Chương 30: Siêu nhân Gao?
"Justin là con của quan tài chính, còn Kaiden thì ta không nhớ rõ, chỉ nhớ hắn là hậu duệ của đấu thần cái gì Phong gì Quyến đó."
Nguyệt Bảo chiếu theo giải thích Aron, để ý Kaiden kỹ một chút, tên nhóc con này khoảng mười ba tuổi, tóc màu lục, mặc một bộ giáp nhẹ, chủ yếu che ngực, chiếc quần còn có một cái đai viền vàng rất đẹp, mặt mũi cũng đáng yêu, điển trai.
Nếu hắn là con cháu của đấu thần, vậy cũng giống Noe, là quý tộc trong quý tộc.
Nguyệt Bảo hỏi: "Nếu cha ta so với cha hai người kia, ai chức cao hơn?"
"Đương nhiên là lão gia rồi."
Aron không trả lời do dự: "Lão gia là đại tổng binh của đế quốc, cai quản binh lực biên giới của toàn bộ đế quốc này, trừ quốc vương, tể tướng và giáo hoàng ra thì không ai to bằng."
Nguyệt Bảo chột dạ, chẳng ngờ cái lão Marcelus đối với mình lạnh như băng, lại là nhân vật dưới ba người trên vạn người của đế quốc Jairo.
Vậy thì tốt rồi, việc tốt này phải làm, mà làm cũng phải thật tốt.
Nguyệt Bảo quyết định, chỉ vào hẻm nói:
"Aron, xông lên, giúp ta giáo dục bọn chúng."
"Chỉ chờ có nhiêu đó!"
Aron hét lớn một tiếng, hai tay đan thành chữ X, lao thẳng vào, vừa chạy vừa hét: "Kaiden, Justin, thiếu gia nhà ta gọi ta giáo dục hai ngươi."
Bịch! Bành! Ành!
Hắn đấm liền mấy đấm, trong lúc bất ngờ, đã thu dọn sạch sẽ mấy tên gia đinh, sau đó cùng bọn gia đinh còn lại chiến đấu, có thể nói, hắn tay không chân đất n·gược đ·ãi mấy người to khỏe.
Kaiden không đánh đôi vợ chồng già nữa, bởi vì đang quay đầu nhìn Nguyệt Bảo, vẻ mặt rất kinh ngạc “Ủa alo? Là Noe! Không phải ngươi đã được cúng nải chuối, miệng ngậm bông cúc rồi sao?"
"Ngươi còn chưa c·hết, sao bản thiếu gia c·hết trước ngươi được."
Nguyệt Bảo đứng đầu hẻm, cười nhạt nhìn bọn chúng, lại nói: “Kaiden, thân là hậu duệ của đấu thần Phong Quyến, ngươi lại đi bắt nạt người dân yếu ớt sao? Đúng là làm mất mặt ông tổ nhà ngươi, mau dừng tay cho ta, tha cho bọn họ, trên đời có đức hiếu sinh ngươi có hiểu không, kính già nhường trẻ, mấy thứ này ngươi chưa từng được học sao."
Kaiden cười to: "Ha ha, Noe, ba năm trước Aron đánh bại được ta, lúc đó ta chỉ mới bước chân vào đấu khí, năm ngoái ta đã thăng cấp rồi, từ Tử Y lên Lam Y rồi."
Nguyệt Bảo tuy không biết phân bậc mạnh ra sao? Nhưng từ miệng Nora nói thế giới này chỉ có 10 cấp đấu khí. Kaiden Lam Y vậy là giờ cấp 2, tương đương cỡ cấp 5-6 ở hiện thế!
Sai bét, hỏng rồi, thông tin tư liệu không đủ, Kaiden không ngờ lại là đấu sĩ, lại còn cấp hai nữa.
Nguyệt Bảo còn chưa thấy năng lực của đấu sĩ dùng đấu khí ra sao, nên trong lòng cũng lo lắng, tim đập thình thịch.
Hắn cũng là tân sinh giả ở xâm thực giới, kiếp trước không phải anh hùng, Nguyệt Bảo cũng không có nhiều giới hạn sinh mệnh, ở nơi này mà c·hết, chắc chắn âm cmn luôn sinh mệnh.
Ngay lúc đó, Aron nói oang oang lên: "Thiếu gia, không lo, hôm nay ta đã đánh ngã năm tên võ sĩ cấp 2 trong trang viên, còn không mệt chút nào."
Vừa nói Aron không để ý đến những gia đinh xung quanh, lao tới Kaiden.
Nguyệt Bảo cũng kinh ngạc, chẳng lẽ những võ sĩ trong trang viên St. Corner b·ị đ·ánh hôm nay cũng có đấ khí? Nếu như thế, Aron trâu bò vậy sao?
Trời ạ, cái ký ức ngốc nghếch của Noe, không biết bỏ qua bao nhiêu tin tức quan trọng rồi.
Lúc bấy giờ Kaiden nhìn chằm chằm Aron, hai tay nắm chặt mặt dây chuyền hình sợi lông chim bằng kim loại ở trước ngực.
Chỉ thấy trên tay hắn đột nhiên phát ra một luồng ánh sáng màu xanh lục, nhìn kỹ lại, ánh sáng phát ra từ mặt hình lông chim, sau đó lông chim tự động lắp ráp, nháy mắt biến thành một cây quạt lông, giống với quạt Gia Cát, lông vũ đều có nửa trên trắng nửa dưới xanh lục, tay cầm giống như chân của một loài chim nào đó, cái trảo đang kẹp chặt một viên ngọc.
"Siêu nhân Gao?"
Nguyệt Bảo buộc miệng hét lên.
Loại kỹ thuật tiên tiến hiện đại này sao ở thế giới này làm ra được?
Aron cũng hét: "Thiếu gia, ra sau lưng ta, hắn ta có thánh khí."
Thánh khí? Thánh khí!
Nguyệt Bảo đột nhiên nhớ ra, trước đây không nhớ là ai đã từng nói với Noe, sức mạnh của một vị đấu thần là sự kết hợp của ba bộ phận, đấu khí của bản thân, thánh sủng và… còn có thánh khí.
Đấu thần không có thánh khí trong tay, thực lực giảm đi một nữa, ít ra hôm nay Aron ở trước cổng trang viên đánh ngã hai tên võ sĩ cấp hai, thực lực không có thánh khí đã mạnh lắm rồi.
Lại thất sách, cũng tại chưa hiểu những điều cơ bản của thế giới đấu khí này, Nguyệt Bảo thầm trách bản thân, gật đầu rút ra bài học, lần sau nếu muốn làm việc tốt, không chỉ xem thân phận và bối cảnh của đối phương, mà còn phải xem đẳng cấp và những thứ như thánh khí, thánh sủng gì đó.
Aron và Kaiden bắt đầu đánh nhau, Tước Phong Quyến Phiến của Kaiden đánh vào người Aron, chuồng gà nồi niêu gì đó bay tung lên trời, còn Aron bị trúng ngay vai, nhưng hắn cũng chỉ nhíu mày chịu đựng mà không có bị văng ra xa.
Sau đó dùng đôi bàn tay cứng cáp đấm đá và hai chân trần, bàn chân dính đầy đất bùn, tới tấp đạp Kaiden.
Kaiden đối với sức mạnh của Aron rất sợ hãi, trong một lúc cũng không dám giáp lá cà t·ấn c·ông mà cố gắng phòng thủ.
Một người được huấn luyện đấu sĩ, còn một kẻ không phải nhân loại lại có sức mạnh khủng kh·iếp.
Nguyệt Bảo quan sát cuộc chiến, mắt ý cười, việc thiện này còn có cơ hội làm được.
Tính toán khả năng mạnh mẽ của Aron, cứu người được là một, tính trên công đức vì một người gây ra hư hại gà bay chó chạy, có khi được điểm cao lớn.
Nhưng ngay lúc này, Kaiden đột nhiên quát lớn: "Justin, ta cầm chân Aron rồi, ngươi dạy dỗ thằng phế vật kia đi."
Justin còn đang đ·ánh đ·ập hai vợ chồng già bên đây, nghe thấy tiếng Kaiden thì gật đầu.
"Tốt".
Trên tay không biết lúc nào cầm một khúc cây, hóa dài thành một cây côn, một đầu bọc một lớp kim loại xám, còn lại toàn thân bằng gỗ.
"Noe, ngươi xem thực lực võ sĩ Tử Y cấp một là như thế nào đây! [Kim Đá]!"
Đột ngột, phần đầu kim loại màu xám cây côn, rút ngắn lại thành như cây sáo.
Vô số cây kim nhỏ phóng ra.
