Chương 29: Kiếm việc thiện làm
Marcelus gọi hai đứa con, hắn có ngược lên trời, dường như với việc đứa con ngốc nghếch trở nên thông minh không có chút phản ứng nào.
Nguyệt Bảo cảm thấy kỳ quái, bước tới trước cười nói.
"Ba, con thật sáng suốt rồi, chẳng lẽ người không vui gì sao?"
"Có gì mà vui?" Marcelus không muốn trả lời Nguyệt Bảo, quay người đi vào trang viên.
Naomi liếc nhìn Nguyệt Bảo, cười lạnh "Nói ra là biết ngu rồi, ngươi không còn là thằng ngu của thành Jairo, nhưng ngươi vẫn mãi là sự sỉ nhục của gia tộc St. Corner! Bọn quý tộc ngoài kia vẫn nói xéo ta không ngừng, hậu duệ của Bất Động Hỏa Thần cấp 10 - Thánh Homan không ngờ lại không thể tu luyện đấu khí, đúng là chuyện đáng cười nhất trên đấu thần đại lục."
Nàng bực tức nhìn Nguyệt Bảo, rồi ôm ngực hướng về bức tượng giữa quảng trường, rồi ngẩng đầu nói: "Gia tộc St. Corner đứng vững ngàn năm chẳng ngờ lại sinh ra một thứ phế vật như ngươi, ngươi chính là cặn bã trong cặn bã! Ngươi biết bọn đấu sĩ nói thế nào không?"
Nàng cười nửa miệng tiếp lời, "Ngươi làm sao biết? Thánh Homan dòng tộc rực lửa tóc đỏ, nhưng hậu duệ lại là một đứa tóc vàng, nhìn thôi cũng biết không phải con ruột, con thường dân thì làm sao có đấu khí."
Nói xong, nàng đuổi theo Marcelus cùng vào trang viên.
Nguyệt Bảo ngây người đứng im tại chỗ, hắn muốn tức giận, nhưng tình cảm của Noe lại khiến hắn cực kỳ mâu thuẫn, thậm chí biến thành tuyệt vọng.
Một đứa con ngốc từ c·hết rồi sống lại, còn thông minh ra nhưng Marcelus chẳng có chút vui mừng nào, thậm chí còn có lạnh nhạt cùng căm ghét.
Cái thế giới này phải chăng không có lấy máu xét nghiệm DNA, cùng cha sinh ra lại không giống thì có gì lạ đâu?
Nguyệt Bảo lại càng thêm nghi hoặc, cái gọi là đấu khí và đấu thần là cái thứ gì? Trong kịch bản cũng nhắc tới Ellie là một thiên tài đấu khí.
Trước đây Noe là một thằng khờ, hắn có thể để lại cho Nguyệt Bảo ngôn ngữ và những thứ cơ bản nhất của thế giới này đã không tồi rồi, nhiều thứ khác cũng không cần phải hy vọng nhiều.
Tất cả mọi người đều quay về, nhưng lão Aliya, Aron và anh cả Nora ba người rất thân cận với hắn vẫn còn ở đó.
Nora bước tới gần vỗ vai Nguyệt Bảo, an ủi: "Đừng nghe Naomi nói linh tinh, ngươi tuy không thể tu luyện đấu khí, nhưng đọc sách nhiều, tri thức nhiều vẫn có thể làm văn quan hoặc tế tư."
Nguyệt Bảo cảm giác được Nora quan tâm hắn, gật đầu cười "Anh cả, ta ổn, nhưng hiện tại ta có rất nhiều việc không hiểu cũng không biết, đại ca dạy cho ta được không?"
"Được, chúng ta về phòng của ngươi đi!"
...
Từ miệng của lão Aliya cùng Nora, Nguyệt Bảo biết đây là một nơi gần giống thời Bắc Âu thuộc Trung Cổ Đại.
Thế giới này có bốn đại lục, giữa biển lớn vô tận hình thành một hình tứ giác, Nguyệt Bảo đang ở đại lục phía bắc, thành Saint Jairo thuộc đế quốc Jairo.
