Chương 86: Thành lập Công Hội và Ma thú thành thị
Nhật Lâm đi được khoảng 15 phút thì bỗng một thông báo vang lên:
[ Chân Thực Ma Huyễn xin thông báo, người chơi Thanh Hà đã thành lập công hội Tinh Nhật Vân Hà tại Thành Sát Lang. Ban thưởng 100 điểm Uy vọng ]
Nghe thấy thông báo vang lên, Nhật Lâm mỉm cười lắc đầu:
"Cũng đã thành lập rồi, Tinh Nhật Vân Hà, cũng thật sợ nàng dám chọn như thế!"
Cái tên này là Thanh Hà chọn. Vốn với tư cách là người thừa kế của tập đoàn, nàng không có khả năng lấy tư thay công như vậy. Dù cho đúng là Nhật Lâm đưa Công Hội Kiết Thiết Lệnh cho nàng, nàng cũng không được làm vậy. Hoặc là lấy tên Thiên Hoàng Phát, hoặc là trả lại rồi làm nhiệm vụ lấy cái khác. Đại tập đoàn, không thể mất mặt mũi như vậy.
Nhưng mà trước khi Chân Thực Ma Huyễn hoạt động, hệ thống cũng đã thông báo không cho phép lấy tên công ty hay tập đoàn ngoài thực tế đưa vào game. Dưới cái nhìn bình thường, quy định này có chút ấu trĩ. Nhưng vì biết sức ảnh hưởng của những cái tên này lớn cỡ nào đối với người chơi nên hệ thống tên kia liền dứt khoát cấm luôn. Mặc kệ ngươi nghĩ sao thì nghĩ, ta chính là muốn cấm.
Đương nhiên đây chỉ là một giải pháp tâm lý nhỏ, một mặt là để "cảnh cáo" một số người, một mặt là ngầm nói cho người chơi biết tập đoàn là có người "nhìn" không cần sợ bọn hắn. Trên thực tế tập đoàn thiếu gì cách để người chơi biết đến họ.
Tinh Nhật Vân Hà, là lấy tên lót của Nhật Lâm ghép với tên của hai chị em nàng, công thêm Tinh phía trước để che dấu một chút. Trước khi chọn tên này, Thanh Hà cũng đã trưng cầu ý kiến của Nhật Lâm và hắn cũng đồng ý. Hai đánh một, Thanh Vân phản kháng trong sự bất lực.
Nàng cho rằng tên này quá lộ liễu. Lỡ ai hiểu được ý nghĩa của nó, nhất là hai vị "tâm giao" của tên Nhật Lâm này, nàng đem mặt chôn đi đâu nha. Nhật với Hà thì không nói, hai tên này là tình nhân, "c·hết" cũng là đáng đời. Nhưng… kéo nàng vô làm gì? Thanh Vân khóc không ra nước mắt, phản đối vô hiệu a.
Còn Nhật Lâm thì nghĩ đơn giản hơn. Thùy Linh và Thu Nguyệt hiểu hay không cũng không quan trọng, còn người khác hiểu thì đã sao, vẫn là đánh không lại hắn, chuyện nhỏ. Bạn gái hắn muốn vậy, hắn liền theo nàng chơi.
Tiếp tục đi thêm vài bước, Nhật Lâm lại nghe thấy thông báo. Lần này không chỉ một cái, mà là một đống.
[ Chân Thực Ma Huyễn xin thông báo, người chơi Tinh Linh đã thành lập công hội Linh Lâm Viên tại Thành Bạch Liên. Ban thưởng 50 điểm Uy vọng ]
[ Chân Thực Ma Huyễn xin thông báo, người chơi Minh Nguyệt đã thành lập công hội Lâm Nguyệt Cung tại Thành Nguyệt Luân. Ban thưởng 50 điểm Uy vọng ]
[ Chân Thực Ma Huyễn xin thông báo, người chơi Thần Thú đã thành lập công hội Thần Thương tại Thành Tương Quy. Ban thưởng 50 điểm Uy vọng ]
[ Chân Thực Ma Huyễn xin thông báo, người chơi Ứng Kiếp đã thành lập công hội Chuyên Nghiệp Vi Vương tại Thành Bách Quân. Ban thưởng 50 điểm Uy vọng ]
[ Chân Thực Ma Huyễn xin thông báo, người chơi Phi Thiên Mộng đã thành lập công hội Tuyệt Thế Khuynh Thành tại Thành Tuyết Sơn. Ban thưởng 50 điểm Uy vọng ]
[ Chân Thực Ma Huyễn xin thông báo, người chơi Nhân Trung Nhân đã thành lập công hội Khải Hoàn tại Thành Tuyết Sơn. Ban thưởng 50 điểm Uy vọng ]
...
"..."
