- Kéo buồm sang ba mươi độ, đón gió, bánh lái rẽ phải.
Trên WZMBm các chiến hạm của Đại Việt thủy thủ dưới sự hướng dẫn của các sĩ quan người Anh liên tục chạy đi chạy lại điều chỉnh hướng cánh buồm sao cho có thể tận dụng lực của gió tốt nhất. Trên thế giới nếu người Anh nhận làm việc này tốt thứ hai thì quả thực không ai dám nhận làm tốt nhất. Mười chín chiến thuyền nhỏ của Đại Việt chạy phía trước, theo sau là năm chiến hạm cấp một của lính đánh thuê và năm mươi chiến hạm nhỏ của Hàn quốc. Các ổ pháo từ trên tàu của lính đánh thuê liên tục nổ pháo truy đuổi, thế nhưng trên biển muốn bắn trúng chiến hạm địch quả thực khó khăn, toàn bộ đạn pháo đều bay vượt qua đầu của các chiến hạm Đại Việt.
- Người Pháp đánh đấm như hạch nhưng quả thực chiến thuật chạy trốn lại nhất lưu đây.
Các sĩ quan người Anh cười nói với nhau. Người Anh, Hà Lan với lực lượng hải quân hùng mạnh, thủy thủ tinh nhuệ nên bọn hắn thích gia nhập vào trận chiến ở đầu hướng gió, khi đó đạn pháo sẽ phát huy được tối đa tầm bắn và độ chính xác gây thiệt hại lớn cho quân địch. Ngược lại hạm đội Pháp vốn sinh ra để hộ tống các đội thương thuyền, yếu hơn hẳn so với những nước khác, do đó bọn hắn có xu hướng tránh các cuộc giao tranh, khi vào trận chiến người Pháp thường chọn phía cuối hướng gió, điều đó cho phép bọn hắn có thể vào hoặc ra khỏi giao tranh bất cứ lúc nào. Hiện tại các sĩ quan người Anh cũng đang để hạm đội Đại Việt dùng đúng như chiến thuật của người Pháp. Chiến hạm Đại Việt di chuyển ở cuối hướng gió, tránh xa tầm pháo của các chiến thuyền cấp một nhưng vẫn giữ một khoảng cách cho quân địch hi vọng có thể đuổi theo bọn hắn.
Dan Kamboj cảm thấy mặt mình như bỏng rát. Tuy bắn hạ được một thuyền chiến của Đại Việt nhưng hắn lại bị mười mấy chiếc tàu bé nhỏ của Đại Việt khiêu khích như vậy quả thực là một sự xỉ nhục. Điều làm hắn tức giận nhất chính là đám Đại Việt này không chịu giao chiến, Mấy chục ổ pháo mạn của bọn hắn xem như vứt đi, chỉ sử dụng được ổ pháo lớn ở phía mũi tàu. Đại Việt liên tục di chuyển trong tầm bắn làm hắn không đuổi theo lại tiếc nuối, cứ thế hạm đội của hắn dần bị kéo ra xa khỏi Khai thành.
Núi Bạch Mã, hiện tại số quân bao vây nơi này cũng chỉ còn lại bảy ngàn quân, trong khi đó quân Đại Việt cũng chỉ còn đóng giữ lại một vùng đất không quá lớn ở phía sau trong núi. Chân vương vẫn áp dụng chiến lược cũ, dùng các đồn bốt từ từ vây lấy quân Đại Việt phía trong. Yết Kiêu tập hợp tất cả các binh sĩ lại nói.
- Hôm nay chúng ta sẽ phá vây, một chút nữa, hai người dìu dắt thương binh, chúng ta phải dùng tốc độ nhanh nhất để chạy ra khỏi Bạch Mã. Ra khỏi núi chạy về phía Khai thành sẽ có người tiếp ứng. Tất cả đã rõ chưa?
- Rõ.
Các binh sĩ đồng thanh hô lớn. Yết Kiêu quay sang Elina sắc mặt vẫn tái nhợt, cơn sốt vẫn không hạ chút nào nói.
- Tiểu thư cố gắng chịu đựng. Hôm nay chúng ta sẽ ra khỏi đây.
