- Bắn!
Đội đột kích dùng súng kíp, pháo P3, pháo lớn pháo nhỏ toàn bộ hướng đến thuyền chiến của Joson khai hỏa. Bất kỳ chiến thuyền nào xông đến đều bị mưa đạn giã nát rách tươm. Dù rằng bọn chúng đã cố gắng chèo thật nhanh vẫn không thể nào đuổi kịp được tàu chiến Đại Việt, các tàu vẫn duy trì ở khoản cách một trăm mét bắn tới tấp vào mặt của quân Joson, chỉ hơn nửa giờ chiến đấu đã có đến hai mươi chiến thuyền Joson bị bắn chìm, thủy binh Joson nhảy tàu bơi loi ngoi dưới mặt biển.
- Hạm trưởng, đứng gió rồi.
Các thủy thủ Đại Việt quát lớn. Quả nhiên gió biển bỗng nhiên dừng hẳn, cánh buồm đang căng phồng cũng xẹp xuống, các chiến thuyền của Đại Việt bị khựng lại. Các chỉ huy chiến thuyền Joson cười lớn.
- Ha ha, ông trời giúp chúng ta, xông lên giết sạch bọn chúng.
Các chiến thuyền Joson với hai hàng mái chèo nhanh như bay áp sát đội tàu Đại Việt đang bị chững lại. Lê Chân quát lớn.
- Đổi pháo thành tay chèo, đột chiến đội chuẩn bị chiến đấu, toàn bộ hạm đội lui trở về.
- Đổi pháo thành chèo tay, nhanh lên.
- Đột chiến đội lên boong, pháo mạn chuẩn bị, nhanh lên.
Các hàng pháo mạn được thu vào, thay vào đó là các mái chèo lớn, đội tàu Đại Việt chậm rãi chuyển động xoay đầu lui lại. Dan Kamboj quát lớn.
- Bọn chúng định rút lui, bám sát, bám sát, không được để bọn hắn thoát.
Chiến thuyền của Dan Kamboj cũng thay mái chèo, thế nhưng nó quá to và nặng, chuyển động cũng càng chậm hơn chiến hạm Đại Việt, lúc này các chiến thuyền của Joson lại trở thành chủ lực thực hiện chiến thuật bầy sói. Những chiến thuyền nhỏ nhanh như chớp quây lấy các chiến hạm Đại Việt, chỉ gần chút nữa thôi bọn hắn sẽ áp sát được và leo thẳng lên thuyền Đại Việt mà chiến đấu.
Ầm, ầm, ầm.
Thế nhưng chưa kịp áp sát được chiến hạm Đại Việt thì những miệng pháo P3 đen ngòm đã ló ra hướng về phía bọn hắn mà khai hảo, lần này là những chùm bi thép lập tức xé ra trên chiến thuyền Joson một biển máu, thủy binh Joson đứng trên boong tàu bị những viên bi thép xuyên thủng thân thể xé nát ra chẳng khác nào như miếng bánh phô mai.
Ngô Tuấn đứng hẳn lên mạn thuyền ném móc câu móc chuẩn sát móc vào cột buồm của quân Joson quát lớn.
- Thiên Long vệ, xung phong.
Dứt lời lập tức đu mình nhảy xuống sàn tàu của đối phương, hàng trăm Thiên Long vệ, đột chiến đội Hải quân cũng lập tức xung phòng dùng móc câu đổ bộ lên tàu của đối thủ.
- Giết!
Ngô Tuấn rút đao xông thẳng vào thủy binh Joson vẫn còn ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra. Quân Đại Việt tấn công quá bất ngờ, bọn hắn không kịp phòng bị, lúc tỉnh lại thì trên thuyền đã tràn đầy những bóng giáp đen và áo xanh. Thiên Long vệ, đột chiến đội, bọn hắn đều là những binh sĩ tinh nhuệ, khả năng chiến đấu mạnh mẽ, dù là cận chiến trên thuyền quân Joson cũng không thể cản được.
Nguyễn Hữu Dật và Yết Kiêu cũng đồng thời dẫn theo binh sĩ nhảy xuống sàn tàu của địch nhân để chiến đấu. Bọn hắn đều là những danh tướng đương thời giết quân Joson như chốn không người.
- Cứu viện, cứu viện bọn hắn.
