Chương 21: Phân phối kế sách
Mọi người đều gật gù đồng ý, sống trong hai thế giới, mà thế giới thực cũng từng ngày thay đổi.
Ba liền lên tiếng: "Ta còn có ít tiền dành dụm, con cũng biết là ta chỉ là nhân viên công chức quèn, nếu con cần có thể lấy đi đi, dù sao ba mẹ cũng già rồi, tiền cũng chỉ lo cho con cái sau này thôi."
Thương thay cho bậc ba mẹ trên đời!
Nguyệt Bảo lắc lắc đầu: "Hiện tại số tiền này cũng đáng dùng, tương lai thế giới này không cần dùng đến tiền nữa, mà đều dùng thứ này, nó gọi là Chip, đồng chip này về sau sẽ cải biến toàn bộ thế giới, số tiền này của ba coi như là đầu tư cho tương lai đi."
"Mục tiêu thứ hai, liên quan tới Hoàng Quân, hắn tuy nhát gan, thích nhất là khoe khoang, nhưng nổi bật nhất chính khiếu miệng lưỡi kinh doanh, chúng ta sẽ dùng tiền mở một nhà ăn, mà thứ chúng ta bán là thức ăn hồi phục tâm tình này."
Thì ra là thế, mọi người gật gù.
Hoàng Quân vỗ tay mấy cái: "Ngươi có kỹ năng thu thập, ta có kỹ năng nấu nướng."
Hắn nhìn mọi người một lượt rồi mới nói: "Song chén hợp bích, thế giới không tận thế thì ta cũng muốn kinh doanh mua bán gì đó, làm một ông chủ lớn cho bằng người ta, tiếc là không có vốn, ở thời kỳ nào, làm một ông chủ bán đồ ăn cũng không tệ, không phải chúng ta sẽ chiếm lĩnh thị trường ở xứ này trước hết sao?"
Nguyệt Bảo để hắn huênh hoang cho đã rồi nói tiếp: "Mục tiêu tiếp theo, liên quan tới Thùy Linh, trước mắt thiên phú của nàng thuộc tính dựa theo thời gian, nhanh chóng thôi, chúng ta sẽ có không ít đồ vật mang thuộc tính của XTG."
Nguyệt Như ngước nhìn tai nghe, cảm thấy Nguyệt Bảo đã thay đổi, tính cách bây giờ rất tình cảm, vậy thì tin tưởng một lần xem sao.
"Mục tiêu cuối cùng, liên quan tới ba mẹ hai bên, như ta từng nói, ở XTG c·hết chưa phải là hết, nhưng hiện thực một khi c·hết liền c·hết, chỉ khi bắt đầu thăng lên chức nghiệp bậc 2, hồn mệnh của mọi người sẽ tăng lên rất nhiều, bao gồm cả tuổi thọ, mục tiêu này mong mọi người phải sống lâu nhất có thể, ngoài ra, mọi chuyện chúng ta làm điều là bảo mật, tránh đụng chạm tới quốc gia, có bảo đảm nhưng mất tự do, mọi người hiểu đúng chứ."
"Bây giờ sẽ nói về các chức nghiệp hợp với mọi người, để mọi người có thể định hướng tốt nhất...."
...
Đang thảo luận sâu sắc, một tiếng gõ cửa vang lên, chỉ nghe bên ngoài giọng nói của Hà Trung Nguyên dội vào: "Nguyệt Bảo tới giờ rồi."
Cuộc nói chuyện bên trong liền kết thúc.
Nguyệt Bảo đứng dậy, quen tay phủi phủi quần sau đó quay đầu lại dặn dò: "Đối sách vẫn chưa kết thúc, tối nay lại bắt đầu, còn hiện giờ theo kế hoạch mà làm."
Xoay người về phía Nguyệt Như "Mọi thứ còn lại trông cậy vào em, có chuyện gì thì có thể nhờ Belly, năng lực của nó cũng rất tốt."
Nói xong liền mở cửa đi ra ngoài, bên ngoài liền có 3 người Ngọc Anh Thư, Trung Nguyên và Huỳnh Nam.
