Chương 62 : Nhóm người chơi bị chia tách
" Vào nhanh ! "
Không phải tự nhiên họ chọn tòa nhà này, nó được thiết kế tương đối đặc biệt khi mà ngay cả hành lang cũng có cửa ra vào . Có điều cánh cửa chắc chắn sẽ giống cửa chính đều không chịu được lâu .
Cánh cửa đóng lại, [ Tần Mạc ] thở dốc .
" Xoẹt ! Xoẹt ! "
Móng vuốt sắc bén tựa dao cạo đâm xuyên chất gỗ mục cháy xém chỉ cách đầu hắn vài xăng ti . Với khuôn mặt hoảng hốt [ Tần Mạc ] lăn người ra khỏi ngay chỗ đó .
Ngay lập tức sau khi [ Tần Mạc ] di chuyển chưa lâu cánh cửa như trở thành ván chông với vô số móng vuốt .
Nuốt nước bọt, [ Tần Mạc ] dường như có thể tưởng tượng ra được chuyện gì nếu mình phản ứng chậm một chút .
" Di chuyển ! Cửa sổ cuối hành lang có thang sắt "
" Chúng ta phải rời khỏi tòa nhà này ngay ! "
Mọi người chạy được một đoạn, cặp song sinh nhìn nhau rồi di chuyển vào trong hai căn phòng có cửa đối diện nhau . Nơi đây về cơ bản tựa như một nhà nghỉ đêm chocho khách .
Rất nhanh hai chiếc tủ từ hai căn phòng được đẩy ra hành lang trật hẹp .
Xong xuôi hai người không chần trừ chạy đến phía cửa sổ, nơi mà [ Tần Mạc ] đang chờ đợi .
Thang sắt thuộc dạng thẳng ghim tường . Do địa hình ảnh hưởng đến vật thể nên mọi người chỉ có thể lần lượt từng người leo thang .
Phía bên kia hai chiếc tủ bị xô đẩy ra khe hở đủ để quái vật nữ lách qua . Nó dùng dáng đi kì dị vung vẩy đôi móng vuốt cực nhanh .
[ Tần Mạc ] đóng lại cửa sổ, nhanh chóng leo thang xuống . Suốt quá trình này [ Tần Mạc ] phải cắn môi đến mức chảy máu do v·ết t·hương do binh lính mục nát để lại từ nhiệm vụ trước .
Leo được một nửa thì bất ngờ chiếc thang có dấu hiệu lung lay . Hắn khuôn mặt tái mét nhìn lên để thấy cảnh tượng bọn quái vật phá tung cửa sổ và cả mảng tường .
Nghiêm trọng nhất chính là mảng tường đó là một trong những chốt nối với thang sắt . Vốn dĩ đã có độ bền yếu ớt, không thể chịu được nữa thang sắt triệt để bung ra khiến [ Tần Mạc ] rơi vô định giữa không trung .
Dù độ cao không tính quan lớn nhưng hắn hiện tại đang b·ị t·hương, chẳng khác nào nhà dột còn gặp mưa !
" Bịch ! "
Cú đáp đất phá lệ nhẹ nhàng khi [ Hứa Diên ] và cặp song sinh cùng hợp lực đón dỡ chính xác .
" Cảm ơn !"
" Đi nhanh ! "
Cả bọn dưới cơn tuyết tro tàn chạy vô định dưới đường chính .
Hiện tại bất cứ nơi nào cũng không an toàn, di chuyển liên tục tránh né nguy hiểm là phương án duy nhất .
Theo thời gian cứ mỗi từng giây trôi qua sự trùng điệp của không gian càng trở nên nặng nề hơn .
Mùi hương cháy khét đã không còn thấp thoáng như lúc đầu nữa mà trở nên nồng đậm vô cùng . Các công trình kiến trúc có cảm giác chỉ cần đụng nhẹ liền đổ sập .
Tầm nhìn hiện tại khá hơn so với màn sương đỏ, họ nhìn được tương đối xa .
Bất chợt trong lúc cả bọn đang di chuyển, rất nhiều các quái vật đột nhiên xuất hiện từ con hẻm trước mặt .
Lũ quái vật này bị bao trùm bởi ngọn lửa, hai tay ôm lấy người, miệng há tròn với hai hốc mắt bốc lửa . Sau lưng dính chặt với một thanh gỗ lớn dài cũng bị cháy đen phần dưới, phần ngọn có vẻ lành lặn hơn .
Tuy đang rất gấp gáp nhưng [ Tuệ Linh ] đầu não linh hoạt nghĩ ngợi một số thứ .
" Hành quyết phù thủy ? "
" Thật đấy à ! " [ Tần Mạc ] sợ hãi khi cái đám ngọn đuốc sống đó chạy về phía mình .
Một con trong số đó phá lệ chạy nhanh lao vào đám người . Họ chỉ đành né tránh, ngay cả [ Hứa Diên ] còn chẳng thể động thủ chứ đừng nói người khác .
Dừng lại vài giây, con quái vật rực lửa ngẩng đầu gào thét âm thanh khó nghe rồi p·hát n·ổ !
Cú nổ tựa quả bom cỡ nhỏ thổi bay tất cả xung quanh mình .
Do mọi người đứng giữ khoảng cách nên một số bị ngã thì không ảnh hưởng gì nhiều . Tuy vậy vấn đề từ đó mà xuất hiện .
" Qua đây !!! "
[ Hứa Diên ] hét lên với [ Tuệ Linh ] người bị chia tách bởi v·ụ n·ổ từ con quái vật .
