Chương 52: Không so thì thôi, đã so liền tức muốn nổ phổi
Trên khán đài, tiếng huýt sáo, tiếng vỗ tay cùng tiếng nói chuyện tạo thành một bầu không khí ồn ào.
Dưới sân, bóng cũng đã bắt đầu lăn.
Đội chủ nhà Dunkerque là những người giao bóng trước, bóng được Daren chuyền sang cho Taylor, sau đó trả về cho hàng tiền vệ.
Đột nhiên, số 16 Marco chạy xộc lên, vung chân sút mạnh.
“Cái gì?”
“Mới giao bóng thôi mà, hắn điên sao?”
Trên khán đài có tiếng kinh hô.
Chỉ thấy bóng từ chân Marco bay ra, vẽ lên không trung một đường con mỹ miều, bay thẳng về hướng khung thành của thủ môn Dupont.
“C·hết tiệt, nó bay sát quá.” Dupont nhìn quả bóng bay đến, trong miệng thấp giọng mắng.
Vừa rồi mới đầu trận, cậu có chút chủ quan, đứng hơi cao so với khung thành.
Không ngờ khứa Marco bên kia nhanh chân lẹ mắt như vậy, lập tức tung cú bấm bóng từ giữa sân.
Bóng bay không quá mạnh, nhưng lại hiểm hóc với điểm rơi ngay khung thành của Dupont.
Phụp!
“Không kịp rồi!”
Dupont mồ hôi lạnh tràn ra, bóng vượt qua những đầu ngón tay bay thẳng vào lưới.
Phút thứ 1 của trận đấu, Marco mở tỉ số cho U17 Dunkerque bằng pha bấm bóng từ giữa sân.
1-0!
Khán giả trên khán đài vẫn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng tiếp sau đó là sự nổ tung.
Có người ôm đầu không thể tin nổi.
Có người nhảy cẫng lên vỗ tay la hét, chửi bới, phấn khích…
Phong nhìn bàn thắng vừa rồi, có chút không thể tin nổi.
Cũng không phải là bất ngờ với cú sút của thằng Marco kia mà là không tin nổi Dupont lại mắc sai lầm c·hết người như vậy.
Chỉ có điều, giờ phút này nếu có trách Dupont cũng không giải quyết được gì.
Ngược lại, sau bàn thắng ‘sự cố’ này, chắc chắn Dupont thi đấu sẽ tập trung trở lại.
Phía bên kia, Dunkerque ăn mừng bàn thắng sớm xong liền trở lại vị trí chuẩn bị thi đấu tiếp.
Thằng Marco nhìn về phía bên này, đối với Phong nháy mắt trêu tức.
Trong lòng Phong tuy có chút tức giận, nhưng không thể không phủ nhận sức quan sát và khả năng sút xa của thằng Marco này thật là đáng gờm.
Thế là trong những phút sau đó, Phong cũng dành sự chăm sóc đặc biệt cho khứa này nhiều hơn.
Mà cả đội của Boulogne dường như cũng bị động chạm lòng tự ái, thi đấu càng thêm tập trung.
Phút thứ mười hai, Marco có bóng ở giữa sân, lập tức cầm bóng vượt lên.
Ngoặc bóng, tăng tốc, lập tức dễ dàng băng qua Julien đang bị lỡ đà.
Nhưng chưa chờ cho Marco kịp làm động tác xử lý tiếp theo, đã thấy trước mặt mát mẻ, một thân hình hơi nhỏ con ập tới, mũi giày chích nhẹ c·ướp lấy bóng ngay trước mặt hắn.
“Thằng chóa!” Marco thấp giọng mắng, lập tức xoay người tăng tốc đuổi theo muốn giành lại bóng.
Thế nhưng nếu so về thể hình thì Phong lép vế, nhưng một khi mở tốc, cũng chưa biết mèo nào thắng mỉu nào.
Nhưng để cho Marco mừng thầm là khi có trung vệ ở phía trước đánh chặn, tốc độ của Phong liền buộc phải giảm bớt.
Chỉ thấy Phong giảm lại tốc độ, sau đó ngoặc bóng bó vào trung tâm, muốn hướng về phía cánh trái đang có mấy cái bóng áo sọc xanh của Boulogne băng xuống mà chuyền bóng.
Marco thừa dịp này, áp sát Phong rồi đưa vai chen vào cài người, dưới chân lại thò vào muốn đoạt lại bóng.
Dưới chân Phong lảo đảo, lập tức bị trượt chân trụ, nhưng cậu vẫn cố gắng đá quả bóng bay về phía cánh đối diện.
Trọng tài không cất còi, trận đấu vẫn tiếp tục.
Alain băng xuống đón được bóng của Phong chuyền qua, tung cú sút vô lê đẹp mắt.
Bóng bay sượt cột dọc.
Phong lồm cồm bò dậy, phủi phủi bụi và cỏ trên người, tiếp tục thi đấu.
Đây đã là lần thứ ba trong trận đấu Phong và Marco t·ranh c·hấp bóng.
Tất cả những lần này, Marco đều là người đứng cuối cùng, Phong thì liên tục bị các loại phương pháp ngăn chặn của Marco cản bước cậu.
Thế nhưng quả bóng thì lúc nào cũng được Phong luân chuyển chính xác lên tuyến trên.
