Chức Nghiệp Thế Giới: Thực Mộng

Chương 24: Nhân tình




Chương 24: Nhân tình
Hiện tại năm giờ chiều, người ra đường dần nhiều lên, mà bọn họ ra ngoài đường cũng có lý do cả.
Lúc Nguyệt Như săn quái ở quảng trường, vô tình camera thu được hình ảnh, bộ an ninh liền giao cho nhà nước điều tra, mà lúc sau cắt chỉnh chút video, nhà nước liền lên tin nóng.
"Người người đều rất cần lương thực của thế giới mới, vậy sao không ra ngoài săn quái vật đi, nấu lên ăn vào còn trị được bệnh suy nhược, chỉ là ngoại hình có chút thay đổi, nhưng nhìn chung ăn không sao, như "Thiếu Nữ Khẩu Trang" trong clip, chúng ta vô cùng hãnh diện, đáng được tuyên dương, nàng đã giúp cho nhà nước đỡ lo chút ít chuyện, mọi người noi gương làm theo. Ngoài ra, ra ngoài săn g·iết cũng giúp cho đất nước tránh tình trạng nhà nhà c·ướp c·ủa...."
[Mosrabbit] (Thỏ kim muỗi) không giống kê ngư, kê ngư đẻ trứng sinh sản rất nhanh nhưng phát triển không nhanh, còn thỏ kim muỗi thì lại có thiên tính như muỗi, nhưng lại là động vật đẻ con, nhưng giờ chỉ cần một vũng nước dơ, liền có thể sinh ra vài ba chục con thỏ muỗi non.
Chúng sinh sản không ngừng, không cách nào g·iết hết.
Hiện tại ngoài CTC24h đưa tin, thì trên các group mạng xã hội cũng rất nóng, rất nhiều công viên, bờ sông, quảng trường, bãi đỗ xe,v..v.. đều có người quay clip đăng tóp tóp, hoặc chụp ảnh.
Nhưng mà những quái vật này tạo rất nhiều nhiễu loạn, cũng xác thực dẫn đến một ít dân b·ị t·hương vong, có thể nói là uy h·iếp cũng nhiều.
Bởi vì giai đoạn xâm thực hiện tại, nhiều loại chỉ mới dung hợp lần đầu, thật ra cũng không có gì đáng ngại, tất cả hình dạng chung đều là mấy loại gà, vịt, chim, thỏ, chuột, cá, ếch v.v…
Ngoại trừ ban ngành phái ra đội ngũ đi rà soát ngoại ô 20-30km gặp phải nhóm loại hình hoang dã có sức chiến đấu mạnh ra, còn lại bình thường những loại này không tự mình đi ra khỏi địa bàn, cho nên bên trong khu vực thành thị vẫn an toàn.
Ban ngành liên quan sứt đầu mẻ trán suy nghĩ cách quản lý, cho tới giờ này chính phủ vẫn im hơi.
Cũng do clip Nguyệt Như bị đăng lên, người ta con gái yếu đuối, thế mà có thể diệt sinh vật ngoài hành tinh, giảm bớt thành thị lo lắng, lại có thể tự tìm đồ ăn chữa suy yếu, người ta làm được, không lẽ bản thân không làm được, không phải vẹn cả đôi đường sao?
Mà vấn đề đói được đưa lên, còn có vấn đề hot nhất, chính là người dân phát hiện rất nhiều người bị sốt cao, không ít ban ngành liên quan cũng có người dính phải.
Mà từ trong 2-3 bài đăng, liền nổi lên ở thành phố SG phát hiện, chỉ cần đem vật móc điện thoại giống y trong hình vẽ, bao gồm cả có viên ngọc kia đeo vào, bệnh nhân sẽ hết sốt trong vài giây, có người không tin, cũng có người làm theo, tiếp đó nổi lên cơn sóng người bệnh khỏe lại.
Cũng có người không tìm được viên ngọc, từ khắp nơi tìm kiếm thông tin, thấy được tờ giấy dán của nhà Nguyệt Bảo, phải đặt biệt c·ách l·y, nếu không tìm ra, sau 48 giờ họ sẽ biến thành quái vật.
Thông tin có này nghe thì không cảm thấy logic lắm, nhưng từ việc người bệnh khỏe lại, bọn họ tin chín phần là thật, ban ngành liên quan không ít người ra tay thu nhận các ca bệnh bó tay này.
Có không ít người đau khổ vì người thân c·ách l·y, cũng có bệnh nhân khóc vì bản thân sẽ c·hết, cũng có số ít người mãn nguyện không biết vì lý do gì.
Nhưng đa số đều là những người lo sợ bản thân gặp quái vật, không ít tự mình đi tới khu vực bảo vệ do nhà nước tự tạo ra. Đương nhiên, muốn vào bên trong cũng có hai điều kiện: Một, cho biết thiên phú; Hai, show ra điện thoại có móc ngọc.
Mà ban ngành cũng chơi lớn, cư dân tìm kiếm dây móc chìa khóa giao nộp cho nhà bảo vệ, vừa có bảo kê vừa được hưởng đặc quyền.
Do đó từ chiều hôm nay, liền không ít người ra ngoài tìm kiếm, trong số đó cũng có người đi tìm đồ ăn.
...

Nguyệt Bảo một bên dùng kỹ năng thu thập lấy thịt thỏ, bồ câu, một bên thiện đức liền tăng lên đến khủng hoảng.
[ Merciful Heart ] được truyền thừa, làm thiện tích đức để có thể mở khóa năng lực đặc biệt. Bị động từ việc làm của người lương thiện.
Ảnh hưởng bởi: Trịnh Nguyệt Bảo, Trịnh Nguyệt Như, Trịnh Bảo Truyền, Trần Ngọc Xuân, Hàng Thùy Linh, Hàng Lạc Nguyên, Nguyễn Đình Băng Tâm.
Thiện đức: 1028
"Ây da, đau c·hết ta rồi, Nguyệt Như có thể chậm một chút được hay không?"
Hoàng Quân cùng mọi người ngồi trong đống đồ ăn, lấy các vật liệu đặt vào trong tủ đông.
Thấy Nguyệt Như trở về mang theo hai túi đồ nữa, Hoàng Quân than thở không thôi.
Ba mẹ Thùy Linh một bên sắp xếp thức ăn vào tủ lạnh, một bên nói, "Hai cái tủ đông lớn cũng sắp chứa hết nổi, mà tốc độ của Quân mập thì không nhanh được, có nên mua kho đông lạnh luôn không."
Ba mẹ Nguyệt Bảo cũng gật đầu nói tiếp "Số tiền còn lại có thể thuê tạm 1 tuần."
Nguyệt Bảo một bên kiểm tra số thiện đức, một bên nghe thấy vậy liền xoay người nói với mọi người "Không cần phải thuê, mua đứt một cái nhà kho chức năng là được."
Thùy Linh cũng khó chịu lên tiếng: "Bảo, hiện tại số tiền còn lại của chúng ta, quả thật không đủ đâu."
Sau đó cầm lên cuốn sổ nhỏ, nói “Vì mua tủ lạnh và hai cái tủ đông, số tiền tổng còn lại chỉ khoảng 30 triệu, muốn thuê kho, cũng chỉ thuê nhiều nhất 2 tuần cho một kho cỡ nhỏ."
Nguyệt Bảo mỉm cười, đúng là nàng dâu học được cách quản lý thu chi trước rồi, làm việc đều rõ ràng rành mạch, sau đó mở miệng nói: "Không chỉ là ta muốn mua đứt một nhà kho, mà còn phải thuê nhân viên, mua trang thiết bị, còn mua một căn nhà lớn cho chúng ta."
Nghe xong mọi người trừng mắt nhìn nhau, thuê người cũng cần có tiền, nói cho cùng mọi người không lo ăn, nhưng muốn có tiền thuê này thuê kia thì kiểu gì?
"Không cần lo ngại, chờ ta một chút!"
Nguyệt Bảo đưa ra hành động không cần phải lo, cầm lấy điện thoại di động đi đến bên bàn nhỏ, đầu số bên trong hiện lên 024xxxx, rõ ràng là thuộc đầu số thủ đô.
Bùi Sơn từ bên kia đầu điện thoại, giọng nói hiền hòa lên tiếng: "Ô là Nguyệt Bảo sao? Đang tính gọi ngươi, hỏi thăm tình hình sao rồi, cuối cùng lại bị ngươi gọi điện thoại tới trước."