Lúc này các chỉ huy Joson mới phát hiện ra mình gặp thứ dữ rồi, các thuyền khác vội ép sát vào thuyền bị tập kích đổ quân sang cứu viện, nhờ vậy mà áp lực của các chiến thuyền Đại Việt được giảm xuống một mản lớn.
Lê Chân vẫn tỉnh táo quan sát toàn cục, những chiến hạm của Joson tuy áp sát nhưng ảnh hưởng cũng không quá lớn, dù toàn bộ thủy quân Joson có xông thẳng lên được thuyền của Đại Việt cũng không thành vấn đề, mấu chốt vấn đề vẫn nằm ở năm chiếc chiến thuyền cấp một đang chậm chạp tiến đến kia.
- Tư lệnh, gió lại nổi lên lại rồi.
Hoa tiêu vui mừng nói. Quả nhiên lúc này gió đã nổi lên lại, thậm chí còn mạnh hơn lúc đầu một chút, các cánh buồm lập tức căng phồng lên, chiến hạm Đại Việt nhẹ nhàng hơn trông thấy. Lê Chân quát lớn.
- Truyền lệnh đột chiến đội nhanh chóng kết thúc chiến đấu, lui quân trở về.
Tít!
Tiếng còi rít lên vang vọng thẳng vào tai mỗi người. Ngô Tuân ngoái đầu lại lập tức thấy được Long Tinh kỳ đã căng cờ bay phất phới lập tức hiểu ra vấn đề, lúc này trên chiến hạm thủy binh Joson gần như cũng bị Thiên Long vệ giết sạch sẽ, bọn hắn quá mạnh, thủy quân Joson trên chiến hạm không cản lại được, bị giết đến mức phải tự nhảy xuống biển để tẩu thoát.
- Rút lui, trở về tàu.
Ngô Tuấn ra lệnh, Thiên Long vệ lập tức theo dây leo trở về Hải Long hạm. Ngô Tuấn dễ dàng, thế nhưng Nguyễn Hữu Dật và Yết Kiêu lại khó khăn, bọn hắn tuy giết sạch được quân Joson trên tàu nhưng quân chi viện ở những chiến hạm khác lại xông đến tràn sang. Nguyễn Hữu Dật quát lớn.
- Ném hỏa cầu lưu hoàn.
- Ném.
Cạch. Ầm, ầm, ầm.
Hỏa cầu lưu hoàn rơi chuẩn xác sang tàu bên cạnh lập tức nổ tung, các chiến thuyền của Joson lập tức bốc lên cột khói đen.
Ầm, ầm, ầm.
Lúc này các chiến thuyền Đại Việt cũng đã thay mái chèo bằng các họng pháo, pháo M102A liền tục khai hỏa bắn tan xác hàng chục chiến thuyền quân Joson chỉ cách gần đó chừng năm mươi mét, toàn bộ đội thuyền của Joson gần như bị tê liệt.
- Rời tàu.
Yết Kiêu quát lớn dẫn theo toàn bộ đột chiến đội nhảy xuống biển bởi trở về tàu mẹ, được các thủy thủ trên tàu kéo lên. Toàn bộ chiến thuyền Đại Việt căng phồng lên cánh buồm lui về phía Nam. Dan Kamboj tức giận quát lớn.
- Đám Joson vô dụng. Lập tức đuổi theo cho ta.
- Ngươi không sao chứ?
Lê Chân hỏi Ngô Tuấn vừa trở về được tàu, người hắn bị nước biển bắn đến ướt đẫm, tóc ngắn ướt đẫm được buộc ngọn gàn phía sau, từng giọt nước chảy xuống trên gương mặt đẹp trái càng làm cho Ngô Tuấn trở nên cực kỳ cuống hút, thậm chí là Lê Chân cũng không khỏi bị hút sâu vào đôi mắt đen láy đó.
- Ta không sao, chỉ là một đám nhóc Joson làm sao có thể làm gì được ta.
Được Lê Chân hỏi thăm Ngô Tuấn mỉm cười vui vẻ nói. Hắn định nói gì đó thì phó hạm đến nói.