Elina suy yếu gật đầu, cũng không còn sức để trả lời hắn. Yết Kiêu nói với hai thành viên đột chiến đội.
- Cố gắng bảo vệ tiểu thư.
- Thiếu ta yên tâm. Chúng ta sẽ không để tiểu thư có việc gì.
Yết Kiêu dẫn đầu đột chiến đội, theo sau là một ngàn hộ vệ của Bravia và Đại Việt. Lần này đột phá vòng đầy bọn hắn lên kế hoạch hạn chế giao chiến. Mọi người chỉ cần chạy, chạy và chạy thật nhanh.
- Báo động, quân địch tập kích.
Ầm.
Trên tháp canh một binh sĩ Hàn quốc vừa thấy vô số binh lính liên quân lao đến vội hô lớn, thế nhưng hắn lập tức bị một phát đạn bắn nổ đầu. Quân Hàn quốc bên trong doanh trại lập tức náo động chạy ra phòng thủ.
- Hỏa cầu.
Ầm, ầm, ầm.
Các thành viên đột chiến đội ném ra hỏa cầu, tuy nói hảo cầu sức nổ yếu nhưng đối với tường gỗ thì dễ như ăn cháo. Ba tiếng nổ vang lên cửa đồn lập tức bị nổ tan thành mấy mảnh.
Yết Kiêu rút ra trường kiếm quát lớn.
- Giết!
- Giết!
Liên quân gào thét xông đến, khác với mấy tháng trước đó bọn hắn phải ăn uống kham khổ, thể chất suy giảm, lực chiến có phần giảm sút. Sau một thời gian tĩnh dưỡng các hộ vệ đều trở nên sinh long hoạt hổ, chiến lực phục hồi như lúc ban đầu. Hai bên vừa va chạm lập tức phân ra thắng bại, một đồn bốt gần một ngàn người của Hàn quốc bị liên quân giết đến người ngã ngựa đổ.
- Rút lui. Đốt phong hỏa đài.
Chỉ huy đồn bốt sợ hãi quát lớn. Đám người này như lũ người điên, bọn hắn chiến đấu không hề theo chiến pháp gì cả, chỉ một mực không sợ hãi lao về phía trước, phòng tuyến của quân Hàn quốc vừa mới lập lên lập tức bị xuyên phá, quân lính Hàn quốc sợ hãi vứt bỏ vũ khí chạy toán loạn.
- Đỡ lấy người bị thương, lập tức chạy về phía trước.
Yết Kiêu ra lệnh, liên quân cũng không thèm truy đuổi mà lập tức lên đường. Hơn ngàn người dùng hết sức bình sinh để chạy vọt ra khỏi núi Bạch Mã. Phong hỏa đài bị đốt lên, các đồn bốt khác lập tức kêu gọi người truy đuổi, hai đồn gần nhất quân số lên đến ba ngàn người đuổi theo liên quân. Bởi còn phải gánh thêm thương binh, bệnh binh nên tốc độ của bọn hắn cũng không phải quá cao, vừa xuống đến dưới chân núi thì phía sau đã thấy được bóng dáng của truy binh.
- Ném lựu đạn khói.
Yết Kiêu quát lớn. Đột chiến đội lập tức dừng lại để những người khác chạy trước, bọn hắn móc ra những ống tre châm lửa xong ném về phía sau. Lựu đạn khói được Lý Anh Tú chỉ đạo chế tạo cùng lúc với pháo sáng và hỏa cầu lưu hoàn. Bởi công thức đơn giản, dễ làm nên được sản xuất số lượng lớn trang bị cho tất cả các đơn vị đặc biệt.
Lựu đạn khói vừa bay ra phun ra từng đám khói lớn như một màn sương dày đặc che khuất mọi tầm nhìn từ trên núi xuống. Yết Kiêu lại ra lệnh.
- Xóa dấu vết, rút lui.
Các đội viên lập tức xóa mọi dấu chân của đại đội người vừa chạy đi, vừa rút về phía sau. Khi quân Hàn quốc lao xuống thì liên quân đã hoàn toàn biến mất, mọi dấu vết gì cũng không có để lại. Binh sĩ dáo dác hỏi.
