Toàn bộ đội tàu Đại Việt đã vượt qua được mũi Hảo Vọng, Lê Chân lập tức hạ lệnh.
- Toàn bộ hạm đội rẽ trái hai mươi độ.
Như vậy toàn bộ hạm đội của Đại Việt sẽ bị mũi Hảo Vọng che lấp, vừa buộc quân Joson phải đuổi theo, vừa né tránh đường bắn của đại quân.
- Đuổi theo, tăng tốc đuổi theo cho ta.
Quả nhiên Dan Kamboj không muốn bị mất dấu của quân Đại Việt, toàn bộ hạm đội của hắn mở tất cả các buồm tiếng lên. Nhưng lúc này các tay chèo của Joson sau một thời gian dài chiến đấu quả thực không kiên trì được tốc độ ban đầu, nên năm chiến hạm cấp một của Dan Kamboj lại vượt lên xông đến trước mũi Hảo Vọng, đập vào mắt hắn trước tiên chính là Long tinh kỳ bay phất phơi chỉ cách đó chừng ba trăm mét, thế nhưng đập thẳng vào mặt hắn lại chính là năm chiến chiến liệt hạm to như những quả núi. Quả thực chiến thuyền cấp một rất lớn, thế nhưng so với chiến liệt hạm lại tựa như tiểu vu gặp đại vu. Người Franzt mới chỉ biết đóng tàu pháo gần đây, so với những người Anh, người Hà Lan bay quả thực vẫn còn kém quá xa.
Đến giờ Dan Kamboj còn không biết hắn lần nữa mắc kế dụ địch của người Đại Việt thì hắn thực sự là thằng ngu. Sắc mặt hắn trắng xám đi thậm chí còn quên cả ra lệnh. Nhưng các phó thủ của hắn sợ hãi quát lớn.
- Mẹ nó, tất cả mau lui lại.
Thế nhưng đã muộn, phía bên kia Lý Anh Tú cầm lên cái loa đồng hô lớn.
- Surprise motherfucker! Khai pháo!
- Khai pháo!
- Fire!
Ầm, ầm, ầm, ầm.
Những tiếng nổ như tiếng sấm vang lên, không chỉ là ba mươi ba ổ pháo mạn của tàu Hàn Lan mà còn có cả Chấn Long hạm và mấy chục chiến hộ vệ hạm lớp Chu Tước, hơn hai trăm viên đạn pháo mang đủ mọi kích cỡ như một cơn mưa sao băng giữa ban ngày rơi thẳng xuống đầu năm chiến hạm cấp một của lính đánh thuê.
Rầm, rầm, rầm.
Năm chiếc chiến hạm lập tức rách tươm ra, vụn gỗ văng tung tóe, thân thuyền thủng lỗ chỗ, lính đánh thuê trên tàu bị sức mạnh của đạn pháo hất tung lên trời sau đó rơi thẳng xuống biển làm mồi cho cá. Dan Kamboj cảm thấy một cỗ sức mạnh mang đến nhiệt lượng nóng rức lao đến, sàn thuyền nổ tung, hắn bị hất văng ra phía sau đập thẳng vào cột buồm, không nhịn được ói ra một ngụm máu. Thế nhưng lính đánh thuê khắp nơi đều bị đạn pháo bắn đến đây, xác người nằm đầy rẫy, ai lại còn có thể quan tâm đến hắn.
Mấy chục chiến thuyền, năm chiếc chiến liệt hạm phổ biến hai loại đạn pháo mười hai pound và hai mươi bốn pound, quân Đại Việt thống nhất pháo M102A, mỗi loại pháo này đều mang đến sự tàn phá không thể cân đo đong đếm, trong khoảng cách ba trăm mét năm chiến hạm cấp một bị bắn tơi tả.
Kim Đức Mạn trừng trừng mắt nhìn kết quả của các chiến thuyền to lớn của lính đánh thuê bây giờ đã trở thành miếng phomat bốc khói bừng bừng, tai nàng bị tiếng nổ của pháo làm cho ù đi, chỉ nghe những tiếng ong ong, sắc mặt trắng bệch vì sợ hãi. Không những nàng mà các Hoa Lang đằng sau cũng như vậy, bọn hắn bị sức mạnh của Đại Việt hù dọa đến.
- Tấn công!
Phạm Cự Lượng phát lệnh, lập tức các chiến thuyền của Lữ đoàn Thần Sách rẽ phải vòng lên phía trước cùng với các chiến liệt hạm tạo thành một chữ “V” vây lấy chiến hạm của lính đánh thuê vào giữa. Đúng lúc này các chiến thuyền của Joson mới mò đến, thấy được năm chiếc chiến liệt hạm đầy tính uy hiếp ai nấy lập tức kinh hãi quát lớn.
