Tin tức rất nhanh truyền về tay Ngô Tuấn , hắn không nói gì chỉ mỉm cười nói.
- Xem ra mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ chờ hành động mà thôi.
==============++
Cách thành Ansi năm dặm đường một chiến tuyến không biết từ khi nào đã được dựng lên, nơi này chỉ cách chỗ trú chân của Đại Việt và Kim Đức Mạn mười dặm đường, điều này đồng nghĩa với việc nơi đây công phá thì Kim Đức Mạn cũng sẽ xong đời.
Kim Yu Shin cánh tay trái được băng vải trắng, hắn trong trận chiến thành Ansi đã bị thương không hề nhẹ. Hơn hai ngàn binh sĩ và Hoa lang thủ ở thành Ansi tổng cộng bốn ngày, nhận thấy thế bị sắp bị bao vây Kim Yu Shin quyết định nghe theo lời của Bạch Liêu rút quân khỏi thành Ansi trở về phòng tuyến do quân Đại Việt dùng hai ngày để dựng lên.
Nhìn chiến lũy đắp bằng đất cao chỉ có hai mét, còn lại là một hệ thống đường hào chằng chị Kim Yu Shin cảm thấy quân Đại Việt muốn điên rồi. Quân cả ai bên cộng lại cũng chỉ có hơn năm ngàn người, bên kia có đến mười lăm ngàn người, quân Đại Việt lại muốn ở giữa đồng không mông quạnh này kháng cự lại với Bidam.
- Bạch đại nhân ngươi chỉ là giới văn nhân, bài binh bố trận ngươi không hiểu, ta dám cam đoan trong vòng một ngày bọn chúng sẽ đạp bằng nơi đây.
Kim Yu Shin tức giận nói. Hắn cứ nghĩ Đại Việt hùng mạnh như vậy chắc chắn sẽ xây dựng một tuyến phòng thủ cực kỳ chắc chắn, thế nhưng nhìn thấy cái phòng tuyến cùi bắp này hắn cảm thấy mình như bị lừa vậy. Hắn vẫn còn nhớ tại thành Ansi, tên Bidam kia như không cần mạng của binh lính, liên tục tấn công, tuy địa thế Ansi hiểm yếu, nhưng chỉ có hơn hai ngàn quân, bị mười lăm ngàn quân đông như kiến cỏ của Bidam mài đến kiệt sức.
Trước sự chỉ trích của Kim Yu Shin Bạch Liêu vẫn bình tĩnh uống trà chậm rãi nói.
- Kim chỉ huy sứ, tuy nói ngươi từ nhỏ đã đánh trận, tuy nhiên ngươi phải biết với quân Đại Việt không thành trì nào có thể bằng chiến lũy do mình dựng lên. Thành Ansi bị vây chặt, ta chỉ có ba ngàn quân, đem theo hỏa pháo hành quân bất tiện, không thể phát huy hết sức mạnh của nó. Sắp đến ngài cứ để binh lính nghỉ ngơi nhìn xem Đại Việt ta đánh trận là như thế nào.
Chiến tuyến vẫn tiếp tục được xây dựng, các binh sĩ Đại Việt đóng các cây cọc phía trước chiến tuyến, từng cuộn dây kẽm gai lớn được những binh sĩ Hải quân kéo dài nối lại với nhau thành tầng tầng chương ngại. Bạch Liêu mỉm cười nói.
- Chẳng phải ngươi nói Bidam đáng sợ nhất chính là đội thiết kỵ hai ngàn người sao. Có những thứ này ở đây ta cam đoan với ngươi bọn hắn tuyệt đối sẽ phải chôn thây tại đây.
Kim Yu Shin kinh hãi, đứng trên lũy đất nhìn về phía xa kẽm gai đã được chăng ra thành một tấm lưới lớn, các chiến hào được nối thông với nhau, binh sĩ có thể di chuyển vô cùng tự do, còn chiến lũy cao hai mét này thực chất cũng chỉ là nơi đặt những ổ pháo M102 mà thôi.