- Chỉ huy, giờ phải làm gì đây?
- Còn làm gì nữa, chia quân ra đuổi theo. Lệnh cho người trơ báo cáo với Chân vương, quân địch đã phá vây.
Chân vương hiện tại đang vui vẻ nằm bên trong cung điện ngắm nhìn các ca kỹ múa hát. Mặt dù bị Đại Việt cướp bóc một số lớn tù binh, thế nhưng hắn cũng tuyển lại một đám mới. Hắn cảm nhận được sự mạnh mẽ của lính đánh thuê, tin tưởng chỉ hai mươi chiến hạm bé tẹo kia sẽ bị Dan Kamboj bắn tan thành cám.
Chân vương là một người có dã tâm, điều này không cần phải bàn cãi. Hắn cũng không ngu ngốc, là người biết mềm dẻo. Hắn nhìn thấy được cơ hội cải biến quân đội mình theo hướng hiện đại tương tự với những tên lính đánh thuê kia. Chỉ nghĩ đến việc hàng vạn ngàn binh sĩ đều được trang bị súng pháo, hắn có thể đánh lên Triều quốc, thống nhất bán đảo, trở thành thiên cổ đế vương của Hàn quốc, điều này đã làm hắn sướng đến rên người.
- Để hạ, để hạ, có chuyện lớn xảy ra.
Từ bên ngoài một tên thái giám hớt hãi chạy vào nói. Chân vương bật dậy tỏ vẻ không vui nói.
- Lại có cái gì đại sự.
Tên Thái giám run rẩy nói.
- Bẩm để hạ, phát hiện ra hơn ngàn người từ phía Tây chạy đến kinh thành, dường như chính là người của Hoa Hồng Đen thương hội. Hình như bọn chúng đã phá vây thành công.
- Cái gì?
Chân vương đập bàn tức giận. Mặc dù hắn đã rút bớt quân từ trên Bạch Mã thế nhưng trên núi vẫn còn đến bảy ngàn binh sĩ, làm sao dễ dàng bị phá vây đến như vậy? Thật ra điều này đến từ việc Chân vương không biết rằng quân trên núi đã được tiếp tế một lượng lớn lương thực, quân nhu, cộng với một đội đột chiến đội khiến chiến lực của quân trên núi tăng mạnh, bọn hắn dễ dàng đánh tan một đồn bốt chỉ trong vòng năm đến mười phút, khi các đồn khác kịp phản ứng thì bọn hắn đã lao xuống núi rồi.
- Ngươi nói bọn hắn đang chạy đến Khai kinh?
Chân vương lúc này hỏi. Tên Thái giám vội gật đầu nói.
- Bẩm bệ hạ, đúng vậy, theo tin tức của thám báo bọn hắn đang chạy đến bến tàu Khai kinh.
Chân vương cười lạnh nói.
- Bọn hắn đang tìm chết đây. Triệu tập binh sĩ theo ta ra ngoài chặn chúng lại.
=====================Ta là đường phân cách=================
- Nhanh, nhanh hơn một chút nữa.
Yết Kiêu cỗ vũ binh sĩ, từ núi Bạch Mã chạy đến Khai kinh là đến mấy dặm đường, bọn hắn đã chạy liên tục không ngừng nghỉ, còn phải vác thêm hàng trăm người bị thương, đây quả thực là một thử thách cho thể lực không hơn không kém. Lúc này bọn hắn thậm chí đã nhìn thấy bến tàu trước mắt, không còn quá xa nữa.
- Giết!
Bỗng nhiên từ bốn hướng giết ra vô số binh sĩ Hàn quốc, bốn phương tám hướng xông đến. Các hộ vệ trở nên tuyệt vọng. Thiên đường đã sắp ở phía trước, sao lại bị ngăn cản đây. Yết Kiêu quát lớn.
- Lập đội hình phòng ngự, yểm trợ thương binh lên trước, xông ra bến tàu.
Gamer Xưng Bá Dị Giới không biết viết gì, thôi cứ vào đọc thử đi.