- Má ơi, chạy, chạy mau.
Thế nhưng đã chậm, bọn hắn bị mũi Hảo vọng chặn lại, phía trước là chiến liệt hạm, bên trái là Bắc Hải hạm đội, bên phải là Lữ đoàn Thần Sách, bọn hắn lại ở đầu gió, tức là không thể nhanh chóng quay đầu bỏ chạy.
- Khai pháo.
Ầm, ầm, ầm.
Ba mặt cùng bắn, đội hình của quân Joson lập tức tan vỡ, hàng chục chiến thuyền nổ tung ra thành từng mảnh, bị sóng biển đánh vỡ đến chìm nghỉm, một số thuyền khác kết cục cũng không khá hơn, bị bắn thủng lỗ chỗ, trên thuyền thương binh nằm la liệt.
- Đầu hàng, chúng ta đầu hàng.
Thủy binh Joson cuối cùng cũng không chịu đựng nổi được nữa, lá cờ Joson trên các chiến hạm được tháo xuống thay vào đó là những tấm vải trắng, toàn bộ thủy binh đều quỳ xuống dưới mạn tàu, hai tay ôm đầu tỏ vẻ không tiếp tục chống cự.
- Thuyền trưởng, thuyền trưởng. Người Joson đã đầu hàng rồi, chúng ta chạy không thoát, mau đầu hàng thôi.
Cuối cùng cũng có người để ý đến Dan Kamboj, nhưng lại là khuyên hắn đầu hàng, hiện tại trên tàu cũng chỉ còn hơn trăm thủy thủ mà thôi.
Xoẹt!
Dan Kamboj một kiếm lập tức cắt đứt đầu người vừa khuyên hàng kia. Hắn đứng lên ánh mắt đầy căm phẫn quát lớn.
- Đầu hàng? Chúng ta đã đầu hàng Đại Việt ở quần đảo Sắt, bây giờ các ngươi lại muốn đầu hàng, lại muốn làm kẻ hèn nhát, để tổ chức lại bị bêu danh lần nữa hay sao?
Tất cả lính đánh thuê bên dưới đều cúi đầu xuống. Quả thực giữa danh dự và mạng sống bình thường con người sẽ nghĩ đến mạng sống đầu tiên. Thế nhưng lính đánh thuê không có danh dự, nhưng tổ chức có, hai lần đầu hàng trước Đại Việt bọn hắn còn mặt mũi? Ai sẽ lại dám thuê bọn hắn đây. Lính đánh thuê Giáp vàng nổi danh là bởi sự điên cuồng, tín dự, nếu lại đầu hàng thanh danh tổ chức xem như quét rác. Dan Kamboj nhìn xuống đám binh lính, ít nhất thủ hạ của hắn vẫn còn nghĩ đến tổ chức, hắn quát lớn.
- Tất cả vào vị trí, dù hôm nay chúng ta hi sinh cũng phải chiến đấu đến người cuối cùng. Xông lên cho ta.
- Tuân lệnh thuyền trưởng.
Tất cả các lính đánh thuê trên tàu quát lớn. Chiến hạm bỗng nhiên chuyển hướng, đón gió lao nhanh về phía Hải Long hạm. Dan Kamboj căm thù Hải Long hạm, hắn nhận ra đây chính là tàu chỉ huy của hải quân Đại Việt hai lần dẫn dụ hắn sập bẫy, do đó, dù chết hắn cũng phải báo thù.
Chiến hạm số một chuyển hướng quá nhanh, các thuyền khác đang tấn công cũng không kịp phản ứng, thậm chí Hải Long hạm cũng như vậy, rất nhanh thuyền địch đã tiếp cận đến hai trăm mét. Dan Kamboj đích thân lên đến mũi tàu nạp đạn vào nòng pháo nhắm thẳng vào Hải Long hạm, hắn cười điên cuồng.
- Ha ha, chết đi.
Ầm.
- Cẩn thận!
Viên đạn pháo vẽ một vòng cung đẹp đẽ rơi thẳng vào đúng vị trí chỉ huy tàu, Lê Chân bị một bóng người đẩy ngã sang bên, sàn tàu Hải Long hạm ở vị trí nàng vừa đứng nổ tung, vụn gỗ bay lên hàng chục mảnh.
- Hải Long hạm trúng đạn.
