Chương 184: Đạp lại dưới chân (1)
Và người là trung tâm của tất cả danh tiếng và điên cuồng này, không ai khác chính là David!
Marcus nắm chặt tay, nhìn vào hình dáng to lớn của người mà gã căm ghét sâu đậm kia.
Gã là một đấu sĩ được đào tạo chuyên nghiệp ngoài thực tế, bất hạnh là đầu gối của gã bị c·hấn t·hương không thể lên sàn đấu tiếp được.
Vì vậy, khi trò chơi này bỗng dưng xuất hiện, gã nghĩ rằng cơ hội tỏa sáng của mình cuối cùng đã đến.
Đây là hi vọng và cơ hội, mà gã chờ đợi rất lâu.
Cặp đầu gối chó đẻ của gã sẽ không còn cản trở được gã nữa.
Tuy nhiên, làm tan nát mọi kỳ vọng của bản thân, ngay từ ngày người kia đăng nhập, tên đó đã vô tình đánh bại gã trong mọi thứ.
Chó đẻ!
Tên đó thậm chí còn có độ hòa hợp với mana, thứ mà Marcus không có được.
Nhưng không may, tên đó đã tham gia trò chơi quá trễ, khi mà Marcus đã nổi tiếng.
Nắm giữ lợi thế duy nhất này, Marcus đã đạp người đó dưới chân mình suốt thời gian qua, và giờ, tên đó đã trượt khỏi tầm tay kiểm soát của gã!
Mặc dù gã đã đích thân ra sức nói xấu thanh danh tên đó, với tất cả các bang hội lớn, tên đó vậy mà tự dưng vẫn được người nào đó giúp đỡ và ủng hộ, và đến được đây.
Chỉ nghĩ đến cái này thôi, là đã khiến Marcus cảm thấy tức điên.
"Mình lúc đó không nên cho nó rời đi!" Gã im lặng nghiến răng nghiến lợi.
Tất cả sự chú ý và danh tiếng này, lẽ ra phải thuộc về gã, chứ không phải thuộc về cái tên tiểu tốt, chỉ xứng đáng làm bao cát cho gã kia!
"Được rồi. Chuyện này để quá lâu rồi. Làm thôi! Đi đăng ký tên tôi cho trận đấu tiếp theo đi. Tôi sẽ dạy cho thằng chó này một bài học."
Một thành viên cấp thấp của bang hội, nhanh chóng chạy đi đăng ký tên cho gã.
Không lâu sau, số của Marcus nhanh chóng được gọi.
Marcus cười nhạt, môi cong lên khinh bỉ.
"Đừng quên đặt cược nghe chưa. Bên mình đặt cược 5000 vàng, để đối đầu với thằng ngu giàu có kia. Tôi sẽ giải thích với hội trưởng sau."
Người chữa trị là người có vị thế đứng thứ hai trong đội, hơi do dự nhưng gã không có quyền nghi vấn hành động của Marcus, nên đành nhanh chóng tuân theo.
Với cả hai bên đặt cược 5000 mỗi bên, giải thưởng ngay lập tức tăng vọt lên, giờ tổng cộng là 10000 đồng vàng.
Đám đông ngay lập tức trở nên cuồng nhiệt hơn!
Đây không còn chỉ là một ngàn đồng vàng!
Mà là mười ngàn đồng vàng!
Đây là số tiền mà ngay cả các bang hội lớn cũng sẽ dừng chân lại và chú ý!
Cái này ngay lập tức khiến tất cả nhiệt tình đặt cược hẳn lên.
Ngoài ra, lần này, nhiều người cá cược ở lại lâu nhất đã chứng kiến khả năng của David một thời gian, bắt đầu đặt cược vào anh ta thay vì đối thủ.
Nhưng Thunder Raider là một bang hội khá nổi tiếng với một số thành tựu đáng kể, nên một nửa của đám đông vẫn đặt cược vào người đến từ bang hội.
Và tất nhiên, cũng có một phần đám đông công khai tuyên bố họ ủng hộ Thunder Raider, nhưng lại lén lút đặt cược vào David.
Bằng cách này, toàn bộ đấu trường gần như bị chia đôi, và người người đều cắn móng tay, háo hức chờ đợi trận đấu sắp tới.
Trong bầu không khí náo nhiệt này, không khí có thể sánh ngang với đám đông ở một đại hội nhạc rock cường độ cao, Marcus điềm tĩnh mỉm cười, thong thả bước đến sàn đấu ở trung tâm.
Gã có phong thái của một người chơi chuyên nghiệp, dường như không bị ảnh hưởng bởi tất cả những lời khen ngợi, cùng tiếng hò reo không ngừng hô tên mình.
Ở đầu kia, David như thường lệ, bước đi với khuôn mặt trống rỗng và lạnh lùng.