=============Ta là đường phân cách=============
Bờ biển Hàn quốc, khi những màn sương sớm vẫn con đang bảo phủ trên mặt biển, vẫn còn chưa bị ánh năng của mặt trời làm tán đi. Từ trong màn sương dần dần hiện ra những chiến thuyền hai, ba cột buồm, bên trên đỉnh cột buồm lá cờ Long Tinh kỳ đón gió bay phất phới. Hai mươi chiến hạm cấp ba, cấp bốn của Đại Việt, đứng bên cạnh của hạm trưởng là một vị sĩ quan người Anh. Bọn hắn biết sắp đối mặt với bọn hắn là ai, sẽ là những chiến thuyền cỡ lớn có đến hàng chục ổ pháo. Còn bọn hắn mỗi bên mạn cũng chỉ có ba ổ pháo Hải quân M102A mà thôi.
- Báo cáo hạm trưởng, phía trước có xuất hiện tàu tuần duyên của địch.
Hoa tiêu bên trên cột buồm quát lớn. Cách đội tàu của Đại Việt chừng hai hải lý là một cặp tàu của Hàn quốc. Những tàu này có vẽ chỉ là tàu tuần duyên, sử dụng hai hàng mái chèo, bởi trang bị hạn chế nên trong màn sương tàu Hàn quốc vẫn chưa phát hiện ra được chiến hạm Đại Việt. Sĩ quan huấn luyện người Anh lắc đầu nói.
- Hiện tại khoảng cách này vẫn chưa thích hợp tấn công. Phải nhanh chóng áp sát tiêu diệt bọn chúng. Tuyệt đối không thể để thuyền địch ở bên trong phát hiện ra tung tích của chúng ta.
Hạm trưởng cũng hiểu rõ tầm quan trọng. Hiện tại đang là sáng sớm, màn sương vẫn còn bao phủ khá dày, nếu để muộn hơn, sương tan rồi bọn hắn sẽ bị phát hiện. Hạm trưởng quát lớn.
- Tăng nhanh tốc độ, các đội đột kích chuẩn bị tấn công.
Trên mỗi chiến hạm phân chia ra các đội rõ ràng, thủy thủ, pháo thủ, tay chèo và đội đột kích sẵn sàng tấn công sang thuyền địch bất cứ lúc nào. Lệnh của hạm trưởng theo ống đồng truyền xuống khoang dưới, đội thủy thủ lập tức vào vị trí. Từ hai bên hông chiến hạm thỏ ra những hàng tay chèo, theo nhịp của trung đội trưởng, những cánh tay chèo nhịp nhàng chuyển động, tốc độ của tàu lập tức tăng lên đáng kể.
- Chỉ huy, chỉ huy, có thuyền địch.
Binh linh Hàn quốc đến khi những cánh buồm to lớn của Đại Việt đã hiện ra trước mắt thì bọn hắn mới phát hiện được. So với những chiến hạm hai cột buồm thì thuyền Hàn quốc không nhỏ hơn bao nhiêu, thế nhưng bên Đại Việt lại có hai mươi chiếc đây. Chỉ huy của hai thuyền chiến không mưu mà hợp đồng loạt ra lệnh.
- Rút lui, rút lui nhanh.
Thế nhưng chiến thuyền Hàn quốc là chiến thuyền kiểu cũ, buồm vuông khó xoay trở, huống chi chiến thuyền Đại Việt mở tốc độ đến tối đa để truy đuổi đây.
- Phóng tên.
Các binh sĩ Hàn quốc cố gắng làm ra phản kháng, thế nhưng trên biển cung tên quả thực rất hạn chế, huống chi mạn tàu của Đại Việt còn cao hơn, chiếm lợi thế, cung tên của Hàn quốc không đem đến mấy uy hiếp cho Đại Việt. Mất thêm mười phút chiến hạm của Đại Việt cuối cùng cũng đuổi kịp được.
- Khai hỏa.
Ầm, ầm, ầm.
Các binh sĩ Hải quân lập tức nổ súng bắn xuống binh lính Hàn quốc, bọn hắn không dám dùng pháo, bởi ở đây khá gần bờ rồi, nếu nổ pháo sẽ bị lộ. Thế nhưng chỉ riêng súng cũng đã làm binh sĩ Hàn quốc lao đao. Bị từ trên cao bắn xuống bọn hắn chỉ biết chạy xuống khoang hoặc tìm chỗ ẩn nấp, ai không chạy kịp lập tức bị hàng chục viên đạn bắn thành cái sàn.
- Đổ bộ.
Hàng chục cái móc câu được ném ra, dưới sự yểm trợ của đồng đội, đội đột kích của chiến hạm Đại Việt lập tức đổ bộ lên thuyền chiến của Hàn quốc. Các thành viên của đội đột kích rút gươm truy đuổi các binh sĩ của Hàn quốc Rất nhanh chỉ hai mươi phút trận chiến lập tức kết thúc, toàn bộ binh sĩ Hàn quốc hoặc bị bắt, hoặc đầu hàng.
Quân Đại Việt để người dẫn theo tù binh và hai chiến hạm quay đầu trở về phía Nam, hai mươi chiến hạm tiếp tục đi vào đường cửa sông, mục tiêu của bọn hắn chính là bến tàu Khai thành. Lúc này trời đã sáng hẳn, ngược dòng sông đoàn tàu của Đại Việt không còn được che chắn. Những trạm gác của quân Hàn quốc rất nhanh phát hiện được đoàn tàu mang theo Long Tinh kỳ phất phới.
- Là quân Đại Việt, mau báo động, quân Đại Việt tvrUY tập kích.
Thủy quân Hàn quốc bên trong các các thủy trại hoàn loạn quát lớn, chuông, chiên bị gõ liên hồi, phong hỏa đài bị đốt lên. Đã cùi cũng không thèm sợ lở, bên hông các chiến hạm Đại Việt lập tức lộ ra những nòng pháo đen ngòm hướng về các thủy trại.
- Khai pháo.
Ầm, ầm, ầm.
Hai mươi chiến thuyền lập tức khai hỏa dọc bờ sông. Các thủy trại lập tức lập tức nổ tung bùng lên ánh lửa, quân Hàn quốc bỏ chạy toán loạn, một số thuyền vừa kịp ra khỏi thủy trại liền bị trúng đạn pháo. Pháo M102A tuy không uy lực bằng pháo M202, nhưng tuyệt đối đủ xuyên thủng lớp giáp gỗ mỏng manh của thuyền chiến Hàn quốc từ đầu này sang đầu kia. Đại Việt chỉ bắn một lượt, cũng không dừng lại, dù sao mục tiêu của bọn hắn vẫn là bến tàu Khai thành mà không phải những thủy trại này.
- Quân Đại Việt, chiến hạm Đại Việt tấn công.
Trên bến tàu Khai thành cũng lập tức tấp nập nên, những binh lính đánh thuê Giáp vàng được huấn luyện nghiêm chỉnh từ lúc báo động đã tự giác chạy lên các chiến thuyền chuẩn bị xuất bến. Chân vương cũng bị kinh động đến lập tức chạy ra khỏi hoàng cung dẫn theo mấy trăm binh sĩ. Dan Kamboj chỉnh đốn lại trang phục của mình chậm rãi bước ra bên tàu. Hắn quay lại nói.
- Để hạ cứ yên tâm, lần này có bọn ta ở đây bọn Đại Việt sẽ phải chôn thây tại nơi này. Ngài cứ yên tâm ở tại Khai thành chờ đợi kết quả.
Thấy Dan Kamboj tự tin như vậy Chân vương cũng tuyệt đối yên tâm, dù sao chiến hạm của lính đánh thuê quá lớn. Chân vương nói.
- Lần này toàn bộ thủy quân của ta đều toàn quyền do tướng quân chỉ huy. Hãy mang tin chiến thắng trở về.
Dù sao Hàn quốc cũng là một nước giáp biển, thủy binh cũng khá lớn, có đến gần một trăm chiến thuyền, toàn bộ phụ trợ cho năm chiến thuyền cấp một của lính đánh thuê tác dụng cũng chúng sẽ càng được phát huy. Dan Kamboj đương nhiên không chối từ nói.
- Để hạ yên tâm chờ đợi. Ta sẽ cho bọn chúng biết Hàn quốc là không thể khinh thường.
Nghe đến câu cuối cùng Chân vương lại càng mát lòng mát dạ đây. Ân, quả là Kamboj tướng quân biết ăn nói, không như tên Oenlinton đáng ghét kia.
===============++
Để tránh phiền phức ta đã sửa Dan Hauer thành Dan Kamboj, đã sửa lại trong chương trước. Xin lỗi vì sự bất tiện này.
Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế