Ghế Số 1: Cùng Nhau Chơi Sập Cái Mạt Thế Này.

Chương 83: Chiến tranh toàn diện.




Chương 83: Chiến tranh toàn diện.
Hai tuần sau khi những lực lượng đầu tiên trở về từ lãnh địa Ngọc Lục Bảo.
Dù cho khí thế ai nấy đều rệu rã sau một trận đại bại chăng nữa, nhưng dù muốn hay không, họ cũng phải đi lên chiến trường.
Cuộc chiến tại lãnh địa Ngọc Lục Bảo và cuộc chiến với Ma Vương hiện tại có những khác nhau về bản chất.
Khi đối mặt với q·uân đ·ội của bá tước Nguyễn An Bình, nếu như thất bại, mọi người vẫn còn có thể bị cầm tù và còn cơ hội để sống sót.
Nhưng c·hiến t·ranh với Ma Vương là một cuộc chiến không khoan nhượng, không đầu hàng, chỉ có chiến thắng khi đánh bại đối phương, hoặc là vong tộc d·iệt c·hủng khi thất bại.
Nên dù không muốn tới mấy chăng nữa, tất cả binh sĩ một lần nữa phải đi lên trên một chiến trường mà họ không biết liệu còn có ngày trở lại.
Để đấu với những quân đoàn ma thú với quân số tưởng chừng như vô cùng vô tận, q·uân đ·ội của liên minh thảo phạt Ma Vương cũng đã lấy ra một lực lượng quân sự đông gấp 3 lần cuộc thảo phạt trước đó.
Có thể nói, vì để lấy lại danh dự, các thế lực này cũng đã dốc toàn bộ lực lượng của mình, thậm chí, họ còn vận động một lượng lớn những thế lực dưới trướng mình để tham chiến.
Nhưng có vẻ, bên phía lực lượng của Ma Vương quân, chúng cũng đã nhận ra được tiếp viện của loài người đã tới.
Từ một mạch khắp dọc bờ biển phương đông, vô số những quân đoàn ma thú đi xuyên qua đại dương bị băng phong, tiến thẳng tới lục địa, bắt đầu v·a c·hạm với những quân đoàn tinh nhuệ nhất của nhân loại.
Lúc này, tất cả mọi người nhận ra, sức mạnh của Ma Vương quân không yếu như họ đã nghĩ.
Dù cho sau trận chiến tại pháo đài Ngọc Lục Bảo, các quân đoàn thuộc liên minh thảo phạt Ma Vương đã đánh giá cao sức mạnh của mọi kẻ thù, nhưng mọi chuẩn bị của họ giống như đều vô ích.
Đám ma thú cấp độ từ 1 đến 3 chẳng có gì để nói ở đây, vì cường độ thân thể chúng cũng không khác quá nhiều so với những họ hàng của mình trong lục địa.
Nhưng từ cấp độ 4 đến cấp 5.
Thì đám quái vật giống như đã trở thành một giống loài hoàn toàn khác.
Tới cấp độ này, không chỉ thân thể chúng trở nên to lớn như những ngọn núi nhỏ, mà bất cứ một con ma thú nào đều sẽ được bọc trong một lớp vỏ vô cùng rắn chắc.
Trước lớp phòng ngự tuyệt đối đó, những pháp thuật của các pháp sư dù cho có mạnh tới mấy cũng là vô ích, như thể sức mạnh họ sở hữu từ bấy lâu nay cũng chỉ là những trò ảo thuật lòe loẹt, vô hại.
Nên trên chiến trường, chỉ cần một con ma thú cấp độ 4 lao lên xung kích, cả quân đoàn của liên minh thảo phạt Ma Vương cũng sẽ bị chúng lùa như vịt.
May mắn cho q·uân đ·ội của loài người, có vẻ những con ma thú này có sức mạnh kháng phép, nên chúng không thể sử dụng ma pháp như những ma thú khác.

