Đế Chế Đại Việt

Chương 315: Uy hiếp




Ầm, ầm, ầm.
Khu vực gần bến tàu tiếng súng nổ vang dội. Toàn bộ đội hình liên quân lập thành vòng tròn, hai hàng thay phiên nhau bắn, bên trong cùng là các thương bệnh binh. Các binh sĩ, hộ vệ đều cố gắng nhanh nhất lao lên phía trước đột phá vòng vây. Thế nhưng quân địch nhiều lắm. Kể từ lần bị Ngô Tuấn cướp phá kinh thành, số quân tại đây đã tăng lên đến hơn một vạn người. Chân vương lần này quyết tâm bắt giữ số quân trong núi Bạch Mã làm tin, hắn tung ra gần như toàn bộ số quân mình có tại Khai thành, chênh lệch quân số hai bên lên đến mười lần.
Không những về quân số, giữa đồng không mông quạnh không có chỗ ẩn nấp liên quân cũng chỉ đành phải đối xạ với quân địch đông hơn bọn hắn gấp mười lần, hàng ngàn mũi tên kết thành những trận vũ tiễn trút xuống đầu liên quân khiến liên quân thiệt hại nặng, thương vong kéo lên đã đến hai trăm người. Nhưng bọn hắn không buông bỏ, những người lành lặn vẫn cố gắng kéo theo những người bị thương theo kịp đội hình, từng bước, từng bước tiến lên, các hộ vệ dùng những tấm khiên che chắn cho các thương binh ở phía giữa đội hình. Chân vương đứng phía trung quân nhìn liên quân chiến đấu không khỏi động dung nói.
- Không phải tự nhiên Oenlinton lại kiên kỵ Đại Việt và Bravia đến vậy, bọn hắn quả thực rất dũng mãnh, tuy nhiên dù dũng mãnh đến đâu cũng phải nằm lại tại đây mà thôi.
Tình hình ngày càng bi đác, ngày càng tuyệt vọng, liên quân đã thương vong quá nửa, vòng vây ngày càng xiết chặt, bọn hắn chỉ còn cách bến tàu hơn hai trăm mét mà thôi nhưng lại cách xa vời vợi.
- Đột chiến đội, chuẩn bị cận chiến.
Yết Kiêu quát lớn, quân Hàn quốc đã tiến đến quá gần, chuẩn bị xung phong, các binh sĩ rút lê lắp vào nòng súng chuẩn bị cho một đợt xung phong cuối cùng.
- Toàn quân, giết!
Ầm, ầm, ầm.
Một loạt tiếng nổ lớn vang lên, mặt đất nổ tung, vô số binh sĩ Hàn quốc bị hất tung lên trời. Binh sĩ liên quân cũng ngơ ngác nhìn ra bến tàu. Những lá cờ Long Tinh Kỳ nên vàng bay phất phới giữa đất trời như mang biết bao nhiêu niềm hi vọng lớn lao của các binh sĩ.
- Hải Long Hạm, 001, 002, 003,... Hải quân, Tư lệnh đến cứu chúng ta.
Các binh sĩ Hải quân hô lớn. Trên sông Hải Long hạm và các tàu hộ vệ lớp Chu Tước xuất hiện sừng sững trên mặt sông, các nòng pháo mạn hướng về phía bờ đỏ nòng chớp lửa. Lê Chân quát lớn.
- Chậm rãi bắn, cẩn thận bắn trúng quân ta.
Chân vương sắc mặt lập tức trầm xuống. Hắn nhận ra những chiến tàu kia, giống hoàn toàn với những chiến hạm Đại Việt đã tự đốt cháy vào mấy tháng trước, sức chiến đấu hoàn toàn vượt trội so với những chiến thuyền sáu pháo vào lúc sáng sớm. Lúc này hắn hoàn toàn hiểu được hắn và Dan Kamboj đều bị Đại Việt lừa rồi. Chân vương quát lớn.
- Xông lên, chỉ cần áp sát bọn hắn sẽ không dám tiếp tục bắn pháo.