Bốn người bước lên xe điện, tài xế là Huỳnh Nam, bên cạnh ghế phụ là Nguyệt Bảo, hai vợ chồng Ngọc Anh Thư và Hà Trung Nguyên ngồi phía sau.
Xe bắt đầu lăn bánh, chầm chậm chạy đi.
Nhìn chiếc xe hơi chạy ra góc khuất, Nguyệt Như liền xoay người nói: "Theo như kế hoạch, bắt đầu hành động."
Nguyệt Như cầm trong tay dao đá, dẫn theo cô Xuân chạy ra ngoài, ngồi lên xe đạp điện đi mua tủ lạnh.
Trước mắt chính là mua tủ lạnh để bảo quản nguyên liệu nấu ăn, dù sao nguyên liệu nấu ăn không đặt trong túi đồ cũng có thể giữ được độ tươi đến 15 ngày, tuy nhiên linh năng bên trong sẽ bị xói mòn, khi làm ra đồ ăn chất lượng sẽ không đảm bảo.
Cô Xuân có thiên phú kho đồ tải trọng cao, đi mua chỉ cần trả tiền, sau đó sẽ dùng thiên phú đưa đồ đạc vào.
Ba mẹ Thùy Linh phụ trách sắp xếp nguyên liệu, thay phiên nhau chạy đến từng hàng xóm, láng giềng, theo dõi tình huống của mọi người xung quanh, ghi chép báo cáo.
Belly cùng Thùy Linh sẽ đi xung quanh khu vực, giá·m s·át ghi chép các loại quái vật.
Riêng chú Truyền sẽ đảm bảo trông nhà.
...
Xe chạy trên đường rất nhanh, liền dừng lại trạm thu phí, trong thành phố tuy dây leo mọc chằng chịt, nhưng các nơi vẫn có người vận hành, duy chỉ có vận chuyển là hạn chế, mọi người nên tập trung ở trong nội thành, không có cần thiết không được đi ra ngoài.
Chỉ thấy sau khi quẹt thẻ từ xong, Huỳnh Nam vẫn móc ra điện thoại, quét QR trả tiền, mặc dù bên ngoài lô cốp trạm thu phí đã không còn bóng người, xung quanh chất chồng mấy cái hàng rào quanh lô cốt.
Đường đã không còn bằng phẳng, các vết nứt làm đường gập ghềnh hơn không kém, nhưng cuối cùng bọn họ cũng ra được ngoại ô.
Ở ngoại ô này không giống đường mà Nguyệt Bảo lúc trước đi, ngoại ô này là hướng ngược ra phần thành phố BD, xung quanh cũng có nhà dân san sát nhau một đoạn nhỏ, xe chạy cho tới khi nhà dân bắt đầu thưa thớt, thì đã đến trưa.
Theo như Hà Trung Nguyên nói, chỗ kho dược liệu b·uôn l·ậu đã được niêm phong, nằm trên một khu đất trống ngoài thành.
Mà đến khi xe chạy gần đến nơi, phía trước cỏ đã mọc um tùm, xe không cách nào chạy vào được nữa.
Bọn hắn chỉ còn cách đặt xe vào chỗ khuất, cước bộ mà đi vào.
Thật ra chỗ nhà kho Nguyệt Bảo tin chắc cũng không có quái vật gì đáng sợ, cái đáng sợ nhất chính là từ bãi cỏ cao này cho đến chỗ nhà kho.
Vừa bước xuống, Hà Trung Nguyên đã gọi điện thoại cho quân lính bảo vệ kho tiếp ứng, nhưng gọi cách mấy, số điện thoại bên kia cũng không có bắt máy, chỉ xoay người lắc đầu với ba người phía sau.
"Cỏ cao như thế này, mọi người cẩn thận một chút, có thể ở bên trong bụi cỏ có quái vật, trong bụi cỏ thường có rắn biến dị." Nguyệt Bảo chăm chú nhìn địa hình trước mặt, dưới đất có nhiều vết trườn, vết chân từ bò sát.
"Để ta." Hà Trung Nguyên bước lên phía trước, nắm chặt hai bàn tay, cánh tay tự khắc phát sáng, bốn khớp đốt tay ở mu bàn tay chui ra móng vuốt.