Và nếu có quái vật nào sử dụng được ma pháp thì cũng chỉ là những ma pháp tạo khiên, hoặc tăng thêm hiệu ứng vào đòn cận chiến mà thôi.
Do đó, chỉ cần các pháp sư kịp phản ứng, né tránh trên chiến trường, t·hương v·ong về người có thể được hạ xuống mức thấp nhất.
Nghe tình hình chiến đấu có vẻ không quá tệ, nhưng thực tế, phía nhân loại phải tốn rất rất nhiều công sức để hạ gục một con ma thú cấp 4.
Trong khi đó, chỉ cần một hàng khoảng 10 con ma thú này xung phong, dù cho có là cứ điểm cứng rắn nhất trên chiến trường cũng sẽ bị nhổ bật.
Nên trong bốn năm c·hiến t·ranh liên tiếp.
Liên minh thảo phạt Ma Vương không những không thể chiếm lại được một tấc đất.
Trái lại, việc ba ngày lại có một cứ điểm bị phá hủy, mười ngày lại có một pháo đài bị công phá.
Tất cả đã khiến cho q·uân đ·ội của liên minh bị Ma Vương quân đẩy lui về phía sau hàng vạn dặm.
Khi tất cả mọi người còn đang tuyệt vọng vì những tin thất bại bay đầy trời, thì sau 4 năm, cuối cùng cũng có những thông tin phấn chấn lòng người cuối cùng cũng đã xuất hiện.
Tại một bình nguyên đã bị t·hiêu r·ụi bởi ngọn lửa của c·hiến t·ranh, giữa một đống tro tàn, một doanh trại nơi tiền tuyến đã được dựng lên.
Từ trên cao, có thể thấy rõ những vùng đất nơi mọi sự sống đã hóa thành than chính là doanh trại của con người.
Còn phía đối diện, đó lại là một vùng trời nơi những đám mây đen không bao giờ tan biến, còn mặt đất phía dưới chân lại được phủ bởi một lớp tuyết dày trắng xóa.
Những nơi quân đoàn Ma Vương đi qua như vậy, mặt trời sẽ không thể mọc lên một lần nữa.
Đặc điểm địa lý phân chia rõ ràng đó, có thể dễ dàng nhận ra được, nơi đây chính là một tiền tuyến, nơi q·uân đ·ội của nhân loại đang chống cự.
Dưới những chiến hào phức tạp như mê cung, kéo dài tới tận đường chân trời như thể vô cùng vô tận.
Bên bếp lửa lúc này, những binh sĩ thuộc liên minh thảo phạt Ma Vương đang ngồi quây quần bên nhau, nói chuyện phiếm giải tỏa nỗi lòng mình.
“Phù, lạnh c·hết ta mất, rõ ràng điểm đóng quân của chúng ta cách tiền tuyến cả cây số rồi, thế mà vẫn lạnh như thế này sao?”-Một binh sĩ vừa hà hơi thổi nhiệt vào đôi bàn tay lạnh cóng của mình vừa than phiền.
Nghe được những lời ấy, một lão binh chỉ nhẹ nhàng dùng cành cây đẩy thêm củi, tăng nhiệt cho đống lửa.
“Ha, mới lạnh một chút như vậy mà đã không chịu nổi sao? Chẳng lẽ chất lượng khóa tân binh này chỉ có vậy thôi ư?”

Nghe được lời châm chọc từ những tiền bối đi trước, binh sĩ trẻ tuổi giờ lập tức đỏ mặt, khoanh tay, làm như bản thân mình đã có thể thích nghi được với khí hậu khắc nghiệt.
Thấy lính mới tỏ vẻ như vậy, những pháp sư nơi tiền tuyến bắt đầu cười vang, lại càng làm lính mới mặt đỏ tía tai hơn nữa.
Nhưng sau một hồi vui vẻ, bầu không khí chiến trường nặng nề lại một lần nữa đè nặng lên mọi người.
“Lính mới, cậu nên may mắn vì nơi đây mới chỉ là gió lạnh mà thôi, còn nếu như tuyết bắt đầu rơi, thì đó là chuyện không hay sắp xảy ra rồi.”
Nhắc tới chuyện tuyết rơi này, có thể thấy rõ sắc mặt của những lão binh trên chiến trường lập tức thay đổi.
Ai nấy trong số họ giờ này đều không tự chủ được mà nhìn về phía nơi đang được bao phủ bởi tuyết trắng kia.
Thấy bầu không khí lại nặng nề như vậy, những binh lính một lần nữa hỏi han nhau nhằm xua tan căng thẳng.
Một binh lính lúc này nhớ ra điều gì đó, hắn nghiêng đầu hỏi.
“Đúng rồi, lính mới, giờ cậu đã học được bao nhiêu pháp thuật rồi, chuẩn bị bước vào cảnh giới pháp sư chưa?”
Thấy là hỏi han về cảnh giới của người mới.
Những lão binh cũng châu đầu ghé tai đầy vẻ tò mò.
Thấy có người hỏi han về cảnh giới của mình, lính mới gãi đầu đầy vẻ ngại ngùng.
“Haha, các vị tiền bối, sau 4 năm tu luyện, ta giờ mới chỉ là pháp sư cấp độ 2 yếu gà.
Có thể nói rằng, ta là một trong những kẻ có thiên phú kém nhất trong cùng thế hệ đi.”
Nghe người mới nói như vậy, những binh lính xung quanh cậu ta giờ đều trợn trắng mắt.
Rõ ràng, đám người này không tin những gì lính mới này đã nói.
Phải biết, trong hàng ngũ những binh lính nơi tiền tuyến, pháp sư cấp độ 2 đã có thể đem đi làm chỉ huy của một đại đội.
Và trong đội ngũ của họ hiện tại, cũng chỉ có đội trưởng là đạt tới cấp độ 2 mà thôi.
Chẳng lẽ người mới giờ cợt nhả tới như vậy sao?