Quân Hàn quốc nghe vậy lập tức tăng mạnh khí thế tổ chứng xung phong. Yết Kiêu nhìn nhận tình thế lập tức thay đổi mệnh lệnh.
- Toàn quân chuẩn bị, phòng ngự.
Bọn hắn lập thành đội hình vòng tròn, lưỡi lê lắp vào súng tạo thành một rừng thương hướng ra ngoài, bất kỳ binh sĩ Hàn quốc nào xông đến các binh sĩ không hề do dự đâm thương ra ngoài. Thế nhưng tình hình thực sự bất lợi, quân Hàn quốc đông như kiến cỏ, người này ngã xuống người kia lại xông lên, bên liên quân liên tục có người bị thương ngã gục xuống, trong khi pháo hạm phía ngoài không thể hỗ trợ được bọn hắn quá nhiều. Lê Chân qua ống nhòm nhìn thấy cũng gấp gáp nói.
- Đổ bộ, chuẩn bị đổ bộ cứu người.
Các chiến hạm nhanh chóng áp sát bờ, thậm chí một số thuyền nhỏ cũng được thả xuống để nhanh chóng vận chuyển binh sĩ vào bờ. Chân vương cũng gấp gáp ra lệnh.
- Tấn công, chỉ cần bắt sống được chỉ huy của bọn chúng chúng ta sẽ có cơ sở để đàm phán.
Chân vương mới không tin rằng chỉ vì cứu một nhóm binh sĩ mà Đại Việt điên cuồng đến vậy, nhất định bên trong có yếu nhân, chỉ cần hắn bắt được liền có cơ hội đàm phán với Đại Việt.
- Chân vương, dừng tay lại.
Bỗng nhiên một tiếng quát lớn truyền vào tai của Chân vương. Từ phía Nam xuất hiện một đội binh sĩ chỉ hai trăm người, thế nhưng Chân vương lập tức nhìn vào người dẫn đầu, không, phải nói là trong tay người dẫn đầu.
- Phụ vương, cứu con.
Thế tử Hàn quốc trong tay Ngô Tuấn với với tay về phía trước nhưng bị Ngô Tuấn giữ chặt không thể động, ngón tay bóp chặt làm Thế tử nhỏ tuổi không nhìn được bật khóc lớn. Ngô Tuấn quát lớn.
- Chân vương, con của ngươi đang nằm trong tay ta, mau lệnh cho binh sĩ của ngươi dừng tay lại. Nếu không đừng trách ta độc ác.
Một con dao găm lập tức gát ngang qua cổ của Thế tử như để tăng tính uy hiếp. Chân vương đôi mắt như nứt ra, thế nhưng nước mắt của thế tử làm tim của hắn đau nhứt. Hắn quát lớn.
- Dừng tay, tất cả dừng tay cho ta.
Chiến trường lập tức dừng lại, tất cả mọi ánh mắt đều hướng về phía Chân vương. Lê Chân lúc này cũng thở phào nhẹ nhõm, lần đầu tiên nàng hiểu được vì sao bệ hạ lại trọng dụng Ngô Tuấn đến như vậy. Ngô Tuấn độc ác, dũng cảm, tàn bạo nhưng hắn cũng rất thông minh, tính toán mọi thứ gần như chu toàn và hắn cũng sẽ sẵn sàng vì Đại Việt mà gánh toàn bộ tội ác lên người.
Ngô Tuấn dẫn theo Thiên Long vệ từ từ tiếp cận lấy đoàn người của Yết Kiêu.
- Không sao chứ?
Yết Kiêu trong lúc chiến đấu cũng bị đâm đến ba bốn vết thương nhưng vẫn mỉm cười nhẹ nhõm nói.
- Tạ ơn Thứ trưởng quan tâm, mạc tướng vẫn còn có thể chiến đấu.
Ngô Tuấn gật đầu nói.
- Vậy thì tốt, chậm rãi đưa mọi người ra bên tàu. Lê Tư lệnh đang chờ đợi các ngươi.
- Ác tặc. Mau thả ra Thế tử.
