Võng Du: Ta Triệu Hồi Người Chơi Đại Chiến Dị Giới

Chương 65: Câu chuyện thường nhật cuộc sống




Chương 65 : Câu chuyện thường nhật cuộc sống
Còn sống ...
[ Tần Mạc ] thẫn thờ nhìn trần nhà . Cảm giác cứ như bản thân vừa trải qua một cuộc chiến sinh tử, bị nhấm nuốt, cảm giác nhờn nhờn của thứ nước trong miệng con quái vật còn in đậm trong tâm trí .
Tuy vậy sau tất cả hắn vẫn sống sót .
Trở về hiện thực nỗi đau thân xác biến mất hoàn toàn, mọi thứ cứ như một giấc mơ ...
Một giấc mơ chân thực đầy kinh hoàng .
Hắn tự hỏi rốt cuộc tên biến thái nào lại vận dụng tài chính tạo nên sự chân thực đáng ngưỡng mộ nhưng lại áp dụng nó vào trong một con game kiểu thế đó ?
Như thói quen hắn kiểm tra điện thoại .
Trong các tin nhắn tạp nham có một tin nhắn từ số lạ vô cùng chói mắt . Số lạ này là số đã gửi các tin cảnh báo đến hắn nhắc nhở về việc phải đăng nhập đúng hạn, ngoài ra còn thông báo một số vấn đề khác .
Lần này có tin nhắn mới .
" Chúc mừng người chơi hoàn thành nhiệm vụ sinh tồn ! Đăng nhập vào lúc 23 giờ 30 phút vào đêm kế tiếp để nhận phần thưởng và được chuyển chức "
" Bạn, người chơi sống sót qua nhiệm vụ chắc hẳn còn nhớ những trải nghiệm đó ? Tại sao lại thế ? Tại sao bản thân lại chật vật đứng giữa lằn ranh sinh tử ? "
" Tất cả đến từ việc bạn quá yếu đuối trước dị giới ! Muốn mạnh hơn sao ? Vô số các chức nghiệp khác nhau đang chờ đợi bạn chọn lựa ! "
Đọc qua các dòng chữ khiến [ Tần Mạc ] không khỏi nhếch mép .
Có lẽ người điều hành cũng biết rõ trải nghiệp đáng sợ trò chơi mình tạo nên do vậy không quên khích lệ người chơi lần nữa đăng nhập, lo lắng họ sẽ từ bỏ .
À thì thực sự mà nói thì sự khích lệ này tương đối thừa thãi .
Nếu họ đã chủ định tiếp tục tiến lên thì chắc chắn sẽ còn đăng nhập trò chơi, bằng không thì đã từ bỏ ngay ban đầu .
...
[ Tuệ Linh ] thỉnh thoảng lại sờ bụng, kiểm tra xem có thanh sắt nào ở đó hay không ?
Là một cô gái bình thường như bao cô gái khác . Việc bị xiên theo đúng nghĩa đen là trải nghiệm gây sốc dù cho cô đã tuổi 30 .
Nói cô sợ hãi trước những chuyện đã xảy ra là điều hiển nhiên . Có điều mỗi khi nhớ lại kiến thức tuyệt vời trong quyển sách đó, cô lại không đành từ bỏ ...
" Aaaaaa "
" Thật đáng ghét ! "
" Cứ phải chơi con game đáng sợ đó mới được xem sao ! Aaaaa "
[ Tuệ Linh ] hét lên trong khi vùi mặt vài chiếc gối mềm mại .

" ... Đói quá "
Cô giờ đây rất lười biếng, đã qua cái thời năng nổ từ lâu rồi .
Mệt mỏi lê thân thể vào nhà bếp, lục tìm những thứ có thể ăn được, mà đa phần đều là thức ăn nấu sẵn .
Thức ăn đông lạnh để qua ngày có mùi vị thực sự khá tệ, cộng thêm khoản cô lại không giỏi nấu nướng khiến nó ...
Được rồi, cô cảm thấy mình cần làm gì đó .
...
[ Hứa Diên ] tung đấm vào bao cát trong phòng tập riêng của mình . Dù cho những âm thanh trầm đục vang dội thể hiện sức lực đáng sợ, nhưng hắn lại không thể nào cảm nhận lại được cảm giác lúc đó .
Rất kì lạ .
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi hắn chợt thấy một động lực thôi thúc lớn mạnh dồn nén vào cơ thể và chỉ muốn giải tỏa nó qua đòn t·ấn c·ông .
Cảm giác nắm đấm khi chạm vào da thịt con quái vật đó tựa việc chạm vào bông mềm .
Lúc ấy hắn thực sự thấy bản thân không gì không làm được .
Ngay khi vừa tỉnh lại hắn đã muốn khiến cảm giác sức mạnh đó quay lại . Tuy nhiên có làm thế nào đều vô dụng, xem ra chỉ có thể lần nữa đăng nhập trò chơi tìm hiểu .
" Tinh Tinh Tinh "
Chuông điện thoại reo vang, [ Hứa Diên ] có chút cau mày vì sau khi giải nghệ mối quan hệ của hắn thực sự cũng không còn nhiều, hiếm khi có ai đó gọi cho hắn .
Số điện thoại gọi đến không có tên trong danh bạ, số lạ .
" Ai ? "
" ... "
" Tắt máy đây "
" Ấy đừng đừng ! "
Nghe giọng nói này, [ Hứa Diên ] có phần thả lỏng .
" Tôi nghe đây [ Tuệ Linh ] "
Họ có trao đổi thông tin liên lạc cho nhau . Bất ngờ rằng cả hai ấy vậy mà lại cùng chung thành phố . Khoảng cách cũng chỉ nửa giờ chạy xe mà thôi .
" À thì ... ừm ... hai chúng ta vừa trải qua trò chơi tương đối đáng sợ và hoàn thành nhiệm vụ . Vậy nên tôi muốn ăn mừng bằng cách tổ chức tiệc, đồng thời cũng là cảm ơn sợ hợp tác giữa hai bên "
" Anh ... rảnh chứ ? "
Nhất thời im lặng khiến [ Tuệ Linh ] có chút hồi hộp .

