Ngay khi ánh mắt họ chạm nhau, anh bước về phía cô, chỉ mặc mỗi chiếc quần ngủ rộng thùng thình.
Đôi vai rộng mạnh mẽ, cơ bụng săn chắc như đá, và vòng eo thon gọn…
“Em nhìn đủ chưa?”
“À.”
Anh nắm lấy cằm Lee-yeon, khiến cô bất ngờ đến mức vô tình cắn vào lưỡi mình. Nhưng khi ánh sáng dịu nhẹ từ đèn ngủ chiếu lên khuôn mặt anh, cô thậm chí không còn cảm thấy đau nữa.
Khi những bóng tối dần tan biến, chúng lần lượt lộ ra đôi tai, chiếc mũi, đôi môi và đôi mắt sắc lạnh của anh. Cuối cùng, khi cô đối mặt với đôi mắt nâu nhạt mềm mại ấy, cô cảm thấy choáng váng.
Lee-yeon nghiên cứu từng chi tiết trên khuôn mặt anh. Chae-woo hơi nhíu mày trước ánh mắt không chút giấu giếm của cô.
“Còn gì nữa để nhìn sao?”
“…Suốt thời gian anh ngủ, em đã nhớ đôi mắt này.”
“…."
“Chỉ cần nhìn anh chớp mắt thôi cũng thấy vui rồi.”
“Vậy, em có muốn dùng miệng không?”
Anh dùng ngón tay cái xoa nhẹ lên môi dưới của Lee-yeon, hơi chạm vào răng cô. Đôi mắt Chae-woo trở nên mờ ảo mỗi khi thấy vai cô run lên vì kích thích nhẹ.
“Nếu anh đút nó vào miệng em…”
Chiếc quần của anh tuột xuống, để lộ toàn bộ dương vật hơi đỏ tím đã cương cứng của anh. Chỉ nhìn thôi cũng đủ khiến mặt cô nóng bừng, và mắt cô như muốn cháy. Anh vỗ nhẹ vào cậu nhỏ bằng lòng bàn tay.
“Nó trông có vẻ kinh tởm và có thể khiến em muốn nôn đấy.”
“Tệ đến vậy sao?” - cô hỏi
“Em chưa từng làm bao giờ sao?”
“Không, em chưa…”
Cô nhẹ nhàng rũ mắt xuống.
“Ha…Anh không biết em có phải là người nhút nhát hay không đấy.”
Chae-woo nuốt tiếng cười khi nhìn thấy vẻ mặt ngây thơ của cô. Ngay cả khi anh quên hết mọi thứ, cũng không thể nghi ngờ cảm giác của anh khi banh rộng đôi chân cô và nện vào bướm nhỏ của cô. Vậy cả hai đã làm gì suốt thời gian qua nếu cô chưa từng thổi kèn cho anh thế? Cái gì mới thực sự quý giá? Điều gì khiến miệng cô đặc biệt hơn những người khác nhỉ?
“Không sao đâu. Chúng ta có nhiều thời gian mà.”
Chae-woo mỉm cười, vẻ mặt kỳ lạ. Nhưng anh thấy bản thân trong quá khứ vừa buồn cười vừa khó chịu. Miệng anh ứa nước vì muốn chế nhạo bản thân vì đã hành động quá ngớ ngẩn.
Anh ấn mạnh vào ngực cô.
“…!"
Lee-yeon ngã xuống giường, xấu hổ vì sự thô bạo của anh. Sau đó, cơ thể cô cứng đờ khi anh thô bạo nhét ba ngón tay vào miệng cô.
“Nếu em định làm, em phải há miệng to ra.”
“Ưm…!"
“Nếu có vậy mà em đã sốc rồi thì chẳng vui chút nào đâu.”
Cô say đắm trong ánh mắt đầy dục vọng của anh. Bàn tay to lớn của anh xoa vào bên trong khoang miệng ẩm ướt của cô như đang trêu chọc và ấn mạnh vào cái lưỡi mềm mại của cô. Đồng thời, anh lại nhét thêm một ngón tay nữa vào.
Chae-woo nắm lấy cằm Lee-yeon và tiếp tục xoay ngón tay trong miệng cô. Anh vuốt ve phần thịt mềm mại bên trong miệng cô, nghĩ về cảm giác được ở bên trong cô, và nhẹ nhàng xoa vào răng hàm và nứơu của cô để tìm kiếm những vùng nhạy cảm.
“Ah, hhhh….ha”
Lúc đầu cô ngớ người và bối rối, nhưng dần dần cô cảm thấy cơ thể mình bắt đầu thức tỉnh. Nước miếng lạnh lẽo của cô chảy xuống cổ. Sau đó, anh rút tay ra, nắm lấy sau đầu cô và ấn mạnh vào.
“Ưm…ưm…!”
Anh đút dương vật thẳng vào miệng cô, như cào xước vòm miệng, và lấp đầy nó bằng cảm giác nóng rực. Anh chạm tận đáy cổ họng cô, khiến Lee-yeon nghẹt thở vì áp lực hoàn toàn khác biệt so với bốn ngón tay.
“Bặm chặt môi lại. Và đừng dùng răng.”
“Huh…”
“Em phải ngậm chặt miệng và mút đi, đừng chỉ chảy nước dãi khắp nơi như thế chứ.”
Bên trong miệng cô sưng lên như muốn nổ tung và với mỗi hơi thở, cô hít vào một mùi hương lạ lẫm. Lee-yeon nắm chặt đùi Chae-woo, sợ hãi vì đôi môi căng ra quanh anh. Cơ bắp chân anh cứng lại, và anh càng siết chặt cơ bụng.
“Ha…” Một tiếng rên ngắn ngủi, nóng bỏng thoát ra từ đôi môi anh khi anh ấn mạnh vào đầu Lee-yeon.
“Đúng rồi, nuốt sâu vào.”
“Ugh, uh…”
Có một sự khác biệt đáng kể về tầm mắt của họ, nhưng họ không rời mắt khỏi nhau. Đôi mắt Lee-yeon run rẩy, nhưng cô tin tưởng anh và làm theo lời anh hướng dẫn, biểu cảm của anh tràn ngập sự phấn khích bị kìm nén.
“Đừng cố nhả nó ra. Mở miệng rộng hơn đi.”
Cô cảm thấy lưỡi mình cọ xát vào thân dương vật cương cứng của anh. Trượt dọc theo bên trong má, chạm vào vòm miệng, cuối cùng cô cảm thấy đầu dương vật của anh chạm vào cổ họng và trượt sâu hơn.
Mỗi khi độ dài và độ dày của anh đâm vào và ra khỏi miệng cô, một mùi hương nồng nặc bao quanh, khiến cô cảm thấy chóng mặt. Bất chấp điều đó, theo bản năng Lee-yeon hóp má và di chuyển khuôn mặt qua lại.
Lúc đầu, tinh hoàn của anh chỉ hơi cọ xát vào cằm cô, nhưng giờ chúng bắt đầu đập mạnh vào mặt cô.