Chư Thiên: Từ Đấu La Bắt Đầu Cướp Đoạt Chư Thiên Vạn Giới

Chương 48: Huấn luyện




Chương 48: Huấn luyện
Ánh nắng gay gắt của buổi trưa trải dài trên sân huấn luyện của học viện Sử Lai Khắc.
Sau khi Phất Lan Đức đứng ra hòa giải xong cuộc tranh luận giữa Trần Phàm và Ngọc Tiểu Cương, lão viện trưởng bắt đầu giới thiệu về buổi huấn luyện thực chiến hôm nay.
"Triệu lão sư sẽ là người chịu trách nhiệm huấn luyện thực chiến cùng các ngươi!"
Sau đó Triệu Vô Cực từ đằng xa tiến đến, ánh mắt thâm thúy nhìn xuống các học viên.
Nhưng ngay khi Triệu Vô Cực bước lên nhận nhiệm vụ huấn luyện—
Trần Phàm khoé môi khẽ nhếch, tiến lên một bước, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào Triệu Vô Cực.
"Triệu lão sư, không cần kiểm tra phối hợp đội gì cả. Ta muốn trực tiếp khiêu chiến với ngươi!"
Ầm!
Lời tuyên chiến vang lên như sấm nổ giữa trời quang!
Mấy tên học viên đều sững sờ!
Ninh Vinh Vinh dùng ánh mắt sùng bái nhìn lấy Trần Phàm, trong lòng không khỏi tự hào: "Đây chính là nam nhân của ta, có khí phách a~ "
Triệu Vô Cực hơi sững sờ trong chốc lát, ánh mắt chăm chú nhìn Trần Phàm, sau đó phá lên cười.
"Ha ha ha! Tiểu tử, khẩu khí không nhỏ! Nếu ngươi đã muốn, vậy ta sẽ tiếp chiêu!"
Ầm!
Triệu Vô Cực đột nhiên đạp mạnh xuống đất, cả sân huấn luyện rung chuyển!
"Võ Hồn, phụ thể!"
Hắn hét lên một tiếng, Hồn Hoàn liên tiếp từ dưới chân của hắn dâng lên, hoàng hoàng, tử tử, hắc hắc hắc...
Triệu Vô Cực thân hình khổng lồ này như một con con gấu, cả người cơ bắp bành trướng, tạo nên một cảm giác áp bách mãnh liệt, hắn phóng lên thật cao, bàn tay to lớn giáng thẳng xuống đầu Trần Phàm!
Nhưng—
Vù!

Thân ảnh Trần Phàm khẽ động, cả người như biến thành một cơn gió nhẹ, Đạp Vân Bộ khiến hắn lướt đi nhanh như tia chớp!
Triệu Vô Cực vồ hụt!
"Nhanh quá!"
Mạnh Y Nhiên kinh ngạc thốt lên, lúc đánh với nàng ở trong Tinh Đấu Đại Sâm lâm mặc dù tốc độ của hắn rất nhanh, nhưng so sánh với bây giờ thì chậm hơn nhiều, bây giờ nàng mới biết, thì ra lúc đấy hắn nhường nàng, nếu không nàng cũng không kiên trì được một hiệp.
Tiểu Vũ hơi khẩn trương siết chặt tay, ánh mắt không chớp nhìn chằm chằm trận đấu, mặc dù lúc khảo hạch Trần Phàm đã đẩy lùi được Triệu Vô Cực, nhưng nàng rõ ràng, lúc đó chỉ là khảo hạch thôi, Triệu Vô Cực không có khả năng dùng toàn lực.
Trên gương mặt thanh lãnh của Chu Trúc Thanh cũng xuất hiện vẻ lo lắng.
"Phàm ca ca, cố lên!"
Ninh Vinh Vinh vung lên cánh tay, cỗ vũ cho Trần Phàm.
Ầm!
Trần Phàm lấy ra Gậy Như Ý, trực tiếp biến nặng 10.000 kg. Ngay lập tức, Gậy Như Ý trong tay của hắn trầm xuống, Trần Phàm không chút do dự đập mạnh về phía Triệu Vô Cực, tiếng xé gió kèm theo tiếng va đập trong không khí, phát ra những thanh âm "đùng đoàng".
"Bất Động Minh Vương Quyền!"
Triệu Vô Cực sử dụng Hồn kỹ ngay lập tức, trong cơ thể năng lượng bắn mạnh mà ra, trên hai tay phủ lên một lớp màn sáng màu vàng đất, một quyền đấm tới.
Bùm!
Triệu Vô Cực trực tiếp b·ị đ·ánh lùi.
Bịch! Bịch! Bịch!
Mỗi bước lùi của Triệu Vô Cực đều để lại dấu chân sâu trên mặt đất!
"Tiểu tử ngươi… sức mạnh lại gia tăng!"
Triệu Vô Cực ánh mắt tràn đầy kinh ngạc, thời gian trôi qua mới bao lâu, sức mạnh của Trần Phàm vậy mà tăng nhanh như vậy. Triệu Vô Cực siết chặt nắm đấm, trong lòng không khỏi có chút khó chịu, hắn và Trần Phàm khoảng cách càng ngày càng ngắn!
"Không bao lâu nữa, có khi Trần Phàm đều vượt qua ta a." Triệu Vô Cực trong lòng thầm nghĩ.
Trần Phàm lại nhẹ nhàng bước tới, cười nhạt.