Ưỡn người một cái, Hà Trung Nguyên đưa hai cánh tay giao nhau về phía trước, tư thế tạo hình chữ "X" thế là bên tai nghe thấy ba tiếng xoẹt xoẹt, ba luồng gió mạnh xông thẳng về phía trước.
Bụi cỏ cao hơn đầu người, thế mà chỉ một lúc sau, còn chưa tới một gang tay.
Chiều ngang có thể đi ba người cùng hàng, còn chiều dài khoảng tầm 500m.
Nguyệt Bảo gật gật đầu, xem ra anh Trung Nguyên là người có thiên phú rất mạnh, hắn rõ ràng biết đây là thiên phú gì, hệ nhanh nhẹn, thiên phú [Werewolf Soul].
[ Werewolf Soul ] (Linh Hồn Người Sói)
Tiêu hao 30% ma lực, cần 2 giây biến hóa, biến ra móng vuốt của sói, sát thương tăng 3 lần khi chém cùng một chỗ, khoảng cách luồng gió 500m. Hiệu quả duy trì 10(+0) giây. Mỗi cấp tăng 1 giây.
CD: 600 giây
Cấp 5 - [ Tempest ] (thần tốc): Tay, chân biến hóa, tăng tốc độ tay + di chuyển 20%(+0%). Mỗi 2 cấp tăng 1%.
Cấp 40 - [ Fullmoon ] (trăng tròn): Ngày trăng tròn hoặc hiệu quả trăng tròn, tăng thời gian duy trì năng lực lên 150%.
Tương lai nếu đi đúng hướng, liền có thể tranh tiếng tăm.
Tin chắc nếu được q·uân đ·ội bồi dưỡng tìm ra được Stone Skill phù hợp, kỹ năng Fullmoon còn có hiệu quả tăng cường.
Nguyệt Bảo đưa ngón tay cái lên "Trâu bò, tiếp theo trong thời gian mau chóng xử lý hết cỏ phía trước là được."
Hà Trung Nguyên cũng không nói nhiều, chạy xông về phía trước, tiếp tục "dọn cỏ" vì hắn chỉ có thời gian biến hóa là 10 giây, mà phục hồi lại mất tới 10 phút.
Mà lúc này sau khi Hà Trung Nguyên dọn dẹp xong đợt cỏ cuối cùng, xa xa đã nhìn thấy nhà kho.
Cả bốn người lộ ý cười chạy đến mới phát hiện, hàng rào bảo hộ bên ngoài đều xiêu vẹo, trên mặt đất có hơn mười xác người, máu chảy khắp nơi. Hơn hết bên trong sân còn có không ít sinh vật lạ.
Bọn chúng toàn thân dài khoảng một mét, đầu rắn đuôi rắn, chỉ có điều ở giữa thân xuất hiện một đôi cánh chuồn chuồn dài, đôi cánh trên dài hơn đôi cánh dưới.
Có một số con đang bám vào tường nhà kho, cái đuôi lúc lắc, chóp đuôi run lên, còn số còn lại đang bay qua lại trên nóc nhà kho.
"Chúng là [ Viper Dragonfly ] (Xà Đình - Chuồn chuồn đầu rắn)"
Nguyệt Bảo ra lệnh mọi người dừng lại, hô lên tên gọi của chúng.
Nguyệt Bảo hơi nhíu mày, xoay đầu hướng mọi người giải thích: "Chuồn chuồn đầu rắn tuy là quái vật bình thường, nhưng nó có thể phun ra sương độc, người trúng phải sẽ liên tục ho ra máu mà c·hết."
Ba người Ngọc Anh Thư, Nguyệt Bảo và Hà Trung Nguyên thảo luận đối sách, duy chỉ Huỳnh Nam biết mỗi người ở đây đều có kỹ năng thiên phú, riêng bản thân thì cận kề c·ái c·hết, chỉ có thể cố gắng dùng kiến thức trải nghiệm quân ngũ mà cảnh giác xung quanh dùm ba người bọn họ.
