ra chào không coi ai ra gì, các ngươi vào lôi chúng nó ra đây.
Mạnh gạt đi.
-Bỏ qua đi họ đang bận thì lát ra, hôm nay ta mới đến để làm quen với mọi người ở đây trước.
Các viên quan từng người một tiến lên giới thiệu bản thân, sau đó nói chuyện phiếm. Qua câu chuyên mới biết hai viên quan chưa đến đều còn trẻ, họ thi đỗ tú tài rồi tập tước của cha vào đây làm trong Công bộ. Cả hai đều si mê nghiên cứu đến giờ này chưa ai lấy vợ, một tên còn bỏ tiền túi ra để nghiên cứu thậm chí bán một phần gia sản làm bố hắn tức giận tuyên bố từ con. Một lúc sau thấy hai viên quan khá trẻ quần áo xốc xếch bước ra. Hai người hành lễ chào.
-Kính chào đại nhân, tại hạ xin lỗi vì bận việc nên đến trễ.
Thấy hai người còn trẻ trạc tuổi mình lên Mạnh cũng không làm khó nên hỏi làm quen.
- Thấy các ngươi bận nghiên cứu nên ta không trách, không biết các ngươi đang nghiên cứu về cái gì vậy.
Viên quan tên Dần giới thiệu
- Tại hạ đang nghiên cứu một chất kết dính thay cho mật mía trong xây dựng. Hiện nay việc xây dựng dùng mật mía để xây nhà quá tốn kém nên muốn tìm vật liệu thay thế. Một lần đi biển thấy người dân dùng dầu cây dái để trét vào thuyền nan để bị chỗ hở tại hạ đã mang về thử thấy có thể thay thế mật mía nên đang tìm cách để sử dụng. Nếu dùng nhựa cây đó trộn với vôi và cát tạo vữa thành công thì sẽ nhiều người dân có nhà chắc chắn phòng mùa m·ưa b·ão.
Mạnh nghĩ thầm sau c·hiến t·ranh việc xây dựng để khôi phục nơi ăn chốn ở cũng sẽ tốn rất nhiều tiền. Nếu có vật liệu xây dựng tốt như xi măng thời anh thì sẽ giảm chi phí và tiết kiệm rất nhiều thời gian. Lúc này Viên quan lục phẩm Sung trêu.
- Sao không kể luôn ngươi xây nhà dùng cái nhựa cây quỷ quái đó trộn thàn vữa cuối cùng nhà sập suýt bị đè c·hết.
Mọi người cười ần lên, làm Dần đỏ mặt Mạnh thấy thế không tiện tiếp tục câu chuyện quay sang hỏi Mão.
- Còn ngươi thì nghiên cứu gì vậy.
Nhắc đến việc của mình mắt Mão sáng lên anh ta khoe.
- Thưa đại quan, tại hạ thấy chiến thuyền nước ta chủ yếu đi ở trong sông và ven biển không ra xa ngoài khơi được vì là tàu đáy bằng, trong khi đó các tàu buôn nước ngoài vượt biển đến nước ta toàn là tàu đáy nhọn. Thần đã nghiên cứu các loại chiến thuyền đáy nhọn nhất là lâu thuyền để có thể chở nhiều pháo và ra biển xa. Nhưng rất tiếc bản thiết kế của thần bị bên Bộ Binh từ chối.
Viên quan tên Sung lại nói.
- Ngươi thiết kế tàu chi phí đóng đến vạn lượng bạc mà không dám chắc chắn thì ai dám bỏ tiền cho thiết kế điên rồ của ngươi .
Viên quan đó lại kể tội hai người tiếp với anh, hai người này còn chơi với hai tên cũng có những ý tưởng điên rồ nữa mà bọn họ bị gọi là Thăng Long tứ quái. Một tên nhà làm nghề gốm nhiều đời, tự nhiên tuyên bố tìm ra cách làm ngọc lưu ly nên dốc hết ra sản ra để nghiên cứu cuối cùng ngọc chẳng thấy còn trắng tay khiến vợ con hắn bỏ đi. Một tên thì nhà nhiều đời làm đèn trời ( loại đèn làm bằng khung tre dán giấy đốt nến bên trong tạo không khí nhẹ làm cho đèn bay lên) tự nhiên muốn làm đèn thật to để đưa người bay lên trời. Tổn rất nhiều tiền để làm đèn thật to đưa hắn bay lên cao gần ngọn cây thì đèn cháy hắn phải liều nhảy xuống mái nhà người dân lên không c·hết nhưng gãy môt chân, còn đèn rơi xuống nhà dân bị cháy to bố mẹ hắn phải bỏ rất nhiều tiền ra đền mới không bị kiện lên quan. Viên quan nói đùa :“Theo tại hạ đó là Thăng Long tứ quỉ chứ không phải Thăng Long tứ quái “ làm mọi người cười ầm lên làm cho Dần và Mão đều ngượng đỏ mặt.
