Đế Chế Đại Việt

Chương 311: Hai bên chuẩn bị




Kiếp trước từng nghe kể lại các bệnh tật trong cuộc trường kỳ kháng chiến của các chú bộ đội bên trong rừng Lý Anh Tú thừa biết được sự đáng sợ của sốt rét là như thế nào. “Tây tiến đoàn quân không mọc tóc, quân xanh màu lá dữ oai hùng”, câu thơ nghe hay là vậy nhưng cũng không phủ nhận được sự đáng sợ của căn bệnh rừng này. Do đó mỗi binh lính của các đơn vị đặc nhiệm Đại Việt như Thiên Long vệ, Hải quân đột chiến đội, thiết đột,... đều có riêng một cuốn cẩm nang về kỹ năng sinh tồn trong tự nhiên, bên GTQfr trong đó hàng đầu trong khoa mục các loại bệnh tật chính là sốt rét.
- Liệu Elina tiểu thư có thể chữa trị được không?
Yết Kiêu cũng hiểu được nếu bị sốt rét nặng tỷ lệ tử vong thậm chí lên đến hai mươi phần trăm. Quân y nói.
- Hiện tại trong kho dược liệu còn có hạt cau, thường sơn, hồng bì,... còn có thể hạ sốt, hạn chế sốt rét cho Elina tiểu thư, thế nhưng về lâu dài thì không phải là một ý kiến hay. Dù sao chúng ta liên tục di chuyển, điều kiện đóng quân vô cùng tồi tệ, hiện tại càng ngày càng có nhiều binh sĩ nhiễm bệnh, tốt nhất vẫn là đưa Elina tiểu thư ra ngoài điều trị.
Yết Kiêu gật đầu tỏ vẻ rõ ràng. Một hộ vệ của Hoa Hồng Đen thương hội đến nói.
- Bẩm Yết Kiêu thiếu tá, phó hội trưởng đại nhân đã tỉnh, mời ngài vào trong.
Bởi những người bị sốt rét đều phải cách ly, Elina cũng không ngoại lệ, Yết Kiêu đi vào bên trong bệnh xá, Elina thân thể ngày càng gầy gò, sắc mặt tái xanh nằm yên trên giường bệnh, nàng cố gắng cầm cự nhưng thân thể không nhịn được vẫn run lên bần bật. Nhìn thấy Yết Kiêu nàng cố nỡ ra một nụ cười hỏi.
- Yết Kiêu thiếu tá, tình hình hôm nay như thế nào rồi?
Yết Kiêu ngồi xuống bên cạnh giường nói.
- Elina tiểu thư không cần quá lo lắng, bên ngoài có Ngô Tuấn liên tục gây áp lực, đám người Hàn quốc cũng không tấn công quá mạnh mẽ, quân của chúng đã rút bớt đi.
Elina trong ánh mắt cũng hiện lên vẻ vui vẻ. Thế nhưng rất nhanh lại bị thay thế bằng sự buồn rầu nói.
- Thật xin lỗi, ta lại trở thành gánh nặng của các ngươi.
Yết Kiêu lắc đầu nói.
- Xin tiểu thư đừng nói như vậy, nếu không có tiểu thư làm chỗ dựa tinh thần thì không chắc bọn hắn đã có thể đi đến được đây. Tiểu thư cố gắng nghỉ ngơi một chút, vài hôm sau chúng ta sẽ phá vây ra ngoài.
Elina giật mình.
- Không phải điều này không nằm trong kế hoạch hay sao?
Yết Kiêu lắc đầu.
- Chúng ta hành động luôn có nhiều phương án, tùy theo trường hợp khác nhau mà thi hành. Hiện tại cũng là lúc nên đổi kế hoạch.
=====================Ta là đường phân cách===============
- Bẩm nữ vương, quân của ngụy vương do Bidam dẫn đầu đang đánh mạnh vào thành Ansi. Kim Yu Shin tướng quân đang dẫn binh cầm cự, thế nhưng quân địch quá mạnh, nếu không có cứu viện chỉ sợ quân ta chịu không được bao lâu.
Nghe binh lính bẩm báo lại sắc mặt của Kim Đức Mạn lập tức trở nên không tốt. Thành Ansi là một trong hai lá chắn bảo vệ cho vùng đất phía Nam, nếu thành Ansi mất cửa ngõ phía Nam sẽ mở rộng, lúc đó chỉ sợ nàng sẽ bị tiêu diệt.
Cùng lúc đó bên phía thủy trại Đại Việt bộ tư lệnh Hải quân cũng đã phát lệnh họp khẩn, sắc mặt Lê Chân cũng không hề tốt nói.
- Tin tức vừa mơi gửi đến, quân ta bên trong núi Bạch Mã gặp bệnh sốt rét, người bị bệnh rất nhiều, đã phát đi đề nghị phá vây, yêu cầu Hải quân hỗ trợ. Theo các vị chúng ta nên làm gì?
Bên trong bộ tư lệnh ngoại trừ Lê Chân, Bạch Liêu, còn có các vị hạm trưởng và các sĩ quan huấn luyện của Anh quốc. Bạch Liêu hỏi.
- Tư lệnh, Ngô Thứ trưởng đã có tin tức gì hay chưa?
Lê Chân gật đầu nói.
- Có, hắn gửi một bản kế hoạch trở về, kế hoạch chính là yêu cầu Hải quân tận lực kéo binh lực của Chân vương ở Khai thành, bọn hắn sẽ cùng với quân trong núi phá vây.
Bạch Liêu lắc đầu nói.
- Không thể nào. Theo tin tức mới nhận được bọn lính đánh thuê Giáp vàng đã cho Chân vương thuê năm chiến thuyền cấp một, và ba ngàn lính đánh thuê. Một chiến thuyền cấp một của bọn chúng đã có thể so được với soái hạm của chúng ta rồi. Tốt nhất vẫn là chờ đợi bệ hạ. Theo tin tức mới nhất bệ hạ đang dùng tốc độ nhanh nhất đi đến, may mắn gặp đúng hướng gió chỉ cần hơn một tháng nữa là có thể đến được. Không phải Ngô thứ trưởng đã bắt được thế tử bọn hắn hay sao? Có thể cầm lấy uy hiếp.
Lê Chân cười khổ nói.
- Uy hiếp thì đã uy hiếp, thế nhưng Chân vương này cũng thực gian xảo, tuy nói hắn đồng ý trao đổi, nhưng chỉ cần quân ta vừa ra khỏi núi tuyệt đối sẽ bị chúng tấn công. Do đó ý định của Ngô Tuấn chính là như thế này...
Ngô Tuấn không thể giao thế tử cho Chân vương, giết đi cũng không được, chỉ có thể dùng thế tử để áp chế Chân vương, buộc hắn phải rút bớt quân từ núi Bạch Mã, đồng thời để Chân vương sợ ném chuột vỡ bình mà hạn chế truy đuổi Thiên Long vệ. Dù sao Hàn quốc cũng không phải rộng lớn như Tây Gốt, Thiên Long vệ không có quá nhiều đường để chạy, nếu bọn hắn bị vây lại rất khó có thể vùng vẫy được.
- Bẩm tư lệnh, Thiện Đức nữ vương xin Đại Việt ta gửi người cứu viện.
Lê Chân vừa phổ biến kế hoạch xong thì một binh lính đi vào bẩm báo. Đại Việt và Kim Đức Mạn từng có giao ước, Đại Việt sẽ bảo vệ vùng đất phía Nam, nay Ansi báo nguy, trong tay không còn binh lực Kim Đức Mạn cũng chỉ có thể xin Đại Việt giúp đỡ.
Lê Chân cùng Bạch Liêu nhìn nhau. Chân vương bố cục cũng thật lớn, vậy mà dám đánh chủ ý tiêu diệt bọn hắn. Lê Chân mỉm cười nói.
- Dù sao kế hoạch sắp đến cũng không cần dùng quá nhiều binh lực, Bạch đại nhân, hay là ngài dẫn theo ba ngàn binh sĩ đi tiếp viện đi thôi.
Bạch Liêu kiếp trước chính là quân sư số một của Chiêu Minh vương, bản thân cũng có tài cầm binh, mặc dù không thể so bì với các võ tướng xung phong trận mạc nhưng để thủ vững thành Ansi thì vẫn có thể.
=================Ta là đường phân cách===============
Bến tàu Khai thành, Chân vương vui mừng nhìn năm chiến thuyền to lớn cập vào cảng, quả thực không hề thua kém Bạch Long hạm hay các cấp tàu chiến của Hoa Hồng Đen thương hội. Từ trên tàu đi xuống từng đội binh lính đánh thuê mặc áo giáp vàng sáng loáng, Một sĩ quan trung niên, trên đầu đội mũ thuyền trưởng đi xuống chào Chân vương nói.
