Một lúc lâu sau, vẫn không có âm thanh nào phát ra từ chỗ nữ hành khách ngồi ghế sau. Ngày hôm sau, ở nhà họ Hoắc.
Tần Nguyễn mở mắt, cô đang ngủ trong phòng ngủ phụ của Hoắc Vân Tiêu. Những âm thanh tí tách khiến người ta phải rùng mình cũng từ đó mà ra.
Lại nhìn vẻ mặt của người tài xế, hoảng sợ, dữ tợn, đau đớn và tuyệt vọng. Sau khi ngủ say trên xe, Tần Nguyễn hoàn toàn không có ký ức gì về chuyện xảy ra sau đó.
Nghĩ đến buổi học sáng nay, cô dùng tốc độ nhanh nhất đứng dậy rửa mặt và sửa soạn. Ngư2ời tài xế nắm chặt tay lái và quay đầu liếc nhanh về phía sau.
Nhưng vừa mới liếc nhìn, mí mắt ông ta như muốn rách ra. “Aaa.”
Ngay sau đây, có tiếng kêu thảm thiết phát ra từ trong chiếc taxi tối om. Đột nhiên, đèn taxi lóe sáng.
Sau khi nhấp nháy vài lần liên tiếp, nó tiếp tục giữ mức sáng cao nhất. Có âm thanh tí tách truyền ra từ trong xe.
Khi nhìn vào bên trong, cảnh tượng cực kỳ bị thảm khiến người ta phải buồn nôn. Cảnh vật xung quanh hiện lên rất rõ ràng.
Chiếc xe taxi đâm vào một gốc cây bên phải đường, phần mui trước bị bung ra do va chạm, đầu xe cũng biến dạng. Có thể nhìn thấy các cơ quan nội tạng trong cơ thể qua lỗ máu đó, nhưng trái tim ông ta đã biến mất.
Máu đỏ tươi trào ra từ vết thương, chảy xuống rồi tụ thành vũng ở chỗ ghế phụ. Một lúc lâu sau, trong bóng tối vang lên tiếng giày cao gót giẫm trên mặt đất, phát ra những âm thanh giòn giã.
Âm thanh càng ngày càng gần. “Cộc cộc cộc”
Âm thanh giòn giã của giày cao gót bước trên mặt đất từ từ đi xa. Đèn pha nhấp nháy rồi tắt hẳn.
Xung quanh chìm trong bóng tối, dù giơ năm ngón tay lên cũng k0hông thể nhìn thấy. Theo âm thanh vọng lại là bóng lưng của một người phụ nữ mặc váy xanh.
Khi bóng lưng người phụ nữ tiến dần về phía xa, có vết máu trên mặt đất theo sau cô ta. Nhưng vì trời tối nên không thể nhìn thấy bất kỳ ai.
Không khí tràn ngập mùi máu tanh nồng nặc và buồn nôn. Có một âm thanh kỳ lạ nào đó vang lên trong bóng tối.
Đó là một âm thanh nhớp nháp, kinh hoàng kèm theo giọng nói tuyệt vọng khàn khàn quen thuộc. 7Người tài xế hoảng loạn buông tay lái ra, ông ta còn chưa kịp đạp phanh thì chiếc xe đã lao thẳng sang bên phải.
Nơi đó tối đen 7như mực, dường như có vô số bàn tay xuất hiện và chờ đợi để nuốt chửng con mồi. “Rầm!”
Chiếc xe đâm vào một thứ gì đó và2 phát ra âm thanh rất lớn. Ông ta như bị kéo mạnh vào ghế phụ, tư thế vặn vẹo thách thức giới hạn của cơ thể con người.
vị trí trái tim của người tài xế có một cái lỗ máu chảy đầm đìa, bên trong trống rỗng. Cho đến lúc chết đôi mắt của ông ta vẫn trợn to, trong mắt còn ngập tràn sự kinh hoàng.
Có thể nhìn thấy qua nét mặt của ông ta những đau đớn về tinh thần và thể xác mà người tài xế phải chịu khi còn sống, Tần Nguyễn mở cửa phòng ngủ phụ, lần này cô không nhìn thấy Hoắc Vân Tiêu ở phòng ngủ chính. Cô thở phào nhẹ nhõm, sau đó mở cửa bước xuống nhà.
Trong phòng khách tại tầng một.
Hoắc Vân Tiêu đang ngồi nói chuyện với ông cụ Hoắc và cha mình là Hoắc Hồng Hưng.