Mà lúc này, khóe mắt Ngọc Anh Thư đã ướt, Hà Trung Nguyên cũng xúc động nói với mọi người: "Không thể từ bỏ, đây là sinh mạng của Huỳnh Nam, nếu khó quá, 10 phút sau có thể liều mạng một lần."
Nguyệt Bảo nhìn ra được ánh mắt của Huỳnh Nam và nỗi lòng của hai vợ chồng, lắc đầu nói: “Chúng ta là đang bàn luận kế sách, không phải nói từ bỏ, bọn chúng điểm yếu chính là cặp cánh trên lưng, loài này không còn khả năng trườn nữa, mất đi đôi cánh sẽ vô dụng."
Hắn đến đây cũng có mục đích riêng, cứu được Huỳnh Nam, hắn muốn xem điểm thiện đức tăng bao nhiêu, việc thứ hai chính là hắn muốn xem thử đám quân nhân này thật sự có bản lĩnh ra sao.
Ngọc Anh Thư đang thút thít bỗng nhớ ra cái gì, lau đi nước mắt nói: "Thiên phú của ta có thể, tối thiểu 1.5 giây, có thể làm một vùng bị đông cứng."
Nguyệt Bảo mỉm cười, mà nụ cười này lại lọt vào trong mắt của Huỳnh Nam.
Nguyệt Bảo cười là vì thấy thú vị, vợ chồng nhà này hay thật, người đánh nhanh, người khống chế, một cặp hợp tác tác chiến rất mạnh.
Hắn đang nghĩ Huỳnh Nam sẽ có kỹ năng như thế nào đây?
Bất quá hắn chỉ là chợt nghĩ, liền bàn kế sách tác chiến: "Đã ngươi nói ta liền nghĩ ra một kế sách, đám kia có một thiên tính là khi đi vào lãnh địa của bọn chúng, chiếc đuôi sẽ phát ra âm thanh cảnh báo, và chú ý tới nơi có tiếng động."
"Anh Nguyên tạo chú ý, chỉ cần chị Ngọc Anh Thư sử dụng thiên phú làm đông bọn nó, không cần tới 10 phút hồi chiêu của anh Nguyên, một mình ta có thể tiêu diệt sạch.... các ngươi lại lần nữa biết thêm về ta, cũng nên nhớ tới chuyện ta không thích người khác có được thông tin ta."
Nhóm Hà Trung Nguyên liền gật đầu.
"Tốt, lên!"
Vừa nghe hiệu lệnh, Ngọc Anh Thư chấp hai tay ở ngực trong tư thế cầu nguyện, bàn tay mở ra nâng một đóa sen trắng, bông hoa trắng kiều diễm như pha lê từ từ lớn dần, các cánh hoa bắt đầu bung nở, ước chừng hành động toàn bộ là 30 giây, Ngọc Anh Thư thổi nhẹ sen trắng bay về phía trước.
Nguyệt Bảo giật mình.
Ây cha cha, chồng thiên về tốc độ, Ngọc Anh Thư lại thiên về hệ tinh thần, khống chế phạm vi, mà nàng còn rất nổi danh 2 năm sau với danh hiệu: Nam Hải Băng Sương.
[ Lotus Frost ] (Băng Liên)
Thành kính mượn nhờ sức mạnh Băng Liên, tiêu tốn 25% ma lực, thời gian niệm chú từ 8-30 giây, khóa chặt một phạm vi bán kính 50-300m. Mục tiêu trong phạm vi trong 2 giây nhận băng sương sẽ phải đông cứng trong 1.5 giây.
Đóa sen băng ở giữa sau 1.5 giây, nổ trong phạm vi gây ra +50(+0%) sát thương dựa trên hệ số tinh thần.
CD: 30 phút.
Cấp 10 - [ Mist Frost ] (Sương giá): Khi niệm phép, bán kính xung quanh bản thân là trung tâm, tạo ra một màn sương có khả năng làm chậm kẻ địch ngoài party.
Cấp 40 - [ Frost Mastery ] (Băng thuật): Các kỹ năng thuộc tính băng, giảm CD 5%(+0%). Mỗi cấp tăng 1%.