Vũ Trụ Chi Khuyết

Chương 104: Chiến thắng và mục tiêu cuối cùng




Chương 104: Chiến thắng và mục tiêu cuối cùng
Oanh!
Toàn trường rơi vào trong tĩnh lặng, tất cả mọi người đều sửng sờ!
1 giây… 2 giây… 5 giây… sau đó là bùng nổ!
" Má ơi, hắn vừa nói cái gì?"
" Hắn nói… muốn khiêu chiến tên kia thì phải."
" Thì phải cái gì, đúng là như vậy."
" Trời…."
Trong phút chốc, cả đấu trường như vỡ bờ, âm thanh la hét, huýt sao vang lên liên tục.
" Hắn bị điên hả? Người này hắn cũng dám khiêu chiến?"
" Ai biết, có lẽ thấy khó có hi vọng nên thật muốn "nổ" không chừng."
Trong phòng, lần này đến lượt Thiên Yết cười vang:
" Ha ha ha, trâu bò, thật là trâu bò, thật là phục hắn rồi."
Những người khác thì cau mày khó hiểu nhìn Nhật Lâm. Theo lý mà nói, người có thể đạt tới cấp độ này thì không thể nào là kẻ lỗ mảng được. Lưu Ly nhăn mày suy tư, đột nhiên nàng nghĩ tới điều gì, hoảng hốt quay sang nhìn Ảo Ảnh. Ảo Ảnh lúc này cũng không còn cái vẻ thong dong trấn định, hắn cũng nhìn bạn gái, gằn giọng thốt ra bốn từ:
" Nhiệm… vụ… ẩn… tàng!!!"
Nghe thấy bốn từ này, mọi người trong phòng liền giật mình. Nhưng lập tức có người lên tiếng phản đối:
" Nhiệm vụ ẩn tàng? Không thể nào!!"
" Đúng vậy, dù là có nhiệm vụ, cũng không thể xuất hiện bây giờ được. Cũng đã có vài người thử rồi mà."
Đúng là đã có vài người thử rồi. Thành Thị có hơn mười triệu người chơi, ý tưởng thiên kỳ bách quái, cái gì mà chả nghĩ ra được. Có điều những kẻ khiêu chiến kia đều chỉ có một kết cục, chính là bị tên MC một chiêu gõ c·hết!
" Đúng, ai có thể đánh được tên đó, hắn là chiến sĩ cao cấp a."
Ảo Ảnh nhìn mọi người:
" Nếu như, chỉ là phát động thì sao? Trước đó không đủ điều kiện, bây giờ đủ rồi?"
Hiện trường bỗng chốc im lặng.
Ảo Ảnh không hề nói tiếp, quay đầu nhìn ra cửa sổ. Ánh mắt hắn lúc này đã bắt đầu nhìn thẳng vào Nhật Lâm. Đột nhiên, khóe miệng hắn khẽ nhếch:
" Nếu không phải do may mắn mà là có suy tính, những người kia mới là người cần lo lắng hơn cả."
Trên khán đài, Thanh Vân lo lắng nói:
" Ảnh thật là! Tên kia là chiến sĩ cao cấp, tương đương với Boss Tử Kim, bây giờ người đầy xung quanh ảnh đâu thi triển được mấy kỹ năng kia, làm sao thắng hắn được."
Thanh Hà thì vẫn tươi cười ung dung, nàng hất mái tóc ra sau, mở miệng chọc ghẹo:
" Hì, người ta nói tình yêu là mù quáng nha, em giờ mới tin. Ảnh có Chân Thực Ma Nhãn thì làm sao để khả năng này xảy ra được. Chị khéo lo!"
Thanh Vân nghe em chọc cũng không xấu hổ. Đừng quên ở đây ai mới là chị, thương trường chinh chiến bao nhiêu năm, nàng sao có thể bị em gái lật đổ hình tượng được.
" Ờ đúng ha, cũng là em gái hiểu hắn nhất. Cái gì cũng cho hắn hết còn gì."
" Chị haiiiii!!!"
" Được được, xem tiếp đi!"
Trên sân, Nhật Lâm vẫn đang cười tủm tỉm nhìn tên MC đang "đứng hình".
