Chương 30. Giao kèo quỷ dữ
Bằng một cách thần kỳ nào đó, giờ đây Dr. Jerkyl đã hoá thành một con quái vật dị dạng với phần đầu dài ra, cứng cáp như một chiếc sừng. Đôi tay của hắn cũng tương tự, tuy mất đi năm ngón nhưng nắm tay lại to tên như cái bàn làm bằng đá tảng, đủ sức để công phá bất kì công trình kiên cố nào mà không xuất hiện một chút vết xước.
Còn về thể hình của hắn ta thì không cần phải miêu tả thêm. Hắn ta cao lớn như một con titan vậy, chỉ cần dính một đòn là về chầu ông bà ngay lập tức.
Bang~ bang~ bang~
Không nằm ngoài dự tính, Hoả Kim Ma Pháp hoàn toàn vô hiệu trước sức phòng ngự như quái vật của Dr. Jerkyl. Trái lại, tiếng động lớn đến từ cây súng chỉ làm hắn ta điên tiết hơn, phá hủy hoàn toàn một góc bệnh viện chỉ để lùng bắt Quốc nãy giờ vẫn đang chạy như một con chuột nhắt đáng thương.
"Cmn, thứ này gần như hoàn toàn miễn nhiễm với sát thương vật lí rồi, thắng thế quái nào được cơ chứ? Cái hệ thống c·hết tiệt này có thể sắp xếp cho mình con Boss nào đó để chơi hơn không vậy!?"
[Cảnh báo: Kẻ địch triển khai lĩnh vực!]
[Miền Thống Khổ: Toxic Redemption: Giảm sinh lực tối đa đi 50%. Sinh lực sẽ bị giảm thêm 1% cho mỗi ba mươi giây giao chiến. Hiệu ứng không thể bị hoá giải]
Ngay khi lời cảnh báo của hệ thống xuất hiện, Quốc đã cảm nhận được một luồng khí lạnh lẽo từ đâu quét qua cơ thể mình, khiến cậu trở nên suy yếu đến cùng cực.
Đó có lẽ là hiệu ứng giảm sinh lực tối đa của Toxic Redemption. Tuy rằng hiệu ứng được nhắc đến chỉ là giảm sinh lực đơn thuần, thế nhưng nó vẫn mang lại một vài hiệu ứng bổ sung ngoài dự tính, đó là sự suy yếu bất chợt kéo đến tựa như mắc bệnh thiếu máu vậy.
Đó là một điều hoàn toàn nằm ngoài dự tính của Quốc.
"Với thanh sinh lực mỏng như tờ giấy, chỉ cần dính một đòn là end game liền. Mẹ kiếp, cái lĩnh vực phồng tôm c·hết tiệt này!"
Thể lực nhanh chóng bị bào mòn, Quốc chỉ chạy được vài trăm mét là hoàn toàn kiệt sức, không thể nào trốn khỏi con quái vật trâu bò Dr. Jerkyl nữa.
"Đành vậy, tuy thông tin thu thập được không nhiều nhưng mình cũng không muốn bị tên đó đập thành nước sốt cà chua đâu"
May mắn là cậu vẫn chừa lại một viên đạn để tự kết liễu. Với sinh lực đã bị giảm cùng một phát bắn chí mạnh vào đầu, cậu đã hoàn thành việc t·ự s·át một cách dễ dàng để trở lại điểm lưu.
Nhờ vào c·ái c·hết không đau đớn đó, khi quay trở lại điểm lưu, Quốc vẫn hoàn toàn tỉnh táo để tiếp tục suy tính nước đi tiếp theo cho mình.
"Bắn vào đầu cũng không g·iết được... Có lẽ hắn đã sớm tiêm thứ gì đó vào người để có thể phục sinh phòng ngừa trường hợp bị á·m s·át rồi. Thông minh như hắn, việc có kế hoạch dự phòng kiểu như vậy không hẳn là không thể xảy ra"
"Vấn đề là..."
"Nếu mình không g·iết hắn sớm, mình có thể sẽ bị rất nhiều tạo vật của hắn làm phiền trong suốt cuộc hành trình. Mà trông hắn "lực" như thế kia thì... Còn khuya mình mới g·iết được hắn"
Tóm lại là dù có muốn hay không, cậu cũng buộc phải từ bỏ ý nghĩ tự mình đánh bại Jerkyl ở thời điểm này nếu không muốn bị mắc kẹt.
Hoặc cậu cũng có thể sử dụng cách khác.
Nếu hắn ta đã gần như miễn nhiễm mọi đòn t·ấn c·ông vật lí, vậy thì... Cứ dùng t·ấn c·ông phép thuật là được. Theo lí thuyết thì nó chắc chắn sẽ có hiệu quả.
