Chương 82: Thảo phạt Ma Vương.
Khi các thế lực đã rời khỏi lãnh địa Ngọc Lục Bảo, trở lại trụ sở của mình.
Họ đã chờ đợi, cầu nguyện cho thiếu niên có sức mạnh của một Ma Vương kia không lật lọng, không bành trướng trong cái thời khắc quan trọng này.
Và có vẻ, những lời cầu nguyện của họ đã trở thành sự thật.
Lãnh địa Ngọc Lục Bảo khí thế hung hăng nay bỗng dưng trở nên tĩnh lặng.
Ngay trong đêm mưa vài ngày trước đó, cỗ máy titan tự gọi mình là Platin kia cũng đã sải bước, đi bộ trên bầu trời, trở về lãnh địa nơi hắn thuộc về.
Dù cho nhiều người đã bị dọa ra bệnh tim khi có một gã khổng lồ đi qua đầu mình như vậy, nhưng chỉ cần cái thứ to lớn đến che khuất bầu trời đó rời đi là được rồi.
Giờ, lãnh địa Ngọc Lục Bảo đã không còn là một mối nguy, liên minh thảo phạt Ma Vương cuối cùng cũng trở lại được mục đích ban đầu khi nó được tạo ra.
Đó chính là đối đầu với Ma Vương đang tiến quân thần tốc ở bờ biển phương đông, một chiến trường đã chìm trong băng giá và c·hết chóc.
Tại nhà hát chính của Thánh Đô, nơi từng diễn ra cuộc họp thành lập liên minh thảo phạt Ma Vương.
Lúc này, tất cả mọi người đều trầm mặc trước thông tin cựu giáo hoàng Orphelios Aethenor đã hi sinh bản thân, đổi lấy sự giúp đỡ tới từ lãnh chúa của lãnh địa Ngọc Lục Bảo.
Ánh mắt mọi người ai nấy giờ đều vô cùng phức tạp khi nhìn về phía Herriona, sĩ quan thuộc đội cảnh vệ, một người may mắn đã nhận được khế ước có thể điều động Nguyễn An Bình tham chiến chống lại Ma Vương.
Lúc này, tại trung tâm của nhà hát, nữ sĩ quan Herriona cảm thấy vô cùng áp lực, khi mà đang có vô số những ánh mắt phán xét của những kẻ cầm đầu liên minh đang chằm chằm vào cô.
Cả vạn ánh mắt hướng tới, như thể chúng đang muốn biết.
Ngoài nhan sắc ra, thì còn tư cách nào để cô ta nắm giữ một Thần Khí?
Bị nhiều ánh mắt nhìn về phía mình như vậy, thiếu nữ giờ chỉ có thể đứng nghiêm, cố gắng bình tĩnh, không biểu lộ bất cứ cảm xúc nào.
Hiện tại, cô cảm thấy bản khế ước mình đang cầm trên tay là nóng bỏng tới như vậy.
Dù chỉ là một pháp sư mới nhập môn chăng nữa, nhưng những giác quan của cô nàng cũng đủ nhạy bén, cho phép cô dễ dàng nghe được các lãnh đạo đang bàn luận gì về mình trên những hàng ghế kia.
“Ngài cựu giáo hoàng đúng là quá qua loa rồi.
Tại sao ngài ấy lại có thể giao Thần Khí mà nữ thần đã ban tặng cho một đứa nhóc, kẻ mới gia nhập vào q·uân đ·ội chưa được một tháng chứ?”
“Trong trường hợp sinh mạng đang đếm ngược đó, ngài ấy còn đủ tỉnh táo để trao tặng khế ước ấy lại cho người của chúng ta đã là may mắn lắm rồi.”
“Đúng vậy a, ai mà có thể ngờ được, Thần Khí mà thần linh ban tặng lại có thể nhận chủ đâu.”
Như lời các lãnh đạo trong liên minh đã nói, Ác Ma Khế Ước đã nhận Herriona làm chủ.
Ban đầu, thiếu nữ ấy cũng không biết chuyện này, nên cô ta đã giao nộp lại di vật của giáo hoàng cho những lãnh đạo cấp trên của mình.
Nhưng cho tới khi cô trở lại phòng riêng, cuốn da dê với vẻ ngoài có vẻ hoa lệ ấy lại bỗng dưng xuất hiện trong căn phòng, khiến Herriona giật mình không thôi.
Khi cô còn chưa kịp nghĩ cách nên xử lý chuyện này như thế nào, một đội cảnh binh đã ập vào trấn áp, vu khống cô về tội lấy trộm bảo vật quan trọng của giáo hội.