- Xin chào để hạ, xin tự giới thiệu, ta là Dan Kamboj, là đội trưởng của đợt lính đánh thuê lần này, toàn bộ năm chiến hạm cấp một đều do ta chỉ huy. Ngài tuyệt đối yên tâm, có bọn ta ở đây bọn Đại Việt tuyệt đối sẽ không làm nên được trò trống gì.
Dan Kamboj kiêu ngạo nói. Thuyền chiến cấp một của bọn hắn được trang bị hai bên mạn mỗi bên mười tám khẩu pháo một trăm tám hai li, trên boong mỗi bên lại có thêm mười ổ pháo tám mươi li, tổng số pháo còn nhiều hơn bất kỳ thuyền chiến Bravia nào, chỉ cần bị bọn hắn bắn trúng chiến thuyền Đại Việt tuyệt đối tan xác.
Dan Kamboj lại để cho Chân vương thấy được một lô hàng vũ khí cực lớn, lên đến năm ngàn khẩu hỏa mai, hai mươi ổ pháo hơn hai trăm li. Có những vũ khí này quân đội Hàn quốc tuyệt đối có thể tiến lên được hiện đại. Chân vương vui vẻ nói.
- Thật tốt quá, ta hi vọng các ngài có thể giúp ta huấn luyện binh sĩ sử dụng những thứ vũ khí tân tiến này chứ?
Dan Kamboj gật đầu đồng ý.
- Điều đó là đương nhiên, chỉ cần ngài có thể trả tiền cho các huấn luyện viên, ta có thể cam đoan trong vòng ba tháng binh sĩ của ngài có thể sử dụng thành thạo những thứ vũ khí này.
Lại là tiền, quả nhiên là một đám ác quỷ hút màu. Tuy tiếc xót đứt ruột nhưng Chân vương cũng chỉ có thể đồng ý. Để bổ sung tiền vào quốc khố bù vào số bị Đại Việt cướp đi Chân vương không còn cách nào khác ngoài tăng thuế. Dân chúng Hàn quốc oán thán kêu trời, thế nhưng vô dụng. Các binh sĩ triều đình sẵn sàng đàn áp thẳng tay bất kỳ ai dám nổi dậy bạo loạn. Dù sao lúc này binh lực của Chân vương cũng rất mạnh mẽ, có đến ba mươi mấy ngàn đại quân, một đám nông dân Hàn quốc thiếu liên kết không thể làm nên trò trống gì.
Chân vương vui vẻ trở về hoàng cung. Mặc dù bị Đại Việt tàn phá không còn ra hình dáng gì, thế nhưng một số khu vực vẫn còn có thể sửa được. Chân vương ép buộc dân chúng đi làm khổ sai, xây dựng lại cung điện cho mình.
- Bẩm bệ hạ, tin tức truyền tới, Bidam tướng quân đại thắng, thành Ansi đã bị hạ.
Một binh sĩ cắm trên người hai cái lông chim tượng trưng cho thân phận thám báo chạy vào cung nói. Nhận được thêm tin thắng trận Chân vương vui vẻ cười lớn.
- Tốt, tốt lắm, ha ha, ả tiện nhân Kim Đức Mạn kia tưởng ôm được bắp đùi Đại Việt, hóa ra đây chỉ là một cây củi khô. Ha ha.
Bất quá hắn vừa dứt lời một binh sĩ từ bên ngoài chạy vào nói.
- Bẩm để hạ, bên Đại Việt truyền tin tức đến, nếu trong hai ngày nữa chúng ta vẫn chưa rút hết quân trên núi Bạch Mã bọn hắn sẽ giết thế tử.
Đang vui vẻ Chân vương nghe thấy tin tức lập tức tức giận quát.
- Bọn hắn lại dám làm như vậy.
Thời gian qua Chân vương cũng đã rõ ràng, hắn không dễ gì buông tha cho núi Bạch Mã, ngược lại Đại Việt cũng không dễ dàng thả ra thế tử. Hai bên không tin tưởng nhau, cũng không chịu buông bỏ mục tiêu. Hiện tại chỉ có thể dùng con tin để kiềm chế lẫn nhau, mặc dù Đại Việt vẫn nắm thế chủ động làm Chân vương phải làm ra nhượng bộ.
- Lại rút bớt trên núi Bạch Mã ba ngàn quân về Khai thành triển khai huấn luyện. Lại cho người đàm phấn, lần này chính là lần nhượng bộ cuối cùng của ta, nếu chúng vẫn không chịu thả thế tử thì đừng trách ta vô tình.
Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.