Haiz, phải gọi ngươi thôi, ai kêu ngươi có tiền nhất mà ta quen cơ chứ.
Nguyệt Bảo cũng không xàm ngôn, đi thẳng vào vấn đề với hắn: "Chủ tịch Bùi, ta chỗ này có một [Quả Hoàng Ngọc] rất thích hợp với thiên phú chức nghiệp sau này của ngươi? Không biết ngươi có hứng thú không?"

Khi đạt tới cấp 9, liền thoát khỏi tân thủ thôn, kiếp trước nhân loại tốn hơn 2 năm mới bắt đầu lục đục biết tới các chức nghiệp.
Trọng yếu nhất chính là, hiện tại Nguyệt Bảo có một cái quả hoàng ngọc, lại vừa hay hợp với thiên phú của Bùi Sơn, cho nên vừa nghĩ đến tiền, liền nghĩ bán món đồ này đi.
Bùi Sơn lập tức tâm động vô cùng, hắn là người làm đại sự, đứng ở trên cao, nhất định muốn nhiều vật phẩm quý giá ở thời đại mới này, nghe tên món đồ này không đơn giản.
“Nó là loại đồ ăn gì? Phải chăng là loại quả tăng hệ thể chất?"
"Đây là thứ đồ ăn có xác suất tăng chỉ số hệ thể chất, nhưng mà nếu không ra xác suất lại có thể nhận được tư liệu chức nghiệp hệ thể chất, khi lên tới cấp 9, ta có thể giúp chủ tịch Sơn hướng dẫn để kích phát nhiệm vụ chức nghiệp." Nguyệt Bảo giải thích.
Bùi Sơn rất hiếu kỳ, nếu hắn lúc đầu thu được tiên cơ, thì giá trị của loại quả này rất có ích, mà quan trọng nhất là tạo mối quan hệ tốt với người bên kia đầu dây này.
"Ngươi có phải đang thiếu tiền đúng chứ? Ta có thể chuyển nhanh cho ngươi một ít, đều là người quen, không cần tính lãi hay bán buôn gì đâu."
"Ngại lắm, chú Sơn trực tiếp cho ta một cái giá đi."
"Năm tỷ! Ngươi coi có đủ không?"
Lúc Nguyệt Bảo nghe được con số, kém chút ói ra mật xanh.
Bùi Sơn đúng là nhà giàu, phun nước miếng một cái liền năm tỷ.
Kiếp trước và kiếp này lúc hắn nhìn thấy nhiều tiền như vậy, chính là lúc đi thanh minh đốt tiền âm phủ cho ông bà.
Bùi Sơn nghe được Nguyệt Bảo không có trả lời nhanh miệng nói: "Cần số tiền nhiều hơn nữa sao?"
"Đủ, đủ rồi, mau chóng gửi tiền qua cho ta, VP số thẻ 220871867, trở về XTG sẽ chuyển tận tay cho chú Sơn có được không?"
Nguyệt Bảo trong lòng rõ ràng, tiền hiện giờ vẫn còn rất quan trọng, mà quan trọng hơn nữa chính là đồ vật gia tăng thực lực, nhưng ở giai đoạn này lúc hiện thực chưa bị giảm giá trị tiền tệ quá mạnh, Bùi Sơn đang muốn cho hắn một cái nhân tình.
Nguyệt Bảo hiện tại thiếu tiền, cho nên cũng phải chịu cái nhân tình này.
"Đương nhiên không có vấn đề!"
Bùi Sơn sảng khoái trả lời, tiếp đến nói thêm, "Ngươi có hứng thú hay không đến chỗ của ta làm việc? Ta dự định mở một công ty mới, sẽ chiêu mộ rất nhiều nhân tài với thiên phú cao, chuẩn bị làm một sự mình trong thời đại này. Nếu như ngươi bằng lòng tới trợ giúp, ta cho ngươi trở thành CEO, cổ phần chia đều 5 5."
Không nên đánh giá thấp người có khả năng thích ứng nhanh chóng.
Chính phủ các nước, các tập đoàn lớn, hay các gia tộc, thế lực, hiện tại hẳn là cũng bắt đầu rục rịch thay đổi theo thời đại, nhất là ngành công nghiệp truyện tranh hoạt hình các loại đều có rất nhiều dạng thời đại giống vậy.