Mà đại lục của Ellie trong nhiệm vụ chính, lại là lục địa phía nam, thành Mccarron thuộc đế quốc Estaine.
Trên đấu thần đại lục này lại có rất nhiều quốc gia lớn nhỏ san sát, tuy thế đây là một xã hội thần quyền, tất cả chúng sinh đều tín ngưỡng một thứ gọi là đấu khí thần thánh, cùng tôn giáo gọi là đấu thần thánh giáo.
Địa vị của thánh giáo giống như địa vị của chúa trời ở thời hiện thế, thần thánh là chí cao vô thượng.
Nhưng tông giáo này không tín ngưỡng những vị chúa trời chưa thấy mặt kia, mà là những nhân vật đã từng tồn tại trong lịch sử, những kẻ đã từng có cống hiến lớn cho chúng sinh, bọn họ đều có một danh xưng thống nhất [Đấu Thần và phong hiệu].
Tổ tiên của gia tộc St. Corner gọi là Homan Corner, chính là một trong những vị đấu thần được phong hiệu là Bất Động Hỏa Thần, ngọn lửa lương thiện.
Pho tượng của ngài được đặt trong thánh giáo thờ phụng.
Hiện tại bốn đại lục có rất nhiều người mạnh mẽ, bọn họ cũng được xưng rất nhiều loại phong hiệu.
Đấu thần phân làm hai loại, gọi là ma đấu thần và chiến đấu thần.
Mỗi loại chia làm mười cấp.
Năm cấp đầu lấy năm màu cơ bản tương ứng y phục phân biệt: Tử Y, Lam Y, Lục Y, Hoàng Y, Hồng Y. Năm cấp này gọi là đấu sĩ.
Năm cấp sau lại phân chia từ năm màu cơ bản kết hợp thành năm màu mới, nhưng được gọi là đấu thần.
Trong lịch sử cũng có người vượt qua cấp mười, gọi là đấu thánh.
Nếu có người thực lực vượt qua cấp chín đấu thần, lại thêm vì chúng sinh có cống hiến lớn thì sẽ được ban phong hiệu, phong hiệu được mệnh danh từ thuộc tính đấu khí của người đó cùng với sự kiện họ cống hiến.
Đồng thời tượng của người đó cũng được đưa đến thánh điện trong đấu thần thánh giáo, trở thành tín ngưỡng của toàn chúng sinh.
Còn hậu duệ của bọn họ là hậu duệ đấu thần đã được phong hiệu, vừa sinh ra đã là quý tộc, cùng sự trợ giúp của đấu thần thánh giáo được hưởng rất nhiều đặc quyền.
…
Nora nói xong, Nguyệt Bảo vội hỏi "Vậy ta vì sao lại không tu luyện được đấu khí?"
Tuy cũng chẳng hiểu rõ mấy, nhưng hắn cũng thấy đấu thần chính là chủ nhân của thế giới này, là tầng lớp tinh anh trong xã hội.
Muốn làm được nhiệm vụ chính, giải được tâm nguyện của Ellie, nhất định phải mạnh lên.
Nora thấy em trai biến thành thông mình rồi thì tâm tình cực kỳ tốt, vừa nói vừa an ủi: "Sức mạnh của đấu thần tới từ năng lực tự nhiên, người muốn có đấu khí phải có tự nhiên nguyện lực ban tặng, em trai thân yêu! Ngươi trời sinh không cảm nhận được tự nhiên nguyện lực, là thế đó, nhưng mà không sao cả, ngươi không đi đường đấu thần, thì còn đường làm tế tư, văn quan… còn có đường khác thì…"
Nora nâng cằm Nguyệt Bảo lên: "Bằng vào gương mặt này, tuy bây giờ hơi ốm một chút, nhưng có thể đi đường hợp hoan, làm phi công lái máy bay cũng không tồi, nếu em trai thân yêu muốn, ta sẽ chỉ cách làm cách nào để các nàng thỏa mãn nhất."
Nói xong hắn liếm môi nhìn Nguyệt Bảo.
