Ghế Số 1: Cùng Nhau Chơi Sập Cái Mạt Thế Này.

Chương 33: Nến trắng.




Chương 33: Nến trắng.
Đã là một ngày qua đi kể từ khi Nguyễn An Bình lên trên mặt đất.
Trong một ngày này, đủ loại lời đồn cũng đã bắt đầu lan tỏa khắp nơi bên trong pháo đài Ngọc Lục Bảo.
Một tin đồn về việc vị thiếu chủ của nơi đây sở hữu một loại bảo vật nào đó, một thứ có thể khiến cho tư chất, ngộ tính của một người tăng lên trong một thời gian ngắn.
Lời đồn này là có lý có cớ như vậy, khi mà hàng trăm người hầu và các vệ sĩ của pháo đài đều đã đồng loạt đột phá cảnh giới cùng một ngày, dù cho họ chỉ đi qua người Nguyễn An Bình mà thôi.
Điều này không chỉ khiến tất cả những người hầu trong pháo đài không ngừng bàn luận, mà đồng thời, nó lại càng khiến cho những thế lực bên ngoài trở nên tham lam hơn.
Bên trong pháo đài Ngọc Lục Bảo giờ không chỉ có trường sinh ma pháp là đáng giá nữa.
Mà bảo vật, một loại ma pháp nào đó hoặc chính bản thân thiếu chủ Nguyễn An Bình của lãnh địa Ngọc Lục Bảo cũng là một mục tiêu rơi vào tầm ngắm của nhiều thế lực.
Đương nhiên, với lực lượng tinh thần đã chạm tới, thậm chí là vượt qua cả những pháp sư cấp độ 3.
Nguyễn An Bình hoàn toàn biết những lời đồn về mình đang bay đầy ngoài kia, thậm chí có kẻ trong bóng tối còn đang so sánh thịt cậu như thể đó là thịt Đường Tăng.
Chúng ví một giọt máu của cậu cũng thuộc loại thiên tài địa bảo quý hiếm, ăn vào không chỉ trường sinh bất lão mà còn ngộ tính tăng cao.
Thậm chí thông tin này càng đồn càng trở nên thái quá.
Khiến cho Nguyễn An Bình càng lúc càng cảm nhận được nhiều cảm xúc tham lam và muốn ăn của những kẻ khác đang hướng về phía mình.
Trong biệt phủ của mình, giờ này cậu pháp sư nhỏ tuổi đang vân vê những cây nến trắng một cách đầy cay cú.
“Hừm, ta mà biết được kẻ nào đã đồn mấy cái tin đồn nhảm về ta như vậy, ta chắc chắn sẽ không để linh hồn ngươi tiêu tán dễ dàng như bao người khác được.”
Nói rồi Nguyễn An Bình đặt cây nến trên tay xuống, hoàn thiện một lô sản phẩm nến trắng mới.
Nhìn vào chỗ nến trắng gồm khoảng 300 cây này, Nguyễn An Bình cũng chỉ đành thở dài đầy tiếc nuối.
Dù sao thì sức người có hạn, cậu nhóc còn chưa kịp khôi phục lại tinh thần lực sau khi nâng cấp Tự Nhiên Linh Cảm thành Tâm Linh Đèn Cầy.
Nay cậu lại phải dành thêm chút thời gian, để chế tạo ra đạo cụ giúp bản thân mình khống chế lại pháo đài Ngọc Lục Bảo này.
Mà việc chế tạo những cây nến trắng cũng chẳng hề đơn giản gì.

