Dị Giới Thương Nhân

Chương 59: Lựa chọn




Chương 59: Lựa chọn
Trương Cáp đang nhàm chán xem mấy viên bảo thạch bảy màu cất trong hộp gỗ, nghe thấy vậy thì quay lại khinh ngạc hỏi: “ Ngươi biết Hoả Dược? Thuốc súng lại là cái gì?”
“ Đệ tử từng nghe nói qua, đây chẳng phải là thứ bột chỉ cần đốt cháy một chút thôi liền nổ lớn hay sao?” Lý An giả vờ ngu ngơ trả lời, dù vậy hai mắt vẫn không thể rời khỏi hộp thuốc súng.
Hắn dù sao cũng là một cựu sinh viên kỹ thuật, nếu ở thế giới này có thuốc súng thì hắn có thể làm được rất nhiều việc.
Trương Cáp gật đầu: “ Coi như tiểu tử ngươi kiến thức rộng rãi, dân chúng bình thường là không biết được tới sự tồn tại của hoả dược, bời vì đây là hàng hoá tuyệt đối cấm buôn bán, chỉ cần b·uôn l·ậu nửa cân thôi là đủ bay đầu rồi. Ngươi có biết Hoả Thương và Pháo Thần Công hay không?”
“ Đệ tử không biết!” Lý An lắc đầu.
“ Đấy chính là những v·ũ k·hí vô cùng lợi hại, nếu như sử dụng chúng thì một người bình thường cũng có thể g·iết c·hết phàm huyết luyện thể sĩ như g·iết gà, hoả dược chính là dùng để chế tạo hai thứ này. Đây đều là v·ũ k·hí quân dụng của q·uân đ·ội, người bình thường tuyệt nhiên không thể có được.” Dù gì Lý An cũng là đệ tử của mình lại thông minh nhanh trí, Trương Cáp cũng không ngại tiết lộ một chút thông tin cơ mật.
Hoả Thương? Pháo Thần Công? Lý An đoán chừng có lẽ là v·ũ k·hí tương tự như súng và pháo hiện đại, quả thực nếu người bình thường có trong tay loại v·ũ k·hí này thì muốn g·iết c·hết luyện thể sĩ mạnh hơn gấp nhiều lần không phải là không thể.
Là một người trẻ tuổi của thế kỷ 21, Lý An tự nhiên biết thành phần của thuốc súng bao gồm diêm tiêu( kno3) Lưu Huỳnh và Than Củi được trộn lẫn theo tỷ lệ 75%- 15%- 10%. Tuy nhiên lý thuyết là một chuyện còn bắt tay vào làm là một chuyện hoàn toàn khác, ít nhất hiện tại Lý An không thể nào chế tạo ra thuốc súng được.

Tuy nhiên nếu như thuốc súng là hàng cấm vậy tại sao lại chất thành đống trong bảo khố Kim Đao Bang như thế này, nhìn số lượng chỉ sợ ít nhất cũng có trăm cân. Nếu từng này thuốc súng cùng lúc nổ tung thì căn phòng này cùng với nửa cái tổng bộ sẽ trở thành bình địa mất.
Giống như biết được nghi hoặc của Lý An, Trương Cáp cười cười: “ Kim Đao Bang chúng ta kiếm tiền, dựa vào mấy cái quán ăn, cửa hàng kia thì còn không đủ tiền phát lương cho các huynh đệ. Chân chính sinh ý của chúng ta đều là những chuyện không thể lộ ra ánh sáng, mà không chỉ chúng ta mà bất kỳ thế lực giang hồ nào cũng như vậy mà thôi.”
Lý An ra vẻ chợt hiểu, hỏi: “ Vậy đệ tử có thể lấy một ít Hoả Dược không?”
“ Không được! Thứ nhất đây là hàng cấm, nếu lộ ra thì phiền phức lắm, thứ hai chính là thứ đồ chơi này vô cùng nguy hiểm, ngay cả ta cũng không biết cách sử dụng, một tiểu tử như ngươi tò mò cái gì!” Trương Cáp không cần suy nghĩ lập tức phủ định, sau đó nói tiếp: “ Thời gian đã hết rồi, mau chọn đi không kẻo ta đổi ý bây giờ!”
Lý An vội vàng chạy đi lấy 2 món đồ mà hắn đã chọn từ lâu, thực ra hắn hỏi như vậy cũng chỉ là vì tò mò mà thôi. Dù sao lấy điệu kiện của hắn bây giờ dù có thuốc súng trong tay cũng chẳng làm nên trò trống gì, chỉ có thể trong tương lai tính toán sau.
Chẳng bao lâu Lý An đã ôm theo 2 hộp gỗ một lớn một nhỏ trở về vị trí, Trương Cáp hơi tò mò nhận lấy chúng rồi mở ra xem xét.
Trong hộp gỗ lớn là một bộ giáp màu bạc được xếp lại vuông vắn, áo giáp mỏng manh như vải nhưng sờ vào lại thấy lạnh toát, nhìn kỹ có thể phân biệt được áo giáp là do vô số mảnh kim loại tí hon như vảy cá may thành.

“ Không tệ! Tấm Ngân Lân Giáp này dù chỉ bảo vệ được từ phần eo tới phần cổ nhưng lại vô cùng gọn nhẹ, có thể mặc làm lớp lót bên trong áo ngoài, lúc nguy cấp có thể cứu được ngươi một mạng.”
Nói xong lão không biết từ đâu lấy ra một con dao găm nhỏ rồi liên tục cắt vào tấm Ngân Lâm Giáp mấy nhát làm phát ra từng đợt âm thanh ghê tai sau đó vứt trả tấm áo giáp cho Lý An, bên trên ngay cả một vết xước cũng không thấy.
Trương Cáp lại mở hộp gỗ nhỏ hơn, bên trong không ngờ lại là một lọ thuỷ tinh trong suốt chỉ cao khoảng 10cm, bên trong đựng một loại chất lỏng sền sệt màu vàng kim.
“ Ngươi biết Hoàng Kim Dịch?” Trương Cáp hơi bất ngờ.
“ Hoàng Kim Dịch, thực chất là dịch tuỷ sống của hung thú Hoàng Kim Ngưu, loại hung thú này thân hình cao hơn 3m, sức lực kinh người, tuỷ sống có thể nhanh chóng gia tăng cường độ nhục thân, là bảo vật hiếm có đối với luyện thể sĩ. Nhìn màu sắc của bình Hoàng Kim Địch này không được đậm cho lắm, đoán chừng là dịch tuỷ của một đầu dưới 100 tuổi Hoàng Kim Ngưu, chỉ là nếu không phải như vậy thì nó cũng không nằm ở chỗ này mà được các vị kim huyết luyện thể sĩ trong bang chia nhau hết rồi.” Lý An trả lời, nội dung này hắn đã được học trong môn kiến thức đại cương ở Phong Vũ Viện. Đừng khinh thường môn học này, dù ở thế giới này thì tri thức vẫn là sức mạnh, nếu như không có kiến thức thì bảo bối ở trước mắt cũng chẳng biết mà hưởng.
Trương Cáp hơi ngẩn người ra một chút rồi rất nhanh bình thường trở lại, cả đời này lão một thân một mình, tới khi nhìn lão gia c·hết rồi mới phát hiện mình cũng đã không còn trẻ cho nên dự định nhận một tên đệ tử để sau này lo liệu chuyện tang sự cho mình mà thôi. Thực chất đối với đứa trẻ họ Lý này lão không ôm hy vọng gì, thiên tư luyện thể của nó lão đã kiểm tra đi kiểm tra lại mấy lần rồi, vô cùng bình thường mà thôi, cả đời này xem ra khó mà đạt tới kim huyết kỳ được.
Tuy nhiên lão nhận tên đệ tự này tuyệt nhiên không phải mong muốn hắn có thể trở thành cao thủ sau đó quay trở lại báo đáp mình, đơn giản bởi vì lão thấy hắn thuận mắt nên nhận làm đồ đệ mà thôi, coi như không thể giúp hắn trên con đường luyện thể đi xa nhưng ít ra có thể giúp hắn một đời phú quý.
Bởi vì biết vị đồ đệ này tuyệt nhiên không có hy vọng đạt tới kim huyết cảnh nên Trương Cáp hoàn toàn không hề để tâm chuyện dạy dỗ hắn, tuy nhiên thời gian trôi qua lão cũng đã nhận ra đồ đệ mình đối với việc luyện thể rất cố chấp cùng với khát vọng, đây cũng là lý do lão không ngại bỏ ra số tiền cực kỳ lớn cho hắn theo học Phong Vũ Viện.
Đừng quên Phong Vũ Viện là võ viện đứng đầu 1 quốc gia, dù chỉ là phân viện thôi thì học phí cũng là con số trên trời, nói ra tuyệt đối đủ để doạ một người bình thường sợ vỡ cả mật, công chính là nói thì để một kẻ thiên tư tầm thường như Lý An vào đấy học thực sự là phung phí của trời. Cộng thêm cơ hội chọn 2 món đồ trong bảo khố bí mật này, chỉ sợ cho dù là một tên kim huyết luyện thể sĩ trưởng lão cũng không thể có được cơ hội này.

Có một điều có thể khẳng định đó là Trương Cáp đối xử với đồ đệ của mình không tệ, tuyệt đối không tệ!
“ Không mù mắt mà chọn lấy vàng bạc châu báu ở đây mà chọn hai món đồ vô cùng cần thiết cho mình, coi như tiểu tử ngươi còn có thể dạy dỗ được. Nên biết cơ hội vào toà bảo khố này vô cùng khó có được, ta cũng là lăn lộn một đời mới có được tấm lệnh bài kia, nếu như ngươi cầm ra một đống châu báu thì ta sẽ trực tiếp ném ngươi ra ngoài. Đi thôi!” Trương Cáp hướng Lý An gật đầu một cái rồi quay người rời đi.
Lời nói của lão không hề ngoa chút nào, dù cho có là thiên kim tiểu thư sinh ra ngay trong tổng bộ này cả đời chỉ sợ cũng chẳng được bước nửa chân vào nơi này. Trương Cáp sau khi thu đồ đệ vẫn chưa tặng lễ vật, đây cũng coi như là quà tặng cho đệ tử mới nhập thất đi. Chỉ là lão trời sinh tính tình đạm mạc, không giỏi nói chuyện cho nên mới tỏ ra tuỳ ý như vậy.
Lúc đi ra lão già lọm khọm vẫn nửa ngồi nửa nằm trên ghế ngủ gật chỉ là không để ý tới hai thầy trò bọn Lý An nữa. Ngược lại một tên thuộc hạ mặc áo giáp trông có vẻ nhanh nhẹn cầm theo sổ sách tiến tới hỏi Trương Cáp mấy câu rồi nhanh chóng ghi chép vào.
Sau khi dẫn Lý An rời khỏi khu cầm địa, Trương Cáp liền phất tay đuổi Lý An trở về, xem ra lão quả thực vô cùng bận bịu.
Lúc Lý An trở ra tổng bộ Kim Đao Bang thì chiếc áo giáp Ngân Lân Giáp đã mặc gọn dưới lớp áo ngoài, cảm giác có chút lạnh lẽo và cấn người nhưng hoàn toàn không cản trợ hành động của hắn, nhìn từ bên ngoài cũng không nhận thức được khác biệt.
“ Quả nhiên là đồ tốt! Còn có bình Hoàng Kim Dịch kia nữa, có nó thì đợt kiểm tra tiếp theo không cần lo lắng nữa rồi.”
Lý An mỉm cười bước đi trên con đường dẫn trở về phân đàn, tâm trạng rất tốt.
Chỉ là hắn hoàn toàn không hay biết từ lúc hắn bước ra khỏi tổng bộ đã có một bóng người lén lút đi sát phía sau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.