Không sai, đây là điều kiện phát động nhiệm vụ, nhưng không phải ẩn tàng như mọi người nghĩ, mà là… bí tàng!!!

Nhiệm vụ bí tàng duy nhất trong thành Sát Lang!
[ Người dẫn trương trình - Cao cấp ]
Miêu tả: có nhiệm vụ làm MC cho trận đấu của người chơi đạt danh vọng cấp 3 và có Ngũ Hành Linh Thể. Rất thích trêu chọc và khiêu khích kẻ khác.
Ẩn tính: hắn trực thuộc thế lực của Ma Đấu Trường tại Chủ thành Chu Tước. Được giao nhiệm vụ đến đây tìm kiếm người phù hợp để thực hiện một nhiệm vụ quan trọng, Nhiệm Vụ Bí Tàng - Thiên Lang Chi Hồn. Yêu cầu phát động: đạt đẳng cấp 41, danh vọng cấp 3, ngũ hành linh thể và buông lời khiêu chiến khi bị hắn khích.
Tên MC sau khi trải qua một thoáng sửng sờ, liền quay đầu lại nhìn Nhật Lâm cười cười:
" Anh bạn, gan cũng không nhỏ. Nói đi, muốn ra khỏi đây bằng cách nào, đầu, chân hay để người khiêng."
" Tới…" Mọi người nghe thấy câu nói quen thuộc liền nghĩ tới cảnh tiếp theo.
Nhật Lâm nghe hắn nói cũng không sợ hãi, nhún vai:
" Cao cấp mà thôi, cùng cấp bậc như ông tôi g·iết đâu phải một lần. Thần thú tôi còn làm thịt rồi đây."
Hắn là nói thật, dù cho chỉ là lợi dụng tình huống, nhưng con Cửu Vĩ Thiên Hồ kia quả thật là c·hết trên tay hắn… khục… trong phó bản. Có điều mọi người đương nhiên chỉ coi là hắn đang nổ, kết quả là gây thêm một tràng cười.
" Ha ha ha, đúng là cùi không sợ lỡ."
" Dù gì cũng chỉ là một mạng, chém gió thêm vài câu cũng chẳng c·hết thêm được."
Thiên Yết hừ lạnh:
" Tử Kim cũng không phải nói có là có. Đánh không biết được không mà còn nổ tới cả Thần Thú. Xem ra chỉ là tên khoác lác mà thôi."
Ảo Ảnh cũng thấy hơi thất vọng:
" Thật chẳng lẽ đoán sai?"
Nhưng sai hay không sai, nổ hay không nổ đã không quan trọng, vì lúc này trên sân đấu, ngược với mọi người dự đoán là người chủ trì sẽ ra tay và tên Lâm Chi Linh sẽ nằm đất, nhưng hắn chỉ khẽ cười, quay đầu bước đi và để lại một câu:
" Để xem!"
Oanh! Toàn trường lại dậy sóng.
Đa số mọi người ở đây đều ngỡ ngàng, tên này không theo lẽ thường ra bài nha. Chỉ có một số ít người tinh ý thì bỗng nhiên hiểu ra cái gì, gương mặt họ trở nên nghiêm nghị:
" Hắn… kích hoạt thành công!!!"
Nhưng không đợi mọi người suy nghĩ thêm, người dẫn chương trình đã tuyên bố:
" Trận đấu bắt đầu!"
Huy Quang nhanh chóng phóng tới rút ngăn khoảng cách, đồng thời âm thầm niệm pháp. Hắn hiện tại cực kỳ cảm thấy khó chịu. Từ lúc tên Lâm Chi Linh "chém gió" một câu kia, hắn phảng phất như tên hề đứng một bên, không ai thèm quan tâm. Mọi chú ý đều dồn vào đối thủ.
Đã vậy tên này dám khiêu khích người chủ trì mà không bị đ·ánh c·hết, còn gây nên nhiều tiếng thán phục khắp nơi. Hắn đã nhịn đủ, muốn nhanh chóng xử lý đối thủ một cách nhanh nhất để chứng minh cho mọi người thấy, chém gió là không có kết quả tốt.