Rõ ràng là anh ta đã nhận ra Marcus, nhưng trên khuôn mặt không có biểu cảm gì.
Nhưng đột nhiên lớp mặt nạ vô cảm này của anh ta hơi biến đổi.
David dừng bước, nhìn vào giao diện hệ thống của mình với vẻ bối rối.
Tất nhiên, tất cả mọi người cũng nhận thấy sự thay đổi nhỏ này, trên khuôn mặt anh ta, tim trong lồng ngực như rớt xuống, không biết chiến thần đằng kia đang nghĩ cái gì.
Gã rõ ràng đang nhìn vào một tin nhắn, hoặc thông báo gì đó, tò mò khiến mọi người phát điên, vì không thể biết chính xác, anh ta đang nhìn cái gì.
Không lẽ anh ta đang bỏ trận đấu này?
Không lẽ là bên kia cho quá nhiều lợi ích, một thỏa thuận ngầm để cố tình thua đối thủ?
Hoặc anh ta sẽ sử dụng một chiêu thức hoặc kỹ thuật bí mật nào đó để chuẩn bị cho trận đấu này?
Hay là đeo trang bị mới?
Nói chung, những cái này không phải là gì mà kinh thiên động địa, nhưng mỗi cái này đều có thể ảnh hưởng hoặc lật ngược bàn thắng trận đấu này, vì vậy đám đông đang ở trong trạng thái căng thẳng.
Họ rất muốn biết thông tin tối mật mà người kia đang đọc.
Ngược lại với sự lo lắng của họ, không biết chuyện gì sẽ xảy ra, David chỉ bối rối trong vài giây.
Biểu cảm của anh ta sau đó trở lại vẻ bình tĩnh khi tiếp tục bước đến sàn đấu.
Thấy tất cả sự chú ý mà David đang nhận được, Marcus không thể không buồn miệng cười nhạo.
Gã nhìn anh ta thong thả bước vào sàn đấu và cười nhạt.
"Bây giờ mày vênh váo vậy à?"
David không nói gì và lặng lẽ chờ đợi trọng tài bắt đầu trận đấu.
Anh đã nhận được lời hướng dẫn dành cho trận đấu này, nên anh ta còn tập trung hơn bình thường.
"Hể. Bình thường mày hay tỏ ra ngoan ngoãn khiêm tốn lễ độ, nhưng sau lưng thì mày lén la lén lút tìm chủ nhân giàu có à?"
"Hay là mày đã tìm được ai đó giàu hơn tao để làm mối cho em gái béo của mày?"
Cùng với Marcus, đám đông cũng có nghe những lời sỉ nhục này.
Những lời này không giống như mấy lời sỉ nhục bình thường nhằm gây hoảng loạn cho đối thủ trước trận đấu cho lắm?
Hai người này đã biết nhau từ trước?
Không ai biết ai là người bắt đầu tin đồn này, nhưng chẳng mấy chốc mọi người đều biết rằng David là người đã bị đuổi khỏi bang hội Thunder Raider.
Đây là tin lớn và nhiều người bắt đầu coi thường David.
Những người cổ vũ cho anh ta ngay lập tức im lặng, nhưng tất cả đều lo lắng hơn, về số tiền họ đã đặt cược.
Sự thay đổi đột ngột này, khiến Marcus vui mừng và hài lòng.
Gã quyết định tiếp tục thuận heo đà này và đẩy tên kia đi xa hơn.
"Cái gì? Không còn gì để nói à? He He. Tao biết tất cả kỹ năng và điểm yếu của mày, David. Trang bị của mày cũng là đồ rác rưởi, mày vẫn nghĩ là có thể thắng tao à?"
"Mày nên từ bỏ ngay bây giờ. Sao nào? Nếu mày từ bỏ và rời đi, tao sẽ tha cho mày một chút và thu nhận mày vào bang hội lại?"
"Nghĩ thử đi. Đầu gối của em gái mày hẳn là, đã phải làm việc quá sức rồi. Nên cho em nó nghỉ ngơi một chút đi. He He."
Với những người bây giờ cổ vũ nhiệt liệt cho gã và các đồng đội trong đấu trường, Marcus cười tươi đến mang tai.
Có lẽ vì tâm trạng, gã cảm thấy như chiến thắng đã nằm trong túi.
Tuy nhiên, vẫn làm gã bực bội là tên ngốc này, vẫn không phản ứng với mấy lời chế nhạo của gã.
Gã muốn thấy mặt nó, hiện lên quằn quại và cầu xin.
Nhưng từ đầu đến cuối, David không đáp lại bất kỳ lời chế nhạo nào, vẫn đứng như một bức tượng.
Cuối cùng, nhiều vòng đặt cược kết thúc, cuối cùng trận đấu đã đến.
Trọng tài đứng lên, lớn tiếng thông báo quy tắc cho trận đấu, chuông cũng vang lên.