Chương 309: Đại âu chiến (5)
Những lời người đứng đầu nói cũng là tiếng lòng trong tim tài phiệt ở đây.
Tài phiệt luôn sợ hãi những quốc gia xem nhẹ tiền bạc hơn danh dự, tình cảm, tổ quốc.
Đó là lý do vì sao họ phải làm mọi cách đánh sập đế chế Pháp cường thịnh dưới thời Napoleon vì lúc đó người Pháp sẵn sàng từ bỏ mọi thứ để trung thành với hoàng đế, tổ quốc của họ.
Dưới trạng thái như thế, tộc người cáo và tài phiệt không thể dùng đồng tiền để điều khiển cả quốc gia.
Nhưng hiện tại thì khác, người Pháp đã bị tẩy não tới mức sẵn sàng bán đứng linh hồn, xương máu người Pháp và cả Paris cho đồng tiền tư bản, đây chính là công sức bao lâu tài phiệt gầy dựng.
Chẳng qua khuyết điểm là khi thành công đánh sập phòng tuyến nước Pháp thì lại có mối nguy mới Đại Đức trỗi dậy.
Trước kia, một nước Pháp hùng mạnh không cho Đức cơ hội để thống nhất và phát triển, nhưng ngay khi đế quốc Anh mượn tay c·hiến t·ranh Pháp – Phổ làm suy yếu Đức thì vô tình tạo ra con thú xổng chuồng mới.
Bởi vì Đức mới phát triển mạnh trong thời gian ngắn, cộng với thể chế quý tộc quân sự của đế chế Đức nên họ không thể thao túng đơn thuần chỉ bằng đồng tiền trong thời gian ngắn.
Điều này dẫn tới đế quốc Anh và tài phiệt vẫn chưa có cơ hội thẩm thấu sâu vào nước Đức, thông qua kinh tế thao túng tất cả.
Nếu để mặc cho Đức phát triển đi lên trở thành cường quốc thì sức mạnh của tài phiệt sẽ suy yếu đi trông thấy khi xuất hiện cường quốc nằm ngoài vòng tầm kiểm soát.
- Tình hình thế này, bắt buộc chúng ta phải tổng động viên huy động quân thuộc địa, chư hầu tham chiến ở Pháp để chống lại Đức, nhằm đảm bảo chiến thắng quan trọng.
- Đồng thời cũng phải thông qua hệ thống tài phiệt, cưỡng chế nước Nga xuất binh t·ấn c·ông Đông Đức để giảm bớt áp lực lên Pháp.
Thời điểm này, sa hoàng Nga vẫn chưa tiến hành tổng động viên xong và mùa đông ở nước Nga sắp tới.
Nếu người nào chú ý tin tức quân sự đều hiểu rằng truyền thống nước Nga là sẽ đóng băng xung đột trong mùa đông vì yếu tố khí hậu cực kỳ ác liệt.
Đây cũng là lý do nước Đức chọn khởi sự vào sát mùa đông, nhằm hạn chế tối đa sự can thiệp của sa hoàng.
Nhưng người Đức không tính tới việc tộc người cáo cùng tài phiệt đế quốc Anh – Pháp thông qua các khoản nợ điều khiển kinh tế Nga.
Người Nga tuy giỏi chiến đấu nhưng không rành buôn bán dễ dàng bị thao túng theo ý Anh – Pháp bằng các khoản viện trợ, cho vay.
- Được, để tôi hạ lệnh cho các tài phiệt và quý tộc nước Nga gây áp lực, sa hoàng sẽ buộc phải t·ấn c·ông Đông Đức sớm hơn dự định.
- Tuy nhiên, các ông phải cung cấp thêm viện trợ, khoản vay và xóa một vài món nợ để sa hoàng chấp nhận xuất binh sớm.
Một tài phiệt dấu mặt phụ trách ở nước Nga đồng ý với đề nghị nhưng kèm theo điều kiện.
Dù sao Nga ở thời điểm này vẫn là phong kiến chuyên chế, tài phiệt chưa nắm toàn bộ quyền lực nên phải trao đổi lợi ích với quý tộc cầm quyền.
Những người khác gật đầu:
- Được, nước Anh sẽ xóa nợ và tăng thêm viện trợ mới.
- Nước Pháp cũng tương tự, gia hạn các khoản vay để ủng hộ nước Nga.
- Riêng tôi sẽ phụ trách huy động hàng triệu quân chư hầu từ Úc, Canada, Ấn Độ, New Zealand, châu phi, lính đánh thuê Đại Hạ.
Các quý tộc người cáo tranh nhau sôi nổi ủng hộ kế hoạch tận diệt người Đức để giữ địa vị của mình, bao gồm cả binh lính chư hầu tay sai với danh nghĩa “quân đồng minh”.
Đây là truyền thống đặc thù cực kỳ rõ nét của các nước đế quốc mà cho dù tới thời hiện cũng không thay đổi.
Bỗng có người nhỏ giọng hỏi:
- Vậy còn Đại Việt thì sao?
Lời này vừa nói ra liền khiến toàn thể hội nghị tài phiệt trầm mặc, tiếng cười nói vui vẻ bị cắt đứt đột ngột.
Bởi vì duy chỉ có Đại Việt là giới tài phiệt hoàn toàn bó tay trong việc thao túng nhờ hệ thống chính trị quá ổn định, kiên cố.