Chỉ có điều hàng t·ấn c·ông của Boulogne chưa chính xác trong khâu dứt điểm.
“Thằng này chì quá.” Marco không nhịn được mà nảy sinh ý nghĩ này trong đầu khi nhìn Phong lại tiếp tục băng băng áp sát tranh c·ướp bóng từ chân của đồng đội.
Trận đấu nhịp độ càng ngày càng nhanh, tiết tấu t·ấn c·ông của đội U17 Boulogne cũng càng lúc càng dồn dập.
Bóng khi thì được chuyền dài vượt tuyến, khi thì xẻ dọc biên trái, khi thì từ biên trái lại bấm sang cánh phải, khiến cho U17 Dunkerque dần dần có chút bị động.
Huấn luyện viên Frédéric ở ngoài sân, ánh mắt chăm chú quan sát.
Nhìn thấy các đường bóng dù là t·ấn c·ông hay là phòng ngự từ xa, khi bang luân chuyển lên xuống trên phần sân của U17 Boulogne đều qua đôi chân của Nguyễn Trung Phong số 17.
Ánh mắt huấn luyện viên Frédéric dần dần nheo lại, trong đầu hiện lên mấy chữ:
‘Tiền vệ con thoi.’
“Sếp, thằng nhóc số 17 kia xem ra được Parker trọng dụng cho đá từ đầu cũng không phải là không có lý do.” Trợ lý huấn luyện viên đứng bên cạnh Frédéric lên tiếng.
“Trận trước dùng cậu ta đá tiền vệ cánh phải, trận này liền đưa sang đá tiền vệ con thoi. Mới đó mà đã kiếm được loại cầu thủ đa năng này, xem ra Parker này nhìn người cũng không kém con cáo già Peter kia là mấy. Cũng may, cũng không phải một mình bọn hắn biết dùng quân bài ẩn.” huấn luyện viên Frédéric vuốt cằm, nói.
“Đúng vậy, bọn hắn chỉ có một mình cậu nhóc đó. Nhưng chúng ta cũng không phải chỉ có mình Marco.” Trợ lý huấn luyện viên cười cười, nói.
Lúc này tỉ số vẫn đang là bọn hắn dẫn trước 1-0, hắn hoàn toàn có tư cách nói ra lời nói này.
Huấn luyện viên Frédéric đang muốn trả lời, đột nhiên nghe khán giả ồ lên, liền ngậm miệng nhìn vào tình huống trên sân.
Chỉ thấy Moren đang cầm bóng xộc thẳng xuống đường biên bên cánh phải, bỏ lại phía sau hai cái bóng áo xanh vừa rồi vì mải mê bó vào trung lộ chặn đường đi bóng của Phong, lúc này đang cật lực đuổi theo.
Nhưng Moren không để bọn hắn đuổi kịp, liền đã tung đường chuyền lơ lửng vào bên trong.
Alain nhảy người lên, lập tức có hai cái bóng Dunkerque nhảy lên kèm cặp, cùng với thủ môn Jarvis cũng lao tới muốn đấm bóng.
Nhưng bóng lại trong tích tắc sượt qua tất cả, bay ra phía sau.
Julien xông lên như một mũi tên đem bóng đội vào khung thành trống.
1-1 cho Boulogne!
Phút thứ ba mươi lăm, tỉ số trở về thế cân bằng.
Nhưng còn chưa kịp để cho U17 Dunkerque hoàn hồn, chỉ bảy phút sau, trong một pha dốc bóng xuống trung lộ, Marco vậy mà bị Phong xoạc c·ướp bóng trong chân, khiến cho cậu ta ngã sóng xoài ra sân.
Marco đập tay xuống sân, la lớn với trọng tài yêu cầu một pha đá phạt, thế nhưng nhận lại là cái nhìn sắc lạnh kèm theo nhàn nhạt xem thường của trọng tài như muốn nói:
“Chơi người ta từ đầu đến giờ, mới ngã một cái đã la làng lên rồi!”
Huấn luyện viên Frédéric bên ngoài cũng thấy cảnh này, nhăn mặt khó chịu.
Không so sánh thì thôi, một khi so liền khiến hắn tức muốn nổ phổi!
Số 17 Nguyễn Trung Phong của Boulogne từ đầu đến giờ dù thể hình không bằng Marco, nhưng ngã là đứng dậy, không phàn nàn, không la lối, tập trung tinh thần cho trận đấu.
Còn Marco mới ngã lần đầu tiên, hơn nữa còn là do lỗi đẩy bóng đi quá dài khiến cho đối phương có cơ hội c·ướp bóng, vậy mà đã la lối om sòm.
Tố chất hàm dưỡng như thế nào liền nhìn thấy rõ.
Mà trong lúc Marco còn đang la lối đòi đá phạt, thì Phong đã dốc bóng xuống ngay vị trí mà Marco bỏ lại, sau đó thực hiện đường chọc khe cho Julien.
Julien đón được đường chuyền của Phong ở vị trí trống trải, ngay lập tức quan sát, sau đó chọc thẳng bóng xuống hết sức vừa tầm Patrick băng xuống.
Bum!
Patrick tung ra cú chích mũi, bóng đi như điện xẹt lao về phía góc gần, tung mảnh lưới của thủ môn Jarvis.
Tỉ số được nâng lên 2-1 cho Boulogne ngay trong những phút cuối hiệp một!