Nhật Lâm nhìn đối thủ tiến tới cũng không lúng túng, hắn canh chuẩn thời gian rồi cũng niệm pháp, chờ tời lúc Huy Quang chuẩn bị phóng kỹ năng thì hắn cũng bắt đầu động. Tại trước khoảng cách hai bên là 15m, Huy Quang phóng xuất một quả cầu điện phóng thẳng tới Nhật Lâm với tốc độc cực nhanh.
" Hừ, kẻ ngu mới dám tiến tới khoảng cách này, với tốc độ của lôi điện, dù là chuyên nghiệp đỉnh cấp cũng đừng hòng né."
Cùng lúc đó, Nhật Lâm cũng phóng xuất kỹ năng.
Phong Long!
Thuấn Biến!
Phong Long vừa xuất, hắn liền thực hiện Thuấn Biến.
Thuấn Biến là kỹ năng thuấn phát, chỉ có delay chứ không cần thời gian niệm. Ngay lập tức, Nhật Lâm xuất hiện tại 40m bên ngoài, thoát khỏi đòn t·ấn c·ông của lôi điện.
Mọi người giật mình:
"Dịch chuyện tức thời? Sao hắn lại có kỹ năng này, chưa nghe nói có ai nhận được kỹ năng này tại tế đàn a."

Trong phòng, Hoàng Sơn nhìn Thuấn Biến một cách thèm thuồng:
"Hẳn là nhắn g·iết Boss nhận được kỹ năng này. Ai, thật hâm mộ!"
Hắn chọn loại chức nghiệp chủ công là tank, di chuyển chính là yếu điểm lớn nhất của hắn. Nếu có kỹ năng này, kết hợp với "khiêu khích" Boss Hoàng Kim chỉ sợ cũng bị hắn xoay như chong chóng.
Ảo Ảnh nghiêm nghị:
"Kỹ năng cao cấp chỉ có g·iết Boss Tử Kim mới có, lời nói khi nãy e rằng cũng không hoàn toàn là nổ."
Thiêt Yết nhún vai:
"Thì sao! Boss Tử Kim chúng ta cũng đã g·iết. Chắc chắn hắn cũng như chúng ta, kết hợp với quân thị trấn và các nhóm khác mới làm được. Còn thần thú thì không cần suy xét rồi..."
Mặc cho mọi người bàn tán, trận đấu vẫn tiếp tục diễn ra.
Huy Quang nhìn con rồng phóng tới chỗ mình, hắn không nao núng mà vẫn bình tĩnh thi triển "Gia tốc" né tránh. Hắn không có Dịch chuyển tức thời, cũng không hi vọng tránh thoát hoàn toàn mà chỉ muốn né một phần lớn tổn thương. Thao tác này hắn đã tập luyện rất nhiều lần nên rất tự tin.
Nhưng, ngay khi hắn vừa dịch chuyển, con rồng dường như đoán được ý định của hắn, lượn qua một chút rồi phóng thẳng vào.
- 5787!
"Khốn kh·iếp, hắn có thể bẻ hướng!" Huy Quang cắn răng, hắn đã bị "choáng".
Đánh trúng phát đầu xong, Nhật Lâm liền chủ động tiến công. Hắn phóng tới đối thủ với một tốc độ vừa phải.
"Ha ha, cũng không hơn gì cái này. Đáng lẽ lúc nãy ngươi nên dịch chuyển gần lại mới đúng. Lợi dụng thời gian chênh lệch do "choáng" lại phóng xuất kỹ năng tiếp, nếu vậy thì ta đã thua rồi." Đang hoảng hốt vì bị trúng chiêu trước thì Huy Quang lại phát hiện Nhật Lâm vẫn còn cách hắn rất xa, thấy vậy hắn lại lên tinh thần, âm thầm khinh bỉ.
Mọi người trên khán đài cũng có cũng ý nghĩ:
"Vô lý thật! Lâm Chi Linh nếu chọn tiếp cận, với chênh lệch vài phần giây thi pháp trước thì chiêu thứ hai hắn cũng đã đánh trúng. Còn lại một chiêu thì cứ áp sát là được, Huy Quang đã không kịp gỡ rồi."
Tại một góc, Thanh Hà vẫn giữ thái độ ung dung, mỉm cười nói:
"Phần quan trọng xuất hiện rồi. Chơi lớn một chút để xem mọi người có trầm trồ, hì!"
