Chương 61: Công thành.
Tại lục địa Alrat này, người ta thường nói pháp thuật không chia tốt xấu, mà chỉ có người sử dụng tốt xấu.
Nhưng điều đó cũng không thể nào xóa nhòa được những thành kiến, rằng đám chơi những pháp thuật hệ bóng tối, quỷ dị luôn là những kẻ điên rồ, nguy hiểm, cần được c·ách l·y với cộng đồng.
Và trong số những ma pháp ấy, có một dòng ma pháp được nhiều người kiêng kỵ, thậm chí có những luật bất thành văn về việc cấm dòng ma pháp này.
Đó chính là những ma pháp liên quan tới khống chế tinh thần.
Phải biết, tâm linh của những ma pháp sư là cực mạnh, các pháp thuật thôi miên thông thường gần như không có hiệu quả với họ.
Nhưng đám chơi pháp thuật khống chế tâm thần không biết chui từ đâu ra đã làm đảo lộn toàn bộ những quan niệm ấy.
Và việc một pháp sư đủ mạnh để có thể khống chế được tâm thần một pháp sư khác, như vậy thì hắn ta có thể dễ dàng đánh cắp tất cả những tri thức của đối phương.
Nên những pháp sư chơi hệ khống chế tâm linh luôn là một đám bị nghi kỵ nhiều nhất trong cộng đồng pháp sư, không ai muốn chơi với những kẻ như vậy.
Nếu như vào thời điểm khác, chắc hẳn tất cả những thế lực còn lại trong liên minh thảo phạt Ma Vương đã liên kết, chèn ép lại đám học phái Hắc Thư vì chuyện chúng dám sử dụng những ma thuật cấm.
Nhưng hiện tại, khi chúng đang dẫn đầu những quân đoàn thảo phạt Ma Vương.
Nên không còn cách nào khác, đám pháp sư tự cho mình là chính nghĩa thuộc liên minh giờ lại mắt nhắm mắt mở.
Sắp xếp việc chèn ép đám học phái Hắc Thư đó sau cũng không muộn.
Thấy không có người nhảy ra chất vấn mình về việc sử dụng các loại ma thuật tâm linh.
Đám pháp sư áo đen giờ có thể thở phào nhẹ nhõm rồi.
Chúng cũng nhanh chóng lấy lại tinh thần, vì chỉ vài phút nữa, cả 30 quân đoàn được dẫn đầu bởi chúng sẽ tiến vào trong địa phận của lãnh địa Ngọc Lục Bảo.
Hàng triệu quân cùng nhau tiến vào tới từ phía hẻm núi, khiến người có cảm giác kiến cũng không thể nào đông tới như vậy.
Và đương nhiên, những khẩu pháo phòng ngự trên bức tường sắt của thành phố pháo đài Gadora cũng bắt đầu chuyển động, nhắm thẳng vào những kẻ đang liều mình tiến thẳng về lãnh địa Ngọc Lục Bảo.
Từng tia sáng được giải phóng từ nòng của những khẩu pháo khổng lồ, chúng thiêu cháy không gian, khiến ma lực của cả một vùng bị nhiễu loạn.
Nhưng khác với lần trước đó, khi những tia sáng này có thể dễ dàng làm bốc hơi hàng vạn quân cùng một lúc.
Thì giờ này, những đạo quân của liên minh thảo phạt Ma Vương đã được che chở bởi những pháp sư mạnh nhất lục địa.
Những chùm sáng hủy diệt còn chưa chạm được vào góc áo của những đạo quân kia thì đã bị chặn đường bởi những lá chắn ma pháp.
Cứ như vậy, ba triệu quân nhanh chóng tiến tới gần chân của thành phố pháo đài Gadora.
Quân lính của lãnh địa Ngọc Lục Bảo trên tường thành vẫn vô cùng bình tĩnh, kể cả khi họ thấy một lực lượng kẻ địch khổng lồ đứng dưới những bức tường.
Vì họ biết được tòa thành này không phải là thứ có thể b·ị đ·ánh bại bởi số lượng áp đảo.
Thông thường, khi chuẩn bị t·ấn c·ông một thành trì hoặc pháo đài.
Đủ các loại khí giới công thành sẽ được chuẩn bị vô cùng đầy đủ, vì nếu không có những khí giới công thành ấy, việc bao vây tường thành cũng chẳng khác nào tay không mà lao vào chiến trường cả.
Nhưng tại thế giới ma pháp này, pháp thuật của các pháp sư chính là loại khí giới công thành hiệu quả nhất.
“Tất cả mọi người! Chuẩn bị Phi Thạch Thuật!”
