Game Online: Người Chơi Trọng Sinh

Chương 185: Đạp lại dưới chân (2)x Kinh biến




Chương 185: Đạp lại dưới chân (2)x Kinh biến
Gần như ngay lập tức, Marcus phản ứng và kích hoạt kỹ năng [Chiến Hống] của mình, giảm tốc độ di chuyển của David xuống 20% và tăng thêm 20% cho gã ta.
Gã bắt đầu với kỹ năng này thay vì [Xung Phong] vì [Xung Phong] dễ tránh và chặn, còn [Chiến Hống] thì không thể thoát được.
Và trong một trận đấu cận chiến như thế này, tốc độ di chuyển là tất cả.
Một hiệu ứng tiêu cực như thế này có thể coi như đòn choáng tuyệt đối, sẽ làm chuyển động của David cực kỳ chậm chạp.
Ngược lại, Marcus không có ý định lãng phí cơ hội này và lao vào dáng người cao lớn kia.
[Chém Chí Mạng] [Trừng Phạt] [Bổ Trảm]
Gã bắt đầu đánh David, phảng phất đang đánh con bù nhìn không thể phản ứng lại.
Gã tung ra một loạt kỹ năng lên đối phương, để trận đấu sẽ kết thúc trước khi hiệu ứng tiêu cực hết.
David hinh như cũng đang rất khó khăn phản ứng.
Trái ngược với những chuyển động tránh né khéo léo của mình, lần này anh ta rất chậm chạp, nhận rất nhiều đòn công kích.
Mọi người xem trận đấu này, đều kinh ngạc há to miệng.
Cả hai đều là chơi chiến binh kiểu Tanker, nhưng rõ ràng một người vượt trội hơn người kia.
Dù là kỹ năng, tài năng, kỹ thuật, một bên đã nắm giữ hết lợi thế từ ban đầu, trận đấu cũng có vẻ như sắp kết thúc trong thời gian ngắn.
"Đu má! Phí tiền!"
"Má nó! Tôi rút đây!"
Rất nhiều người đã đặt cược vào David, sau khi chứng kiến chuỗi bất bại của anh ta, nhưng họ đều cực kỳ thất vọng vào lúc này.
Marcus cũng hiện một nụ cười lớn trên mặt dưới cái mũ bảo vệ đầu bằng kim loại.
Gã gần như đã cảm nhận được, vị ngọt của chiến thắng tan ra trong miệng.
Tuy nhiên, ngay khi gã sắp kích hoạt [Xung Phong] để kết thúc trận đấu, một lần và mãi mãi, David không còn trông chậm chạp nữa.
"Đù má!!! Hiệu ứng tiêu cực giảm 20% hết rồi ?" Marcus bối rối, nhưng gã không có thời gian để suy nghĩ.

Gã chỉ cần vài đòn nữa là đảm bảo chiến thắng nằm trong túi, nên tiếp tục giữ vững, đấu với đối thủ.
Nhưng đáng tiếc, đối thủ nãy giờ luôn chậm chạp, luôn dễ dàng để đánh trúng, đột nhiên trở nên trơn trượt như con lươn.
Marcus không chỉ có lợi thế ban đầu, khi lấn át David bằng cách t·ấn c·ông ồ ập, gã rõ ràng còn có trang bị tốt hơn.
Nhưng như thể nói rằng, nhiêu đây vẫn là chưa đủ, không khí xung quanh còn được khán giả ủng hộ, la to lên tên của gã.
Nó thật chói tai.
Trong bầu không khí như thế này, bất kỳ người nào cho dù có cảm thấy chán nản cũng sẽ có động lực.
Kết hợp với việc, chỉ còn một phần nhỏ sức khỏe trong thanh máu của David, Marcus gầm lớn, tiếp tục lao tới mà không lùi bước.
Gã điên cuồng vung lưỡi sắc chiến đao trong cơn thịnh nộ.
Tốc độ của gã dường như, cũng bất thường nhanh hơn.
Nhưng, mọi đòn t·ấn c·ông của gã, vẫn đều bị đỡ hoặc khéo léo ngăn chặn.
Rất chậm nhưng thực sự, gã đang bị đẩy lùi.
Trong lúc này, gã cũng nhận một vài đòn t·ấn c·ông, từng chút một làm giảm dần sức khỏe của mình.
"Má nó!" Marcus trong cơn giận dữ hét lên.
Gã có thể thấy rằng, thế trận đang từ từ tuột khỏi tay mình, nhưng gã không thể làm gì để ngăn chặn được.
Ngay cả những đòn t·ấn c·ông mà gã nhắm vào, nơi được coi là điểm yếu của David, cũng bị phản đòn hoàn hảo, không có một sai sót nào.
Và cứ như thế, ngay trước mắt, phần còn lại của thanh máu của gã cũng giảm, chẳng mấy chốc, chuông một lần nữa vang lên.
Toàn bộ đấu trường trở nên yên tĩnh đến c·hết lặng.
Chuyện gì vừa xảy ra?
Không phải người kia đang thắng sao?
Mọi người đều trông ngơ ngác, cố gắng hiểu chuyện gì đang diễn ra.
Không sử dụng kỹ năng đặc biệt nào.

