Chương 56 Tiếp Nhận Phi Thuyền, Muốn Cười
Phía sau bàn làm việc bên trái của phòng thí nghiệm.
Lorrence nhíu mày, thỉnh thoảng cầm bút vẽ vời trên tờ giấy da dê, lúc lại nhắm mắt quan sát mô hình Vu thuật Dung Nham Phun Trào và các điểm giao phân tử nguyên tố giữa Tường Lửa trong đầu.
“Mô hình hóa Vu thuật vòng một phức tạp hơn Vu thuật vòng không gấp mười lần, thêm vào đó là sự bất định của nguyên tố không gian, việc tìm ra một quy luật chính xác đã khó lại càng khó.”
Nhìn vào tờ giấy da dê chỉ còn lại ba điểm giao chưa bị gạch bỏ, hắn chỉ cảm thấy mệt mỏi.
Ba điểm giao này là kết quả của bảy tiếng đồng hồ miệt mài mới tìm ra được.
Mà muốn dung hợp thành công, ít nhất phải tìm được 100 điểm giao phân tử đặc biệt, muốn đảm bảo hơn thì cần nhiều hơn nữa.
“Thôi kệ, cứ từ từ mà làm.” Lorrence lắc đầu, tự điều chỉnh lại tâm trạng.
Thời gian trôi qua, nhanh chóng đã là hai tháng rưỡi.
Trong khoảng thời gian này, Lorrence dồn toàn tâm toàn ý vào việc nghiên cứu Vu thuật tiểu thiên thạch và cuối cùng đã tìm ra 156 điểm giao phân tử nguyên tố.
Tinh thần lực của hắn cũng từ việc tu luyện và cộng điểm dần dần đạt đến 138 điểm, chỉ còn thiếu 862 điểm nữa là có thể đột phá lên nhị hoàn Vu sư.
Trong thời gian đó, cả Kateya và Layvan đều lần lượt đột phá lên nhất hoàn Vu sư.
Đồng thời, Layvan còn tặng cho Lorrence một tấm thép nhỏ cỡ lòng bàn tay, trên đó khắc trận pháp Vu thuật truyền thông toàn đại lục ở sâu trong phòng thí nghiệm.
Hắn nói rằng đây là món quà nhỏ mà ông nội bảo hắn chuyển giao. Nếu Lorrence muốn liên lạc với Yasen, có thể dùng bảng truyền thông này để liên hệ. Thậm chí còn nhiệt tình hướng dẫn Lorrence cách sử dụng nó.
Mặc dù Lorrence đã từng sử dụng cả những phiên bản nâng cấp sau này của thiết bị này, nhưng hắn vẫn tỏ vẻ học hỏi khiêm tốn vài phút trước khi thuần thục vận dụng.
“Tốc độ tìm kiếm các điểm giao nguyên tố ngày càng chậm, có lẽ đã đến lúc thử dung hợp ở cấp độ học đồ một lần xem sao.” Lorrence thầm nghĩ.
Khi hắn vừa hạ quyết tâm và lấy ra quả cầu liên lạc định gọi Kateya để tìm học đồ thì Kateya lại tự tìm đến cửa.
“Kateya, có chuyện gì sao?”
Lorrence mở cửa phòng thí nghiệm, thấy Kateya và Layvan đều đứng bên ngoài, phía sau còn có một nhị hoàn Vu sư tóc đen mặc pháp bào vàng kim, liền tò mò hỏi: “Vị này là?”
“Lorrence đại nhân, phi thuyền mà ngài mua hai tháng rưỡi trước đã đến rồi.” Kateya phấn khởi nói: “Lúc đầu họ định đến tìm ngài trực tiếp, nhưng tôi và Layvan tình cờ gặp họ hỏi đường ở dưới lầu, nên cùng dẫn họ lên đây.”
Sự phấn khởi của cô là bởi vì Lorrence đã từng nói rằng, trong chín khoang của phi thuyền, có một khoang là dành cho cô.
Mới nhất hoàn đã có thể ở trong phi thuyền cấp ba, đây là điều mà bao nhiêu Vu sư cũng không dám mơ tới!
Điều này càng làm cô kiên định với niềm tin rằng, đi theo Lorrence đại nhân, tương lai nhất định sẽ rộng mở hơn.
“Cuối cùng cũng tới.” Lorrence mỉm cười, nhìn về phía nhị hoàn Vu sư tóc đen đứng phía sau: “Vị đại nhân này, xin hãy đưa tôi đi xem phi thuyền.”
“Trước tiên cần xác minh thân phận, đây là quy định.” Nhị hoàn Vu sư tóc đen giữ vẻ mặt nghiêm nghị, nhàn nhạt nói.
“Cũng đúng, là tôi hơi vội.”
Lorrence không để ý thái độ của Vu sư này, trực tiếp lấy từ nhẫn không gian ra thẻ thân phận của mình và đưa cho ông ta.
Khi Vu sư tóc đen phát hiện nhẫn trên tay Lorrence là nhẫn không gian, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc.
Nhưng khi nghĩ đến việc một nhất hoàn Vu sư có thể mua được phi thuyền Hắc Nhai, ông ta liền cảm thấy bình thường, có lẽ lại là một Vu sư có bối cảnh mà thôi.
Ông ta không nghĩ nhiều, nhận lấy thẻ thân phận của Lorrence, rút từ trong túi ra một tấm thẻ xanh và quẹt qua.
Thấy viền của thẻ xanh phát ra ánh sáng màu xanh lục, ông liền trả lại thẻ thân phận cho Lorrence, nói: “Xác minh thành công, mời đi theo ta để tiếp nhận phi thuyền.”