"Triệu lão sư, ngươi còn muốn đánh tiếp không?"
Triệu Vô Cực hít sâu một hơi, rồi bất ngờ phá lên cười sảng khoái.
"Ha ha! Ta thua!"
Toàn trường lặng ngắt như tờ!
Triệu Vô Cực sở dĩ nhận thua là bởi vì chủ yếu muốn xem thực lực của Trần Phàm thế nào thôi, chứ hắn dù sao cũng là Hồn Thánh, nếu Hắn bật hết hoả lực thì Trần Phàm cũng đánh không lại, mà Hắn đường đường là Hồn Thánh, đánh với một tên Hồn Tôn thế mà phải bật hết hoả lực, nói ra người ta cười rụng răng!
Phất Lan Đức thở dài một hơi, ánh mắt có chút phức tạp nhìn Trần Phàm.
"Thực lực của ngươi đã vượt xa tiêu chuẩn huấn luyện phối hợp rồi… Vậy thì, ngươi đứng ngoài quan sát đi!"
Trần Phàm thản nhiên nhún nhún vai, lui về phía sau.
"Phàm ca ca, ngươi thật lợi hại!"
"Đúng vậy, ngươi mạnh quá nha ~ "
Tiểu Vũ cùng Ninh Vinh Vinh ngay lập tức chạy tới cạnh hắn, ánh mắt tràn đầy sùng bái, mỗi người nắm một cánh tay, vung tới vung lui...
Trần Phàm mỉm cười đưa tay xoa đầu hai nữ, ánh mắt khẽ híp, nở nụ tràn đầy ý vị nói:
"Ta còn có thứ lợi hại hơn đâu, hai người các ngươi không phải đã thử rồi sao?"
"Phàm ca ca, ngươi thật xấu ~ "
Hai nữ nghe vậy thì ngượng ngùng dùng nắm tay đập vào trên ngực Trần Phàm, giống như tiểu tình lữ đang ngại ngùng.
Chu Trúc Thanh thấy hai nữ dính Trần Phàm như vậy, hừ lạnh một tiếng, trong lòng không khỏi có chút chua, quay mặt sang chỗ khác, nhưng vẫn len lén liếc nhìn Trần Phàm.
Mạnh Y Nhiên nhìn Trần Phàm, ánh mắt phức tạp, còn có chút tình cảm...
Sau khi Trần Phàm chiến thắng Triệu Vô Cực, Phất Lan Đức bắt đầu đem học viên chia thành hai đội:
Đội thứ nhất: Đường Tam, Tiểu Vũ, Ninh Vinh Vinh, Áo Tư Tạp.
Đội 2: Đái Mộc Bạch, Mã Hồng Tuấn, Chu Trúc Thanh, Mạnh Y Nhiên.

"Hai đội các ngươi sẽ thay phiên nhau chiến đấu!"
Phất Lan Đức nhìn về phía mọi người dặn dò.
Sau đó chính là bắt đầu chiến đấu!
Bùm!
"Bạch Hổ, phụ thể!"
Người mở đầu chính là Đái Mộc Bạch, một tia năng lượng trắng xanh huyền ảo từ trong cơ thể của hắn bắn ra, tạo ra một làn sóng xung kích.
"Bạch Hổ Kim Cương Biến!"
Đái Mộc Bạch toàn thân cơ bắp phồng lên, chống lên trên quần áo, sức mạnh toàn thân tăng vọt khiến cho bên ngoài cơ thể của hắn cứng rắn như kim cương, hắn không chút do dự lao đến trước mặt Triệu Vô Cực, tiếp đó một chưởng đánh tới.
Triệu Vô Cực nhếch miệng cười một tiếng, sau đó chỉ dùng lực tay, đã dễ dàng đánh văng Đái Mộc Bạch!
Ầm!
Tiểu Vũ vòng qua sau lưng của Triệu Vô Cực, định tiến hành đánh lén, nhưng đã nhanh chóng bị phát hiện, Triệu Vô Cực một chân quét ngang, Tiểu Vũ đã ngay lập tức bị hất văng ra xoay vòng mấy vòng trên không trung mới rơi xuống.
Mặc dù mọi người rất cố gắng nhưng với sức mạnh áp đảo của Triệu Vô Cực thì mọi người vẫn bất lực, dù sao chênh lệch cấp độ là rất lớn, đâu phải ai cũng như Trần Phàm, có thể dễ dàng vượt cấp chiến đấu.
Cả hai đội dù phối hợp tốt đến đâu, cũng chỉ có thể làm cho Triệu Vô Cực trầy da, cũng không có thực chất thương tổn nào, bởi vì phòng ngự của Triệu Vô Cực quá mạnh.
Cuối cùng, sau vài trận chiến, Triệu Vô Cực cười to cho ra kết luận:
"Các ngươi còn yếu lắm! Phải tiếp tục cố gắng!"
Phất Lan Đức đồng ý cũng gật đầu, sau đó phất phất tay:
"Được rồi, hôm nay tới đây thôi! Các ngươi giải tán đi nghĩ ngơi đi, chiều nay tập hợp ở đây, chúng ta sẽ đi huấn luyện ở đấu hồn tràng!"
Mọi người thở phào nhẹ nhõm, từng người một rời đi.
...
Trần Phàm thản nhiên đứng dậy, Tiểu Vũ và Ninh Vinh Vinh lập tức tiến lại gần, vui vẻ khoác tay hắn.
Trần Phàm nhìn hai nữ nhí nha nhí nhảnh dáng vẻ, bật cười, đưa tay nhẹ nhàng xoa đầu hai nữ.
Bên ngoài sân huấn luyện, Mạnh Y Nhiên và Chu Trúc Thanh cũng đang bước ra.
Chu Trúc Thanh thì hơi lạnh nhạt, nhưng Mạnh Y Nhiên ánh mắt có chút hâm mộ nhìn hai nữ, chỉ là nàng hơi ngượng ngùng, cũng không thể trực tiếp nhào lên giống hai nữ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.