Ghế Số 1: Cùng Nhau Chơi Sập Cái Mạt Thế Này.

Chương 60: Tuyệt Đối Phản Đòn.




Chương 60: Tuyệt Đối Phản Đòn.
Khi một pháp sư cấp độ 5 ra tay, toàn bộ ma lực trong một vùng rộng lớn đều bị ý chí của pháp sư hùng mạnh này chi phối.
Trong phạm vi đó, tất cả những kẻ yếu hơn đều phải bất lực.
Khi tất cả các nguồn ma lực tự nhiên giống như đã có chủ, và càng tệ hơn nữa, ma lực có thể phản phệ nếu những pháp sư cấp thấp hơn để lộ ra ma pháp trận của họ.
Nhưng lúc này, pháp sư Brizal của công hội Băng Hàn đã phải nhíu mày lại.
Vì lúc này, lão không thể nào điều động được ma lực từ thành phố Gadora mà lão đang nhắm tới.
“Một trận pháp phòng ngự, hoặc một thứ gì đó tương tự hay sao?”
Lão pháp sư nhìn vào dòng chảy của ma lực mà thì thầm.
Thanh thế của một pháp sư có thể diệt quốc khi sử dụng ma lực của họ chắc chắn chẳng thể nhỏ được đi đâu rồi.
Giờ, từ những con đường bên trong thành phố Gadora, ai cũng có thể nhìn được một ma pháp trận khổng lồ đã được hình thành ngay trên đỉnh ngọn núi tuyết ở phía đông.
Trái tim mọi người đều đập nhanh ngay khi thấy được cấu trúc ma pháp trận ấy.
Dưới ảnh hưởng của một pháp sư cấp độ 5, bầu trời vốn đang trong xanh nay bỗng dưng chìm trong bóng tối, như thể một cơn bão đang bao phủ cả vùng đất rộng lớn này.
Trên tường thành của thành phố Gadora, đội trưởng đội cận vệ Rok cũng đang có mặt tại nơi đây, ông ta nheo mắt lại khi chứng kiến thứ ma pháp sắp t·ấn c·ông vào thành phố của mình.
Dù cho Rok hoàn toàn tự tin rằng pháp trận phòng ngự của Gadora có thể bảo vệ được cả thành phố và một vài vùng đất xung quanh nó.
Nhưng thứ ma pháp kia chắc chắn sẽ không dừng lại ở đây, khi phạm vi của một pháp thuật do pháp sư cấp độ 5 phát ra đủ sức bao phủ hàng ngàn dặm.
Như vậy thì khoảng một phần mười lãnh địa Ngọc Lục Bảo sẽ bị ảnh hưởng, nên Rok chắc chắn sẽ không thể để ý đồ của đối phương được như ý.
Cắm cây đại kiếm xuống mặt đất, một lá chắn ma thuật hình cầu bắt đầu được hình thành xung quanh Rok.
Nếu ai không biết chuyện, thì họ cũng chỉ cho rằng đây là Lá Chắn Ma Pháp, một ma pháp vô cùng bình thường.
Nhưng thực tế, đây chính là ma pháp trụ cột của Rok, một pháp sư cấp độ 5.
Lá chắn của vị đội trưởng này càng lúc càng được mở rộng hơn, chẳng mấy chốc đã bao phủ cả Gadora và một phần xung quanh thành phố.
Cùng lúc đó, một cơn bão tuyết cuồng bạo cũng đã được pháp sư phía bên kia giải phóng từ trên đỉnh ngọn núi cao.

Từng cơn gió lạnh kèm băng giá đi tới đâu, vạn vật đều chìm trong một màu trắng xóa tới đó.
Không gian như thể bị đông cứng, chim bay trên trời lập tức hóa thành tượng băng và rơi xuống như mưa.
Chỉ cần cơn bão đó giáng xuống, cả ngàn dặm sẽ hóa thành một vùng đất băng giá thống trị, không một sinh vật sống nào có thể tồn tại được.
Nhưng càng nhìn vào thứ đang bay tới, Rok lại càng thấy được cơ hội để chứng minh bản thân mình.
Hắn, một đội trưởng đội cận vệ, kẻ đáng lẽ ra phải là tấm khiên của Nguyễn An Bình có mặt ở nơi đây không phải là không có lý do.
Lúc trước, khi Nguyễn An Bình còn chưa đột phá trở thành một Pháp Sư Thế Giới, vị lãnh chúa nhỏ tuổi đó vẫn cần một cận vệ đủ mạnh để có thể bảo vệ cậu ta.
Vì vậy, Rok đã tuân theo mệnh lệnh của cậu pháp sư trẻ tuổi, cải tạo lại ma pháp trụ cột thứ 2 của mình là Lá Chắn Ma Pháp.
Kết hợp nó với Vận Rủi Nguyền Rủa, Phản Đòn, và cuối cùng là Hấp Thu Ma Lực.
Vận Rủi Nguyền Rủa, một ma pháp khi sử dụng đều sẽ khiến cho cả đối thủ lẫn người thi pháp phải chịu đủ loại xui xẻo trên đời này.
Và Rok đã nguyền rủa chính cây kiếm của hắn, khiến cho nó luôn phải chịu đủ loại vận rủi khi đi lên chiến trường.
Từ giờ trở đi, nếu như có bất cứ đòn t·ấn c·ông nào đánh về phía vị đội trưởng đội cận vệ này, thì vận rủi sẽ luôn ưu tiên đánh về phía lưỡi kiếm của Rok.
Giờ, cây kiếm đó sẽ là một nam châm chuyên hút các đòn t·ấn c·ông về phía mình.
Phản Đòn là một ma pháp có tác dụng giống y như tên gọi của nó, nhưng tại thế giới ma pháp này, khả năng phản đòn không được mọi người coi trọng.
Vì Phản Đòn chỉ có thể đỡ được những đòn t·ấn c·ông từ các v·ũ k·hí vật lý như đao, kiếm, cung tên,… và một vài pháp thuật đơn mục tiêu, có thực thể như Phi Thạch Thuật, Thủy Cầu Thuật,…
Tuy vậy, nó lại hoàn toàn bó tay trước những đòn t·ấn c·ông thuần năng lượng, hoặc những ma pháp có thể bao phủ một vùng rộng lớn.
Nhưng khi Phản Đòn kết hợp với lại Hấp Thu Ma Lực, đây sẽ làm một câu chuyện hoàn toàn khác.
Ngay khi cơn bão tuyết v·a c·hạm với lớp lá chắn do Rok dựng lên, một ma pháp khổng lồ cứ như vậy mà đột ngột biến mất.
Nhưng bên trên thanh đại kiếm của Rok, một tầng băng đã phủ kín thanh đại kiếm ấy.
Lượng ma lực khổng lồ có trên thanh đại kiếm tạo ra một áp lực nặng nề, khiến vị đội trưởng đội cận vệ giờ cũng phải nhăn mặt khi cầm trên tay cây kiếm băng giá.
“Trả lại cho các ngươi!”

Rok thét to, vung vẩy, xoay vòng thanh đại kiếm, giải phóng ra một luồng kiếm khí khổng lồ, kèm theo với đó chính là ma pháp mà đối phương đã thả ra.
Dù cho đang cầm trên tay là một thanh đại kiếm nhìn qua vô cùng to lớn và nặng nề chăng nữa.
Nhưng uy thế cùng vẻ đẹp của đạo kiếm khí này cũng có thể gọi là “một kiếm quang hàn mười bốn châu”.
Nó như một vầng trăng khuyết to lớn lướt ngang qua bầu trời.
Thấy đối phương phản đòn, dùng pháp thuật của mình để chống lại mình như vậy, Brizal cùng với đám pháp sư trên núi tuyết cũng phải vội vàng ứng đối.
Đòn t·ấn c·ông này không chỉ kèm theo uy lực vốn có của cơn bão tuyết khi nãy, mà uy lực cơn bão đã được kết hợp với một đường kiếm khí vô cùng nặng nề và sắc bén.
Sức mạnh một cộng một lớn hơn hai này, đến chính những pháp sư cấp độ 5 có thâm niên cũng khó lòng ứng phó.
Và kết quả, cả đỉnh núi nơi đám người Brizal đang đứng đã bị một vết kiếm vô cùng sắc bén thổi bay.
Còn đám pháp sư ở trên đó phải dồn toàn bộ thủ đoạn của mình để đỡ một đòn t·ấn c·ông ấy.
Kết quả 10 tên pháp sư xui xẻo đã không chống đỡ được, cơn bão tuyết dễ dàng đóng băng thân thể chúng, và kiếm khí sắc bén xé toạc tất cả những gì còn sót lại, biến chúng thành vụn băng tung bay trong gió.
Giờ muốn sử dụng ma pháp Hồi Sinh Thuật để cứu chúng cũng không kịp, vì chẳng ai có thể phân biệt được đâu là thân thể, đâu là băng tuyết bình thường trong cái hoàn cảnh tan hoang ở hiện tại.
Brizal và một vài người khác là những kẻ may mắn sống sót sau đòn phản công vừa rồi.
Hai ống tay áo của lão pháp sư thuộc công hội Hàn Băng bị xé toạc như cờ chiến, để lộ ra hai cánh tay chi chít những vết kiếm, cùng với đó là những dòng máu còn chưa kịp bắn ra đã đóng băng ngay tại chỗ, tạo thành những gai băng màu đỏ máu trải dài trên làn da đầy vết kiếm.
Giờ này, lão mới quay đầu nhìn về phía sau.
Tại nơi đó, quân đoàn do các pháp sư của học phái Hắc Thư dẫn đầu đang đi tới nơi đây.
Dù cho đạo kiếm khí băng giá vừa rồi có nhắm tới và dồn gần như toàn bộ lực lượng để cố tiêu diệt đám người Brizal.
Nhưng chỉ cần một chút dư ba của đạo kiếm khí vừa rồi tản ra xung quanh, đó cũng đã là t·hảm h·ọa với những pháp sư có cấp độ thấp.
Quân đoàn do học phái Hắc Thư vừa đi được nửa đường, thì bỗng nhiên, ngọn núi khổng lồ ở phía xa đột nhiên bị kiếm khí cắt phăng, hủy diệt cả đỉnh núi.
Tiếp đó, một cơn bão tuyết mang theo gió rét đột ngột tràn tới, khiến người gần như không kịp phản ứng.
“Không tốt, là ma pháp hủy diệt diện rộng, tất cả mọi người bày trận!”

Từng lớp ma pháp phòng ngự được các pháp sư cấp độ 5 vội vàng bày ra, che chắn cả quân đoàn trước cơn bão tuyết đang bất ngờ ập tới.
Nhưng do chỉ là hàng tiện tay tạo ra, nên tác dụng phòng ngự của chúng tuy cản lại được phần lớn sát thương, nhưng cả quân đoàn ngay bên dưới đều đã hóa thành những bức tượng băng giá.
Chỉ cần một mắt nhìn qua, đám pháp sư thuộc học phái Hắc Thư có thể dễ dàng nhận ra, cái thứ ma pháp vừa đông cứng cả quân đoàn của họ là do ma pháp của công hội Hàn Băng.
“Hừm, đám công hội Hàn Băng các ngươi có ý gì đây chứ?
Chẳng lẽ các ngươi đã phản bội liên minh mà đầu nhập vào Ma Vương rồi sao?”
Nghe tiếng quát mắng phát ra từ hậu phương, pháp sư Brizal cùng với đồng bọn giờ cay cú không nói nên lời.
Quát mắng mấy kẻ phá đám xong, các pháp sư của học phái Hắc Thư lập tức dùng ma pháp hệ hỏa làm tan đi lớp băng đang bao quanh người đám binh lính.
Ngay lập tức, lớp băng bao bọc bên ngoài đã tan vỡ, để lộ ra những binh sĩ giờ này đang run cầm cập vì rét lạnh.
Có vẻ cơn bão tuyết vừa rồi giống như một gáo nước lạnh dội thẳng vào đầu, khiến cho tất cả những binh sĩ đang nóng máu giờ khôi phục lại tỉnh táo.
Nhìn vào hoàn cảnh xung quanh, nhớ lại cảnh tượng kinh hoàng vừa xảy ra.
Đội quân vừa rồi còn chiến ý ngút trời giờ lại mất hết ý chí.
Với họ hiện tại, ra chiến trường đồng nghĩa với việc chịu c·hết.
Thấy được thái độ của quân đoàn dưới trướng mình đã thay đổi, các pháp sư chỉ huy chiến dịch này giờ cũng chẳng còn cách nào khác.
Từ xưa tới nay, người ta luôn cho rằng đám học phái Hắc Thư chẳng phải là một tổ chức tốt đẹp gì.
Không phải vì họ kỳ thị phong cách ăn mặc lấy màu đen làm chủ của chúng, mà là do những ma pháp chuyên dùng để tẩy não, khống chế tinh thần của chúng.
Khúc quân hành ca được cất lên khi cả quân đoàn hành quân chỉ là một trong số những thủ đoạn không đáng nhắc tới của học phái Hắc Thư.
Và với tình hình hỏng bét ở hiện tại, cũng không có quá nhiều thời gian để những tên pháp sư này giấu bài nữa rồi.
Từ trong thân thể các pháp sư áo đen, những đợt sóng tâm linh nhanh chóng đảo qua toàn quân, xóa sạch những ký ức về sự sợ hãi.
Cả quân đoàn vốn đang nhốn nháo, nhưng chỉ một giây sau, sắc mặt ai nấy lúc này đều đã thay đổi hoàn toàn.
Tinh thần của họ đã trở lại như trước khi cơn bão tuyết ập tới.
Tuy chứng kiến hoàn cảnh xung quanh đột ngột thay đổi, nhưng rất nhanh chóng, hàng triệu binh lính cũng không quan tâm tại sao tự dưng tuyết lại rơi.
Còn về những pháp sư của học phái Hắc Thư.
Đám người đó giờ cảm nhận được những ánh mắt đầy ác ý phát ra từ phía sau lưng họ, từ những đồng minh trong đợt thảo phạt này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.