"Ta càng thấy anh hai đi làm trai bao càng hợp lý."
Nguyệt Bảo cười khổ trong lòng, có gì mà ngươi lại đi đề cập tới phụ nữ chứ, không biết là hiện thế, em trai ngươi có vợ rồi sao?
Lúc Nguyệt Bảo và Nora nói chuyện, vô luận là nói bậy hay nghiêm túc đều rất tự nhiên không có cảm giác bị phân biệt hay xa lánh như với Marcelus và Naomi.
Xem ra trước đây Nora và Noe tình cảm rất tốt.
Nhìn cách Noe nghĩ ngợi, Nora dường như nghĩ ra điều gì đó, cười nói: "Em trai của ta, ta nghĩ ra rồi, hiện tại bộ dạng của ngươi thông minh thế này, vậy thì mấy ngày nữa ta dẫn ngươi tới tham gia đại tiệc của các tiểu thư quý tộc là được mà! Trời ạ, mười ba tuổi rồi ngươi có mộng tinh chưa? Thật đáng thương! Em trai ta vẫn là trai tân."
Nora đứng dậy: "Quyết định như vậy đi, đúng dịp mấy ngày nữa công chúa Clara tổ chức sinh nhật, đến lúc đó ta dẫn ngươi tới đó. Thôi không nói gì nữa, ta đi gặp cha đã, dù sao cha cũng là công tước, cũng đang lo làm sao đưa tin ngươi chưa c·hết với các quý tộc khác."
Aliya tiễn Nora đi, rồi quay lại ngồi cạnh Nguyệt Bảo hòa ái cười nói: "Thiếu gia, thiếu gia Nora là người tốt, sau này ngài nên nghe lời ngài ấy, đừng để ngài ấy buồn."
"Tốt thôi."
Nguyệt Bảo gật đầu cười, một tên không có anh trưởng, cảm giác được đại ca quan tâm, cảm giác đó... dường như cũng không tồi, dù sao làm gì đó cho tên ngốc Noe này cũng dễ.
Aron co người nằm trên thảm gật gật đầu: "Đúng đúng! Ta nghe nói thệ ngôn của thiếu gia Nora lúc làm nghi thức trưởng thành mười lăm tuổi rồi, chính là cả đời sẽ bảo vệ thiếu gia Noe đó."
"Nói ta nghe, nghi thức trưởng thành, thệ ngôn kia là gì?" Nguyệt Bảo nghe đến nghi thức trưởng thành, không ngờ nhớ tới Ellie, còn có thệ ngôn kia, nàng sẽ thệ ngôn cái gì.
Lão quản gia Aliya cười cười: "Thiếu gia chỉ cần nhớ đến, Nora thiếu gia mãi mãi không hại ngài, còn nghi thức trưởng thành chính là bước chân vào con đường đấu sĩ, sẽ phải nói ra ước nguyện của bản thân, thề với chúng thần."
Nora sẽ hại nổi ta sao? Ha ha, hắn một kiếp trước nghĩ cách lừa gạt biết bao nhiêu người, trừ lúc bị l·ừa đ·ảo một lần ra, làm người hai kiếp, muốn hại hắn không dễ đâu.
Nguyệt Bảo đứng dậy khỏi ghế: "Ông Aliya, ta muốn đi ra ngoài dạo, xem thành St Jairo, có hình thù thế nào."
"Cũng tốt, giờ là buổi chiều rồi, trời cũng mát, gọi Aron đi theo ngươi, đến tối nhất định phải về ăn cơm."
Nguyệt Bảo dẫn Aron ra khỏi trang viên, bước chân hiên ngang, theo đúng phong cách quý tộc.
Trên đường, người hầu, võ sĩ nhìn dáng vẻ hắn đều lộ vẻ kỳ quái, dường như chưa thích ứng với việc cậu út thiếu gia đột nhiên trở mình không còn ngu nữa.
Nguyệt Bảo cũng không để ý đến những người đó, ra khỏi cửa nhảy ngay lên lưng Aron, hỏi: "Ngươi chạy có nhanh không, Aron?"