Trên sân, "choáng" qua đi, Huy Quang cũng bắt đầu phóng thích kỹ năng thứ hai "Kiếm tỏa" đồng thời hắn cũng lùi ra sau kéo dài khoảng cách để tranh thủ đủ thời gian né tránh con rồng kế tiếp.
" Không còn dịch chuyển tức thì, ta xem ngươi làm sao tránh." Huy Quang cười gằn.
"Kiếm tỏa" cũng là kỹ năng cao cấp hắn nhận được từ g·iết Boss Tử Kim, so với "Lôi cầu" tuy không sát thương trên diện rộng, nhưng tốc độ và khả năng "khóa" lại đối thủ càng hơn một bậc.
Bên này, Nhật Lâm thấy Huy Quang thoát khỏi khống chế thì hắn cũng bắt đầu thi pháp, đồng thời tốc độ thoáng tăng nhẹ.
Hai bên kỹ năng đồng thời phóng xuất. Chỉ thấy từ người Huy Quang phóng ra ba đạo kiếm khí, lấy tốc độ cực nhanh phóng tới Nhật Lâm.
"Trúng đi!" Mọi người căng thẳng chờ đợi.
Nhưng…
Ngay trước khi kiếm khí chạm tới, Nhật Lâm liền tăng tốc thêm một lần nữa, nhưng lần này góc độ biến đổi. Chỉ thấy cả người hắn như bẻ ngoặt, di chuyển vào đúng ngay kẻ hở giữa ba kiếm khí, hoàn mỹ né tránh kiếm khí tỏa sát.
Xoạt!
Né tránh thành công!
"Trời…!"
Toàn trường hầu như tất cả mọi người đều đứng lên, ánh mắt nhìn Nhật Lâm như nhìn quái vật.
"Mé, vậy cũng được?"
"Hắn là quái vật sao?"
"Không thể nào! Không thể…" Một ai đó đến bây giờ vẫn còn không tin, liên tục la hét.
Trong phòng, Thiêt Yết nuốt nước miếng, vẻ mặt kiêu ngạo đã hoàn toàn biến mất.

Ảo Ảnh trầm mặc nhìn kẻ đứng dưới sân, tay hắn bất giác siết chặt.
- 5990!
Huy Quang cười thảm, buông tha chống cự. Lần này có chuẩn bị, khoảng cách còn xa hơn lần trước nhưng hắn chẳng những né không được mà còn bị nặng hơn, chứng tỏ lúc trước tên kia cũng không chơi hết sức. Với khả năng né tránh này, kỳ thật Lâm Chi Linh cũng không cần dùng dịch chuyển tức thời, đứng cách xa một chút là có thể an toàn thắng hắn.
Thân hình Nhật Lâm cũng dừng lại, hắn âm thầm cho mình 10 điểm "biểu diễn":
"15m khoảng cách né tránh, gây chấn động không nhỏ, nhưng cũng không quá lớn. Tuyệt!"
Huy Quang nhắm mắt chờ đợi. Bỗng nhiên, hắn nhớ tới một số truyện hắn từng đọc, người sắp thua thường hay nói vài lời nói nhảm, hắn cũng không tự chủ mở miệng:
" Anh rất mạnh, có khi còn hơn bọn họ. Có thể cho tôi biết mục tiêu cuối cùng của anh là gì không? Chân Thực Ma Huyễn chi đỉnh?"
Toàn trường lâm vào yên tĩnh, chờ đợi câu trả lời của Lâm Chi Linh. Ứng Kiếp và một số người nổi tiếng khác công khai hay âm thầm cũng đã tuyên bố. Có người thẳng thừng kiếm chỉ Chân Thực Ma Huyễn chi đỉnh, có người chỉ bảo muốn hưởng thụ, có người lại giả vờ lắc đầu ra vẻ cao thâm, nói chung là đủ loại trang bức, nên bọn họ cũng tò mò muốn biết câu trả lời của Nhật Lâm.
Không ai nghĩ Huy Quang nói nhảm. Chân Thực Ma Huyễn chi đỉnh gì chứ, hắn chỉ là top 15 mà thôi, có tư cách gì nâng Nhật Lâm như thế. Nhưng nếu ai đã từng coi các video top đầu tại Không Gian Ảo, thì sẽ hiểu rằng Huy Quang không hề nói bậy.