Herriona chỉ là một thiếu nữ mới 16 tuổi, làm sao cô nàng có đủ bản lĩnh để có thể tự biện hộ cho rắc rối mình đang gặp phải?
Nếu như không phải có sự can thiệp kịp thời tới từ tân nhiệm giáo hoàng Luci L.Boris, rất có thể, thiếu nữ này đã phải vào tù ra tội.
Lúc này, đám người mới nhận ra được một sự thật, đó chính là Thần Khí đã nhận Herriona làm chủ nhân.
Thần Khí là không thể tách rời với chủ nhân của nó, trừ khi người đó bỏ mình.
Vì vậy, một sĩ quan có xuất thân bình dân như Herriona mới có thể giữ lại được Thần Khí ấy, dù cho bản thân cô hiện tại đang bị vô số những kẻ đáng ghét bao quanh.
Cũng có một vài lãnh đạo của liên minh nảy lên ý tưởng, muốn tìm bừa một tội danh, xử tử thiếu nữ ấy rồi chúng có thể bàn luận, trao đổi lợi ích xem ai nắm trong tay Ác Ma Khế Ước là thích hợp nhất.
Nhưng rất tiếc, sau khi trở lại từ lãnh địa Ngọc Lục Bảo, quyền lực của những thế lực này đã bị suy yếu rất nhiều do thất bại thảm hại.
Nên giờ, trong liên minh thảo phạt Ma Vương, Kim Quang Giáo đang là thế lực có tiếng nói to lớn nhất.
Vì vậy, chỉ cần mệnh lệnh bảo vệ “người được lựa chọn” là Herriona được Nguyễn An Thành đưa ra.
Tất cả những thế lực còn lại dù cho có bất mãn đến mấy chăng nữa, chúng cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn.
Trở lại với thực tại.
Trong nhà hát nơi cuộc họp diễn ra, những cuộc cãi vã lúc này vẫn đang tiếp tục như thể không có hồi kết.
Khi mọi thứ ồn ào giống như không thể nào chấm dứt, một áp lực khổng lồ đột ngột xuất hiện từ vị trí cao nhất của khán đài, cũng là nơi đương nhiệm giáo hoàng đang thượng tọa.
Cảm nhận áp lực kinh khủng, những pháp sư cấp độ 5 cứng đầu nhất giờ cũng đã phải cúi đầu ngoan ngoãn.
Nhưng một vài người vẫn không nhịn được mà bắt đầu lẩm bẩm.
“Chậc, xem ra những năm ở cạnh nữ thần của vị giáo hoàng này cũng không phải là vô ích a.”
“Thực lực như thế này, ắt hẳn Luci L.Boris phải đạt tới pháp sư cấp độ 6 hoặc cao hơn rồi đi.”
“Đáng c·hết a, với thực lực mạnh mẽ như thế, chắc hẳn giáo hoàng cũng có đủ thực lực để đấu với lại Nguyễn An Bình đi, thế mà hắn ta lại ngồi yên ở nhà, xem chúng ta chê cười.”
“Hừm, âm mưu, chắc chắn phải có âm mưu nào đó ở đây.
Giáo hoàng tuy có thực lực tuyệt đối, nhưng hắn ta lại quá thiếu quyền nói chuyện trong liên minh thảo phạt Ma Vương chúng ta, nên hắn mới lợi dụng trận chiến tại pháo đài Ngọc Lục Bảo để suy yếu quyền lực của các thế lực còn lại.”
Nghe thấy những âm thanh này, tất cả những thế lực đều dùng một ánh mắt đầy sự nghi ngờ nhìn về phía Luci L.Boris.
Nhưng giả thuyết này không phải là không có lý do, vì giáo hoàng cũng là một kẻ sử dụng thuần thục ma pháp bói toán tương lai.
Khả năng nhìn thấy được Ma Vương xuất hiện từ phương đông chính là một bằng chứng rõ ràng nhất.
Như vậy, không loại trừ khả năng vị giáo hoàng ấy đã nhìn thấy được kết cục của quân đoàn chinh phạt lãnh địa Ngọc Lục Bảo.
Nhưng ngay lúc này, đám người đó mới nhớ tới một chuyện rất quan trọng.
Có vẻ như trong quá khứ, Luci L.Boris đúng là đã bóng gió cảnh báo đám người rồi, nhưng vì lòng tham, cả đám vẫn điên cuồng t·ấn c·ông lãnh địa của Nguyễn An Bình, để rồi nhận lại một thất bại cay đắng.
Nghĩ tới đây, đám người bỗng dưng yên lặng mà cúi đầu, không ai có ý kiến ý cò gì nữa.
Thấy hội trường cuối cùng cũng đã im những tiếng mắng chửi, hắc thủ sau màn Nguyễn An Thành mỉm cười nhìn về phía Herriona.
