Chương 139: Sát Lang Tử Kim Lệnh
Tiễn xong Tứ nữ, Nhật Lâm cũng không quay về phòng tu luyện mà cất bước ra khỏi khách sạn. Hắn vừa đi vừa suy nghĩ:
"Tử Kim Boss, bình thường một người đúng là g·iết không nổi. Đừng nói Tử Kim, Hoàng Kim cũng không thể, trừ khi có thêm những gợi ý trợ giúp để làm suy giảm độ khó."
"Như vậy nhiệm vụ này xem như cũng công đạo, cho một ít gợi ý chứ nếu không để người khác tự mày mò thì chẳng biết tới khi nào mới hoàn thành. Có điều g·iết Boss Hoàng Kim cũng không đơn giản, cũng may nhận nhiệm vụ là mình…khà khà."
Hắn có đại chiêu, g·iết Boss Tử Kim còn được, nói gì đến Boss Hoàng Kim. Nghĩ tới đây, Nhật Lâm bỗng vỗ đầu, mở Bảng Xếp Hạng đẳng cấp ra xem.
1. Lâm Chi Linh 46
2. Tinh Linh 46
3. Băng 46
4. Vân Tiêu 45
5. Ứng Kiếp 45
6. Phi Thiên Mộng 45
7. Minh Nguyệt 45
8. Thanh Hà 45
9. Ông Trùm 45
10. Thiên Vũ Triều 45
"Tử Băng đã lên 46 rồi. Người chơi tại Thành Hỏa Linh Sơn chắc cũng cỡ 45. Hiện tại mọi người muốn lên một cấp cũng cần một ngày rưỡi tới hai ngày, muốn đánh khu cấp 55 thì cũng phải chờ đạt tới cấp 53, vậy ít nhất cũng cần 12 ngày."
Tính toán một chút, Nhật Lâm cảm thấy cũng còn dư dả thời gian. Dựa theo tiến triển, có lẽ việc bên Đại Công Tử sẽ phát sinh nhanh hơn bên này. Nếu bây giờ hắn đi làm nhiệm vụ của Tứ Nữ, chỉ sợ nhiệm vụ bên kia làm không kịp.
Nếu là người khác, có lẽ cần phải gấp rút đi làm thật, nhưng Nhật Lâm thân lãnh cả hai nhiệm vụ, hắn có thể chọn lựa cái nào phù hợp đi làm trước.
"Không nhất thiết phải lấy liền Hồi Ức Hoa, chỉ cần lấy được Ma Huyết Thạch và ghim lại, như vậy ba tên kia sẽ không đánh nhau được. Mình sẽ có dư dả thời gian."
Nhật Lâm chính là đánh bàn tính như vậy. Bây giờ hắn nhiệm vụ chồng chất, nào là Tứ Nữ, nào là Đại Công Tử, cộng với Thiên Lang Chi Bí và Phượng Hoàng Huyết Mạch nữa. Thêm nữa là sắp tới còn cái Đại Gia.
Quá nhiều!
Cho nên hắn định chờ có đủ thông tin về các nhiệm vụ rồi mới hoạch định kế hoạch.
Cũng như hành động hiện giờ của hắn chính là đi tới phủ Thành Chủ, trực tiếp chờ trước cửa để tên Đại Công Tử tìm tới.
…...
Mười lăm phút sau…
Đúng như dự đoán, tên Đại Công Tử vừa bước ra khỏi phủ đã thấy ngay Nhật Lâm đang chờ sẵn. Hắn mừng rỡ đi tới:
"Xin chào dũng sĩ! Thật là trùng hợp, tôi đang định đi tìm ngài thì ngài lại xuất hiện. Xem ra là nhiệm vụ này có cơ hội hoàn thành rồi."
"Ha ha, chúng ta quả thật có duyên. Xem ra nhiệm vụ đúng là sẽ rất thuận lợi." Nhật Lâm cũng cười to, nhưng trong lòng lại âm thầm khinh bỉ:
"Giết huynh đệ mà hưng phấn tới cỡ này, cũng phục ngươi thiệt. Nhiệm vụ chắc chắn sẽ hoàn thành, có điều tới lúc đó ngươi có vui vẻ như bây giờ không thì lại là chuyện khác, khà khà..."
Tra xét!
Để chắc ăn, hắn kiểm tra cả người lẫn nhiệm vụ lại lần nữa, kết quả cũng chưa thay đồi gì.
