Võng Du: Ta Triệu Hồi Người Chơi Đại Chiến Dị Giới

Chương 57: [ Hứa Diên ] - [ Tuệ Linh ], lạnh lùng và lí trí




Chương 57 : [ Hứa Diên ] - [ Tuệ Linh ], lạnh lùng và lí trí
" Này, cô biết ai là quái vật chưa ? "
" Đợi ... "
[ Tuệ Linh ] chậm rãi quan sát kĩ càng cả hai, quả thật mà nói việc nhận biết thông qua nhận diện bên ngoài gần như bất khả thi .
" Chẳng lẽ không có sơ hở nào sao " Cô tự hỏi .
Cảm thấy nếu cứ thế này vô cùng không ổn, [ Tuệ Linh ] quyết định cùng [ Hứa Diên ] rời sang nơi khác .
Thấy hai người rời đi, bản thân phải đối mặt một mình với người còn lại khiến cả hai kịch liệt phản đối . Bất quá chỉ sau cái lườm của [ Hứa Diên ] họ không thể làm gì ngoài việc nhìn theo bóng lưng biến mất .
Khu đây không hề an toàn chút nào, vậy nên cả hai thật sự cũng không đi xa mà chỉ đến một ngôi nhà cũng gần đó .
Đóng cửa kĩ lưỡng [ Hứa Diên ] mới hỏi .
" Cô đã tìm ra phương pháp nào rồi sao ? Bằng không cũng không tự nhiên rời đi "
[ Tuệ Linh ] gật đầu giải thích .
" Lúc đầu tôi nghĩ người song trùng kiểu quái vật giả dạng người chơi bằng vỏ ngoài, tuy nhiên sau một hồi quan sát và không nhận thấy điểm gì khác thường, tôi lại chợt nhận ra lỗ hổng trong lập luận bản thân "
" Nhiệm vụ bảo rằng một trong số người chơi sẽ trở thành quái vật, kết hợp với việc trò chơi bắt buộc người chơi phải có mặt trong thời gian quy định trong trò chơi thực tế ảo này nếu không sẽ bị hủy tư cách "
" Từ đó có thể suy ra những người chơi trở thành người song trùng đều là người không đăng nhập đúng thời gian quy định . Thứ thay đổi không phải là vỏ ngoài của họ mà là tâm trí, linh hồn "
" Vậy có nghĩa gì ? " Hắn thắc mắc .
Ngồi trên bậc thang gỗ, [ Tuệ Linh ] nhún vai thở dài .
" Điều đó có nghĩa là lợi dụng vẻ ngoài để phán đoán vô hiệu ? "

" Hơn nữa hai người này rất nghi kị nên việc giao tiếp vô hiệu nốt "
" Vậy nên ! "
" Vậy nên ? " [ Hứa Diên ] vẫn rất kiên nhẫn chờ đợi mặc cho [ Tuệ Linh ] tỏ vẻ bí hiểm ẩn ẩn giấu giấu, có lẽ vì có thiện cảm và cô mang hình dáng như đứa trẻ con nên hắn cũng chăng chấp vặt .
" Này ! Cái biểu cảm đấy là sao chứ ? " Cô đứng dậy lại gần [ Hứa Diên ] chọc chọc ngón tay vào ngực .
Nắm lấy cánh tay [ Tuệ Linh ] rồi lại buông ra và lặp lại câu hỏi " Vậy nên ? " .
" Chẳng vui gì cả " [ Tuệ Linh ] lẩm bẩm đi được vài bước rồi xoay người nhìn thẳng mắt hắn .
Cô nói .
" Vậy nên lát nữa một trong hai người t·hiệt m·ạng thì người còn lại tất nhiên là người song trùng ? "
" Chơi trò tốt thí sao ? Lạnh lùng đấy " Tuy nói vậy nhưng hắn chẳng biểu cảm chút nào .
Dù sao cả hai người đó chẳng quen biết gì với họ cả . Mỗi người phải có khả năng tự bảo vệ cho bản thân mình bằng một cách nào đó, tựa như [ Tuệ Linh ] hợp tác cùng [ Hứa Diên ] vì biết rõ thể lực và sức mạnh là điểm yếu chí mạng của mình, trong khi [ Hứa Diên ] lại tốt hai khoảng đó .
Chẳng ai có nghĩa vụ phải bảo vệ cho ai, cùng lắm thì chẳng qua tiện tay làm việc tốt mà thôi . Việc xấu có thể không làm nhưng việc tốt thì còn nhìn xem tình huống .
Ngoài ra sau một khoảng thời gian tiếp xúc [ Tuệ Linh ] nhận ra [ Hứa Diên ] không phải người xấu, chỉ cần vậy là được .
[ Tuệ Linh ] ngồi chán nản chờ đợi, [ Hứa Diên ] đứng cạnh cửa sổ thỉnh thoảng hé mắt quan sát tình hình . Có điều hắn thật sự chẳng thấy được gì dù cho khoảng cách giữa hai tòa nhà không quá xa .
Màn sương đỏ thật sự dày đặc lắm .
Trong khi hai người vẫn đang chờ đợi, phía ngoài phòng live trực tiếp đang xảy ra cảnh tượng kinh hoàng . Không ngoài dự đoán, việc người song trùng không được tìm ra đã gây nên c·ái c·hết thê thảm cho người kia .
Người kia cũng không phải quá ngu ngốc, biết rằng mình phải g·iết c·hết người song trùng nên khi những tiếng động ma quái dần xuất hiện . Tâm lí không thể chịu được nữa mà lao vào đấm đá .
Tuy nhiên việc g·iết c·hết một ai đó chưa bao giờ là một việc dễ dàng dù cho người song trùng đối phương có sức lực yếu hơn . Người song trùng khi đánh không lại đối phương liền xô ngã và tích cực bỏ chạy .

