Chương 96: Phá nhị Khiếu, cái gọi là gia đình
C96: Phá nhị Khiếu, cái gọi là gia đình
Võ Văn lúc này đang treo thịt Mãng Giao lên nướng. Không gian liền phát ra mùi thơm nhàn nhạt.
Nam nhân tóc hoàng kim đã nhắc nhở hắn, không nên lãng phí thịt Mãng Giao. Nó có thể giúp tu vi của Võ Văn tinh tiến rất nhanh.
Võ Văn nhìn miếng thịt nướng thơm vàng ươm. Trong lòng bất chợt nghĩ đến Dương Vân Nga. Tự hỏi không biết nàng ta hiện giờ đang ở đâu. Đồ ăn tốt như thế này lại không có mặt nàng ấy ở đây.
Võ Văn đưa cho Tôn Tiểu Bạch 1 phần thịt nướng. Cả 2 đều nhanh chóng cho thịt Mãng Giao vào trong miệng.
Võ Văn cũng không dám ăn nhiều. Dù gì đây cũng là thịt của Đan Cảnh yêu thú. Đã có kinh nghiệm lần trước ăn thịt của Bạch Tuộc. Võ Văn lần này vô cùng cảnh giác. Chỉ ăn trước 1 miếng nhỏ.
Tôn Tiểu Bạch đã là Đại Tông Sư đỉnh phong. Cho dù ăn nhiều 1 chút chắc hẳn cũng không vấn đề.
Quả nhiên, thịt tan vào trong dạ dày liền đản sinh ra 1 luồng linh lực cuồn cuộn như n·ước l·ũ xông vào trong đan điền của Võ Văn.
Đã có kinh nghiệm lần trước. Võ Văn nhanh chóng xếp bằng vận chuyển Dương Quyết.
Võ Văn khẽ thở ra 1 hơi, may mắn có lẻ hắn đánh căn cơ cũng khá là vững chắc. Thịt Mãng Giao này mặc dù linh lực hùng hậu, hắn vẫn có thể tiêu hóa được.
Ở đối diện Tôn Tiểu Bạch ăn vào 1 miếng thịt, mắt liền sáng, sau đó nó giống như lang như hổ liên tục ăn lấy thịt Mãng Giao.
Bên ngoài thân Tôn Tiểu Bạch lúc này sáng lên 1 tầng kim quang nhàn nhạt. Võ Văn suy đoán đây có thể là do công pháp tu hành của nó.
Võ Văn tiêu hóa 1 hồi thịt Mãng Giao, đã cảm giác được tu vi Võ Sư Vô Chân của hắn đã đến trạng thái bão hòa. Chỉ cần đến thời điểm liền có thể đột phá đến Đại Tông Sư.
Lại nhìn đến Tôn Tiểu Bạch lúc này, Võ Văn giật mình, Tôn Tiểu Bạch muốn đột phá Đại Tông Sư Cực Chân rồi. Tu vi của Tôn Tiểu Bạch rõ ràng đã đến biên giới.
Võ Văn khuôn mặt chăm chú đứng lên, một bên quan sát, một bên cũng là canh chừng giúp Tiểu Bạch.
Quả nhiên tu vi Tôn Tiểu Bạch giống như nước lên, thuyền lên. Kết hợp với bản thân nó vừa mới thu được truyền thừa tu luyện. Có công pháp tu hành, tu vi như nước chảy thành sông rất dễ dàng đột phá Đại Tông Sư Cực Chân.
Võ Văn cảm nhận tu vi của Tôn Tiểu Bạch đã bình ổn, nhưng sau đó hắn lại nhíu mày. Vì Tiểu Bạch hiện tại vẫn chưa thoát khỏi trạng thái tu luyện, không rõ là vì lý do gì.
Nơi quả tim của Tôn Tiểu Bạch lúc này bỗng nhiên phát ra tiếng “Thịch, thịch” liên hồi. Mắt Võ Văn lúc này khẽ sáng, vô cùng vui mừng. Hắn biết Tôn Tiểu Bạch muốn mở Khiếu Tâm rồi.
Võ Văn rất vui mừng, vừa rồi hắn đã cho Tôn Tiểu Bạch 1 mai Đan Quả để mở khiếu. Không nghĩ đến Tôn Tiểu Bạch lại có thể tự mở khiếu mà không cần phải dùng đến Đan Quả.
Chuyện này vô cùng tốt. Có thể tự mở khiếu càng nói rõ tư chất Tôn Tiểu Bạch càng cao. Võ Văn nhìn chăm chú, tùy thời sẽ ra tay hỗ trợ.
Võ Văn quan sát một hồi khẽ tấm tắc, Khiếu Tâm của Tiểu Bạch mặc dù cũng có dấu hiệu bành trướng nhưng rõ ràng không nguy hiểm giống như lúc hắn mở ra. Tiểu Bạch có thể dễ dàng khống chế lấy tình hình.
Một lúc sau 1 cái khiếu tâm đã hoàn toàn sinh ra. Cảm nhận nơi trái tim của Tiểu Bạch, 1 cái khiếu tâm đang đập liên hồi phát ra từng tiếng huýt sáo vang dội. Võ Văn khẽ cười. Tiểu Bạch hắn thành công rồi.
Nhưng nhìn khuôn mặt Tôn Tiểu Bạch lúc này bỗng nhiên lại tỏ ra có chút trầm trọng. Võ Văn ngờ ngợ liền hỏi:
“Tiểu Bạch, ngươi sao vậy?” Võ Văn rõ ràng cảm nhận đợt mở Khiếu Tâm vừa rồi của Tiểu Bạch không hề có vấn đề.