Nguyệt Bảo hối hận, sao hắn không tìm hiểu thế giới này cho kỹ rồi mới làm việc tốt nhỉ?
Miếng kim loại sắc bén tới rất nhanh, Nguyệt Bảo tránh cũng không chậm, hắn dậm chân, nhanh nhẹn nhảy qua bên cạnh, nhưng miếng thứ hai lại ngay sau lưng.
Trong chốc lát, Nguyệt Bảo cảm giác như bị t·ông x·e, miếng thứ ba đụng tới tay trái của hắn, trúng ngay hình xăm, cánh tay như bị xé rách.
Mà Sys chính là hình xăm trên cánh tay Nguyệt Bảo..
Một tiếng "keng" rất nhỏ vang lên, trước mặt của Nguyệt Bảo lại hiện ra một màn hình.
[Nhiệm vụ cấp 1: Làm việc thiện tại thời đại này tích điểm công đức. [Cấp 1 - 1/10 - tiến trình: 13/1000]. Khen thưởng &*#^!^@&!*& thuộc tính &^&#@hoàn*%&*#(@ thành.]
Nguyệt Bảo hơi ngớ người!
Là Sys giúp hắn hay lỗi hệ thống nhiệm vụ.
Chỉ là toàn thân đau nhức đã biến mất.
[ Đã xác nhận sát nhập các chỉ số và thuộc tính (Thực) và (Mộng) ]
Cảm nhận được toàn bộ thuộc tính trở về, chỉ có sinh mệnh là không có, còn có không ít thuộc tính ẩn lúc trước giờ cũng đã hiện ra.
Một loạt ba miếng sắc bén lại bay đến.
Aron hét lớn: "Không được làm b·ị t·hương thiếu gia của ta".
Nhưng mà không ai biết được, Nguyệt Bảo đã né toàn bộ số kim loại sắc bén đó, còn tạo một thế khuất mắt, khi Aron húc mạnh Kaiden, chân Nguyệt Bảo “vô tình” lúc né tránh lướt trúng mặt của Justin.
Nguyệt Bảo mỉm cười chầm chậm bước lại gần, cười nhìn hai người nằm dưới đất, chỉ thấy thánh khí và pháp khí của Kaiden và Justin cùng lúc bị văng ra ngoài.
Của Justin biến thành một khúc gỗ dài bằng ngón tay, và của Kaiden là một mặt dây chuyền lông chim.
Nhưng hai người bọn chúng chặt quả cầu, b·ị đ·ánh mấy cũng không buông tay.
"Kaiden, Justin, hôm nay bản thiếu gia dạy các ngươi một bài học, bắt nạt người già là không tốt, có hiểu chưa? Aron, dừng tay, để bọn chúng cút."
Kaiden phủi quần áo đứng lên, bỏ mặt dây chuyền lông chim vào túi, căm hận nhìn Nguyệt Bảo: "Noe, hôm nay ta đánh không thắng nổi Aron, ta chịu phục bởi sức mạnh của nó, Justin, chúng ta đi."
Nói xong, hắn đỡ Justin đang rên rỉ đứng dậy, quay người bước ra khỏi con hẻm nhỏ.
Xem lời hắn vừa nói, không chịu phục Nguyệt Bảo, ý là còn tìm tính sổ đó sao? Thế giới này cũng như hiện thế, pháp luật khó g·iết người ngoài ánh sáng. Vậy g·iết người trong tối cho đỡ tốn thời gian được chứ?
Mà Nguyệt Bảo vừa nghĩ thế giới này được tạo ra, có số hiệu, vậy hiện thế của hắn cũng có thể giống như vậy chăng?
Nguyệt Bảo muốn g·iết người, vì hiện tại nếu không g·iết, sẽ có hậu hoạn rất nhiều về sau, nhưng ký ức của Noe liền đề tỉnh hắn.
Kaiden là hậu duệ của đấu thần Thánh Norton - Phong Quyến Hộ Vệ, hắn làm gì sai, có thể dạy dỗ, nhưng không thể g·iết, từ Quyến trong phong hiệu ý nói gia quyến sẽ được thánh giáo bảo vệ, g·iết một tên quý tộc có thể bị tù chung thân, nhưng g·iết một quyến tộc có thể bị đưa lên giàn t·hiêu s·ống.
Vậy thì dùng phương thức khác dạy dỗ hắn cũng được.