Không có g·ian l·ận hay chiêu trò nào.
Cả hai người chỉ đơn thuần là trao đổi đòn đánh, theo cách mà các chiến binh điển hình chiến đấu, nhưng làm sao bên đang thua, lại bất ngờ thắng?
Marcus cũng sốc không kém với đám đông, gã đờ đẫn nhìn người trước mặt.
Mất một giây để nhận ra rằng trận đấu đã kết thúc.
Chuyện gì đã xảy ra?
Và làm tăng thêm sự thất vọng của gã, đối thủ David bình tĩnh, thong thả bước ra khỏi sàn đấu như thể chỉ là một ngày nắng ấm bình thường.
Mắt Marcus theo dõi hình bóng của đối phương, bản thân vẫn đứng đờ đẫn tại chỗ.
Cuối cùng, trọng tài phải nhắc nhở gã. "Trận đấu đã kết thúc. Bước ra khỏi sàn đấu."
Marcus nhìn lên, thấy ánh mắt nghiêm túc của trọng tài đang nhìn gã.
Không biết tại sao, nhưng gã lại thấy ý chế giễu chứa trong đó.
Gã có thể cảm nhận được, hàng trăm ánh mắt nhìn mình, tất cả đều chửi rủa hoặc cười nhạo thất bại của gã.
Không có lựa chọn nào khác, gã nghiến răng lặng lẽ bước ra khỏi sàn đấu.
Gã đi đến chỗ các đồng đội, sau đó cuối cùng bùng nổ.
"Đu má!! Dụ má! Đu má! Dụ má"
Âm thanh của trang bị nặng nề va đập xuống đất, vang dội khắp đấu trường.
Marcus đập tay xuống nền đất, hét lên trong cơn giận dữ.
"Chuyện gì đã xảy ra? Tại sao lại như vậy?" Gã đã gần lắm rồi, tự dưng không hiểu sao đã bị thua!
"Nó đã làm gì đó! Nó chắc chắn đã làm gì đó. Các cậu cũng có thấy đúng không? Nó gần c·hết, đu má! Tôi sắp thắng trận đấu này! Tôi chỉ cần có một giây nữa thôi. Đu con me nó! Tôi đã có thể thắng!"
Các đồng đội của gã thần người ra nhìn nhau, không biết phải đáp lại thế nào.

Thực tế, họ cũng cảm thấy giống như vậy.
Kỹ thuật chiến đấu của Marcus, vượt trội từ đầu đến cuối.
Bên kia trông như đang vật lộn chỉ để kiểm soát tình hình.
Nhưng không biết tại sao, kết quả lại khác!
"Đây chắc chắn là may mắn! Đây chắc chắn là may mắn!" Marcus lặp đi lặp lại như điên.
"Tôi đồng ý. Tôi nghĩ nó đã kích hoạt một đòn t·ấn c·ông chí mạng, có xác suất thấp nào đó." Một người khác nói, đồng tình với gã .
"Ừ, tôi cũng nghĩ có gì đó xảy ra. Nếu không thì, đây chắc chắn sẽ là chiến thắng của cậu rồi."
"Tôi biết! Tôi biết! Đu má nó! Nhưng tôi không biết tại sao!" Marcus tức giận.
"Vẫn chưa xong đâu. Tôi sẽ không để nó đi chỉ bằng cái may mắn cut chó đó. Một trận đấu nữa! Đăng ký cho tôi một trận đấu nữa với thằng khốn đó!"
"Nhưng đội trưởng… cái đó..."
Nếu ai đó muốn thách thức một đối thủ cụ thể nào, họ cần phải đặt cược trước, và… họ đã vừa thua 5000 đồng vàng...
Khi mọi chuyện đã nói và làm xong, đây không phải là một số tiền nhỏ đối với bang hội của họ.
Ngay cả bang hội hàng đầu cũng sẽ cảm thấy vậy.
Sao mà họ có thể đặt cược một lần nữa?
Nhưng thấy hành động của người đó, chỉ khiến Marcus càng tức giận hơn.
Gã ta là tanker chính, người chơi VIP của bang hội, vậy mà tên lính lác đang thắc mắc ý định của gã?
"Mày nghĩ cái quái gì vậy, muốn chống đối tao hả? Đi đăng ký trận đấu. Đặt cược cùng số tiền hồi nãy nhanh. 5000 đồng vàng. Không, đặt gấp đôi."
"Tao muốn thằng ngu đó mất hết tiền mà nó kiếm được cho đến giờ. Nó muốn kiếm tiền nhanh đúng không? Để tao coi, coi nó thắng tao một lần nữa như thế nào! Hừ!"
"Có thể nó đã may mắn một lần, nhưng không thể may mắn hết lần được!"
"Đội trưởng… cái đó..."
"Còn đứng đây làm cái gì nữa! Đi đặt cược mau! Đợi đến khi tao thắng á hả!. Tao sẽ ụ con em gái béo của nó ngay trước mặt nó!"
Vài phút sau...
"Trận đấu tiếp theo!"
Trọng tài gọi lớn, mọi ánh mắt đều mở to ngạc nhiên, khi họ lại thấy cặp đấu vừa gây chấn động tam quan của họ hồi nãy lại lên tiếp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.