Chương 50: Người ta pháp sư hệ hỏa, hệ băng,…Còn ta, pháp sư hệ thế giới.
Những tri thức, quy tắc từ thế giới song song đã đổ vỡ kia tràn vào, nhanh chóng bù đắp cho những gì chưa đủ tại cái thế giới đang hình thành của Nguyễn An Bình.
Từ trong hỗn độn, 4 nguyên tố ma pháp và những ma pháp trụ cột của cậu thiếu niên kết hợp cùng với nhau, tạo dựng dàn khung cho cả thế giới này.
Thứ thuế biến đầu tiên là ma pháp Nghiên Cứu.
Bên trong ma pháp này có Silic Chưởng Khống Thuật, có thể điều khiển được cát và đất đá trong tự nhiên.
Vì vậy nó được lựa chọn để làm lục địa của thế giới non trẻ này.
Một hoang mạc với vô số những mảnh thủy tinh ẩn chứa bên trong là vô số những đường vân ma pháp, lưu trữ đủ thứ dữ liệu dần hình thành.
Từ những kiến thức thông thường, cho tới ma pháp cao thâm, và cả những tri thức về thế giới vô cùng thâm ảo.
Mặt đất của thế giới mới tạo ra lực hút gắn kết vạn vật, nâng đỡ vạn vật, là nền móng của cả thế giới.
Đại địa được khai sinh.
Ngay sau đó, những cơn gió đầu tiên bắt đầu thổi trên thế giới hoang vắng này.
Những cơn gió của vận mệnh hóa thành đầu nguồn của mọi chuyển động.
Nó làm không gian giãn nở tạo ra bầu trời, làm động lực để thời gian bắt đầu lưu chuyển.
Tiếp đó, một dòng thác đổ từ trên trời xuống.
Nước của thế giới này không có đặc tính giống như thế giới bên ngoài hay bất cứ thế giới nào khác.
Đại dương ở thế giới này không mang hình thái thông thường, thay vào đó, nó được đan kết từ vô số sợi tơ ma lực.
Nước bao dung vạn vật, hòa tan vạn vật, và cũng tổ hợp lại vạn vật.
Ngoài một đại dương xanh thẳm đang bao bọc lục địa ở chính giữa ra, nguồn nước trong thế giới này cũng đã tự mình phân chia ra làm hai nhánh khác.
Nhánh đầu tiên gồm những sợi tơ nước được hòa lẫn trong thánh quang thuần túy nhất.
Chúng bốc hơi, bay lên cao và tạo thành vô số những đám mây hoàng kim, chiếm giữ điểm cao nhất của bầu trời.
Nhánh thứ hai lại vô cùng nặng nề với khí tức bất tường của t·ử v·ong, nó thâm nhập sâu vào lòng đất, tạo thành một nhánh sông đen tuyền tràn đầy tử khí.
Dù còn chưa chính thức đi vào hoạt động nhưng hai cõi thiên đàng và địa ngục cũng đã dần được phân chia.
Có thể nói giờ này thế giới của Nguyễn An Bình đã gần như được hoàn thành, chỉ còn thiếu ánh sáng chiếu rọi, cung cấp năng lượng cho thế giới này vận hành nữa thôi.
Lúc này, trong lòng bàn tay của cậu thiếu niên, ngọn nến trắng, biểu tượng của ma pháp Tâm Linh Đèn Cầy đang cháy sáng rực rỡ hơn bao giờ hết.
Toàn bộ phần sáp nến của Tâm Linh Đèn Cầy được ném vào trong thế giới đang dần hình thành kia, và nó được áp lực từ thế giới đang dần hình thành vo lại với hình dạng một khối cầu.
Lửa trắng của tâm linh và linh cảm bừng sáng, tạo thành một mặt trời soi sáng cả thế giới.
Có nguyên tố hỏa gia nhập vào, đặc biệt đây lại còn là ngọn lửa có thể thiêu đốt, tác động lên ma lực vô cùng hiệu quả nữa.
Tất cả khiến độ sống động của năng lượng trong tiểu thế giới tăng lên, tạo thành động lực cho tất cả những trụ cột còn lại nhanh chóng phát triển.
Trên bầu trời xanh, một hư ảnh về một tiểu thế giới xuất hiện rồi lại dần thu nhỏ, biến mất trên bầu trời.
Nhưng tại căn phòng minh tưởng, nơi Nguyễn An Bình đang bế quan.
Sau lưng cậu hiện tại chính là cái thế giới vừa được hình thành không lâu, nó lấy chính ma pháp trận của cậu làm căn cơ, nên giờ, nó cũng thay thế luôn vị trí của pháp trận ấy.
Cậu thiếu niên gầy gò từ từ mở mắt, tò mò muốn tận mắt nhìn vào cái thứ đang trôi nổi sau lưng mình.