Nguyệt Bảo cười cười, bước nhanh tới vỗ vai Kaiden.
"Thiếu gia Kaiden, nhất định phải nhớ, không được bắt nạt người già nữa."
Kaiden bực tức, đẩy bàn tay Nguyệt Bảo khỏi vai hắn, quay người bỏ đi, tức giận hét: "Hôm nay ta thua, ngươi nói gì chẳng được, nếu ta thắng, ngươi không có sức để cười đâu."
"Như quang huy của Thánh Norton, tạm biệt thiếu gia Kaiden." Nguyệt Bảo nhếch mép cười, nụ cười tươi đẹp như ánh nắng.
Nguyệt Bảo đan tay ra sau lưng, trong tay hắn còn cầm một cái mặt dây chuyền lông chim ánh vàng, chính là thánh khí của Kaiden.
Không sai!
Lúc Nguyệt Bảo tiễn biệt Kaiden, đã tiện tay lấy luôn thánh khí của Kaiden, ai kêu chỉ số tốc độ của hắn cao hơn người ở đây làm chi.
Lợi dụng lúc Aron không để ý, Nguyệt Bảo đưa thánh khí vào trong túi áo, quay người vỗ tay tán thưởng: "Aron, hôm nay ngươi đánh không tệ, tí về cho ngươi thêm một cái đùi nữa."
"Yeah yeah, một cộng một, vậy là có tới hai luôn." Aron tuy mặt mũi sưng phồng, nhiều chỗ tấy đỏ, trên người đầy v·ết t·hương do gió cắt trúng, nhưng hắn không để ý, lại còn cao hứng nhảy choi choi, như đứa trẻ được quà.
Ngay lúc đó, thân thể hắn cũng cảm thụ được một luồng khí thanh thoát sảng khoái, chảy thẳng tận nơi tim.
[Nhiệm vụ 1: ... Cấp 2/10 - Tiến trình: xxxx/1000. Hoàn thành cấp 2, lựa chọn bất kỳ một số kinh lịch cấp Master của hành trình này.]
[Nhiệm vụ 3: Trở thành biểu tượng thiên sứ lương thiện, được đấu thần đại lục công nhận. Tiến trình: 0%. Hoàn thành ban thưởng: ???.]
Cảm thấy phần thưởng liên quan tới kinh lịch vô cùng trân quý, giả như Ký Ức của Chloe vô cùng mạnh, trong lòng Nguyệt Bảo tràn trề hạnh phúc.
Hắn chìa tay ra đỡ lấy vợ chồng già, dùng nụ cười thân thiện nhất nói: "Bác gái bác trai, các vị không phải sợ nữa, ta đã đuổi bọn chúng đi rồi."
Vừa rồi vợ chồng già đã chứng kiến từ đầu đến cuối, đã nghe thấy từ đầu đến cuối, bọn họ nắm lấy tay Nguyệt Bảo, khom người cúi đầu: "Thánh thần trên cao chứng giám, sự cao quý của ngài giống như tổ tiên của ngài, cám ơn hậu duệ của Bất Động Hỏa Thần - Thánh Homan."
Bọn họ thành khẩn cảm tạ, nhưng ánh mắt nhìn Nguyệt Bảo có chút nghi ngại.
Nghe nói gia tộc Noe St. Corner bẩm sinh từ nhỏ bị đần mà?
Nhưng thanh niên tóc vàng trước mắt chắc chắn không phải là một thằng khờ, hơn nữa nhìn nụ cười thân ái của hắn, khuôn mặt anh tuấn kia, rõ ràng là một thiếu niên quý tộc tâm địa thiện lương.
"Các vị không cần khen ta, ta chỉ là một người bình thường, chẳng qua là không chịu nổi những tên quý tộc xấu tính mà thôi."
Nguyệt Bảo nhét hai tay vào túi áo, tay vuốt vuốt mặt dây chuyền lông chim, trong lòng cũng sốt ruột, hắn vẫn còn chưa nhìn kỹ món thánh khí này, làm gì có chuyện rảnh rỗi tám nhảm với ông già này?
Hắn mỉm cười, ánh nắng chiều tà làm nổi bật làn da trắng không tì vết của hắn, hắn nhẹ nhàng nói: "Hai vị mau về nhà đi, ta phải đi mấy chỗ nữa, xem có người nào cần ta giúp đỡ không?"