- Bẩm Tư lệnh, thống kê đã ra, chúng ta mất 057, chỉ cứu được bảy mươi hai người, năm mươi người còn lại đã hi sinh, trong đó có cả hạm trưởng 057. Còn có mười chiến hạm khác cũng bị thương vong, chúng ta mất thêm hai hạm trưởng của 072 và 086. Năm chiến thuyền của Hàn quốc cũng chỉ còn một chiếc, những chiếc còn lại đã bị đánh đắm.
Tất cả các hạm trưởng hi sinh đều là bị trúng pháo của các chiến hạm cấp một, thi thể các binh sĩ 057 cũng không vớt được, chỉ có thể để bọn họ tán thân biển cả, đó là số mệnh của một người lính Hải quân. Lần đầu tiên Bắc Hải hạm đội phải chịu thiệt hại lớn đến như vậy. Lê Chân điều chỉnh lại tâm tình nói.
- Được rồi. Cho toàn bộ chiến thuyền chạy về G. Lệnh cho toàn bộ hạm đội chuẩn bị vũ khí cho trận chiến tiếp theo.
====================Ta là đường phân cách=====================
- Bệ hạ, liệu Lê Tư lệnh có thể dẫn dụ bọn hắn đến đây hay không?
Trên Chấn Long hạm mọi người cũng vô cùng lo lắng. Bọn hắn lúc này đang nấp đằng sau mũi Hảo Vọng sắp đặt sẵn trận hình để chờ đợi quân Joson đến. Mũi Hảo Vọng là một mũi lục địa đâm ra biển, từ phía Đông Bắc chạy xuống sẽ hoàn toàn không thể thấy được hạm đội Đại Việt ẩn nấp ở phía sau. Tiếng pháo nổ đì đùng được gió thổi vọng lại từ phía xa càng làm tâm tình của mọi người lo lắng hơn.
- Phải tin tưởng Lê Chân, nàng nhất định sẽ làm được.
Lý Anh Tú kiên định nói, đôi mắt vẫn nhìn về phía xa, nhưng Trần Thư để ý được tay bệ hạ đã tràn đầy mồ hôi. Kim Đức Mạn cũng ở trên Chấn Long hạm. Với tư cách là đồng minh nàng cũng mặc giáp thống lĩnh một trăm Hoa Lang ra trận cùng theo một số chiến thuyền đã đi theo Lê Chân.
Nàng nhìn chằm chằm vào Lý Anh Tú, không chỉ mình nàng mà gần như tất cả mọi người đều nhìn vào tấm lưng đó, dường như nó có thể gánh nổi cả bầu trời, mang đến cho IrTq3S mọi cảm giác yên tâm.
- Đến, xuất hiện rồi.
Hoa tiêu phía trên hô lớn. Lý Anh Tú lập tức lấy ống nhòm quan sát, từ sau mũi Hảo Vọng, dẫn đầu là Hải Long hạm sau đó lần lượt từng chiến hạm trên mình mang đẩy vết đạn, mạn thuyền vỡ tung tóe xuất hiện.
- Một, hai, ba,... ba mươi chín.
Lý Anh Tú đếm đầy đủ số chiến thuyền của Đại Việt trở về, mãi đến khi chiến thuyền nhỏ bé của Hàn quốc tơi tả đi sau cùng thì không còn một chiếc nào nữa, tức là một chiến thuyền Đại Việt đã bị đánh đắm. Xem như cũng là vạn hạnh. Lý Anh Tú nói.
- Truyền lệnh, toàn bộ hạm đội, chuẩn bị chiến đấu.
- Chuẩn bị chiến đấu.
Binh sĩ Hải quân nhìn thấy đội tàu trước mặt trong lòng cũng tràn đầy vui mừng. Nhìn đội hình tàu của quân Joson vẫn theo sau không bỏ bọn hắn lại càng vui mừng hơn. Bọn hắn đã hoàn thành nhiệm vụ, dẫn dụ được quân địch đến nơi này. Lê Chân nhìn Ngô Tuấn, gương mặt xinh đẹp bỗng nhiên mỉm cười, người này lập ra kế hoạch, hắn đã tính toán tất cả. Ngô Tuấn cả người cương cứng. Hắn biết mỹ nhân đang nhìn mình cười, quả thực hắn không biết làm sao, chỉ có thể làm như không thấy, đôi mắt dõi về phía Chấn Long hạm, mặc dù trong mắt không hề có tiêu cự.
======================++
Tiếp tục thả bả :))
Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế