Tần Nguyễn chạy tới, đứng trước xác chết của Kim Linh, đón lấy ánh mắt đầy áp bách của Trường Uyên.
Giọng nói tức giận của c2ô lấn át vẻ lạnh lẽo: “Kim Linh vừa rời khỏi Cục Điều tra Hình sự thì mất tích, anh mà tiêu hủy xác chết kiểu này sẽ gây rắc rối cho chủ 7nhân của anh đấy! Bây giờ là xã hội pháp trị, một khi Kim Linh bị mất tích không rõ sống hay chết, người đầu tiên bị nghi ngờ sẽ là Tiêu 7Vân Sâm! Cho dù không phải thì mọi người cũng cho rằng đó là anh ta!”
Trường Uyên che giấu đi sự nguy hiểm trong mắt, hắn biết Tầ2n Nguyễn làm như vậy là vì suy nghĩ cho chủ nhân. Khi cảnh sát giao thông tới nơi, cảnh tượng họ nhìn thấy thật khủng khiếp, người chết đến cả xương cũng chẳng còn.
Khắp mặt đường nhựa là vết máu và thịt vụn, cảnh tượng thật kinh tởm.
Tai nạn xảy ra với một chiếc xe tải đang vận chuyển thực phẩm, hai tài xế đều choáng váng vì tai nạn, bọn họ cũng bị thương nhẹ, trước sự thẩm vấn của cảnh sát giao thông, lời khai của họ hỗn loạn, tinh thần như sụp đổ. Nhưng trước đây, mỗi lần đến cô đều bị cảm giác áp bách mạnh mẽ và không khí lạnh lẽo của khu vực này làm cho dừng bước.
Một khi ra tay, Tần Nguyễn nhất định phải nắm chắc có thể giết chết ma quỷ đang ẩn nấp ở đây, nếu không cô sẽ không hành động.
Lần này vong hồn của Kim Linh trốn tới đây, Tần Nguyễn không thể suy nghĩ nhiều nữa. Đa số học sinh đã rời trường, nhưng cũng có một số ở lại.
Có người không dám chểnh mảng trước kỳ thi quan trọng, cũng có người đang chuẩn bị tìm việc làm, hoặc làm việc và học tập ở trường sẽ giúp họ tiết kiệm tiền, người thì bận rộn với các nghiên cứu quan trọng nên ở lại trường ăn Tết.
Bất kể là vì lý do gì, bọn họ lựa chọn ở lại trường năm nay thì thời gian tới sẽ gặp nguy hiểm. Ánh trăng sáng chiếu xuống, tạo nên một bầu không khí bí ẩn và đáng sợ trên vùng đất cấm này.
Tần Nguyễn cụp mắt xuống nhìn chằm chằm vào cái bóng dưới chân, cô kéo áo khoác trên người, thở ra một đám sương trắng.
Tần Nguyễn có thể cảm thấy càng đến gần khu vực cấm, bầu không khí càng lạnh hơn. Bất cứ khi nào có sự kiện bất thường xảy ra xung quanh Tần Nguyễn, hầu hết đều có liên quan chặt chẽ với tộc Pháp Sư, vì vậy cô không thể không suy nghĩ về nó.
Thậm chí Tần Nguyễn còn suy đoán liệu có thế lực tộc Pháp Sư nào đang ẩn nấp trong khu vực cấm này hay không, Kim Linh trốn đâu không trốn, cô ta cứ nhất định phải trốn vào khu vực cấm trong trường.
Phía sau ký túc xá dành cho tân sinh viên hàng năm, có một ngôi nhà gỗ đằng sau một dãy hòn non bộ, đó chính là khu vực cấm của Học viện Thịnh Thế, nơi này được bao quanh bởi hàng rào sắt, phía trên là những đầu kim loại hình thoi sắc nhọn. Hô hấp của Tần Nguyễn nhất thời ngừng lại, thấy Trường Uyên tỏ vẻ ghê tởm, giọng điệu của cô cũng dịu đi: “Anh có thể tìm cách hợp lý để xử lý xác chết của cô ta, phải cho tất cả mọi người biết cái chết của cô ta không liên quan tới Tiêu Vân Sâm.”
Rất hiếm khi Trường Uyên khiêm tốn hỏi lời khuyên: “Xử lý xác chết thế nào?” Giọng điệu của hắn lộ rõ sự cáu kỉnh.
Tần Nguyễn cụp mắt nhìn xác chết dưới chân, vài tiếng nữa xác chết này sẽ có đốm tử thi, nếu pháp y nhúng tay vào, chắc chắn bọn họ sẽ đoán ra được thời điểm tử vong của cô ta. Camera giám sát của đoạn đường này đã được lấy ra, sau khi xem hết video, mọi người mới biết người chết là ai và nguyên nhân của vụ tai nạn.
Người chết là một trong những nhân vật chính được tìm kiếm nhiều nhất trong hai ngày qua, nữ minh tinh Kim Linh.
Nguyên nhân gây ra vụ tai nạn này là do Kim Linh bất ngờ chạy vào giữa đường cao tốc. “Tùy anh!”
Thấy Trường Uyên nghe lời mình, Tần Nguyễn xoay người vội vàng rời đi.
Tần Nguyễn còn những việc khác phải giải quyết nên không thể lãng phí thời gian ở đây. Có rất nhiều lỗ hổng trong vụ tai nạn xe này, cho dù xe tải chở nặng đến mấy cũng không thể khiến thi thể người chết bị nghiền nát thành thảm trạng như vậy.
Đoạn video giám sát không có vấn đề gì, Kim Linh thực sự bị xe tải đè chết, còn về phần tại sao xác chết bị nghiền nát như vậy, cho dù kỳ quái đến đâu cũng không ai giải thích được.
Đêm đó, chủ đề nóng trên mạng lại bùng nổ. Trong đêm tối, một bóng người mảnh khảnh đi loanh quanh trong khuôn viên trường, sau đó nhanh chóng đi vào khu vực cấm của trường.
Tần Nguyễn đứng trước cửa sắt bị hàn cứng, cảm nhận sự yên tĩnh kỳ quái ở nơi này.
Giữa trời đất to lớn, nơi đây yên tĩnh đến mức Tần Nguyễn chỉ có thể nghe thấy tiếng thở của mình. Cái chết của Kim Linh khiến những lời chỉ trích chống lại cô ta tan biến.
Một số cư dân mạng muốn đổ việc này lên đầu Tiêu Vân Sâm.
Nhưng ảnh đế họ Tiêu vẫn đang hôn mê trong bệnh viện, không lâu sau cái chết của Kim Linh, Từ Ân Hạo lập tức đăng ảnh Tiêu Vân Sâm đang nằm trong bệnh viện, đồng thời gửi trát của luật sư đến những kẻ tung tin đồn. Chiếc xe tải đang chạy tốc độ cao đã không kịp phanh lại, chiếc xe trực tiếp cán qua người Kim Linh, kéo lê cô ta hơn mười mét rồi mới miễn cưỡng dừng lại.
Hiện trường vụ tai nạn vô cùng khủng khiếp và đẫm máu, ngay cả cảnh sát giao thông dày dạn kinh nghiệm đến xử lý vụ tai nạn xe này cũng toát mồ hôi vì cảnh tượng kinh khủng trước mắt.
Kim Linh thực sự nát như tương, những mảnh vụn cơ thể cô ta nằm khắp nơi trên đường và được bao quanh bởi sợi dây cách ly, miếng thịt lớn nhất thậm chí còn không bằng ngón tay cái. Hơi thở từ trong miệng thở ra không chậm rãi dừng lại trong không trung, nó dường như bị một sức mạnh nào đó khống chế kéo đi, nhanh chóng vượt qua hàng rào sắt rồi tiến vào dãy nhà gỗ cách đó không xa.
Nhìn thấy cảnh tượng kỳ lạ này, Tần Nguyễn khẽ nhíu mày, đôi môi đỏ cong lên thành một đường cong đầy ẩn ý.
Thật thú vị. Trường Uyên nhìn bóng lưng Tần Nguyễn rời đi, sau đó lập tức biến mất tại chỗ.
…
Chín giờ tối hôm đó, một vụ tai nạn xe nghiêm trọng đã xảy ra trên một đường cao tốc nào đó ở thủ đô, khiến một người chết và hai người bị thương. Tần Nguyễn bước vào trường là vì đuổi theo linh hồn của Kim Linh.
Vong hồn của Kim Linh không bị Âm sai của Minh giới đưa đi, Tần Nguyễn lần theo hơi thở yếu ớt của đối phương và tìm đến khu vực cấm của Học viện Thịnh Thế.
Tần Nguyễn vẫn luôn muốn đến xem khu vực này. Trường Uyên cau mày, vẻ mặt đầy kháng cự: “Tôi không muốn ở trong cái xác này n0ữa, nó thối quá!”
Xác chết khiến toàn thân Trường Uyên đều cảm thấy khó chịu.
Nếu bắt Trường Uyên tiếp tục ở trong xác chết này, vậy chẳng thà giết hắn đi còn hơn! Có kẻ nào đó dám thăm dò sức sống mờ nhạt của cô từ xa.
Không biết nhân vật lớn nào đang ẩn nấp bên trong.
Trời rất lạnh, Tần Nguyễn không muốn rút tay ra khỏi túi, cô nhìn chằm chằm vào cửa sắt, những tia sáng trong mắt tùy ý bắn ra.
Có một âm thanh tạch tạch vang lên.
Cánh cửa sắt trước mặt hé mở.