Thấy được ánh mắt không tin tưởng tới từ những đồng đội của mình, lính mới giờ không biết mình đã nói sai ở nơi đâu.
Nhưng binh sĩ này nhớ lại, có vẻ việc tu luyện của các pháp sư từ 4 năm trước và những pháp sư thế hệ mới rất khác biệt.
Từ sau khi trở lại từ lãnh địa Ngọc Lục Bảo, những thế lực cầm đầu trong liên minh thảo phạt Ma Vương đã giữ lời, thực hiện đúng những cam kết của chúng trên bàn đàm phán.
Đó chính là tuyên truyền, phổ biến tri thức của bá tước Nguyễn An Bình ra toàn bộ khu vực ảnh hưởng của chúng.
Nên chẳng mấy chốc, cộng đồng các pháp sư đã được phân chia ra làm hai phe phái cực kỳ rõ rệt.
Một là phe bảo thủ, những người lúc nào cũng nghi kỵ, không muốn tiếp thu tri thức từ một kẻ từng được gọi là “Ma Vương” do họ sợ có những tai họa ngầm được đặt trong truyền thừa ấy.
Còn phe thứ hai chính là những pháp sư thế hệ mới, những kẻ quật khởi khi tiếp nhận tri thức tới từ vị pháp sư thiên tài kia.
Và điểm dễ thấy nhất của những pháp sư này là tốc độ tu luyện của họ nhanh gấp nhiều lần thế hệ cũ.
Khả năng ngưng tụ tinh thần lực, tinh chế ma lực, cấu trúc ma pháp,… đều mạnh mẽ hơn nhờ những tri thức tân tiến từ lãnh địa Ngọc Lục Bảo.
Nên lính mới kia nói không sai, vì với những tri thức vượt trội như vậy, những pháp sư thiên tài đều đã đột phá cấp độ 3, cấp độ 4 sau 4 năm.
Còn một tên mới đạt tới pháp sư cấp độ 2 dù có tri thức vượt trội hơn, thì chỉ có thể xếp vào hàng yếu kém nhất trong những pháp sư thế hệ mới.
Suy nghĩ thấu đáo, ánh mắt của lính mới giờ bỗng dưng trở nên tự tin hơn hẳn, ai cũng có thể thấy được một cảm giác ưu việt phát ra từ phía người trẻ tuổi này.
Nhưng khi lính mới còn chưa kịp giải thích, thông não cho những pháp sư thế hệ cũ rằng những suy nghĩ của họ chẳng khác nào ếch ngồi đáy giếng.
Thì ngay lúc này, một bông tuyết nhẹ rơi xuống, đậu lên cái mũi đang vểnh lên trời của cậu lính mới.
“Tuyết rơi rồi sao?”
Nhìn thấy những bông tuyết này, ai nấy giờ đều lập tức vào tư thế chiến đấu.
Tại khu vực tiền tuyến, mỗi lần tuyết rơi chính là một lần xâm lấn, là kèn hiệu của c·hiến t·ranh đã vang lên.
Thấy cả đội hình của mình đã vào tư thế chuẩn bị chiến đấu rồi, nhưng lính mới vẫn đứng đơ ở đó, vị chỉ huy lúc này quay lại, nhìn về phía thanh niên trẻ với một ánh nhìn đầy bất mãn.
Nhưng thấy được ánh mắt ấy, lính mới vẫn vô cùng tự tin đứng hiên ngang.
“Haha, các vị tiền bối, nếu như mấy người đã không tin tưởng ta là một pháp sư cấp độ 2.
Như vậy thì thông qua trận chiến này, để ta cho mấy người thấy sức mạnh của những pháp sư thế hệ mới đi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.