"Xem ra là tin tức lấy trực tiếp từ người này, cũng không có gì khúc chiết." Nhật Lâm an tâm.
Ẩn tính không nói thêm, tức là chỉ cần biết nhiêu đây là đủ.
Lúc này, như mọi khi, Đại Công Tử chỉ vào một ngỏ nhỏ rồi nói:
"Mời ngài dời bước qua bên đó."
"Được!"
Hai người cùng nhau cất bước. Sau khi tìm được nơi an toàn, Đại Công Tử bắt đầu vào chính đề:
"Ma Huyết Thạch hiện đang ở thành Thanh Loan. Vào trưa mai, người giữ nó sẽ lên phi chu bay trở về đây. Nhưng tôi nhận được tin giữa đường sẽ có người chặn c·ướp. Tôi muốn anh đi tới khu vực chặn c·ướp đó, đợi hai bên sau khi tàn sát lẫn nhau xong, ra tay… đoạt lấy!"
Nói đến đoạn này, tên Đại Công Tử bỗng dừng lại, ánh mắt sắc bén nhìn Nhật Lâm dò xét.
"Mé, không thể đơn giản một chút, NPC cũng muốn diễn?" Nhật Lâm mặt liền đen
Hắn hiểu ánh mắt này. Đây là muốn soi xem hắn có phản cảm với nhiệm vụ này không.
"Nếu mình tỏ ra phản cảm, hắn có g·iết người diệt khẩu không nhỉ?" Tò mò tự hỏi một chút, mặt ngoài Nhật Lâm… cũng diễn. Hắn mặt không đổi sắc, trầm giọng nói:
"Không để người sống, hay là chỉ lấy Ma Huyết Thạch?"
Đại Công Tử nghe vậy lập tức nở nụ cười. Đáp án này làm hắn thỏa mãn:
"Chỉ cần Ma Huyết Thạch."
"Thời gian, địa điểm!" Nhật Lâm cảm thấy mình khá là ngầu.
Nhưng hắn phát hiện ánh mắt của Đại Công Tử càng sáng hơn.
"Đệch!"
Nhật Lâm trong lòng sợ hãi, tên này không phải yêu thích phương diện kia?
Cũng may, đối phương lập tức giúp hắn phủ nhận. Chỉ thấy Đại Công Tử lấy ra một vật, là một lệnh bài màu tím rồi nói:
"Đây là Sát Lang Tử Kim lệnh, có thể điều động Phi chu cấp Tử Kim làm việc cho mình. Anh hiện tại cầm lấy cái này đi tới Phi Trường, sử dụng nó để lấy Tử Kim Phi Chu di chuyển. Tốc độ của nó so với Hoàng Kim Phi Chu nhanh hơn gấp năm lần, có thể đi trong đêm mà không sợ ma thú t·ấn c·ông. Nếu tối nay anh đi thì có thể tới đó ngay trong đêm. Tôi cũng đã thông báo cho nhân viên tại đó chờ lệnh rồi."
Nhìn cái lệnh bài màu tím trên tay người đối diện, Nhật Lâm âm thầm hưng phấn:
"Ha ha ha, đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh. Có cái này, không phải mấy nhiệm vụ kia có thể hoàn thành nhanh chóng."
Hắn lạnh lùng… đưa tay cầm lấy:
"Vậy không thể tốt hơn. Còn…"
Đại Công Tử cười hiểu ý, lại lấy ra một tờ giấy đưa qua. Chờ Nhật Lâm cầm lấy xong, hắn cũng thu lại nụ cười, quay người bước ra khỏi ngỏ.
"Chúc anh thành công!"
…...
Vài phút sau.
Nhật Lâm đã có mặt trên đường cái. Hắn đang hướng phía Phi Trường của thành Sát Lang đi tới. Cầm lệnh bài trong tay yêu thích không buông, Nhật Lâm cười khoái trá:
"Không có yêu cầu thời gian hoàn thành, thật là khỏe. Khà khà, có cái Tử Kim Phi Chu này, thời gian bay giữa các Thành Thị giảm xuống đáng kể. Nếu thuận lợi, một ngày có thể di chuyển qua hai ba thành. Chẳng những thế..."
Tra xét!