Vì để hoàn thành một cây thì Nguyễn An Bình cũng cần một lượng tinh thần lực nhỏ không đáng nhắc tới để hoàn thành.
Nhưng góp gió thành bão, lượng tinh thần lực mà cậu đã sử dụng giờ cũng cần mười ngày nửa tháng để có thể khôi phục.
Do đó, cậu nhóc cảm thấy mình lại một lần nữa phải kéo dài quá trình nâng cấp ma pháp trụ cột thứ ba rồi.
“Hi vọng kế hoạch lần này thuận lợi thành công đi.”
Quay người lại phía sau với ánh nhìn đầy lạnh lùng, Nguyễn An Bình quát to, ra lệnh cho hai tên thuộc hạ còn đang canh cửa.
“Platin, Bram!
Mau vào đây và chuẩn bị vận chuyển mấy cái thứ này ra cho ta.”
Cánh cửa bất ngờ được mở ra, hai bóng người cao lớn nhanh chóng bước vào trong căn phòng.
Hắc pháp sư Bram sau khi qua tay Nguyễn An Bình cải tạo lại giống như đã hóa thành một người hoàn toàn khác.
Từ thân thể gầy còm yếu đuối của một pháp sư, giờ người này giống như đã hoàn toàn đổi sang một bộ thân thể mới, trẻ hơn, cơ bắp và giàu sức sống hơn.
Chuyện này cũng không có gì quá khó hiểu, khi trên người lão ta xuất hiện vô số những đường kim mũi chỉ, chứng tỏ cậu nhóc quý tộc nhỏ tuổi kia đã giúp lão thay da đổi thịt đúng nghĩa đen.
Còn ngay bên cạnh lão ta, Platin nhìn qua như một hiệp sĩ trong bộ áo giáp bạc trắng nặng nề.
Nhưng thực chất, người này giờ chỉ còn là một bộ giáp rỗng, còn gương mặt người xuất hiện bên ngoài bộ áo giáp đó giờ chỉ là một ảo ảnh được tạo ra để che giấu bản chất của hắn mà thôi.
Nguyễn An Bình đi trước tiến về phía quảng trường trung tâm của pháo đài.
Đi ngay phía sau cậu lúc này là Platin và Bram đang vác theo những thùng đựng hàng nhìn qua có vẻ vô cùng nặng nề.
Quảng trường chính của pháo đài Ngọc Lục Bảo.
Một trong những khu vực quan trọng nhất của pháo đài.
Đây là nơi mà các đời lãnh chúa của lãnh địa sẽ tập hợp tất cả những người dân trong lãnh địa của mình tới để ban bố những thay đổi về luật pháp, những mệnh lệnh mới cho toàn bộ lãnh địa.
Về cơ bản, quảng trường trung tâm là một quảng trường được vây bởi những bức tường đá cẩm thạch cao lớn, giống như từng góc cạnh của một chiếc vương miện khổng lồ.
Tại phần bức tường cao lớn nhất, một đài phát biểu được xây chìm vào nơi đây.

Và đó cũng là nơi mà những đời lãnh chúa phát biểu trước bàn dân thiên hạ.
Nhưng hiện tại, Nguyễn An Bình đang bị người chặn lại khi có ý định muốn đi lên nơi đài cao ấy.
Đứng trước mặt cậu giờ là một người đàn ông với gương mặt hình chữ điền, để râu quai nón và ria mép vàng xoăn, thái độ vô cùng nghiêm túc, ánh mắt khiến ông ta như thể sắp nổ tung tới nơi.
Trên người ông ta là một bộ trọng giáp xám bạc, nhìn qua như thể một tòa tháp bằng kim loại đang đứng sững, hai tay khoanh trước ngực cản đường Nguyễn An Bình tiến về phía trước.
Cậu nhóc nhận ra người này, hắn tên Rok, là đội trưởng đội cận vệ của pháo đài, chuyên có trách nghiệm bảo vệ cho bá tước.
Nguyễn An Bình cũng đã nhìn qua tâm linh của tên đội trưởng đội cận vệ này.
Hắn đúng là một trung thần của gia tộc, thuộc loại người có thể tin tưởng để giao một chút nhiệm vụ quan trọng.
Kể từ khi Nguyễn An Thành mất vợ mà lụy tình, đội cận vệ chỉ có thể nói đã gần như giải tán hoàn toàn.
Nhưng hiện tại, việc đội cận vệ được triệu tập về đây khiến Nguyễn An Bình đoán rằng cha cậu đã sắp đặt chúng đến để nhắc nhở cậu.
“Thiếu chủ, ta biết ngài là con một và cũng là người sẽ thừa kế lãnh địa Ngọc Lục Bảo này trong tương lai.
Nhưng hiện tại bá tước Nguyễn An Thành vẫn còn đang sống sờ sờ ở đó đâu.
Nên nếu ngài muốn ban bố ra bất cứ một chính lệnh nào đi nữa, thì chỉ cần chúng không được bá tước chấp thuận thì đều là vô nghĩa.
Ta nói như vậy chỉ là để nhắc nhở ngài, để tiếp theo nếu như có bất cứ mệnh lệnh nào ngài đưa ra không được thông qua, thì ngài không cần chạy đi khắp nơi khóc mếu là được.”
Đã nói xong, ánh mắt của Rok nhìn về phía Platin và Bram.
Hắn đang cho rằng chính hai kẻ hầu cận sau lưng chính là những kẻ sau màn, giật dây thao túng cậu quý tộc trẻ tuổi đi quá giới hạn.
Nên đương nhiên, hắn chẳng thể nào cho hai tên đó một ánh nhìn tốt cho được.
Trợn trừng mắt nhìn một lúc, Rok và những thành viên của đội cận vệ khác sau khi đã truyền lệnh xong thì cũng quay người rời đi.
Nhưng chưa đi được bao lâu, hắn chợt nghe được giọng của một đứa trẻ vang lên ngay phía sau mình.