" Tôi rảnh "
" Vậy anh đến nhà tôi nhé ! Tôi ở XXX "
...
Theo vị trí đánh dấu trên bản đồ di động, [ Hứa Diên ] đến trước một khu trọ chung cư cũ . Không có bảo vệ canh cổng, thang máy hoạt động kêu âm thanh cóc kách, sơn tường bong tróc cả .
" Cô ấy thật sự ở đây sao ? "
Thang máy dừng ở tầng 6, hắn đi thẳng một hơi đến phòng 605 rồi bấm chuông .
Rất nhanh có tiếng bước chân bên trong, tiếng mở khóa .
Cánh cửa mở ra khe nhỏ, xác định là [ Hứa Diên ] cô mở cửa hoàn toàn .
" Vào đi, cảm ơn anh đã tới "
" Không có gì . Tôi có mua một số đồ đây "
[ Hứa Diên ] đưa túi bóng chứa đồ lúc hắn tiện đường ghé qua cửa hàng đưa cho cô . Bên trong chứa đầy các đồ ăn tươi mới khiến mắt cô sáng lên .
" Cảm ơn vì thức ăn ! Anh ngồi đi, để tôi nấu chúng ! "
Theo [ Tuệ Linh ] vào nhà, nội thất bên trong tươi sáng và mới mẻ hơn nhiều so với phong cách cũ kĩ bên ngoài .
Có điều nếu để ý kĩ thì sẽ thấy khá tối giản và đơn điệu, thực sự không có nhiều thứ gì thừa thãi như tranh ảnh, chậu hoa ... tất cả những thứ có trong phòng đều phải có tác dụng nhất định .
Đang định ngồi đợi, [ Hứa Diên ] vô tình nhìn thấy đống đồ hộp tự nấu rã đông .
" Ừm ? "
..
Trong bếp đang loay với đống đồ thì [ Hứa Diên ] đột nhiên đi vào .
" Sao thế ? Anh cần đi vệ sinh sao, bên trái phòng a "
" Cô ... ra ngoài đi, để chuyện nấu nướng tôi lo "
" ??? Sao thế được, không thể để khách làm việc của chủ nhà được ! "
[ Hứa Diên ] xoa xoa trán, hắn cảm giác hình như mình đã hiểu ra [ Tuệ Linh ] là hiểu người như thế nào .
Lười nói, hắn trực tiếp xách cô như xách cặp mang ra phòng khách .

" Ở đây ! "
Nói rồi hắn quay người đi vào bếp, để lại một [ Tuệ Linh ] ngơ ngác ngồi đấy .
Điều này khiến cô không khỏi tự hỏi làm sao người đàn ông này có thể bạo rạn đến thế . Chẳng phải khi đến những nơi chưa biết và gặp người chưa quen thì thường sẽ phản ứng khách sáo a .
À thì họ cũng không tính là chưa quen, gặp nhau trong trò chơi liên tiếp trong ba ngày ...
..
" Ừm, mùi gì ! "
Mùi thơm ngào ngạt từ bếp tỏa ra khiến [ Tuệ Linh ] chảy nước dãi . Đã lâu lắm rồi cô mới ngửi thấy mùi thơm như thế này .
Thông thường cô toàn ở trong phòng rất ít khi ra ngoài . Công việc dựa trên máy tính vận hành trực tuyến nên góp phần củng cố điều đó .
Cô thường mỗi lần rời nhà đều sẽ mua rất nhiều đồ ăn mang về dùng dần, mặc cho khả năng nấu nướng có hạn .
[ Hứa Diên ] mang thức ăn ngập tràn sắc màu phủ kín bàn ăn .
Cô cảm giác mình không thể nhịn được nữa muốn ăn luôn, nhưng vẫn cố khắc chế lau nước dãi mà nhìn sang chỗ khác . Tuy vậy thân thể nhôn nhao không ngồi yên đang phản bội cô .
Đặt món đồ ăn cuối cùng lên bàn, vậy là mọi thứ đã hoàn tất .
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi hắn hình như vừa nhìn thấy ngồi ở đó là một con mèo màu đen với chiếc đuôi ngoe nguẩy .
" Gì thế ? "
" ... không gì "
" ? "
Gắp con tôm bóng loáng đỏ đậm, nước ngọt từ tôm tràn ra khoang miệng khiến cô run lên hạnh phúc .
" Ngon quá ! Anh nấu giỏi thật đấy ! "
" Uống nào ! "
[ Hứa Diên ] hơi nhướng mày .
" Cô uống được sao ? "
" Anh không tin à ! Nhìn tôi này ! " Nói, [ Tuệ Linh ] uống cho cạn nguyên cốc bia to .
" A, thoải mái ! "
" ... "
Được rồi, bản thân hắn cũng không cần nói nhiều . Hai người cứ thế tận hưởng buổi tiệc cho đến tối khuya .
Suốt buổi chúc mừng, họ nói với nhau về những trải nghiệm trong trò chơi . Kể lại quá khứ lúc cả hai lần đầu gặp nhau, những điều xấu hổ, những điều không nên nói đều theo men bia đẩy ra toàn bộ .
Có điều cả hai không có ác ý với nhau nên dù có nói thật lòng cũng chẳng vấn đề gì nhiều .
Đã rất lâu rồi [ Tuệ Linh ] mới vui vẻ thế này, cứ tận hưởng hết mình thôi !

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.