Dù cho có hấp thu ma lực dư thừa của địa mạch sau hàng trăm năm chăng nữa, nhưng chỗ năng lượng chỉ có thể để tiểu thế giới của Nguyễn An Bình mở rộng ra phạm vi khoảng 20 dặm là cùng.
Một thế giới có phạm vi chỉ có thể nói là một cái hồ nước cùng hòn đảo nổi trên cái mặt hồ đó.
Nhưng với cậu thiếu niên, chuyện mình sở hữu một thế giới có kích thước lớn như vậy cũng đã là quá đủ rồi.
Sau khi thử qua cảm giác khai thiên lập địa.
Giờ Nguyễn An Bình cũng bắt đầu nhìn kỹ vào cái thế giới mà mình vừa tạo ra.
Dù đó là một thế giới còn nhỏ hơn cả lãnh địa Ngọc Lục Bảo chăng nữa, cậu thiếu niên vẫn vô cùng vui mừng.
“Haha, người ta pháp sư hệ hỏa, hệ băng.
Còn ta hiện tại chắc có thể tự gọi mình là pháp sư hệ thế giới đi.”
Với một ý niệm, Nguyễn An Bình đã thu gọn một phương thiên địa kia vào trong lòng bàn tay mình.
Ánh mắt cậu đầy vui mừng nhìn vào nó, một thế giới được chế tạo ra từ năng lượng và ma pháp thuần túy.
Tuy chỉ là một thế giới mới khai sinh vô cùng nhàm chán, nhưng nó có tiềm năng phát triển vô cùng to lớn.
Vì ngay hiện tại, Nguyễn An Bình đã có thể cảm nhận được một loại sức mạnh nào đó xuất hiện và được ngưng tụ nhờ vào cái thế giới siêu nhỏ này.
Cậu nhớ được loại năng lượng đó, thứ đã giúp cậu có thể sao chép được toàn bộ quy tắc có trên lục địa Alrat, thứ được cậu gọi là thế giới lực lượng.
Ngưng tụ cái thứ năng lượng khi là chất lỏng, khi hóa thành kết tinh, khi biến đổi thành một loại khí đủ màu sắc trên tay.
Nguyễn An Bình giờ trầm ngâm, không biết nên làm gì với loại năng lượng còn quá nhiều bí ẩn trên đầu ngón tay mình.
Cậu có thể cảm nhận được, tiểu thế giới vừa được chế tạo kia có thể ngưng tụ loại năng lượng này, đồng thời cái thế giới nhỏ bé ấy cũng cần tiêu hao thế giới lực lượng để có thể duy trì.
Nên nếu quá thiếu thế giới lực lượng, cả thế giới sẽ sụp đổ.
Nhưng khi dư thừa thứ năng lượng này, Nguyễn An Bình cũng không biết phải làm gì với nó.
Đúng là việc đem thế giới lực lượng ra làm bom sẽ có sức mạnh hủy diệt đáng kinh ngạc, và đồng thời, đó cũng là một sự phí phạm chẳng khác nào đốt tiền giấy thay than củi.
Trên lục địa Alrat này, trong lịch sử, vẫn chưa có bất cứ pháp sư nào từng chạm tay vào được thứ sức mạnh có thể thay đổi cả thực tại như thế giới lực lượng.
Nên vì đó, Nguyễn An Bình giờ cũng chỉ có thể xem xét những dữ liệu đã được cậu sao chép từ lục địa Alrat.
Cậu muốn biết thế giới ma pháp này hoạt động như thế nào, cách nó vận dụng thế giới lực lượng ra làm sao.
Nhưng rất tiếc, dù cho có là một pháp sư đã nắm trong tay một phương tiểu thiên địa chăng nữa.
Thiếu niên vẫn cảm thấy khó hiểu, vô tri trước những thứ được ghi chép lại từ những viên tinh thể trải dài trên hoang mạc tri thức.
Cậu có thể thông qua những tri thức, và cả thế giới mình vừa chế tạo ra để nhìn thấy được cách vận hành của những quy luật, cách các pháp tắc chống đỡ cả thế giới.
Nhưng mọi thứ chỉ dừng lại ở biết nó là như vậy mà không biết rõ nguyên do.
Sau một hồi ngắm trăng trong gương, hoa trong nước.
Nguyễn An Bình cũng đành phải từ bỏ.
Không có tri thức và công nghệ cần thiết để phát triển, thì có lẽ cậu sẽ cần phải tiêu tốn một khoảng thời gian rất dài nữa để có thể tìm hiểu được về cách một thế giới vận hành.
Dù cho ngọn lửa trắng đã hóa thành một mặt trời nhỏ ngay trên đầu mình, đủ thứ kỳ tư diệu tưởng liên tục nổi lên trong lòng chăng nữa.
Nhưng quay đi quẩn lại, Nguyễn An Bình chỉ có thể luẩn quẩn bên ngoài mà không thể nào nhập môn.