“Đội trưởng Rok, ngày hôm nay ta có mặt ở nơi đây không phải để công bố một chính lệnh, hay đưa ra một loại luật pháp mới cho lãnh địa này.
Ta chỉ muốn giới thiệu một sản phẩm mới, thứ có thể làm tăng cường chiến lực của lãnh địa chúng ta lên một tầng cao mới mà thôi.”
Nghe Nguyễn An Bình nói vậy, Rok lập tức quay đầu lại đầy hứng thú.
Nếu như chuyện này không liên quan quá nhiều tới chính trị của lãnh địa, như vậy thì xem như những lời khuyên vừa rồi của hắn cũng chỉ là cho có.
Rất nhanh chóng, Nguyễn An Bình cũng đã chia sẻ kế hoạch của mình với đội trưởng đội cận vệ này.
“Như ông đã thấy đấy, Rok, đây là những ngọn nến đặc biệt, là một loại sản phẩm mới do ta phát minh ra, một thứ có thể gia tăng ngộ tính của những người được chiếu dưới ánh sáng của nó…”
Nếu là người khác nói, Rok còn có thể bĩu môi khinh thường, cho rằng có kẻ đang hồ ngôn loạn ngữ.
Nhưng nếu lời này được thốt ra từ miệng của cậu chủ nhà mình, thì trong đầu của tên đội trưởng lập tức nghĩ tới người đứng sau màn vụ việc lần này rất có thể là bá tước cai quản pháo đài này.
Dù sao việc mạ vàng, tạo thế cho người thừa kế trước khi để họ lên ngôi cũng không phải là chuyện gì quá hiếm gặp.
Nên Rok đã nghe toàn bộ kế hoạch được Nguyễn An Bình biên soạn ra và chấp hành nó ngay lập tức.
Đương nhiên, cậu nhóc cũng chỉ đưa ra một nửa sự thật là mặt hàng nến trắng có thể gia tăng ngộ tính, nhưng không nói thứ thực sự được đốt để gia tăng ngộ tính ấy là tinh thần lực và cả linh hồn của một pháp sư.
Nếu sự thật ấy được phanh phui, Nguyễn An Bình cũng không chắc rằng một kẻ trung thành như Rok còn trung thành với gia tộc của mình hay không nữa.
Sau khoảng 30 phút, trên quảng trường chính của pháo đài Ngọc Lục Bảo.
Hiện tại đã có vô số người hầu của gia tộc đã có mặt ở nơi đây.
Theo thông tin đã được đồn ầm từ hôm qua đến hôm nay, tất cả bọn họ đều biết được thiếu chủ nhà mình sắp sửa ban bố ra một quyết định vô cùng quan trọng nào đó.
Không những vậy, chính đội trưởng đội cận vệ là Rok còn đi tới tận nơi, thông báo cho tất cả mọi người về những chuyện đang xảy ra nữa.
Nên dù cho nhiều người còn đang dang dở công việc của mình cũng phải rời vị trí, tụ tập trên quảng trường trung tâm theo chỉ định.
Dòng người càng lúc càng tập trung đông hơn nơi quảng trường náo nhiệt.
Đứng ở trên đài cao lúc này, Nguyễn An Bình cũng cảm nhận được một áp lực khi phải đối mặt với nhiều người như vậy.
Dù cho có kinh nghiệm từ nhỏ tới lớn của cha mình chăng nữa, nhưng cậu nhóc vẫn còn quá trẻ và chưa có nhiều kinh nghiệm khi đối mặt với đám đông như hiện tại.
Ngay giây phút căng thẳng này, hai ma pháp Tâm Linh Đèn Cầy và cả Nghiên Cứu cũng đã làm rất tốt vai trò của chúng, khi luôn để Nguyễn An Bình ở trong trạng thái tỉnh táo nhất.
Thấy mọi người đã tập trung đầy đủ, người thừa kế của lãnh địa Ngọc Lục Bảo lúc này nâng cao một ngọn nến trắng trong tay.
Nguyễn An Bình bắt đầu giới thiệu đồ vật trong tay mình như thể một nhân viên tiếp thị mới vào nghề…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.