Do là buổi đầu đến làm việc để tạo cảm tình với mọi người lên cuối giờ làm anh mời mọi người đến quán của anh. Khi đến nơi nhiều người mới biết Thăng Long đệ nhất quán là của Mạnh mọi người đều kính nể. Dần và Mão qua bữa tiệc mới biết anh là người chế tạo ra hỏa pháo, cần cẩu... nên coi anh như thần tượng. Sau bữa tiệc mọi người đều no say ra về. Mạnh giữa hai người lại nói.
- Ta đang có một số ý tưởng cũng rất giống với các ngươi, nếu các ngươi muốn đi theo ta thì ta sẽ truyền cho kiến thức sau này các ngươi có thể làm rạng rỡ tổ tông.
Hai người mừng quá quì xuống nói.
- Chúng tôi nguyện đi theo ngài có c·hết cũng không hối tiếc.
Mạnh đỡ hai người và dặn ngày mai tìm hai tên còn lại đến gặp anh để anh trao đổi. Ngày hôm sau khi anh đến phòng làm việc ngồi một lát thì thấy Dần và Mão dẫn theo hai người cũng ăn mặc lôi thôi đến giới thiệu.
- Đây là Hòa chuyên làm đèn trời như ngài đã biết, còn đây là Minh chuyên nghiên cứu ngọc lưu ly.
Hai người được tên Dần nói trước nên rất kính trọng. Cả hai hành lễ và nói.
- Kính chào Đại quan.
Mạnh chào đáp lễ, anh hỏi Minh
- Nghe nói ngươi đã tìm ra cách làm ngọc lưu ly vậy cho ta xem ngọc của ngươi.
Minh cẩn thận móc hầu bao kính cẩn đưa anh, Mạnh xem xét kỹ đây là mấy viên thủy tinh nhỏ như viên bi nhưng hình thù xấu xí. Tên Minh kể có một lần c·háy r·ừng cây ở bãi cát ven sông Hồng, hôm sau khi vào đ·ám c·háy tìm kiếm thú rừng c·hết c·háy thì y nhặt được một số viên thủy tinh. Y cho rằng lửa cao sẽ làm chảy cát tạo ra ngọc lưu ly từ đó y về xưởng gốm nhà mình để nung cát. Sau nhiều năm nghiên cứu đã ra được một số hạt thủy tinh nhưng chưa làm cách nào để làm ra thủy tinh to và đẹp được. Mạnh nói sẽ có cách làm ra thủy tinh to đẹp chỉ cần hắn chịu theo anh chuyên tâm nghiên cứu, Minh gật đầu đồng ý và tôn anh làm thầy.
Mạnh đưa bản thiết kế cho Hòa, đó là bản vẽ thiết kế khinh khí cầu thời đầu nó là bằng vải và có lò đốt để làm nóng không khí. Đây là bản vẽ anh lấy từ hệ thống sau khi đổi điểm. Nhìn thấy bản vẽ Hòa rất mừng rõ so với thiết kế của anh ta thì bản thiết kế này rõ ràng đã thay đổi rất nhiều. Anh ta biết rằng nếu làm theo bản thiết kế này chắc chắn sẽ thành công. Hòa quỳ xuống nói.
- Tại hạ nguyện ý đi theo đại nhân.
Mạnh có ý định làm súng hỏa mai, xi măng, thủy tinh và khinh khí cầu cũng như cải tiến chiến thuyền... nhưng một mình anh không thể làm xuể vì thời gian có hạn. Anh muốn có thời gian để buôn bán làm ăn cũng như hưởng thụ cuộc sống bên vợ đẹp. Nhưng trời đã giúp anh tìm được những người đam mê việc này nên anh quyết định thu nhận tất cả họ.
Từ đó những người này được anh truyền thụ kiến thức, họ say mê với công việc mọi chi phí đã có anh bỏ ra như Manh Thường Quân. Lúc này triều đình đang tập trung vào tình hình chiến sự ở Vạn Kiếp nên mọi người không biết rằng những con người mới ở Công Bộ sẽ mang đến những thay đổi to lớn cho Đại Việt.