Tôn Tiểu Bạch giống như suy nghĩ gì đó liền nói:
“Đại ca, ta nhận được ký ức truyền thừa, biết rằng tổ tiên của ta, đã từng ở Yêu Sư cảnh mở ra Khiếu Tâm, ta đến Đại Yêu cảnh mới mở ra, là có chút chậm”
Võ Văn biết được Yêu Sư cảnh là gì, nó tương đương với Võ Sư Cảnh, còn Đại Yêu cảnh chính là tương đương với Đại Tông Sư. Võ Văn khẽ an ủi nói:
“Không sao, ở thời đại này, ta thấy tốc độ tu luyện của ngươi đã là rất tốt rồi. Một phần nữa là do trước đó ngươi không có công pháp tu luyện”
Võ Văn nói chính là sự thật, tốc độ tu luyện của Tôn Tiểu Bạch so với Đinh Bộ Lĩnh, Triệu Khuông Dẫn, Lý Hiển chỉ có hơn chứ không kém.
Tôn Tiểu Bạch lắc đầu sau đó nói:
“Đại ca, con đường tu luyện một bước chậm, cả đời chậm. Nếu ta hài lòng với tốc độ tu luyện của ta hiện tại, cả đời này ta sợ rằng không theo được bước chân của ngươi.”
Nói rồi như đã có quyết định. Tiểu Bạch lấy ra mai Đan quả để trước người.
Võ Văn trợn mắt dường như biết Tôn Tiểu Bạch tính làm gì. Nhưng hắn đã không kịp làm ra ngăn cản. Tiểu Bạch nhẹ nuốt lấy Đan Quả vào trong bụng.
Võ Văn kinh hoảng. Tiểu Bạch hắn điên rồi sao, hắn mới mở ra 1 cái Khiếu Tâm, bây giờ liền muốn mở luôn Khiếu Tâm thứ 2, đây là hành động t·ự s·át.
Võ Văn giật mình, vội vàng lao đến. Nhưng đã chậm, Đan quả lúc này đã hóa thành dược lực chảy vào trong trái tim của Tiểu Bạch.
Lại thêm 1 cái lỗ máu đang bị cưỡng ép sinh ra. Trái tim của Tôn Tiểu Bạch phình to lên 1 cách bất bình thường. So với khi nãy chính là hoàn toàn mất khống chế.
Mách máu toàn thân Tôn Tiểu Bạch căng phồng lên gấp 5,6 lần, đã sắp nổ tung.
Võ Văn cố gắng nhắc nhở bản thân giữ tỉnh táo. Trên đầu hắn lúc này ‘Dương’ tự treo cao như 1 vầng mặt trời. 72 cái châm bạc bị Võ Văn lấy ra nhanh chóng phóng lên trên người Tiểu Bạch.
Kinh mạch của Tôn Tiểu Bạch đang muốn nổ tung, nhưng theo lực lượng Dương tự của Võ Văn truyền vào ngay lập tức liền bị kiềm giữ lại.
Võ Văn lúc này gáy đổ mồ hôi lạnh. Toàn thân run rẩy, vừa rồi chỉ cần hắn chậm 1 nhịp kinh mạch của Tiểu Bạch đã bị nổ nát.
Hắn lúc này giống như đi trên dây, phải cẩn thận từng ly từng tí để bảo vệ cơ thể Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch dường như biết rõ bản thân gây họa cho Võ Văn liền vội vàng khống chế cơ thể kháng cự lại. Khuôn mặt vô cùng khổ sở.
Nhìn quả tim bị phình to muốn nổ của Tiểu Bạch đang bị hắn kiềm giữ. Võ Văn thầm hô bản thân may mắn, vừa rồi nhờ cắn nuốt thịt Mãng tăng tiến tu vị không ít. Nếu không tình hình hiện tại hắn cũng không cách nào kiểm soát được.
Nửa canh giờ sau, Võ Văn lúc này đã mệt rã rời, té quỵ xuống đất thở hổn hển không còn 1 chút sức lực.
Trái tim của Tiểu Bạch lúc này đã bình ổn trở lại. Thêm 1 cái Khiếu Tâm đã hoàn toàn sinh ra. 2 cái khiếu tâm lúc này đồng vang, phát sinh cộng hưởng mạnh mẽ.
Tiểu Bạch điều tức 1 lúc, sau đó vội vàng đứng dậy đi đến nhìn Võ Văn lo lắng nói:
“Đại ca, ngươi có sao không?”
Ngay lập tức nó liền bị Võ Văn tát bay đập vào 1 cái gốc cây bên cạnh.
Tiểu Bạch dường như cũng biết bản thân làm lỗi, vội vàng cúi đầu, không dám phản kháng.
Võ Văn tức giận nói:
"Tiểu Bạch, mạng sống của ngươi nếu chỉ ảnh hưởng một mình ngươi, ngươi muốn sống muốn c·hết, ta cũng sẽ không ngăn cản. Nhưng nên nhớ hiện tại, ngươi còn có tộc đàn của mình cần bảo vệ, còn có 1 người đại ca là ta đây lo nghĩ cho ngươi.”
Trên khuôn mặt của Tiểu Bạch lúc này bỗng trở nên đỏ hoe. Nó biết ít nhất hiện tại, nó còn có 1 cái gọi là gia đình. Có người huynh trưởng để nó đi theo cả đời.