Vừa đi vừa nghe hàng loạt âm thanh thông báo vang lên, Nhật Lâm lắc đầu cảm khái:
" Ngọa hổ tàng long nha. Quả nhiên không thể khinh thường được. Phi Thiên Mộng? Tuyệt Thế Khuynh Thành? Không lẽ là vị tài nữ kia?"
Hắn mở bảng quan hệ, chọn group chat Lâm Vân Hà nhắn tin. Group này chỉ có 3 người, hắn, Thanh Hà và Thanh Vân.
" Lâm Chi Linh: Coi bộ đối thủ không ít à nha."
" Thanh Hà: Hì, chúng ta là mạnh nhất. Số một á."
" Vân Tiêu: Mọi người cẩn thận tên họ Lâm nhé, coi bộ ở đâu cũng có người của hắn."
" Lâm Chi Linh: Khặc khặc, đừng để ý, đừng để ý."
" Thanh Hà: Hì, anh giỏi nhất!"
Ở một nơi trong thành, Thanh Vân liếc xéo em gái. Thanh Hà nhìn chị le lưỡi.
" Thật chẳng biết hắn cho em ăn bùa mê thuốc lú gì, bây giờ mặt cũng dày lên rồi." Thanh Vân lắc đầu.
" Chị!" Thanh Hà đỏ mặt.
" Được được, thôi đi làm việc đi." Thanh Vân nhún vai.
Đột nhiên nghĩ tới tên mình cũng nằm trong tên của Công Hội với ai kia, trái với thái độ phản đối bề ngoài, một cảm giác vui vẻ bỗng âm thầm xuất hiện trong lòng Thanh Vân. Nàng che dấu Thanh Hà, nhưng không che dấu được chính mình. Nàng thích hắn, nên ngay cả chuyện nhỏ nhặt này cũng thấy vui vẻ.
Bên kia, Nhật Lâm cũng đang thầm đổ mồ hôi. Chuyện Thùy Linh và Thu Nguyệt thành lập công hội hắn cũng biết. Các nàng nói là lập cho vui chứ không hề có hứng thú đi kinh doanh hoạt động. Chuyện quan trọng đã có người lớn xử lý, các nàng hiện giờ chỉ là hưởng thụ mà thôi. Huống chi còn có Nhật Lâm ở đây, không cần lo lắng nha.
" Àiiii, lập thì lập đi, còn đem tên mình vô làm gì không biết, không sợ lộ tẩy sao trời. Còn vị tài nữ kia nữa, cái gì mà Tuyệt Thế Khuynh Thành. Chuyện hôm trước mà đến tay vị thợ săn kia, biết mình ngoài Thùy Linh còn dám công khai khen một cô gái khác như thế, chỉ sợ vị ấy không phải là ngồi nhà canh nồi lẩu chờ sói đến mà là trực tiếp vác súng đi săn nha."
Nghĩ tới đây, Nhật Lâm bất giác rùng mình. Này làm sao đánh?
" Thôi kệ đi, tới đâu tính tới đó."
Ca này khó giải, Nhật Lâm nhắm mắt lựa chọn bỏ qua, tiếp tục đi tới.
…...
Bãi Kiến.
Nơi đây là một khu vực khá khô ráo, xung quanh cây cối tuy không quá rậm rạp nhưng tán lá lại rất to và dày. Bên dưới những gốc cây và bãi đất xung quanh này là nơi cư ngụ của bầy kiến. Hiện nay trên đất chỉ có vài đàn kiến đang hoạt động, chúng đang tìm kiếm thức ăn đưa về tổ.
"Tra xét!"
[ Phệ Ma Nghĩ ]
Đẳng cấp: 35
Sinh mệnh: 8000
Công kích: 1150
Phòng ngự: 400
Kỹ năng: Thổ tàng, Phệ huyết, Liệt độc.
Miêu tả: Kiến bị ma hóa, hung tính cực mạnh.
Ẩn tính: Khi con mồi đi vào lãnh thổ thì sẽ từ dưới đất chui lên, liên tục phát động t·ấn c·ông tập thể.
[ Thổ tàng: khi không t·ấn c·ông hoặc bị t·ấn c·ông, chúng có thể tiềm ẩn trong đất vô thời hạn ]
[ Phệ huyết: gia tăng + 200 công kích, gây mất máu 50/s. ]
[ Liệt độc: nếu bị t·ấn c·ông mà không nhanh chóng thoát ra lượt t·ấn c·ông đó sau 5s, cơ thể sẽ bắt đầu t·ê l·iệt, không thể sử dụng các lại kỹ năng t·ấn c·ông. ]
" Không hổ là ma thú có thể tồn tại nơi thành thị. Thật không đơn giản!" Nhật Lâm kinh dị nhìn bảng miêu tả.