Bởi vậy chỉ cần có chút dã tâm, có chút nhìn xa, tư tưởng đổi mới liên tục, quan trọng nhất là như cá gặp nước có tài chính tốt, khẳng định giang tay mở rộng thế lực, điên cuồng thu nhận nhân tài, mà theo Nguyệt Bảo nghĩ, hầu hết bọn họ bồi dưỡng người có thiên phú chiến đấu cao trước.

Trật tự cũ bị lật đổ về sau, trật tự mới liền sẽ nhanh chóng do người có quyền lực cai trị.
Bùi Sơn là thuộc về loại người trên, hiện tại đã bắt đầu điên cuồng chiêu binh tuyển mã, để tương lai có thể tranh giành địa vị ở thế giới mới.
Mà Nguyệt Bảo chính là người hắn coi trọng nhất hiện tại, không chỉ thông qua thiên phú mơ hồ mà Bùi Sơn biết được, mà chỉ cần Nguyệt Bảo bằng lòng gia nhập, Bùi Sơn cũng bằng lòng đưa một nửa cơ ngơi.
Mười phần thành ý.
Nguyệt Bảo dựa vào tờ vé này của Bùi Sơn, càng so với mở ra nhà ăn cùng Hoàng Quân xem ra lợi ích còn cao hơn, nhưng mà Nguyệt Bảo có ký ức kiếp trước và lý do cá nhân, Nguyệt Bảo chỉ có thể cười khổ cự tuyệt.
"Chú Sơn, không phải là ngài đưa ngựa đến ta không muốn lên, chú cũng biết tin tức hiện tại, đoạn đường gần nhất đến thủ đô phải đi bằng máy bay, mà máy bay giờ có đi được đâu? Đời còn dài, cơ hội hợp tác còn nhiều, bây giờ còn chưa phải lúc thích hợp."
Đầu bên kia điện thoại, Bùi Sơn cũng một mặt cười khổ, hiện tại máy bay, tàu ngầm đều có quái vật, đường bộ thì từ thành phố SG mà tới thủ đô hơn 2000km, đi xe cũng phải cả tháng, mà đường đi thì càng nguy hiểm, đi bộ thì… thôi dẹp mẹ đi.
Trong thành thị cũng rất loạn, bên ngoài thành liền càng không cần phải nói.
Hàn huyên thêm chút tin tức nhỏ, hai bên đều cười cười lúc sau cúp điện thoại.
Hoàng Quân thấy vừa cúp điện thoại, nuốt nước bọt thử dò xét nói: "Đã có tiền?"
Nguyệt Bảo đối mặt Hoàng Quân cười nhếch miệng, đưa năm ngón tay lên, "Ngươi đoán bao nhiêu?"
"5 triệu đủ nhiều chưa?"
Nguyệt Bảo xua tay, “5 triệu không bằng cả nhà đi ra đường bán đồ ăn."
Thùy Linh cũng buộc miệng nói: "Chả lẽ 50 triệu? Vậy cũng đủ thuê kho lớn một tháng rồi đó!" Vậy mà Nguyệt Bảo vẫn lắc đầu.
Tất cả mọi người cùng đồng thanh cà lăm nói "500 triệu???"
"Cũng không đủ! Mà là 5 tỷ!" Nguyệt Bảo mặt mũi tràn đầy tự hào, nói rõ từng chữ.
Vừa nói xong toàn phòng há hốc miệng hoàn toàn, Belly và Poro thì nắm tay nhảy vòng quanh, vì nghe đâu có hiểu giá trị tiền tệ gì đâu.
Nguyệt Bảo hướng Hoàng Quân giao nhiệm vụ: “Giai đoạn đầu đã tập hợp đủ, ta sẽ phát cho Thùy Linh trước 1 tỷ, chức vụ là kế toán trưởng, ba phụ trách thủ kho, mẹ và cô Tâm phụ trách thủ quỹ, chú Nguyên phụ trách chăm sóc khách hàng, Hoàng Quân và Nguyệt Như bảo đảm vai trò ông chủ kinh doanh và quản lý nhân sự, Belly và Poro phụ trách hỗ trợ mọi người."
Hoàng Quân gãi gãi đầu hỏi: "Vậy ngươi làm gì?"
Nguyệt Bảo cười.
"Làm người đứng sau màn kịch."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.