Nói xong, ông ta không đợi Lorrence đáp lời, xoay người đi trước dẫn đường cho ba người phía sau.
"Đi theo thôi." Lorrence lắc đầu, nói với Layvan và Kateya một câu rồi trực tiếp bước theo sau vị Vu sư tóc đen.
Người này tính tình có vẻ hơi kỳ quặc, nhưng cũng không sao, miễn là chiếc phi thuyền không gặp vấn đề gì là được.
Nếu phi thuyền có vấn đề, vậy thì phải để hắn nếm thử xem sức mạnh của các mối quan hệ mà Layvan có là như thế nào.
Layvan mấy tháng nay ở trong Tháp Vu sư Nelson không hề ở không, cậu ta đã làm quen thân thiết với không ít Vu sư Tam hoàn thuộc hệ thổ.
Chính xác hơn, là các Vu sư Tam hoàn này chủ động tìm đến để làm quen với cậu ta.
"Vâng, thưa ngài Lorrence ."
"Vâng, thưa thầy."
Layvan và Kateya đồng thanh đáp lời, rồi vội vàng bước theo.
Dưới Tháp Vu sư, khu vực neo đậu phi thuyền.
Lorrence phóng mắt nhìn khắp nơi, chỉ thấy người đông như mắc cườii.
Trong khu vực neo đậu, vô số loại phi thuyền đủ hình dạng và kiểu dáng đang neo đậu, trông cực kỳ đa dạng.
Nhiều Vu sư Nhất và Nhị hoàn mặc các loại áo choàng Vu sư màu sắc khác nhau dẫn theo vài người bình thường có thiên phú về minh tường bước ra khỏi khu vực neo đậu, tiến về phía Tháp Vu sư.
Cũng có không ít Vu sư một mình đi vào khu vực neo đậu phi thuyền.
Thỉnh thoảng có thể thấy từng chiếc phi thuyền hoặc cất cánh hoặc hạ cánh, quang cảnh nhộn nhịp vô cùng.
Lorrence cùng ba người theo sau Vu sư cấp hai tóc đen bước vào dòng người, đi tiếp một đoạn đường.
"Đến nơi rồi." Đợi khi dòng người thưa thớt dần, Vu sư tóc đen dừng lại trước một chiếc phi thuyền màu đen không mấy bắt mắt.
Lorrence cẩn thận quan sát chiếc phi thuyền màu đen trước mặt.
Chiếc phi thuyền này được chế tạo hoàn toàn từ kim loại hắc nham, cao 8 mét, rộng 5 mét, dài 15 mét, được chia thành hai tầng trên dưới.
Phần đầu của phi thuyền khắc một vu thuật trận pháp màu vàng kim, bên ngoài thân phi thuyền còn phủ đầy một vu thuật trận pháp màu vàng nhạt.
Mặc dù chiếc phi thuyền này trông không nổi bật trong khu neo đậu, nhưng thực tế kích thước cũng khá lớn.
Bốn người đứng dưới phi thuyền trông có vẻ rất nhỏ bé.
"Vào xem thử đi, tiện thể giới thiệu luôn cho tôi." Lorrence mỉm cười nói thêm: "Đây cũng là thủ tục mà."
"Được." Vu sư cấp hai tóc đen đáp lại bằng giọng điệu bình thản, đồng thời bước đến bên cạnh phi thuyền, mở cửa khoang và nói:
"Chiếc phi thuyền hắc nham này được chế tạo hoàn toàn từ kim loại hắc nham, cao 8 mét, rộng 5 mét, dài 15 mét, là một chiếc phi thuyền cỡ nhỏ hai tầng."
Nói đến đây, ông ta đã dẫn cả ba người bước vào phi thuyền.
Lorrence nhìn xung quanh, bên trong phi thuyền rất rộng rãi, trước mặt là một hành lang, dọc hành lang có chín cánh cửa khoang.
Vu sư cấp hai tóc đen lần lượt mở từng cánh cửa khoang, dẫn Lorrence và hai người còn lại vào tham quan, miệng không ngừng giải thích: "Tầng một có chín khoang, hành lang bên ngoài khoang dẫn thẳng lên tầng hai."
"Chiếc phi thuyền cấp ba này thật sự đơn giản, mà mỗi khoang lại lớn như vậy." Kateya nhìn xung quanh, hạ giọng nói với Layvan bên cạnh.
Trước đây cô chỉ từng ngồi loại phi thuyền cỡ trung ba tầng của Frey dùng để vận chuyển các Vu sư tập sự, vì may mắn được Frey nhận làm đệ tử nên mới được nghỉ ngơi ở khoang tầng hai.
Tuy nhiên, dù là khoang tầng hai, cũng hoàn toàn không thể so sánh với nơi này.
"To vậy sao?" Layvan chớp mắt, có chút nghi ngờ nhìn Kateya.
"Đương nhiên rồi, lớn hơn nhiều so với những chiếc phi thuyền mà tôi từng ngồi qua!" Kateya nghiêm túc gật đầu.
"Có lẽ thế." Vì đã quen thân, Layvan cũng không tiện phản bác, đành đồng tình rằng khoang phi thuyền này thực sự lớn.
Lorrence và Vu sư tóc đen đi phía trước đồng thời khẽ nhếch miệng cười, nhưng ý nghĩa nụ cười của hai người lại khác nhau đôi chút.
Vu sư tóc đen mỉm cười vì hài lòng khi phi thuyền nhà mình nhận được lời khen ngợi từ Kateya và Layvan.
Lorrence thì lại thật sự muốn bật cười, đơn giản chỉ là muốn cười mà thôi.