Những chiêu trò tẩy não, thao túng hoàn toàn không thể đặt chân tới nổi đông á chứ đừng nói đến Đại Việt siêu cường.
- Chuyện này phải để sau, luôn có cách xử lý, đánh bên ngoài không được thì đục khoét nội bộ.
- Việc cần kíp bây giờ là phải nhổ hết răng của sư tử Đức, đảm bảo quyền thống trị của chúng ta.
- Vì tự do!
- Vì tài phiệt!
- Vì tư bản!
- Cạn li!
Tất cả âm thầm nâng ly cạn chén trong một bóng tối lu mờ, nơi mà không ai biết chuyện gì đang diễn ra.
Tiếng nhạc du dương cất lên trong phòng, bên ngoài thương binh rên rỉ trắng đêm.
Ánh trăng ảm đạm dần dần khuất bóng, để lại ngày mới tràn đầy sương lạnh rét buốt tận xương.
Sau một đêm không ngủ, quân Pháp nhận được lệnh rút quân để chạy trốn, lê lết thân xác mệt mỏi đau đớn lên đường.
Quân Đức thừa cơ đuổi thẳng vào trong lãnh thổ Pháp, t·ruy s·át phía sau.
Các nhánh quân bênh cánh cũng ùa vào bao vây, tình thế vô cùng gấp gáp.
Rất nhiều thanh niên Pháp trẻ tuổi đ·ã c·hết vì mệt mỏi và nhiễm trùng v·ết t·hương trên đường hành quân.
Những lời kêu gọi “chiến thắng” ngày nào của tướng lĩnh Pháp giờ đây không khác gì câu chuyện cười ngàn lẻ một đêm.
Chẳng qua họ không còn tâm trí để lo cho da mặt của mình nữa vì phải đối mặt với mười cỗ xe tăng chặn đường.
Đùng!
Đoàng!
Đùng đoàng!
Sét đánh vần vũ trên bầu trời nước Pháp.
Cơn mưa ập đến khiến đường đất trở nên lầy lội khó đi.
Hàng trăm ngàn lính Pháp phải tìm cách vật lộn để trở về quê hương.
- Nhanh!
- Mau đi trở về!
- Quân Anh đồng minh đang chờ chúng ta ở phía trước.
Tiếng thều thào hổn hển đứt quãng dưới trời mưa, giống như cách mà những kẻ khốn cùng tự thôi miên mình để lấy động lực tiến lên.
Cũng dễ hiểu thôi, bởi vì khi thể xác mệt mỏi đến cùng cực thì chỉ có tinh thần ngoan cường mới giúp người pháp tìm được đường sống trong chỗ c·hết.
Một anh lính mệt quá, ngã xõng xoài ra đất, nước mưa ướt nhẹp mũ cối.
Đồng đội tiến tới cố gắng kéo anh ta dậy nhưng chỉ nhận được những cú lắc tay tuyệt vọng:
- Đừng để ý đến tao!
- Cứ đi đi!
- Đi đi!
Cứ mỗi lần mở miệng, nước mưa hòa lẫn với bùn lại chảy vào miệng, khiến anh ta dừng việc nói chuyện sau đó mà chỉ nằm úp sấp.
Đã hai ngày liên tục anh ta không được nghỉ ngơi, thể lực đã đến mức cạn kiệt, cùng cực.
Tình cảnh tương tự diễn ra khắp nơi trên đường rút lui của quân Pháp
Rất nhiều phụ nữ nghĩ đơn giản ra trận chiến đấu là cứ cầm súng, lái xe tăng bắn bằng bằng cho vui
Nhưng thực tế, thứ khốc liệt nhất nơi chiến trường là hoàn cảnh sinh hoạt tồi tệ hơn tù nhân và quãng thời gian căng thẳng, vận động cường độ cao không thấy hồi kết.
Và… những c·ái c·hết bất ngờ.
Ầm!
Giữa trời mưa, một viên đạn pháo xé toang màn trời tăm tối thổi bay hàng chục lính Pháp trong những ánh nhìn ngơ ngác.
Thời điểm này, người Pháp thậm chí còn không hiểu chuyện gì xảy ra vì trùng hợp trên trời cũng có sấm chớp giật.
Thậm chí có kẻ tưởng rằng là trời cao hạ xuống thiên lôi trừng phạt những kẻ bán linh hồn làm nô lệ cho đồng tiền.
Chỉ đến khi hàng cây ngụy trang sụp xuống, những cỗ xe tăng Đức lù lù xông trận bước ra ngoài giữa cơn mưa tầm tã thì lính Pháp mới ngớ người biết mình bị phục kích bởi xe tăng.
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Mỗi một tiếng pháo nổ vang lên lại có hàng chục sinh mạng ra đi.
Trong khi đó, pháo binh Pháp ở phía đối diện gần như đã tan vỡ hoàn toàn, không còn bất kỳ sự chống cự nào.
Một vài binh lính liều mạng nâng súng bắn trả trong tuyệt vọng, tiếng đạn cong cong vang lên bắn vào xe thiết giáp chẳng khác nào gãi ngứa.
Đúng như tướng lĩnh Đức dự đoán, dù rằng số lượng xe tưng rất ít nhưng dư sức chặn đường đoàn quân Pháp rút lui.