Chà, kẻ đánh bại Dr. Jerkyl không nhất thiết phải là cậu đúng không?
Cậu biết rõ, cậu không thể sử dụng phép thuật ở thời điểm này. Song, cậu lại biết một người cực kì giỏi sử dụng phép thuật, hoặc cũng có thể nói thẳng ra là hoàn toàn out trình Dr. Jerkyl về khả năng chiến đấu.
Camellya.
"Mình điên rồi mới nghĩ đến chuyện nhờ cậy vào sinh vật nguy hiểm đó" Quốc cười tự giễu.
Từ lần gặp trước đây, Quốc biết được Camellya sẽ không trở thành kẻ địch nếu cậu cư xử đủ khéo léo. Mà đã không phải là kẻ địch... Điều đó có nghĩa là cậu hoàn toàn có khả năng chiêu dụ ả ta làm đồng minh trong một vài tình huống đặc biệt.
Cậu biết đó là một suy nghĩ cực kì táo bạo với khả năng thành công cũng vô cùng thấp.
Tuy vậy...
Cậu có quyền thử.
Cái giá duy nhất cậu phải trả cho thất bại chỉ là "c·hết" thôi mà? Cùng lắm thì lại cho một viên đạn vào đầu rồi làm lại.
Cậu có điểm lưu, cậu có thể hồi sinh nên cậu hoàn toàn có quyền hiện thực hoá mọi ý tưởng điên rồ của mình.
"Mình có thể gọi kế hoạch này là Giao Kèo Quỷ Dữ... Ha ha. Trên nghĩa đen luôn"
"..."
Thú thật, cậu vẫn sợ.
Cậu sợ việc bị ả ta khống chế, để rồi lại bị ăn sống như lần trước. Cậu không thể không sợ cái cảm giác đó dù đã từng trải qua một lần.
Nhưng nếu không thử, cậu không nghĩ ra cách nào khác để g·iết tên Dr. Jerkyl đó. Hắn ta tồn tại quá nhiều biến số nếu cứ để hắn sống.
Cậu sẽ không muốn đối đầu thêm một tên Dr. Jerkyl với thể đột biến còn mạnh mẽ hơn cả những gì cậu chứng kiến vừa rồi đâu.
Tóm lại:
Liều thì ăn nhiều!
"Mình có một thứ quan trọng để đưa ra làm cái giá trao đổi. Một thứ mà cô ta không cách nào chối từ"
Nếu như việc này thành công, cậu sẽ giải quyết được cả hai mối phiền phức cùng lúc... Mặc dù chỉ là tạm thời thôi.
...
...
Để Camellya không phải mất công đi tìm, Quốc ở yên một chỗ chờ đợi rất rất lâu, có khi phải đến vài tiếng đồng hồ thì sự hiện diện nguy hiểm kia mới xuất hiện.
Bất chấp cảnh tượng tàn khốc trong bệnh viện tâm thần, hình bóng của cô ta vẫn ung dung, nóng bỏng và gợi cảm như vậy. Quốc có thể cảm thấy ghét cay ghét đắng, thế nhưng cậu thật sự không thể phủ nhận sức quyến rũ dị thường của cô ta.
"Dường như anh đang chờ đợi ai đó đúng không?" Camellya chủ động ngỏ lời.
"Cô" Quốc ngẩng đầu, đáp lại một cách bình tĩnh nhất có thể: "Tôi đang đợi cô xuất hiện"
Trên mặt Camellya tỏ vẻ ngạc nhiên. Dường như cô ấy không ngờ tới mình đã bị chàng thanh niên trông có vẻ vô hại trước mặt phát hiện hành tung từ lâu.
"Ngoài ra, tôi cũng biết cô đang nhắm đến điều gì ở tôi, Quỷ Dục Vọng"
Vốn dĩ đã bất ngờ rồi, giờ lại còn bị đối phương biết luôn cả mục đích... Điều này bắt đầu khiến Camellya cảm thấy khó chịu, nhưng đồng thời... Cũng là hiếu kỳ về người đàn ông trước mặt.
"Hửm? Cuốn sách anh đang đọc có phải là..."
"Necromancy"
Camellya nheo mắt lại, giờ thì cô ấy dường như đã quen với sự khó đoán của đối phương: "Anh là một tử linh pháp sư ư?"
"Không, tôi chỉ là một người bình thường đang cố gắng tìm mọi cách để hoàn thành nhiệm vụ được giao mà thôi"
Quốc úp quyến sách phép lại, đứng dậy và đối diện với Camellya, nhìn thẳng vào mắt cô ta bằng toàn bộ sự dũng cảm và liều lĩnh của mình: "Quỷ Dục Vọng Camellya, cô có muốn cùng tôi lập một giao kèo hay không?"
Camellya nhướng mày, lại lần nữa bị sự chủ động của đối phương làm cho kinh ngạc.
Người đàn ông bí ẩn này không những biết được sự theo dõi đầy lặng lẽ của cô ấy mà còn biết cả thân phận, thậm chí là mong muốn của cô ấy. Chưa hết, hắn ta còn chủ động đưa ra giao kèo với quỷ dữ như cô ấy nữa chứ... Điều này thực sự vô cùng thú vị!
"Nếu anh đã biết tôi mong muốn gì ở anh... Vậy thì chắc anh cũng hiểu rằng tôi có thể làm điều đó ngay bây giờ mà không cần phải cất công lập giao kèo với anh... Đúng không? Hỡi chàng trai bí ẩn?"
"Tôi biết"
Quốc khẽ gật đầu, không hề tỏ ra nao núng trước lời đe doạ nhẹ nhàng của Camellya. Cậu chỉ chĩa súng vào một bên thái dương, chậm rãi nói tiếp: "Nhưng cô cũng biết đấy, cơm canh mà để nguội thì thường sẽ không được ngon"
Camellya lại cau mày trước hành động dứt khoát của đối phương.
Cô ấy âm thầm sử dụng phép khống chế để khiến Quốc không thể t·ự s·át... Chỉ tiếc là trước khi quá trình thực hiện phép kịp hoàn thành thì cậu ta đã bóp cò.
"Đồ điên!"
Camellya hét toáng lên rồi ngay lập tức đẩy Quốc ngã xuống đất. Viện đạn chệch hướng làm toác đi một mảng da trên trán cậu ta, dù vậy chỉ bấy nhiêu đó thôi cũng đã đủ để doạ một con Quỷ s·ợ c·hết kh·iếp.
Cơ thể đầy đặn và quyến rũ của Camellya đè nặng lên Quốc, tuy nhiên thứ duy nhất cậu quan tâm lúc này chỉ đơn thuần là phản ứng của Camellya: "C·hết tiệt, sao một kẻ như anh lại hiểu tôi đến vậy cơ chứ? Cái cảm giác bị kẻ khác nắm thóp này thực sự khiến tôi bực mình!"
"Tôi cũng vậy thôi"
"..."
Camellya im lặng một hồi lâu rồi nhìn thẳng vào mắt Quốc mở miệng: "Nói, giao kèo mà anh muốn là gì?"
"Cô sẽ giúp tôi hoàn thành nhiệm vụ. Đổi lại, sau khi nhiệm vụ hoàn thành, mạng sống của tôi thuộc về cô. Muốn cưỡng bức, ăn thịt hay làm gì cũng được. Những chuyện đó đều do cô quyết định"
Quốc trả lời câu hỏi của Camellya bằng một chất giọng lạnh như băng.
"..."
"Anh đang sợ hãi. Anh không muốn c·hết trong tay tôi đúng không? Lí do gì đã khiến anh hành xử tàn nhẫn với bản thân như vậy?"
"...Vì nhiệm vụ" Quốc nói: "Tôi thà hi sinh tất cả để tìm ra cách nào đó giải quyết vấn đề còn hơn là cứ sợ hãi và bất lực, không thể làm được gì trước nghịch cảnh trước mắt tôi"
"..."
Camellya thở dài.
Cô ấy ngồi dậy, nắm lấy cánh tay của Quốc, nhẹ nhàng đan xen những ngón tay vào nhau như một cặp tình nhân: "Chẳng hiểu sao tôi lại bị cuốn hút bởi một tên điên như anh nữa. Thôi được rồi, tôi đồng ý thành lập khế ước"
Quốc ngồi dậy, lặng lẽ nhìn vòng tròn bằng máu hình thành trên mu bàn tay của cả hai bên rồi bật cười tự giễu: "Cuốn hút cái chó gì? Một cục thịt béo ngậy biết di chuyển à?"
"Đó là cách anh miêu tả về bản thân mình trong mắt tôi ư?"
"Sao? Tôi nói sai à?" Quốc nói đùa một cách đầy hắc ám: "Nhưng cô biết đấy, thịt sống dù có ngon đến đâu cũng không thể bằng được với chính khối thịt đó nhưng lại được đầu bếp tẩm ướp gia vị và chế biến kĩ càng. Ồ, và tất nhiên là cả tôi cũng vậy"
"Thay vì ăn tôi giống như một con sói đói khát không biết đến thẩm mỹ trong ẩm thực, cô không nghĩ món thịt cừu được nêm nếm sẽ ngon miệng hơn nhiều hay sao?"
Camellya: "..."
Cô bắt đầu hối hận khi đồng ý thành lập khế ước máu với tên này.
Khiếu hài hước của hắn ta thực sự tệ hại!
Mặc dù nó cũng... Khá đúng đấy chứ.