Bởi vì ngoài Ứng Kiếp, Ảo Ảnh, Đao Hậu và một số người nổi tiếng kia ra, không ai có thể không hề bị tổn thương mà chiến thắng được top 20 tại Thành Thị chứ đừng nói top 15 như Huy Quang.
Có lẽ một phần nguyên nhân là do mới chỉ lên thành thị được vài ngày, sức mạnh của các kỹ năng chênh lệch không nhiều nên khó phát huy được lợi thế ngoài thực tế, hoặc cũng có thể là giấu tài. Nhưng như vậy càng cho thấy, bởi vì không chênh lệch bao nhiêu mà vẫn có thể thắng tuyệt đối như vậy, chẳng phải họ càng kinh khủng hơn hay sao?
Trong phòng, Thiên Yết lúc này đã ngậm miệng, những người khác cũng không còn mang cái vẻ đùa giỡn tán dóc lúc nãy. Tay của Lưu Ly siết chặt lấy tay của Ảo Ảnh, cảm nhận sự căng cứng của cơ thể hắn.
Dưới đấu trường, trải qua một lúc im lặng, miệng Nhật Lâm bắt đầu cử động, mọi người nín thở, vễnh tai lên!
" Mục tiêu cuối cùng của tôi không phải là vấn đỉnh Chân Thực Ma Huyễn."
Lại một tên muốn trang bức! Mọi người đều âm thầm nghĩ vậy.
" Giả dối!"
" Đúng vậy, quá giả dối. Ai mà chẳng muốn vấn đỉnh Chân Thực Ma Huyễn chứ."
" Hừ, xem như ta nhìn lầm. Trình độ cao như thế mà lại là một tên ngụy quân tử."
Thiên Yết lắc đầu xem thường:
" Giả vờ thanh cao cũng phải nhìn trường hợp. Trước mặt mấy triệu người mà vẫn có thể nói ra những lời ngu ngốc như vậy sao."
Ảo Ảnh chỉ cau mày không nói gì.
Trên sân, sau một lúc sững người, Huy Quang cau mày cảm thấy khó hiểu.
Trong một thoáng chốc, hắn cũng có suy nghĩ giống mọi người. Nhưng khi nhớ lại cảnh chiến đấu lúc nãy, hắn lại trở nên do dự với cái kết luận này. Người mà đã dùng một phương pháp "quang minh chính đại" đánh thắng hắn như vậy sao có thể là một tên ngụy quân tử được.
Nghĩ không thông, Huy Quang tính mở miệng hỏi trực tiếp thì đột nhiên, hắn "ngộ" sau đó liền bật thốt lên:
" Công pháp!!!"
"Ồ, đúng vậy. Sao có thể quên thứ này!"
"Con bà nó, hôm nay số lần quay xe còn nhiều hơn cả tháng công lại."
"Ta chịu rồi!"
Nghe được hai từ Công Pháp này, toàn trường lại náo loạn.
Quên thật, đúng là công pháp mới là thứ quan trọng nhất. Chân Thực Ma Huyễn chỉ là trò chơi mà thôi, công pháp mới là mục tiêu tối hậu của mọi người.
Thiên Yết trầm mặc một lúc, nhưng sau đó lại khinh thường nói:
" Bày vẽ, Chân Thực Ma Huyễn chi đỉnh thì cũng tương đương với đạt được công pháp cao cấp nhất rồi còn gì."
Ảo Ảnh và mọi người cũng gật đầu. Mặc dù có lẽ hơi sai lệch một chút về mặt ý nghĩa, nhưng thực chất đều là phải đi con đường như nhau.
Người Nhật Lâm bắt đầu chuyển động, hắn hướng bên trong đấu trường cất bước, đồng thời tay nâng lên pháp trượng, thực hiện kiếp diễn lần cuối của hôm nay. Huy Quang cũng không cử động, đứng đó chờ đợi.
Một con rồng bay ra, kèm theo đó là một âm thanh hờ hửng vang lên:
" Không, là thứ tạo nên Chân Thực Ma Huyễn."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.