Nghe vậy cô vừa di động thì khựng lại khi hàng loạt ngọn đuốc sống đã gần đến . Trong khoảnh khắc ngắn ngủi cô ngay lập tức tính toán .
" Khoảng cách giữa hai bên khoảng 15 mét sau v·ụ n·ổ, không quá xa nhưng cũng không quá gần . Tốc độ lũ quái vật lửa p·hát n·ổ rất nhanh, theo tính toán sẽ nhanh hơn với tốc độ bản thân có thể chạy ! " [ Tuệ Linh ] trong cái chớp mắt .
" Đi đi ! Cố sống sót ! "
Hét lên với [ Hứa Diên ] cô dứt khoát quay người chạy hướng khác . Trong phút giây ngắn ngủi cô khá cảm động khi [ Hứa Diên ] vẫn rất để ý đến mình, mối quan hệ hợp tác thường không chặt chẽ đến thế .
Xem [ Tuệ Linh ] đã quay người chạy hướng ngược lại, phía bên kia đám bom di động đã đến gần, hắn cũng không trần trừ đuổi theo đám người kia .
...
[ 15 : 00 ]
Một nửa thời gian trôi qua, đồng thời độ khó cũng theo đó tăng lên .
Sự trùng điệp giữa hai vị diện trở nên vô cùng mạnh mẽ . [ Tuệ Linh ] bất ngờ vấp ngã, cô tự hỏi thứ gì rốt cuộc đột nhiên ngáng chân mình .
Nhìn lại thì đó là một gờ đất, hay nói đúng hơn là mặt đường bị chia tách trở nên nhấp nhô .
Còn đang tự hỏi truyện gì xảy ra thì mặt đất nơi cô đang nằm đột nhiên sụp đổ .
Bụi mù dần tán đi .
[ Tuệ Linh ] mơ màng ngồi dậy, đất đá trên người cô rơi lả tả . Một bên mắt có lẽ b·ị t·hương nên phải nhắm lại, có dòng máu đỏ chạy dọc theo đầu .
Cú rơi đã khiến cô b·ị t·hương nặng, bộ não nhanh nhạy đầy tự hào giờ chỉ còn cơn đau choáng váng .
" Đây là đâu ? "
[ Tuệ Linh ] ngẩng đầu, ánh sáng phía trên cao từ lỗ hổng chiếu xuống . Có vẻ bản thân dường như đã rơi vào một công trình nào đó dưới lòng đất .
" Âm thanh ... gì ? "
[ Tuệ Linh ] nghe được có âm thanh kim loại v·a c·hạm, âm thanh mỗi lúc một gần .
Đúng lúc này toàn bộ khu vực tối tăm xung quanh được thắp sáng bởi ngọn lửa bao trùm . Từ đó để thấy được một nhà tù rộng tạo nên bởi vô số sắt thép, những chiếc lồng nhuốm máu không rõ chủ nhân .
Dưới ánh sáng ngọn lửa, [ Tuệ Linh ] thấy được một kẻ tựa như giám ngục với thân trần đầy cơ bắp và những vết sẹo, đầu mang bao tải đen chùm kín và kéo theo một sợi dây xích đầy gai nhọn tựa dây leo gai .
Thì ra âm thanh phát ra từ đó, âm thanh dây xích gai ma sát với mặt sàn kim loại rỉ màu .
" Chạy ... chạy ... " [ Tuệ Linh ] choáng váng lẩm bẩm, tay ôm đầu tay vịn song sắt đứng dậy .
Cô không biết mình cần đi đâu và con đường này sẽ dẫn về đâu trong cái hầm ngục này, nhưng cô biết mình cần tránh thoát cái thứ đang di chuyển một cách từ tốn phía sau đó .
Đoạn đường cô đi có những chiếc lồng sắt nhỏ chứa bên trong đó vô số các bộ phận từ sinh vật sống . Cảnh tượng vô cùng kinh dị đầy đẫm máu, nhưng may thay lúc này tâm trí cô trở nên mơ màng hỗn loạn .
Cúi đầu, cô nhìn thấy qua sàn bằng song thép có ngọn lửa bao trùm phía dưới tựa lò thiêu địa ngục, hơi nóng phần phật phả vào người .
Con đường mà cô đang đi tựa cái lồng chạy dài, và theo quan sát thì có rất nhiều những cái lồng đường đi như vậy nghiêng ngả nằm bất quy tắc khắp nơi .
Khoan đã ? Lồng sắt ?
Rõ ràng lối đi là các lồng sắt khép kín thì làm sao cô có thể vào bên trong được ?
" A ? Bảo sao thấy là lạ ... "
Phía dưới bụng, một thanh sắt đâm xuyên từ trước ra sau . Nó có độ dài chỉ đủ thừa ra đôi chút để cô chạm vào được .
Cú rơi từ độ cao bằng tòa nhà nhiều tầng đó đã phá vỡ khung sắt, từ đó cô mới vào được bên trong đường đi bằng lồng sắt này .
Đầu não mơ màng vô tình chặn hết cảm giác đau đớn .
[ Tuệ Linh ] cứ tiếp tục di chuyển về trước, đi qua con đường có các nhà giam hai bên . Vô số các con người bị lột da tươi sống nhưng không c·hết từ trong lồng giam duỗi tay qua khe hở song thép vừa đủ chạm vào cô .
Không biết có phải cô điên rồi không mà cảm thấy cảnh tượng tựa có rất nhiều người hâm mộ muốn chạm vào thần tượng .
Nở một nụ cười, [ Tuệ Linh ] khuôn mặt tươi tắn đầy xanh xao bình thản lách qua nhẹ nhàng .