Chân vương lúc này cũng không đợi được xuất lĩnh đội Hoa lang lao đến. Thế nhưng hắn cũng dám làm liều, dù sao con dao vẫn còn gác trên cổ của Thế tử đây. Thế tử mà chết, hắn cũng tuyệt tự, làm vua còn có ý nghĩa gì nữa đây. Ngô Tuấn càng kẹp chặt Thế tử cười lớn.
- Chân vương, ngươi và ta đều là người thông minh, đừng nói những câu ngu ngốc như vậy. Thả bọn ta rời đi, ta sẽ thả thế tử, nếu không ta cam đoan ngươi sẽ tuyệt tử tuyệt tôn. Ngươi đã giết sạch hoàng tộc, chỉ còn mỗi Kim Đức Mạn, ngươi chết đi, Kim Đức Mạn lại trở về kế vị. Giang sơn ngươi đánh xuống cuối cùng lại thuộc về Kim Đức Mạn, ha ha, nghĩ đến lại cười chết ta.
Chân vương sắc mặt sa sầm xuống, Ngô Tuấn hoàn toàn bóc trần vấn đề. Hoàng tộc bị giết sạch rồi, nếu hắn lại không có con tương lai hắn chết đi ngôi vị sẽ thuộc về ai? Tiện nhân Kim Đức Mạn kia tuy không có tài cán gì thế nhưng cũng mang trong mình dòng máu hoàng tộc họ Kim chắc chắn sẽ được đưa về kế vị, vậy hắn làm đảo chính để làm gì? Thế nhưng Chân vương vẫn hừ lạnh nói.
- Ngươi nghĩ các ngươi có thể rời khỏi nơi đây? Bó tay chịu trói ta tuyệt đối sẽ không giết các ngươi.
Ngô Tuấn hừ lạnh xiết chặt lưỡi dao vào gần cổ Thế tử hơn quát lớn.
- Chân vương, ngươi nghĩ bọn ta, còn có pháo hạm Hải quân, ngươi có thể cản lại bọn ta?
Như để ủng hộ lời của Ngô Tuấn một đội binh sĩ Hải quân đã đổ bộ lên bờ xông đến, các pháo hạm cũng nạp sẵn đạn vào nòng pháo đầy uy hiếp hướng về phía quân Hàn quốc. Chân vương định nói thêm gì đó như Ngô Tuấn đã cắt ngang nói.
- Ngươi cũng đừng hòng kéo dài thời gian. Ngươi định chờ lính đánh thuê trở về? Rất tiếc, ta không cho ngươi cơ hội đó, ta đếm đến ba, lập tức thả người. Nếu không, chờ nhặt xác cho con trai ngươi đi. Một...
Dứt lời Ngô Tuấn đã bắt đầu đếm, Chân vương sa sầm mặt xuống, sắc mặt hắn đỏ rực lên, lần đầu tiên có người đứng trước mặt trần trụi uy hiếp hắn đến như vậy.
- Hai...
Giọng Ngô Tuấn vẫn dõng dạc truyền vào tai Chân vương kiên quyết không hề qxO6p có một chút hoang mang, do dự nào. Ngược lại, thân thể Chân vương ngày càng run rẩy, hắn phải đâu tranh giữa lý trí và tình cảm của mình. Lý trí hắn nói thả đám người này đi là ngu xuẩn, thế nhưng tình cảm nói hắn cũng không thể buông bỏ con trai hắn. Ngô Tuấn hoàn toàn không cho hắn nhiều thời gian để suy nghĩ, hắn cười lạnh quát lớn.
- Ba.
- Dừng tay.
Cuối cùng Chân vương cũng động. Hắn thở dài, thân hình như già nua đi nói.
- Được rồi, các ngươi thắng, thả Thế tử, ta thả các ngươi đi.
Ngô Tuấn cười lạnh nói.
- Ngươi xem ta là đồ ngu. Lệnh cho binh sĩ của ngươi lui lại, đến nơi an toàn ta sẽ thả con ngươi. Cứ yên tâm, Đại Việt là nước lớn, đương nhiên sẽ tuân thủ theo giao ước.
Chân vương yết ớt xua tay.
- Lui binh lại, thả bọn hắn đi.
Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.