"Ta? Chiến mã cấp 2 chạy không bằng ta nha."
"Vậy thì tốt, cõng ta chạy bừa một chỗ nào đó đi, tới chỗ nào đông người nhất ấy."
Aron đối với mệnh lệnh của Nguyệt Bảo không hiểu nhiều, hắn ngẩng cái đầu, tóc ba giá lên hỏi "Sao lại đến nơi đông người vậy?"
"Bảo ngươi chạy thì cứ chạy, đến tối thiếu gia tặng ngươi một đùi gà có được không."
Nghe thấy đùi gà, hai mắt Aron sáng lên, tròn mắt rồi chạy thật nhanh đi.
Nguyệt Bảo ra ngoài, một mặt để hiểu thêm thế giới này, mặt khác hắn không ngồi im được, hắn phải mau chóng làm việc thiện, lấy ra một cái thuộc tính nào đó mau chóng mạnh lên.
Hắn thật không biết, nếu hắn ở bên trong này, thế giới hiện thực sẽ ra sao? Mọi người có lo lắng cho hắn không?
Aron cắm đầu chạy, Nguyệt Bảo cũng không nhàn hạ, hắn tập trung toàn bộ tinh thần nhìn ngó.
Trời không phụ người có lòng.
Cuối cùng, lúc Aron từ khu quý tộc chạy tới khu bình dân, Nguyệt Bảo liền nghe thấy tiếng ồn ào phía trước.
"Mau, Aron, chạy về hướng kia!" Nguyệt Bảo chỉ một con hẻm nhỏ hưng phấn hét lớn.
Hẻm nhỏ chỉ rộng hai mét nhưng có rất nhiều người đang tụ tập.
Những người vây quanh đều ăn mặc theo kiểu người hầu, hoặc lao động nghèo, người nào người đấy thân thể cường tráng.
Trong đám đông có hai người ăn mặc theo kiểu quý tộc, còn những người khác bao quanh hai thiếu niên đó, đang đạp rất nhiều lên lưng của một ông lão, mà ông lão thì ôm lấy một bà lão.
Đôi vợ chồng già này trông không giống người có tiền, quần áo mặc toàn bộ là vải gai màu nâu.
Cụ ông còn đi chân đất, cụ bà cũng chỉ có đôi dép cỏ, đoán niên kỷ cũng phải sáu bảy mươi tuổi.
Bên cạnh họ còn có một cái xe gỗ, đã bị lật đỗ, một bánh xe lăn quay đã ngừng, bánh xe còn lại lăn ra ngoài đường, rau trên xe rơi tứ tán trên đất, hiển nhiên vợ chồng già vừa bị người khác đạp đổ xe rau.
Đó là một vụ điển hình việc quý tộc bắt nạt bình dân, phim sách đều chiếu đến mục cả mắt Nguyệt Bảo.
Nguyệt Bảo lần đầu tiên thấy vụ việc như trong phim này, chăm chú nhìn, cũng cảm thấy lạ lạ.
Lúc này Aron đã chạy đến đầu hẻm, Nguyệt Bảo đột nhiên vỗ vai hắn, từ trên lưng nhảy xuống, kêu hắn dừng chân, nói: " Aron, ngươi biết hai tên đang đánh người kia không?"
"Hai thằng đó sao? Bên kia là Kaiden, còn người kia Justin, chúng cũng biết chúng ta mà."
Aron nắm tay chà xát, bực tức nói "Bọn chúng thường hay bắt nạt thiếu gia lắm, nhưng luôn bị ta đánh như đầu heo. Thiếu gia, có cần đánh bọn chúng nữa không?"
"Chưa vội."
Nguyệt Bảo cười gian đánh giá Kaiden và Justin, đặc biệt để mắt đến chất liệu y phục và trang sức trên người chúng.
Hay lắm, vải vóc rất mịn màng mướt mát, đúng là điển hình con ông cháu cha.
Phải xem trước tình hình, hiện Nguyệt Bảo không khác gì người thường, ở thời đại này phải có cái đầu tốt.
"Aron, nhà hai người bọn chúng làm nghề gì?"