Mặc dù nhìn bề ngoài thì kỹ năng của bọn này không có gì ghê gớm, nhưng nêu kết hợp với ẩn tính thì thật quá kinh khủng. Ngoài rìa còn đỡ, nhưng nếu đi vô trong thì chỉ có con đường c·hết. Vài chục con mà cắn một phát hắn cũng tiêu đời chứ nói chi ở đây, mỗi một ngụm đất có chứa tới cả trăm con là ít.
Đây là thông qua Chân Thực Ma Nhãn xác định linh khí của bọn chúng mà Nhật Lâm mới có thể phát hiện được.
Chỗ khó còn ở việc, nếu bọn kiến mà ở dưới đất thì không t·ấn c·ông được, ít nhất năng lực hiện giờ của kỹ năng là không thực hiện được.
" Cũng may mình có Phân Thân, nếu không thật quá khó chơi. Được rồi, lên thôi."
Nhật Lâm cũng không dây dưa, nhanh chóng triệu hồi ra phân thân và hành động. Hắn đi tới một khoảng cách an toàn tối thiểu, cho một phân thân sử dụng Thuấn Biến thẳng vào trong lòng địch.
Ngay lập tức, một màn kinh khủng hơn xa phim bom tấn xuất hiện. Chỉ thấy từng đàn từng đàn kiến ngoi lên từ mặt đất, nhanh chóng bao vây lấy phân thân và cắn xé liên tục.
Không có kỹ năng phóng thích, không có quầng sáng hiệu quả, chỉ có sự xâu xé trần trụi kèm với từng mảng từng mảng ánh sáng chớp giật biểu hiện cho việc phân thân đang bị t·ấn c·ông.
Nhìn thấy cảnh tượng kinh khủng này, cả người Nhật Lâm đều cảm thấy không tốt.
"Cũng may chỉ là phân thân. Nếu người thật chui vào trong đó mà không chuẩn bị tinh thần, dù cho chỉ là 10% cảm giác thì e rằng tinh thần cũng sẽ xuất hiện vấn đề. Nói không chừng không dám chơi game một thời gian."
Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng đối với tâm cảnh hiện giờ của Nhật Lâm thì chuyện này chỉ khiến hắn hơi khó chịu một chút mà thôi. Hắn nhanh chóng thực hiện bước tiếp theo. Hắn và ba phân thân còn lại lập tức thi triển kỹ năng.
"Phong Long!"
- 7988!
- 7988!
- 7988!
…
[ Ngươi đ·ánh c·hết Phệ Ma Nghĩ, thu được 300 điểm kinh nghiệm ]
[ Ngươi thu được 10 Kim ]
[ Ngươi thu được 10 phần thịt xương… ]
"Tiếp tục!"
Có phân thân chống đỡ, nơi đây quả thật là thiên đường đối với Nhật Lâm. Thế là kiếp sống cày cấy bắt đầu.
…...
Thành Tuyết Sơn. Nơi đây là một vùng băng giá, tuyết bay lạnh lẽo. Người chơi nơi đây được tự động gia tăng độ dày của trang phục, nhưng cũng chỉ là hình thức bề ngoài cho hợp hoàn cảnh chứ không hề ảnh hưởng hành động.
Lúc này tại một nơi gần Khu nhiệm vụ, hai người một nam một nữ đang đi bách bộ. Nam khí khái hào hoa, nữ thư hương tú lệ. Hai người này chính là Diệp Nhân và Thư Tuyết.
Đi được một đoạn, Diệp Nhân mở miệng nói:
"Chị, sao chị lại chọn cái tên đó?"
Thư Tuyết nghe vậy mỉm cười. Nàng biết em mình nghĩ gì.
" Vì thấy hay mà thôi, em thật nghĩ chị để ý hắn? Vớ vẫn!"
" Khặc khặc, ý em là đâu cần phải làm như vậy. Tên đẹp thiếu gì nha, có tên gì mà chị không nghĩ ra được."
Thư Tuyết bỗng nhiên trầm mặc. Qua một lúc, nàng thở dài nói:
" Chị cũng không phải nhất thiết chọn cái tên này, tên đẹp chỉ là một phần, nhưng quan trọng là Thi Hạo…."
Nàng không nói tiếp, nhưng Diệp Nhân đã hiểu. Nàng làm vậy, là vì muốn Thi Hạo dứt tuyệt hi vọng!
Mặc dù hôm đó Nhật Lâm đã giúp hắn "khai thông" nhưng dù sao tình cảm của hắn đối với chị mình quá sâu đậm, quá chấp nhất. Chỉ sợ chuyện này qua đi, đâu sẽ lại vào đấy. Cho nên Thư Tuyết cố tình dùng cách này để "nhắc nhở" Thi Hạo: nàng, rất để ý Nhật Lâm.
Không hổ là đệ nhất tài nữ, suy nghĩ thấu đáo, tính toán không bỏ sót.