[Sát Lang Tử Kim lệnh - Vật phẩm đặc thù (Chỉ định người sử dụng - Lâm Chi Linh)
Miêu tả: Người cầm lệnh bài có thể sử dụng Tử Kim Phi Chu di chuyển tới những khu vực thuộc quản lý của thành Sát Lang và một số Thành Thị xung quanh.
Ẩn tính: Tử Kim Lệnh có thể kích hoạt Ma Quang Tinh Pháo. Khi trò chuyện với tên thuyền trưởng, có thể nói bóng gió "đây là nhiệm vụ của Đại Công Tử". Tên này vì muốn lập công sẽ chấp nhận cho sử dụng Ma Quang Tinh Pháo một lần. Cần 1 Ma Quang Bảo Thạch và 10 Ma tinh để sử dụng.]
"Ma Quang Tinh Pháo. Đây chính là v·ũ k·hí chiến lược của Thành Sát Lang, mạnh hơn cả Ma Tinh Pháo. Nghe nói nếu nạp đủ Ma tinh, có thể một kích diệt Tử Kim Boss."
Nhật Lâm đưa tay xoa cầm, trầm tư:
"Nếu cái này có ẩn tính, có lẽ trong nhóm vận chuyển Ma Huyết Thạch có cấp Tử Kim chăng? Hay là đích thân hai tên huynh đệ kia của hắn cũng tới. Bọn họ cũng là chiến sĩ hoặc pháp sư cao cấp?"
"Thôi, tới đó rồi tính. Hi vọng không cần xài tới hàng nóng này!"
Chỉ có một lần sử dụng, nếu Nhật Lâm có thể để dành vậy càng tốt, biết đâu sau này có dịp dùng. Từ đây đến lúc lên chủ thành vẫn còn khá nhiều việc phải làm.
Hắn chính là định ém cái lệnh bài này cho tới phút chót, khi nào lên chủ thành mới trả.
…...
Nửa tiếng sau, Phi Trường thành Sát Lang.
Nơi đây là một bãi đất trống ngoài ở vào khu vực cuối của Thành Thị. Sau lưng nó được một dãy núi bao bọc lấy.
Nhật Lâm sau khi tới đây liền thấy được hàng trăm chiếc Phi Chu, đa phần là giống như loại đã từng chở mọi người ở Thị Trấn tới đây.
NPC nơi đây cũng khá đông, chủ yếu là quân canh gác. Chỉ có vài người có vẻ như là Kiến Tạo Sư và nhân viên thì đang bận rộn di chuyển qua lại giữa các Phi Chu hư hỏng để sửa chữa.
Sau khi kiểm tra một vài vị trí chủ chốt nhưng không thấy ẩn tính, Nhật Lâm cầm lấy lệnh bài đưa cho tên Quan quản lý khu vực này, lạnh nhạt ra lệnh:
"Ta muốn sử dụng Tử Kim Phi Chu."
Tên Quan quản lý nhìn thấy đây là Tử Kim Lệnh, chợt nhớ tới lời dặn trước đó liền nhất thời hoảng sợ, đứng bật dậy:
"Vâng vâng! Xin Đại nhân theo tôi."
Đoạn hắn rút ra một vật, kích hoạt và truyền vào âm thanh:
"Tiểu đội Tử Kim số một vào vị trí, có vị đại nhân cần sử dụng Phi Chu. Nhanh!"
Nói xong, hắn cũng chờ đợi bên kia trả lời:
"Đã nhận lệnh!"
Quan quản lý thở phào một hơi, quay sang Nhật Lâm cười nịnh nọt:
"Đại nhân, mọi người đã sẵn sàng. Xin hãy theo tôi!"
"Được!"
Trả lời xong, Nhật Lâm liền thấy tên quan lấy ra một chiếc Phi Xa từ chiếc nhẫn đang đeo trên tay. Hắn âm thầm giật mình:
"Ồ, Tử Kim Giới Chỉ, tên này cũng không phải dạng vừa. Cũng đúng, khu vực trọng đại như vầy, sao có thể để cho một kẻ bình thường quản lý được. Có khi đây lại là một cái ẩn tính chưa kích hoạt."
"Mời Đại nhân lên Phi Xa." Tên quan cung kính nói.
Nhật Lâm leo lên. Người đối diện cũng leo lên mặt bên kia, đặt tay lên một vị trí bên cạnh, thế là xe bắt đầu chạy…không, là bay!