Không nghĩ mấy chuyện sâu xa như nghiên cứu về bản chất và cách để tác động vào quy tắc của thế giới nữa.
Cậu thiếu niên lập tức thay đổi sự chú ý của mình tới những tri thức mà mình vô tình có được.
Trong lúc quét hình toàn thế giới đó, Nguyễn An Bình cũng đã quét qua toàn bộ lịch sử của lục địa Alrat.
Cậu đã lưu lại toàn bộ những tri thức ở thực tại, và cả những ma pháp đã biến mất từ lâu trong dòng lịch sử.
Là một thế giới siêu phàm, hệ thống pháp sư đã truyền thừa được cả vạn năm.
Nhưng trước thời đại của các pháp sư lại là một thời đại khác.
Thời đại nơi những vị thần cai trị thế giới này, và con người cũng chỉ là những tín đồ phụ thuộc vào họ.
Ban đầu, các vị thần vẫn cao cao tại thượng, gần như không quan tâm gì tới giống loài nhỏ bé tôn thờ mình, chỉ thi thoảng họ mới trao tặng một phần không đáng kể thực lực của mình cho những sinh linh được gọi là nhân loại kia.
Năm tháng qua đi, càng lúc sức mạnh của các vị thần lại càng được con người chia sẻ cho nhau.
Con người nhận được sức mạnh siêu phàm từ thần thánh, nhưng đồng thời, thần thánh cũng dần bị cảm xúc của những tín đồ ảnh hưởng.
Các vị thần giờ đã quan tâm đến nguồn tín ngưỡng, thứ sức mạnh tâm linh khiến các thực thể thần thánh phải mê say.
Mâu thuẫn suốt nhiều năm giữa các tôn giáo bùng nổ, kèm theo đó là cả những vị thần cũng đã quyết định một cuộc c·hiến t·ranh để tranh giành tín ngưỡng.
Khi những vị thần đầu tiên phải bỏ mạng trong c·hiến t·ranh thần thánh.
Con người bắt đầu nhận ra một sự thật, thần linh không phải là bất tử, họ vẫn có thể bị tiêu diệt như bao sinh mạng khác.
Đồng thời, c·ái c·hết của những vị thần đầu tiên đã giải phóng một nguồn năng lượng mạnh mẽ được người đời sau gọi là ma lực.
Còn thân xác của họ tan rã, ngấm sâu vào lòng đất tạo thành những địa mạch, không ngừng chuyển hóa ma lực cho thế giới này.
Tại thời đại mà những vị thần vẫn lạc ấy.
Có những cá nhân đầu tiên đã bắt đầu nghiên cứu, làm chủ được thứ năng lượng gọi là ma lực này.
Những pháp sư đầu tiên trên lục địa Alrat được khai sinh trong thời đại hỗn loạn đó.
Khác với những pháp sư của thời đại này, thế hệ pháp sư đầu tiên là những người đã phát triển ma pháp dựa vào thần thuật của các tế tự.
Và thông qua những thần thuật ấy, có những người đầu tiên đã tiến hành đánh cắp sức mạnh của các vị thần.
Họ được gọi là những người trộm lửa.
Và nổi bật nhất trong hàng ngũ những kẻ đánh cắp sức mạnh từ các vị thần, đó chính là Ranmi, pháp sư đầu tiên.
Cô ta là người thành công nhất trong số những người trộm lửa, khi mà cô ta đã đánh cắp được sức mạnh của tất cả các vị thần, trở thành một thực thể mạnh mẽ gấp nhiều lần so với một pháp sư cấp độ 5.
Thời đại của các vị thần đã khép lại.
Một thời đại của loạn lạc và máu tươi đã kết thúc, khi những thực thể quyền năng này lần lượt bị tiêu diệt, c·hôn v·ùi bởi những sinh linh mà họ từng không để vào mắt.
Sau trận chiến cuối cùng ấy, Ranmi cũng được người đời mệnh danh là Nữ Thần Ánh Sáng.
Vì sức mạnh đã vượt qua thánh thần của Ranmi, trong dân gian đã tự lập một tổ chức được gọi là Kim Quang Giáo để tôn thờ cô.
Là kẻ đã tiêu diệt các vị thần, vị pháp sư đầu tiên không có hứng thú gì mà mang lên danh hiệu thần thánh ấy.
Và quả thực, Ranmi cũng không phải là thần thánh gì, cô ta tuy sống thọ hơn các pháp sư khác khi tồn tại được 900 năm, nhưng rồi cũng phải gục ngã vì thời gian vô tình.
Sau khi vị pháp sư đầu tiên ngã xuống, những kẻ tôn thờ cô là Kim Quang Giáo giờ mới chính thức bước ra ánh sáng, lập ra giáo phái lớn nhất lục địa Alrat này và kéo dài nó cho tới vạn năm sau.