Người này ấy vậy nhưng cũng vô cùng hung ác bất kể thật giả đều cầm theo chiếc ghế gỗ đuổi theo .
Trong hành lang người này tích cực tìm kiếm từng nơi một . Nhà bếp, phòng ngủ, thư viện ... nhưng dù cố gắng thế nào vẫn không tìm thấy được .
Tuy nhiên dưới góc nhìn của [ Hạo Nam ] và ba người khác qua sóng trực tiếp, hắn đã sai ngay từ đầu . Người song trùng bỏ chạy là giả, nó được thiết lập làm mắt của quái vật .
Hắn tích cực truy tìm người song trùng nhưng chính hắn lại không nhân ra bản thân mới là người bị theo dõi . Từng giây trôi qua lưỡi đao đoạn đầu lại gần hơn một chút .
Khi nghe được tiếng cánh cửa dưới nhà bị phá vỡ, nhớ lại trải nghiệm kinh hoàng ở nhiệm vụ đầu tiên đã thôi thúc tối đa sự hung ác trong người hắn .
Bất chợt quay người không có dự tính nào, hắn nhìn thấy đối phương núp sau bức tường chỉ để lộ một nửa khuôn mặt lặng lẽ nhìn, khóe môi cong lên cười đầy khả ố .
" AAAAA "
Hét lên dữ tợn, cùng chiếc ghế gãy trên tay hắn điên loạn chạy về trước . Trong đầu không ngừng suy nghĩ về số tiền thưởng bản thân có thể nhận được làm động lực . Chủ nợ đã đòi liên tục mấy ngày nay, số tiền này hắn bắt buộc phải có !
Trên quãng đường chạy lại thấy khuôn mặt di chuyển dần vào trong mặt tường rồi biến mất .
Chạy quá nhanh mà khi hắn đến ngã rẽ đang trượt một đường dài trên mặt sàn, nắm lấy bức tường làm điểm tựa gã định đuổi theo đối phương thì bất chợt sững sờ .
Đối phương đứng đấy không hề di chuyển chỉ cách hắn vỏn vẹn chưa đến ba mét . Tuy nhiên nếu chỉ vậy thì thôi, điều đáng nói là cái thứ to lớn đứng sau .
Cao gầy và trần trụi là những từ ngữ để mô tả cái thứ hình người này . Chiều cao chạm tới cả mặt sàn tầng trên khiến nó phải đứng trong tư thế nghiêng người quái dị .
Khuôn mặt đầy đủ các bộ vị ngoại trừ việc vị trí của chúng nó bị đảo lộn không quy tắc .
Cánh tay dài tựa cành cây đưa dần về phía trước, hắn hoảng sợ ngay lập tức bỏ chạy . Có điều chưa đi được mấy bước thì chân bị tóm lấy bị nó dơ cao lơ lững giữ không trung .
Hắn ra sức dãy giụa không ngừng cầm chiếc ghế gãy đập mạnh vào bàn tay đó nhưng không có tác dụng gì .

Giữa ngực quái vật bất ngờ bắt đầu tách ra, hai lồng ngực tựa cánh cửa cứ thế rộng mở để lộ màu đen sâu thẳm . Hắn bị ném vào trong, lồng ngực đóng lại kết thúc sự tồn từng có của một người chơi .
...
Từ màn sương đỏ người chơi với thân thể đầy rẫy v·ết t·hương do vật lộn đến gần ngôi nhà . Ánh mắt hắn và [ Hứa Diên ] gặp nhau, khuôn mặt đầy đau khổ .
" Cứu tôi, người kia là song trùng ! "
[ Hứa Diên ] không nói gì nhiều, lặng lẽ mở cửa cho người chơi này đi vào .
Được vào trong người này thể hiện sự vui mừng ra mặt, miệng không ngừng cảm ơn hai người đã cho hắn vào . Có điều giọng nói đột nhiên im bặt khi [ Hứa Diên ] khóa cằm hắn và thực hiện động tác bị cấm đối với một đấu sĩ võ đài .
Tiếng răng rắc giòn vang của cổ người bị bẻ gãy, mọi thứ tiến triển quá nhanh đến mức chính bản thân người song trùng còn chưa kịp nhận ra điều gì .
[ Tuệ Linh ] hơi run người chút ít khi chứng kiến tận mắt, cô nói .
" Không chút do dự, anh lạnh lùng thật đấy ? "
" Mặc dù tôi đoán người đó là quái vật nhưng biết đâu thật sự là người thì sao ? "
Bước qua cái xác dưới đất và đóng cửa lại, [ Hứa Diên ] hơi bẻ cổ nhìn bóng đen cao gầy trong màn sương đi lướt ngang qua .
" Vì tôi tin cô "
" ... "
[ Tuệ Linh ] sững người nhất thời không biết nói gì, bối rối đan xen ngón tay .
" ... cảm ơn "
Thấy bóng đen bất an đã lướt qua chứ không phải hướng đến họ, hắn thở dài nhẹ nhõm vì không chắc bản thân có thể làm gì nếu phải đối đầu thứ đó .
" Tôi lúc đầu cũng không chắc, có điều sau khi hạ sát thì đã chắc chắn . Cái cảm giác xương khớp đó có phần không đúng cho lắm "
" Anh ... đã từng g·iết người rồi sao ? "
" Chưa, nhưng tôi có kiến thức tổng quan về xương khớp phục vụ cho quá trình luyện tập hằng ngày . Xương cổ đó bị bẻ gãy một cách quá dễ dàng, nó đáng lẽ phải cứng và dai hơn thế nhiều "
" ... Được rồi "

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.