Lý Anh Tú kinh hãi, Hải Long hạm bốc lên một cột khói cao, một cột buồm bị cháy lên rừng rực. Vị trí của chiến hạm Dan Kamboj rất xảo diệu, hoàn toàn tránh thoát được góc bắn của hầu hết các chiến hạm Đại Việt.
- Tư lệnh.
Các binh sĩ Hải quân hốt hoảng hô lớn. Thế nhưng Lê Chân không hề cảm thấy đau đớn, nàng chỉ thấy mình bị một người các đè lên người, đầu hắn đặt thẳng lên đôi gò bồng cao ngạo nghễ, ai tay ôm chặt lấy eo nàng. Thế nhưng nàng không để ý đến điều đó, bởi vì nàng phát hiện người hắn vậy mà đầy máu. Lê Chân quát lớn.
- Ngô Tuấn, tỉnh, người không sao chứ?
Ngô Tuấn hơi ngẩng đầu lên nhìn nàng, gương mặt đầy máu vậy mà nở ra nụ cười ngập ngừng nói.
- Ha...ha, bị trúng pháo một lần có kinh nghiệm, lần này ngã xuống... êm ái...
Chưa nói hết câu hắn lần nữa gục đầu xuống bộ ngực của nàng. Các Thiên Long vệ kinh hô một tiếng lập tức chạy đến đỡ Ngô Tuấn ra, lúc này Lê Chân mới thấy được sau lưng Ngô Tuấn hoàn toàn bị bỏng nát, lưng áo bị đốt cháy sạch, máu chảy đầm đìa, làn da bị phỏng nặng, còn có cả vài mảnh gỗ đâm vào, nếu vừa rồi không phải có Ngô Tuấn đẩy một cái, nàng chắc chắn sẽ bị đạn pháo xé nát.
- Quân y, lập tức cứu chữa cho Thứ trưởng.
Vừa ra lệnh nàng phẫn hận nhìn về phía chiến hạm của Dan Kamboj đang lao đến, gương mặt Lê Chân phủ lên một tầng băng lạnh quát lớn.
- Hải Long hạm, lui về phía trong bờ.
- Tuân lệnh tư lệnh.
Kẹt, kẹt, kẹt.
Buồm căng lên đón gió, Hải Long hạm tách khỏi đội hình tàu Đại Việt lao vào trong bờ, chiến hạm số một của Dan Kamboj cũng mặc kệ bị các thuyền khác của Đại Việt tấn công cũng tức đuổi theo, pháo mũi tàu liên tục nổ súng về Hải Long hạm nhưng đều không trúng.
- Mau cứu lấy Hải Long hạm.
Lý Anh Tú tức giận quát, thế nhưng bọn hắn thật sự ở quá xa, không thể đuổi kịp. Phạm Cự Lượng vội vàng nói.
- Bệ hạ, Lê Chân phó đô đốc thoát ly đội hình hẳn đã có kế hoạch. Xin hãy tin tưởng nàng.
Có Phạm Cự Lượng can ngăn Lý Anh Tú cũng không tiếp tục xung động, giọng hắn trở nên lạnh lùng nói.
- Lệnh toàn bộ hạm đội tấn công tất cả chiến hạm của 7H6kS lính đánh thuê, ta không muốn tù binh.
Phạm Cự Lượng hít sâu một hơi, đây có nghĩa bệ hạ hoàn toàn muốn tuyên chiến với lính đánh thuê. Thế nhưng bệ hạ đang tức giận hắn cũng không dám can ngăn chỉ có thể tuân lệnh.
- Tư lệnh, phía dưới có gò cạn.
Thủy thủ bên mạn tàu quát lớn, Lê Chân chạy ra bên mạn tàu nhìn xuống, quả nhiên nước đang dần cạn đi, càng ở gần bờ thường sẽ có những khu vực thế này. Lê Chân hít sâu một hơi nói.
- Tiếp tục tiến về phía trước.
Các binh sĩ kinh ngạc nhưng vẫn tiếp tục thi hành mệnh lệnh, Hải Long hạm vẫn tiếp tục lao về phía trước. Các thủy thủ đều đổ ra mạn tàu nhìn xuống mặt biển, tất cả bọn hắn đều nín thở lại, yên tĩnh, tuyệt đối yên tĩnh, bọn hắn thậm chí còn nghe được âm thanh của gỗ thuyền kêu lét két. Hải Long hạm chậm rãi, chậm rãi tiến vào gò cạn.
Gamer Xưng Bá Dị Giới không biết viết gì, thôi cứ vào đọc thử đi.