“Các vị, mấy người có bàn bạc gì thì cũng nên hỏi ý kiến người trong cuộc một chút chứ?”
Tuy miệng nói tôn trọng ý kiến người khác là vậy, nhưng vị giáo hoàng này lại không để tiếng nói của những đồng minh thuộc các thế lực khác vào trong mắt.
“Được rồi, thiếu nữ, mau nói những ý kiến của cô khi sử dụng bản khế ước trong tay đi."
Giọng nói của Nguyễn An Thành giống như có ma lực, nó nhẹ nhàng như một cơn gió, len lỏi, thâm nhập vào tâm linh thiếu nữ, chải vuốt lại tâm tình đang hỗn loạn của cô.
Bỗng dưng không còn sợ hãi, Herriona lúc này dõng dạc nói lên ý kiến sâu trong lòng mình.
“Tôi Herriona, dù cho không biết khế ước này là ai đã ký kết với cựu giáo hoàng, nhưng ngài ấy đã căn dặn tôi phải sử dụng thật cẩn thận nếu không muốn nhân loại gặp t·ai n·ạn ngập đầu.
Vì vậy, nếu như không đến trường hợp bị dồn vào đường cùng, tôi sẽ không sử dụng đến sức mạnh của kẻ đã ký khế ước này.”
Nghe thiếu nữ nói như vậy, những lãnh đạo của liên minh giờ bắt đầu nhớ lại từng thời khắc mình sống không bằng c·hết, những giây phút gian khổ dưới những hầm ngục tăm tối tại lãnh địa Ngọc Lục Bảo .
Ai trong số họ đều ý thức được thiếu niên Nguyễn An Bình kia đáng sợ như thế nào, chuyện một cái khế ước có thể ước thúc được thằng nhóc đó hay không cũng là một điều khó nói.
Vì vậy ai nấy giờ đều rùng mình, coi Ác Ma Khế Ước là một củ khoai nóng bỏng tay.
Cuối cùng, tất cả mọi người đều đưa ra một quyết định chung.
Đó là chỉ trong những trường hợp khẩn cấp nhất, bản khế ước kia mới được phép kích hoạt.
Vẫn như mọi khi, khác với bầu không khí khẩn trương nơi khán đài.
Tại vị trí chuyên dành cho giáo hoàng, Nguyễn An Thành và Chu Thị Minh Anh hiện tại thoải mái đánh giá thiếu nữ đang đứng trên sân khấu với vài câu bông đùa.
“Bà xã, em có chắc chắn về việc kiếm một đứa “con dâu” cho con trai chúng ta trong cái thế giới giả lập này không vậy?
Dù sao đi nữa, cái thế giới ấy sớm muộn cũng sẽ bị hủy diệt thôi mà?”
Trước những thắc mắc từ chồng mình, vị “nữ thần’ bốn tay đang ôm cổ hắn lúc này chỉ nhẹ nhàng nói khẽ.
“Chuyện này sao?
Các cụ đã nói, gái hơn hai, trai hơn một, Herriona 16 tuổi, con trai chúng ta 14 tuổi, hợp quá rồi còn gì.
Với lại, thế giới hủy diệt thì sao chứ?
Vì là thế giới giả lập nên chúng ta vẫn có thể dễ dàng sao chép dữ liệu của cô “con dâu” này.
Nếu như lúc nào đó có cơ hội, chúng ta có thể tái tạo lại thân thể cho con bé tại thế giới thực.
Ta rất muốn nhìn phản ứng của thằng con trai chúng ta, khi nó mất rồi lại có được là như thế nào.”
Nghe vậy, giờ đến lượt Nguyễn An Thành nhìn về phía vợ mình với ánh mắt đầy kỳ lạ.
Có vẻ, Chu Thị Minh Anh sau nhiều ngày thấy chồng cô hố con trai mình, nên giờ cô cũng đã quyết định thử đi hố Nguyễn An Bình.
Đến lúc này, Nguyễn An Thành cũng chẳng biết nên nói gì nữa, hắn chỉ nhún vai cười cợt, rồi nhìn về phía thiếu nữ đang thẹn thùng trên sân khấu kia.
“Ta không nghĩ con trai chúng ta sẽ ưu thích kiểu bình hoa như thế kia.
Nên xem ra, để Herriona trở thành một đứa “con dâu” hợp cách của chúng ta vẫn là một hành trình dài đấy.”
Miệng hai người tuy nói như vậy, nhưng rõ ràng đây chỉ là vài câu bông đùa.
Và cũng chỉ là một trong nhiều kịch bản được hai người họ cân nhắc cho kế hoạch của mình.