Một mệnh lệnh được hô vang, từ trên lưỡi kiếm của các học đồ người bình thường, từng khối đất đá đủ để đè bẹp một chiếc xe hơi nhanh chóng được ngưng tụ.
Đáng lẽ ra một học đồ không đủ ma lực, cũng chẳng có khả năng duy trì những khối đá lớn như vậy.
Nhưng nhờ vào những trang bị họ đang mặc trên người, sức chiến đấu của những người bình thường cũng đã có thể sánh được với các pháp sư cấp độ 1.
“Đánh sập bức tường đó cho ta!”
Ngay sau mệnh lệnh ấy, hàng triệu khối đá đồng loạt được bắn về phía trước, uy thế kinh khủng như thể một ngọn núi cao sụp đổ ngay trước mắt.
Tuy âm thanh vang dội, khí thế áp đảo là vậy.
Nhưng tất cả những gì mà cơn mưa đất đá kia có thể làm được, và thiệt hại chúng gây ra cũng chỉ để bức tường thành khổng lồ kia được bao phủ bởi một tầng đất đá.
Sức sát thương chỉ có thể nói là có cũng như không.
Đương nhiên, người của học phái Hắc Thư không đem cả triệu quân lên chiến trường chỉ để làm trò hề như vậy.
Vì trên đời này, có rất nhiều ma pháp cần có sức của nhiều người hợp lực mới có thể phát huy ra toàn bộ uy lực của chúng.
“Tinh Linh Đại Địa! Thức tỉnh cho ta!”
Lại một tiếng hô vang nữa xuất hiện trên chiến trường.
Một ma pháp trận to lớn lơ lửng ngay giữa không trung, nó giống như một hố đen đang không ngừng cắn nuốt lượng đất đá nhiễm ma lực khổng lồ trên mặt đất.
Đi ra từ ma pháp trận ấy là một người khổng lồ bằng đất đá, chiều cao khoảng 240 mét, và được bọc bên ngoài bằng một bộ áo giáp bằng nham thạch vô cùng rắn chắc.
Nếu một thủ đoạn của pháp sư cấp độ 5 mà cũng chỉ triệu hồi ra được một gã khổng lồ cao vài trăm mét thì đúng là tầm thường.
Nhưng nếu mức năng lượng của sinh vật ma pháp này tương đương với cấp độ 5.
Đây sẽ là một câu chuyện hoàn toàn khác.
Rống!
Ngay khi được hình thành, gã khổng lồ đất đá gầm vang, tuyên bố sự xuất hiện của mình trên chiến trường này.
Nhìn vào bức tường thành chỉ cao tới eo mình ngay trước mắt, sinh vật nguyên tố lập tức biết nó có mặt ở nơi đây để làm gì.
Một nắm đấm tựa núi đổ từ trên trời giáng xuống.
Dù cho tên khổng lồ đất đá nhìn qua có vẻ chậm chạp, nhưng thực tế, tốc độ của cái thứ đó lại nhanh tới không tưởng.
Thậm chí nó nhanh tới nỗi ma sát với không khí tạo thành mây lửa, như thể thiên thạch bay ngang qua bầu trời.
Oanh!
Một nắm đấm khổng lồ rắn chắc mà đấm thẳng vào trận pháp phòng ngự của thành Gadora.
Uy lực kinh khủng khiến mặt đất rung chuyển, sóng xung kích tỏa ra thổi bay mọi thứ xung quanh ra xa hàng trăm, hàng ngàn mét.
Nếu như lực lượng các pháp sư học đồ không có trang bị trên người, cộng với việc chúng được các pháp sư cấp độ 5 che chở.
Có lẽ tất cả bọn họ giờ đã phải t·ử v·ong sau cuộc v·a c·hạm vừa rồi.
Ánh mắt của những binh lính giờ vô cùng cảm kích nhìn về phía vị pháp sư đã che chở họ.
Đương nhiên, người của học phái Hắc Thư cứu giúp đám học đồ này không xuất phát từ ý tốt gì.
Mà trên chiến trường, có rất nhiều pháp thuật cần có số lượng người đủ lớn để có thể thi triển, nên giữ lại đám người này vẫn có một vài lợi ích nhất định.
Người khổng lồ đất đá nhìn lại vào bức tường mà mình vừa t·ấn c·ông.
Một tấm lá chắn ma thuật siêu dày đã xuất hiện ở nơi đó, ngăn chặn hoàn toàn cú đấm như thiên thạch va vào địa cầu kia.
Nhưng đồng thời, trên tấm lá chắn của thành phố pháo đài Gadora, những vết nứt cũng đã bắt đầu xuất hiện.
Từng tia sáng li ti như mạch máu vỡ lan dần khắp màn sáng của trận pháp.
Cảm thấy phẫn nộ trước cái xác rùa đen trước mắt mình.
Ngọn núi sống giờ này giống như thể hóa điên, nó liên tục tung ra vô số những cú đấm mạnh mẽ, như thể một cơn mưa thiên thạch giáng vào bức tường ngay trước mắt.
Đương nhiên, người của lãnh địa Ngọc Lục Bảo làm sao có thể để đối phương thích làm gì thì làm cho được.
Sau một hồi điều chỉnh lại uy lực, những khẩu pháo phòng ngự một lần nữa hoạt động.
Từng tia sáng như thể sấm chớp lóe qua bầu trời, để lại trên thân thể vô cùng cứng rắn của gã khổng lồ đá những cái lỗ đã bị nung đỏ thành dung nham.
Rõ ràng, các khẩu pháo giờ đã chuyển từ tăng cường uy lực sang tăng cường khả năng xuyên phá.
Chỉ cần thêm vài đợt t·ấn c·ông nữa, tạo vật do đám pháp sư thuộc học phái Hắc Thư sẽ thành một đống đá vụn.
Nhưng từ các phương hướng khác của bức tường thành, đám binh sĩ vô cùng đông đảo cũng bắt đầu sử dụng những thứ sức mạnh không đáng nhắc tới của chúng.
Từng cơn mưa đất đá tiếp tục oanh tạc bức tường sắt thép.
Dù cho không trực tiếp gây ra chút thiệt hại nào, nhưng từ những đống gạch vụn ấy, từng tên người khổng lồ đất đá cứ như vậy mà xuất hiện.
Hàng chục gã khổng lồ trỗi dậy, cùng t·ấn c·ông vào bức tường của Gadora cùng một lúc.
Đất trời rung chuyển trước mỗi cú đấm, đại địa xuất hiện vô số những khe nứt ngang dọc vô cùng dữ tợn.
Nếu cứ để cuộc chiến tiếp diễn, rất có thể địa hình của một vùng rộng lớn sẽ thay đổi vĩnh viễn.
Lúc này, những khẩu pháo từ các bức tường thứ hai và thứ ba cũng chứng minh rằng chúng không phải là bày trí.
Từng tia sáng bay ngang qua bầu trời, đánh xuyên qua người những tên khổng lồ bằng đất đá.
Tia năng lượng xuyên thấu, bắn thủng cơ thể to lớn của chúng, tạo nên các lỗ cháy đỏ như miệng núi lửa trên từng lớp giáp nham thạch.
Và rồi, chỉ sau 2 phút, gã khổng lồ đất đá đầu tiên cũng đã phải gục ngã.
Một quả núi như vậy sụp đổ, khiến cho các binh sĩ của liên minh thảo phạt Ma Vương ngay dưới chân chúng giờ phải tan tác mà bỏ chạy.
Dù vậy, số lượng hàng chục gã khổng lồ đang liên tục công thành cũng không phải thứ có thể dọn dẹp trong vài giây.
Đồng thời, độ bền của tấm lá chắn đang bảo hộ thành Gadora cũng sắp tới giới hạn của nó rồi.
Một bên liên tục điều khiển những gã khổng lồ, tung ra toàn bộ sức lực, đánh cho lớp phòng ngự đầu tiên của thành phố xuất hiện vô số vết nứt.
Bên còn lại tập trung hỏa lực, bắn tỉa từng tên khổng lồ một.
Nên mặc cho sức phòng ngự của một ngọn núi biết đi ấy đúng là rất mạnh chăng nữa.
Nhưng chỉ cần vài chục tia sáng cùng tụ tập một chỗ, dù cho phòng ngự mạnh tới mấy cũng là vô dụng.
Tuy đã tiêu diệt gần như toàn bộ những gã khổng lồ bằng đất đá, đồng thời quân đoàn do đám học phái Hắc Thư đã gần như cạn kiệt ma lực, không thể tạo thêm những tạo vật đất đá mới chăng nữa.
Thì chỉ một tên khổng lồ còn sót lại cũng đã là quá đủ rồi.
Nắm đấm to lớn như một ngọn núi nhỏ giáng xuống, hóa thành một viên thiên thạch rực lửa, v·a c·hạm vào trận pháp phòng hộ như bao lần khác.
Đáng tiếc, vì ngay lúc này, mọi người đều có thể nghe được một âm thanh như thể thủy tinh vỡ vang lên.
Từ phía nắm đấm của gã khổng lồ ấy, một vết nứt càng lúc càng trở nên to lớn, cho tới khi nó lan tràn lên toàn bộ trận pháp phòng hộ.
Phòng tuyến đầu của thành phố pháo đài Gadora…đã b·ị đ·ánh vỡ.